Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1917: Hồ đào kỳ lạ

Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:29:54
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn thấy đôi mắt híp của nàng, Mặc Vũ : “Ngươi nghĩ nhiều , chuyện gì giấu ngươi.”

 

“Mỗi ngươi chột , khóe miệng bên trái sẽ cao hơn bên một chút.” Tư Mã U Nguyệt , thấy định phủ nhận, bèn bồi thêm: “Đây là Mặc Chi cho .”

 

Mặc Vũ: “……”

 

Mặc Chi tên tiểu tử , chờ trở về xem xử lý nó thế nào!

 

“Nói , ngươi nếu còn giấu , liền đem ngươi từ đây ném thẳng ngoài!” Tư Mã U Nguyệt hừ lạnh.

 

Lúc nàng quên mất, phi hành thú là của Mặc Vũ.

 

“Kỳ thật cũng gì.” Mặc Vũ , “Chỉ là lúc khi chuyện với nhóc , nó từng hỏi một chuyện.”

 

“Liên quan đến U U?” Vu Lăng Vũ khẳng định hỏi.

 

“Ta? Sao liên quan đến ?” Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc một chút, ngay đó cũng nghĩ thông suốt, nếu liên quan đến nàng, Mặc Vũ cũng sẽ bám theo. “Tiểu oa nhi gì?”

 

“Nó , nó tìm một thường xuyên sét đánh.” Mặc Vũ , “Lúc nghĩ tới ngươi, bây giờ nghĩ , sét đánh, là ngươi .”

 

Khi đó chuyện Dương Thành còn xảy , cũng nghĩ đến Tư Mã U Nguyệt. trải qua chuyện Dương Thành, ai mà nàng là thường xuyên sét đánh, tiểu nam hài tìm hơn phân nửa là nàng.

 

“Ta mà, ngươi cứ một hai cùng , nguyên lai là ý đồ . Ngươi Thần Long Lệnh ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi .

 

“Muốn thì cần, nhưng xem thứ đó một chút, thuận tiện tính sổ với tiểu gia hỏa .” Mặc Vũ nhắc tới tiểu nam hài, biểu tình điểm đúng.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Tư Mã U Nguyệt chằm chằm một lúc, đột nhiên phá lên, chỉ : “Mặc Vũ a Mặc Vũ, ngươi một lão già sống mấy ngàn năm, thế mà một tiểu oa nhi cho hố! Ha ha ha ——”

 

“Có gì đáng . Nó thì là tiểu oa nhi, ai sống bao nhiêu tuổi.” Mặc Vũ cũng phủ nhận, nhưng sắc mặt tuyệt đối dễ coi.

 

Đều tại cái vẻ ngoài tiểu oa nhi đó, mới lừa, nếu tiểu hài tử, thể lừa!

 

Chờ bắt tên , nhất định cho tay!

 

Tư Mã U Nguyệt lười quản , lý do bám theo, nàng liền rối rắm nữa.

 

“Ngươi theo thì cứ , nhưng , sẽ vì ngươi mà đổi kế hoạch của .”

 

“Không cần, cũng theo dạo chơi đây đó là . Tên hẳn là sẽ tự tìm tới cửa.” Mặc Vũ .

 

Mục tiêu của nó là Tư Mã U Nguyệt, chuyện Dương Thành, nó hẳn là . Cho nên khẳng định sẽ tìm tới cửa.

 

chỉ cần theo bên cạnh Tư Mã U Nguyệt là , đến lúc đó tự nhiên thể chờ nó.

 

Bất quá, với cái tính tình mơ hồ của tiểu oa nhi , e là tìm nàng, cũng chút khó khăn.

 

Chim hồng bay một tháng, bọn họ mới bay khỏi phạm vi thế lực của Mặc tộc, đến bên , Mặc Vũ liền còn quen thuộc nữa.

 

Bọn họ tìm một nơi non xanh nước biếc để nghỉ ngơi. Chim hồng sẽ tự tìm nơi hạ cánh, nó chọn một bãi đất bằng phẳng bên cạnh thác nước.

 

“Nơi thật tồi, bắt ít cá lên nướng ăn .” Tư Mã U Nguyệt .

 

Vừa nàng đồ ăn, Hắc Ảnh tích cực thôi, lập tức : “Vậy bắt cá.”

 

“Ngươi đừng dùng linh lực g.i.ế.c c.h.ế.t đấy, bằng thịt cá ngon . Cứ mà bắt thôi.” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Được , tiểu thư cứ chờ xem.” Hắc Ảnh đáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1917-ho-dao-ky-la.html.]

 

Bất quá, nghĩ quá đơn giản, dùng linh lực, mấy con cá xảo quyệt vô cùng, còn chạm tới chạy mất, bắt cả nửa canh giờ, mới bắt hai con cá nhỏ xíu, căn bản đủ ăn.

 

“Các ngươi đừng chỉ , xuống đây bắt cùng chứ!” Hắc Ảnh hướng ba nam nhân bờ hô.

 

“Ta thấy ngươi tích cực như , cần đến chúng .” Hoàn dựa gốc cây đại thụ, cũng ý định xuống giúp.

 

Đến nỗi hai còn , càng ý tứ giúp.

 

Tư Mã U Nguyệt xong công tác chuẩn gần hết, thấy hai con cá đáng thương trong thùng nước, liền với ba bờ: “Các ngươi cũng mau xuống phụ , nếu ai , lát nữa sẽ cá nướng ăn .”

 

“Ta cũng ?” Mặc Vũ cực kỳ tình nguyện mà xuống sông, nhúc nhích.

 

Hắn chính là lão tổ tông Mặc tộc, từng mấy việc . Bây giờ lội sông mò cá?

 

“Ngươi cũng thể cần a!” Tư Mã U Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, còn kịp gì, nàng tiếp: “Lát nữa ngươi ăn là .”

 

“……”

 

Uy hiếp, đây là uy h.i.ế.p trắng trợn!

 

Lát nữa bọn họ đều ăn, chỉ một , thì khó chịu đến mức nào.

 

“Được .” Hắn thỏa hiệp, cởi giày lội xuống nước, Hoàn cũng theo xuống.

 

Mà Vu Lăng Vũ cũng xuống nước, mà ở bờ sông, ba bọn họ mò cá.

 

“Lăng Vũ, ngươi xuống? Ngươi cũng đừng tưởng tiểu thư đối với ngươi, là ngươi thể tuân thủ quy củ. Lát nữa cá nướng cho ngươi ăn !” Hắc Ảnh hừ hừ .

 

Vu Lăng Vũ , cũng cãi , ba bọn họ gian nan bắt cá.

 

Qua một hồi lâu, bọn họ cũng bắt mấy con cá, trong lòng khỏi chút bực bội.

 

lúc , tiếng vật rơi xuống nước vang lên thu hút sự chú ý của họ, bọn họ ngẩng đầu liền thấy lưới đ.á.n.h cá trong tay Vu Lăng Vũ.

 

Thế là, mặt ba đều đen . Tên rõ ràng trong lòng tính toán, cho bọn họ, bọn họ mất mặt nước, thật sự đáng giận.

 

Ba liếc , hai lời, cùng lên bờ, hướng Vu Lăng Vũ công tới.

 

Bọn họ đ.á.n.h cũng quyết đấu thật sự, Tư Mã U Nguyệt cũng mặc kệ bọn họ, mấy con cá trong thùng, còn một lưới cá ném lên bờ kịp lấy , lắc lắc đầu, xổm bên bờ sông bắt đầu xử lý cá, bộ m.ổ b.ụ.n.g đ.á.n.h vảy rửa sạch sẽ, đó đặt lên giá bắt đầu nướng.

 

Bốn mùi cá nướng hấp dẫn về, Hắc Ảnh đối với ăn uống là mẫn cảm nhất, cũng là chạy nhanh nhất. Tư Mã U Nguyệt bộ dáng thèm ăn của , : “Sao tiếp tục?”

 

“Hắc hắc, đồ ăn, đương nhiên là ăn quan trọng.” Hắc Ảnh thấy Tư Mã U Nguyệt để mấy con cá nướng chín sang một bên, tự giác cầm một phần bắt đầu ăn.

 

Tư Mã U Nguyệt cũng cản, dù đây cũng là nướng cho bọn họ ăn.

 

Vu Lăng Vũ là cuối cùng trở về, tuy rằng ba truy đuổi, nhưng hề thương một chút nào, thậm chí quần áo cũng hề xộc xệch, giống như việc gì.

 

Trừ bỏ bản thủ nhanh nhẹn, cũng nguyên nhân là ba dùng lực.

 

Hắc Ảnh bưng cá nướng sang một bên, thấy mặt đất một ít vỏ hồ đào, một chân giẫm lên, giẫm nát nó để khỏi cấn chân. Không ngờ một chân giẫm xuống, vỏ hồ đào nát, mà chân đau.

 

“Đây là vỏ hồ đào gì, mà cứng thế?”

 

Hắn kêu lên, mới chú ý tới gốc cây một đống vỏ hồ đào.

 

 

Loading...