Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1915: Tàn cuộc

Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:29:52
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người của Đệ Tứ và Đệ Ngũ gia tộc cứ như hộ vệ đội của Quỷ Vương g.i.ế.c sạch, sắc mặt của Xi tộc và Cửu gia tộc đều trầm xuống như sắp vắt nước.

 

“Tí tách ——”

 

Một giọt mưa rơi xuống, vặn đáp mu bàn tay Tư Mã U Nguyệt. Cảm giác mát lạnh cho nàng một cảm giác quen thuộc.

 

Nàng ngẩng đầu trời, cong khóe miệng .

 

Những khác cũng cảm nhận mưa rơi, chút kỳ quái tiết trời mưa, hơn nữa Tư Mã U Nguyệt thấy mưa vui vẻ như ?

 

“Kết thúc ……” Mặc Chi còn kịp hỏi, nàng mở miệng , với , “Chúng thắng.”

 

Hửm? Bọn họ còn kết quả, nàng là kết thúc?

 

Những giọt mưa rơi họ, cũng ướt quần áo, mà thấm bọn họ.

 

“Trận mưa thật thần kỳ.” Có kinh ngạc .

 

Rất nhanh, những giọt mưa đó chuyển động, chậm rãi tụ cùng , thế mà hình thành một bóng . Ngay lúc còn đang kinh ngạc thôi, dòng nước đó chậm rãi biến thành da thịt và quần áo. Đến khi thấy rõ khuôn mặt của Vu Lăng Vũ, tất cả đều chấn kinh.

 

“Lăng Vũ!” Tư Mã U Nguyệt chạy tới, Vu Lăng Vũ duỗi tay giữ chặt nàng, “Xuất quan ?”

 

“Ừm! Bọn họ !” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

“Lão quỷ của Cửu gia g.i.ế.c, Mặc Vũ đang đ.á.n.h với kẻ còn , cũng sắp xong .” Vu Lăng Vũ trả lời.

 

Người Mặc tộc thấy , ai nấy đều lộ tươi , còn Cửu gia tộc thì hoảng sợ thôi.

 

Lão tổ tông của bọn họ c.h.ế.t ? Vậy bọn họ ?

 

Tư Mã U Nguyệt biểu tình của bọn họ, khóe miệng nhếch lên nụ lạnh.

 

Đến lúc , bọn họ thế mà vẫn còn suy nghĩ đến ? Chẳng lẽ bọn họ nghĩ, trải qua chuyện , Mặc tộc còn thể bỏ qua cho bọn họ? Mặc tộc xưa nay khiêm tốn là thật, nhưng nghĩa là bọn họ sẽ bỏ qua thù cũ, buông tha miếng thịt đưa đến bên miệng!

 

Không chỉ Cửu gia tộc lo lắng, Xi gia cũng đang lo lắng, Vu Lăng Vũ thế mà g.i.ế.c lão tổ tông Cửu gia, giúp Mặc Vũ, ngược tự về, chứng tỏ tình hình của Mặc Vũ , căn bản cần tương trợ.

 

Đây đối với Xi gia mà , cũng tin lành gì.

 

Quả nhiên, chờ một lát, Mặc Vũ trở về, tuy rằng mang thương tích, nhưng khí thế vẫn lòng chấn động.

 

“Lão già Xi gia g.i.ế.c, các ngươi hôm nay còn tiếp tục chiến ?” Mặc Vũ môi mỏng khẽ nhếch, giọng vẫn lười biếng như , nhưng lời khiến Xi gia và Cửu gia như sét đánh.

 

Xong , thật sự xong . Quỷ giới Bát đại gia tộc, chỉ vì thực lực bọn họ khổng lồ, mà một nguyên nhân quan trọng cũng là vì trong nhà lão tổ tông!

 

Lão tổ tông còn, khác dám xâm phạm bọn họ, hiện tại lão tổ tông c.h.ế.t, địa vị gia tộc tụt dốc phanh thì , e là còn ít kẻ dòm ngó!

 

Ánh mắt lạnh như băng của Mặc Vũ đảo qua, bọn họ còn dám tiếp tục ở đây. Đó là tìm c.h.ế.t !

 

“Triệt!” Những còn sống sót của hai tộc vội vàng rời , ngay cả t.h.i t.h.ể tộc nhân cũng mang theo, chỉ sợ Mặc tộc đột nhiên đổi ý, động sát tâm với bọn họ.

 

“Lão tổ tông, những kẻ đó thật đáng giận, vì chúng thả bọn họ về?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1915-tan-cuoc.html.]

“Phải đó, lão tổ tông, bọn họ đến g.i.ế.c chúng , chúng để bọn họ ?”

 

Mấy tiểu bối vui, những kẻ đều đ.á.n.h tới cửa , bọn họ thế mà để chúng như .

 

Bọn họ cam tâm!

 

“Các ngươi cần sốt ruột, đối phó địch nhân, đôi khi để bọn chúng sống, còn hơn là để bọn chúng c.h.ế.t.” Mặc Tà vuốt râu mép của , với vẻ mặt gian trá.

 

“Gia chủ?” Các tiểu bối hiểu, gia chủ tà ác như , chẳng lẽ là sắp xếp khác?

 

Bất quá, điều quả thực cũng khá hợp với tính tình của gia chủ.

 

“Các ngươi ánh mắt gì thế!” Mặc Tà trừng mắt lườm đám tiểu bối, cũng dám như ?

 

“Gia chủ, cho chúng con , bằng chúng con cam tâm quá!” Có kẻ bạo gan ồn ào .

 

đúng !”

 

“Hừ, cho đám tiểu tử các ngươi . Xi tộc và Cửu gia tộc trở về trong tộc, sẽ nhận tin tức, sản nghiệp bên của bọn họ mười phần chúng thâu tóm mất bảy tám.”

 

Đã còn lão già che chở, những sản nghiệp đó, bọn họ còn thể chen chân Bát đại gia tộc ? E là dùng bao lâu liền sẽ ăn sạch sẽ. Từ siêu cấp đại tộc rơi xuống, cuối cùng khi còn chỗ dung , đối với những kẻ luôn là thiên chi kiêu tử mà , đây quả thực là cách trả thù hơn.

 

Người Mặc tộc , vui sướng mặt, điều còn khiến cao hứng hơn là g.i.ế.c bọn họ.

 

“Gia gia, kế hoạch đó của chúng thế ? Sửa khi nào ?” Một cùng thế hệ với Mặc Chi hỏi.

 

Mặc Tà liếc Vu Lăng Vũ một cách kín đáo, “Sửa thì chính là sửa , cần gì sửa khi nào. Kế hoạch đó cố nhiên cũng , nhưng thống khoái bằng thế . Được , , lưu một ít dọn dẹp nơi , những khác đều về tộc nghỉ ngơi. Từ hôm nay trở , chúng sẽ trở cuộc sống bình thường .”

 

“Vâng, gia chủ.”

 

Tất cả đều trở về trong tộc, kẻ thương nặng thì về dưỡng thương, thương hoặc chỉ thương nhẹ, khi nghỉ ngơi ngắn ngủi trong tộc liền rời , trở nơi ban đầu của , tiếp tục sống cuộc sống như , nhưng ai cũng bận rộn hơn xưa, bởi vì thâu tóm nhiều sản nghiệp, bọn họ cũng tiêu hóa cho mới .

 

Tư Mã U Nguyệt từ trong miệng Mặc Vũ Vu Lăng Vũ bày mưu tính kế cho bọn họ, tuy thấy cảnh tượng hai chuyện, nhưng cũng thể tưởng tượng .

 

“Chuyện qua thì đừng nghĩ nữa.” Vu Lăng Vũ chọc chọc trán nàng, “Ngươi bế quan hiệu quả thế nào?”

 

“Đã đột phá Minh Hoàng, tiến Minh Tôn .” Tư Mã U Nguyệt trả lời, “ mà, càng về , tốc độ tu luyện càng chậm, đột phá Minh Tôn tiến cấp tiếp theo, e là cần một thời gian dài.”

 

Khoảng thời gian , thể là mấy năm, cũng thể là mấy chục năm, thậm chí là trăm năm. Không thể đột phá Minh Tôn, Quỷ Vương sẽ thể cho nàng Tứ Phương Thần Ấn ở . Tính toán thời gian cần thiết, lòng nàng nặng trĩu.

 

Vu Lăng Vũ ở bên cạnh nàng, môi mỏng khẽ mím, nếu Tư Mã U Nguyệt lúc , sẽ thấy đang tâm sự.

 

Tư Mã U Nguyệt thầm cảm khái một lúc, ngẩng đầu hỏi Vu Lăng Vũ: “Lăng Vũ, của ngươi ở Quỷ giới tra tin tức gì ? Có tung tích của Tứ Phương Thần Ấn ?”

 

Vu Lăng Vũ lúc thần sắc khôi phục như thường, Tư Mã U Nguyệt hề phát hiện sự thất thần của .

 

“Không .” Vu Lăng Vũ , “Xem chủ nhân của Tứ Phương Thần Ấn quý trọng thứ , chút tin tức nào truyền .”

 

“Nói như , thật đúng là chỉ đành chờ đột phá tìm ông ngoại.” Tư Mã U Nguyệt thở dài, “Nếu của ngươi tin tức gì, nhớ cho .”

 

“Ta sẽ.” Vu Lăng Vũ nghĩ đến điều đó, lòng đau xót nàng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Loading...