Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1910: Không thể lạc quan

Cập nhật lúc: 2025-10-26 10:29:51
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đôi tay mát lạnh xoa trán , ngay đó là giọng quen thuộc: “Tốt , hạ sốt, chứng tỏ độc giải gần hết .”

 

“U Nguyệt?” Mặc Chi gọi một tiếng, giọng khô khàn.

 

“Ngươi đừng chuyện vội, ăn cái .” Giọng Tư Mã U Nguyệt truyền đến tai chút mờ ảo, như trong mơ.

 

Một viên đan d.ư.ợ.c nhét miệng , miệng tan , ngay đó cảm thấy đầu óc tỉnh táo hơn, cổ họng cũng dễ chịu hơn nhiều.

 

Hắn Tư Mã U Nguyệt, nàng đang rút ngân châm , : “Ngươi trúng độc, đang giải độc cho ngươi, thắc mắc gì, chờ ngươi khỏe hơn hẵng hỏi.”

 

Mặc Chi chớp chớp mắt, yên lặng nàng bận rộn, chờ nàng rút hết ngân châm, thuận tay đắp chăn cho .

 

“Lăng Vũ, thể để họ .” Nàng đầu .

 

Mặc Chi lúc mới chú ý tới Vu Lăng Vũ đang ở cuối giường.

 

Vu Lăng Vũ xóa bỏ kết giới, còn kịp mở cửa, Mặc Lê và đẩy cửa xông .

 

“Công chúa, thế nào ?” Mẹ của Mặc Chi là Vân Tiêu hỏi.

 

“Đã giải độc , hiện tại còn gì đáng ngại.” Tư Mã U Nguyệt trả lời, “ mấy năm nay dựa t.h.u.ố.c để cầm cự, nên cơ thể giờ khá suy yếu, cần bồi bổ một thời gian mới hồi phục .”

 

“Cảm ơn cô, công chúa, nếu cô, Chi nhi nhà sợ là qua ải .” Vân Tiêu cảm kích nàng.

 

“Mặc Chi cũng là bằng hữu của con, bá mẫu khách khí quá .” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Không dám dám, cô là sư phụ của lão tổ tông, là công chúa, thể gọi là bá mẫu ! Cô gọi Vân Tiêu là .”

 

“Phải đó, thể loạn bối phận!” Mặc Lê cũng hùa theo.

 

“Không , Mặc Vũ già quá , cần để ý đến y .” Tư Mã U Nguyệt , “Chúng cứ theo vai vế , y tính riêng.”

 

“Cái ...”

 

“Nếu công chúa , thì cứ thế .” Mặc Tà xong, đến bên giường, thấy Mặc Chi quả thực tỉnh, sắc mặt cũng hơn nhiều, xem đúng là giải độc.

 

“Ông nội.” Mặc Chi khẽ gọi một tiếng, giọng khá hơn lúc nãy.

 

“Con tỉnh là .” Mặc Tà vỗ vỗ tay , “Thù , ông nội nhất định sẽ báo cho con.”

 

“Mặc gia gia, Mặc Chi mới tỉnh, cần nghỉ ngơi nhiều, ít thôi. Mọi chuyện một lát để nghỉ ngơi . Con về nghỉ đây.” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Được, đa tạ công chúa!” Mặc Tà và đều cúi đầu hành lễ với nàng, nàng gật gật đầu, cùng Vu Lăng Vũ rời khỏi phòng Mặc Chi.

 

Tư Mã U Nguyệt trở về phòng của , ở sân sát vách chỗ Mặc Chi. Vu Lăng Vũ thấy tâm trạng nàng , nhướng mày: “Đang nghĩ đến Nhân giới ?”

 

“Loại độc là do Thạch Thiên Chi nghiên cứu chế tạo , ngờ đến Quỷ giới vẫn thể gặp . Hắn hiện đang ở Đệ Nhất Cốc, hẳn là liên hệ gì với Quỷ giới.” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Nàng đang lo lắng kẻ cấu kết với Quỷ tộc là ai, cứ hỏi Mặc Vũ chuyện của Mạch gia là mà.” Vu Lăng Vũ .

 

“Cứ để hãy hỏi . Mấy ngày nay nghiên cứu giải dược, cũng mệt. Giờ Mặc Chi mới tỉnh, e là tâm tư của họ đều dồn đây. Nghỉ ngơi nửa ngày hẵng tìm Mặc Vũ hỏi.”

 

“Được. Chúng nghỉ ngơi thôi.” Vu Lăng Vũ nghiêm túc gật đầu.

 

“……”

 

Là nàng nghỉ ngơi ? Sao đến chỗ thành “chúng nghỉ ngơi!

 

Vu Lăng Vũ dịu dàng: “Mấy hôm nay ở cạnh nàng cũng mệt lắm, thôi, chúng cùng ngủ một giấc, dù trời cũng khuya .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1910-khong-the-lac-quan.html.]

 

“……”

 

Sáng hôm , Tư Mã U Nguyệt liền đến thăm Mặc Chi, qua một đêm hồi phục, tinh thần hơn nhiều.

 

“U Nguyệt, cảm ơn ngươi. Là ngươi cứu .” Mặc Chi cảm kích với nàng.

 

“Cũng là mạng ngươi tới , trúng loại độc . Giờ cảm thấy thế nào?” Tư Mã U Nguyệt đến mép giường, cầm tay kiểm tra.

 

“Đã khá hơn nhiều.” Mặc Chi , “ hai tay vẫn sức lực.”

 

Tư Mã U Nguyệt thả tay , đáp: “Đây là bình thường, dù ngươi cũng trúng độc hơn hai năm, hồi phục cũng cần thời gian. Ngươi hồi phục khá , lát nữa sẽ luyện thêm cho ngươi ít đan d.ư.ợ.c bồi bổ, kết hợp uống.”

 

“Cảm ơn ngươi.”

 

“Thôi , câu cảm ơn của ngươi bao nhiêu . Nếu thật sự cảm ơn , thì mau khỏe , tặng một đống bảo bối .” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Món tạ lễ ngươi thật đúng là dung tục.”

 

“Biết , ai bảo là tục nhân.” Tư Mã U Nguyệt dậy, “Ta tìm lão tổ tông của ngươi, ngươi nghỉ ngơi cho khỏe .”

 

“Lão tổ tông giờ chắc đang ở Nghị Sự Đường cùng ông nội .” Mặc Chi nhắc nàng.

 

Tư Mã U Nguyệt , nhưng Nghị Sự Đường , thế nào. nhanh, thắc mắc của nàng giải đáp, vì khi nàng rời sân của Mặc Chi, đón nàng.

 

“Công chúa, gia chủ lời mời.”

 

Tư Mã U Nguyệt họ đang ở phòng nghị sự, đây hẳn là nàng cùng tham gia.

 

Nàng và Vu Lăng Vũ Nghị Sự Đường, đại sảnh cổ xưa toả thở lịch sử.

 

“Ngươi đến , qua xem Mặc Chi ?” Mặc Vũ ở ghế chủ tọa, vị trí bên cạnh đang trống.

 

Tư Mã U Nguyệt theo ý bảo của y, đến chỗ đó xuống, Vu Lăng Vũ ở ghế bên nàng.

 

“Ngươi bao nhiêu về tình hình của Mặc tộc?” Mặc Vũ hỏi nàng.

 

Tư Mã U Nguyệt lắc đầu, “Hoàn gì cả.”

 

“Hoàn gì mà còn lặn lội đường xa đến đây?” Mặc Vũ liếc nàng một cái, “Cũng , đây mới là ngươi.”

 

“Tuy là chuyện gì, nhưng cứ đến xem mới giúp . Ai bảo chuyện của Mặc tộc các ngươi, ngoài tra cũng tra !” Tư Mã U Nguyệt cũng bó tay, “ cũng may là đến, Mặc Chi mà kéo dài thêm một thời gian nữa, e là thần tiên cũng khó cứu.”

 

“Công chúa, cô thể giúp chúng , chúng cảm kích. , công chúa vẫn nên mau rời khỏi Mặc tộc , chúng sẽ cho đưa cô về đế đô.” Mặc Tà .

 

“Hửm?” Tư Mã U Nguyệt ngờ Mặc Tà lời như , chút giống phong cách của Mặc Vũ.

 

“Sao , đối thủ của các ngươi là xương khó gặm ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

“Không dễ gặm, nhưng cũng gặm .” Mặc Vũ , “Lão già đó hợp rơ với , ai xúi giục, cứ luôn tìm chúng gây phiền phức.”

 

Tư Mã U Nguyệt liền hiểu, đại tộc siêu nhiên như Mặc tộc mà cũng dốc lực đối phó, thì chắc chắn chuyện nhỏ.

 

“Một trong Bát đại gia tộc? Bên Quỷ Vực, bên Hồn Vực?” Nàng hỏi.

 

Mặc Vũ nàng đoán , nên cũng kinh ngạc.

 

“Xem đoán đúng , nếu là gia tộc ngang sức, các ngươi họ chèn ép?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Loading...