Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1877: Kinh hoảng

Cập nhật lúc: 2025-10-25 07:54:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Mã U Nguyệt thoát khỏi dòng suy tư, Tiểu Linh Tử , chút hiểu: “Ngươi đang uống gì ?”

 

“Uống nước chứ ! Ợ—” Tiểu Linh Tử , còn ợ một cái.

 

“Uống nước? Ngươi uống nước gì?” Tư Mã U Nguyệt nhất thời nhớ đang ở .

 

“Đây là nước suối, rõ ràng đều là khí hỗn độn ngưng tụ thành nước. Ta mới uống no nê .” giọng của Tiểu Linh Tử vui vẻ. Chỉ hấp thu những màn sương trắng đó, mất bao lâu, bây giờ uống no một trận, chuyện đều giải quyết.

 

Tư Mã U Nguyệt tháp linh hồn, thấy Tiểu Linh Tử tạo một dòng suối nhỏ trong d.ư.ợ.c điền, điểm cuối, về , lẽ chỉ Tiểu Linh Tử mới nó dài bao nhiêu.

 

“Ngươi dọn cả dòng suối nhỏ đây chứ?” nàng líu lưỡi, thấy khí hỗn độn từ trong nước tỏa , lượn lờ d.ư.ợ.c điền, nuôi dưỡng d.ư.ợ.c điền. sự khống chế của Tiểu Linh Tử, cũng quá nhiều, giống như thế giới hỗn độn nơi cũng là sương mù mờ mịt.

 

Một dòng suối nhỏ lớn như , trông khác gì dòng suối nàng thấy bên ngoài, chẳng trách nàng nghĩ nó dọn cả dòng suối nhỏ .

 

Tiểu Linh Tử xuất hiện bên cạnh nàng, vui vẻ múa may cuồng: “Dòng suối nhỏ đó lớn đến , vô tận vô biên, cảm thấy uống đủ nhiều, nhưng đối với nó mà , chẳng thấm .”

 

Tư Mã U Nguyệt ngờ dòng suối nhỏ trông bé như lớn đến thế. nếu một dòng suối nhỏ như trong tháp linh hồn, lấp đầy long nhãn đó tự nhiên là đủ .

 

“Nguyệt Nguyệt, cho , cái , cũng mang theo khí hỗn độn, lợi hại hơn nhiều so với thần khí bình thường!” Tiểu Linh Tử nắm lấy tay nàng nhảy tới nhảy lui, ít chuyện gì thể nó vui như .

 

Lần liên tục tăng lên hai phẩm cấp, đối với nó mà là chuyện hiếm , đặc biệt là thứ còn là cội nguồn của sự sống hỗn độn.

 

“Thế thì .” Tư Mã U Nguyệt vuốt đầu nó, “Nếu nước sông , chúng chuẩn trở về thôi.”

 

Nàng khỏi tháp linh hồn, mới nhớ từ lĩnh vực , lĩnh vực thu , nàng ngoài cũng ở ngay đây.

 

Nàng thu lĩnh vực, phát hiện đang ở trong làn nước sâu thấy đáy, phía ánh sáng le lói truyền đến.

 

Nàng bơi lên, khỏi nước thấy gương mặt lo lắng của Tiểu Thất.

 

Thấy nàng, Tiểu Thất và Tiểu Hống mới yên lòng, : “Nguyệt Nguyệt, mau lên đây!”

 

Lần tay nàng đưa thuận lợi nắm Tư Mã U Nguyệt. Tư Mã U Nguyệt cảm thấy dòng nước đang kéo xuống, nhờ sự giúp đỡ của Tiểu Thất và Tiểu Hống mới leo lên .

 

“Nguyệt Nguyệt, chứ? Dọa c.h.ế.t chúng !” Tiểu Thất lo lắng nàng.

 

“Ta .” Tư Mã U Nguyệt ngoài việc cảm thấy cơ thể chút nặng nề, cũng thấy khó chịu gì, “Ta rơi xuống nước bao lâu ?”

 

“Hơn mười ngày đấy!” Tiểu Thất đáp, “Chúng định xuống tìm , nhưng cũng trong nước, tà ma như . May mà cuối cùng cũng . Nếu và Tiểu Hống…”

 

“Mới hơn mười ngày…” Tư Mã U Nguyệt nhẹ giọng thì thầm, rõ ràng là xem hết bể dâu biến đổi, nhưng chỉ mới qua hơn mười ngày.

 

“Sao ?”

 

Tư Mã U Nguyệt kể những gì thấy cho họ , khiến Tiểu Thất kinh ngạc.

 

“Sinh mệnh thế giới thai nghén từ đây, chúng tận mắt thấy con sông .”

 

“Đáng tiếc, nơi còn thích hợp để sinh tồn. Người đời bây giờ, ai sẽ nơi mới là cội nguồn của sinh mệnh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1877-kinh-hoang.html.]

 

Tiểu Hống và Tiểu Thất đều cảm khái thôi.

 

“Quả thực khiến thổn thức.” Tư Mã U Nguyệt cũng cảm khái, “ mà, Tiểu Linh Tử trong thời gian chứa ít nước suối , chúng cũng thể nghĩ cách trở về .”

 

“Chúng trở về?” Tiểu Hống hỏi.

 

Câu hỏi lập tức khó hai , đúng , trở về đây?

 

Lần Ma Sát đưa nàng ngoài, tên Minh ném nàng đến đây, nàng thể trở về?

 

lúc , nàng cảm giác vai truyền đến cơn đau bỏng rát, một luồng hắc quang từ vai nàng b.ắ.n , xuyên phá màn sương mù dày đặc, mở một lối trung, đưa nàng bay nhanh lên.

 

“Nguyệt Nguyệt!” Tiểu Thất và Tiểu Hống biến cố dọa sợ. May mà khoảnh khắc cuối cùng, Tư Mã U Nguyệt dùng sức mạnh khế ước đưa họ gian khế ước, mới thuận lợi đưa họ ngoài.

 

Khi Tư Mã U Nguyệt đặt chân lên bùn đất bên bờ sông Vong Xuyên, vẫn còn chút hoảng sợ.

 

Vừa thật quá nguy hiểm, nếu nàng phản ứng nhanh, Tiểu Thất và Tiểu Hống bỏ trong thế giới hỗn độn!

 

Cho nên, thấy một nào đó đang trêu tức , nàng nhịn : “Sao ngươi cho một tiếng!”

 

“Nói gì chứ? Nói thì còn thấy bộ dạng hoảng hốt của ngươi nữa ?” khóe miệng Minh mỉm , vẻ mặt mãn nguyện.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Nàng quá trầm , ở bên nàng nhiều năm như , từng thấy nàng vì chuyện gì mà hoảng hốt, dù là chuyện của Vu Lăng Vũ, nàng cũng chỉ lo lắng và sốt ruột. Bây giờ cuối cùng cũng gặp bộ dạng hoảng hốt của nàng, tuy ngắn ngủi, nhưng cũng thỏa mãn.

 

Tư Mã U Nguyệt liếc ông một cái, tên khi nào mới thể bỏ cái sở thích quái đản của !

 

Đối với cái liếc mắt của nàng, Minh tự nhiên coi nhẹ, ngược hỏi: “Tạm thời chuyện , ngươi ở bên đó thấy gì? Chuyện khí hỗn độn giải quyết ?”

 

Tư Mã U Nguyệt kể chuyện của ở bên đó, thời gian tuy ngắn, nhưng chuyện gặp nhiều, rốt cuộc hơn nửa năm đều là đường. Chỉ những hình ảnh cuối cùng mới khiến kinh ngạc.

 

“Thật ngờ, ngươi thể thấy những thứ đó.” Minh dường như điều suy nghĩ, thôi.

 

Tư Mã U Nguyệt thấy ông như , liền ông điều gì đó, nhưng xem bộ dạng của ông, dường như cũng định , giống như ông định chuyện của ông và thế giới hỗn độn, tại hạ cấm chế .

 

“Khí hỗn độn cũng lấy ít, bây giờ đến chỗ long nhãn .” Tư Mã U Nguyệt giải quyết chuyện của Vu Lăng Vũ sớm một chút.

 

Minh và yên tâm, từ nàng thương xem , một chút khí hỗn độn là đủ, nếu nàng chỉ lấy một ít , chẳng thương ?

 

mà, khi thấy dòng suối hỗn độn trong tháp linh hồn, cả bốn đều ngậm miệng . Với con sông , mấy cái long nhãn cũng đủ dùng!

 

“Ngươi đúng là đủ tham lam!”

 

Tuy một câu chê bai như , nhưng vẫn dẫn nàng đến chỗ long nhãn.

 

Vu Lăng Vũ thấy nàng đến gần long nhãn, vẫn lo lắng, bên cạnh nàng rời một tấc, hai mắt chằm chằm nàng, một khi nàng , sẽ lập tức tiến lên kéo nàng .

 

Thấy nàng đặt tay lên long nhãn, trái tim đều treo lên cổ họng.

 

 

Loading...