Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1876: Bể dâu biến đổi

Cập nhật lúc: 2025-10-25 07:54:00
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Mã U Nguyệt chằm chằm Tiểu Linh Tử, trong lòng chút hồi hộp.

 

Nàng đối với thế giới hỗn độn chẳng gì cả, mù tịt, bất kỳ biện pháp nào nàng cũng thử một .

 

Tiểu Linh Tử cũng úp mở, thẳng: “Ta thử từ đến giờ, xem liệu thể hấp thu khí hỗn độn ở đây trong . Kết quả phát hiện là thể. Trước đây thể hấp thu năng lượng truyền cho , khí hỗn độn chắc cũng thể.”

 

“Ý ngươi là, ngươi hấp thu khí hỗn độn , đó truyền cho . Đến lúc đó khi truyền cho long nhãn, ngươi ở đây, sẽ vì thiếu khí hỗn độn mà thương.” Mắt Tư Mã U Nguyệt sáng rực, “Cách đấy! Tiểu Linh Tử, chuyện giao cho ngươi!”

 

“Vâng!” Tiểu Linh Tử nghiêm túc gật đầu. Vu Lăng Vũ giúp nó dung hợp hai , khiến phẩm cấp của nó thăng hoa, yêu của Nguyệt Nguyệt, nó tự nhiên nghiêm túc đối đãi chuyện .

 

“Vậy ngươi cần bao lâu?” Tiểu Thất hỏi.

 

“Ta cũng ! Cảm giác lấp đầy thứ đó, cần nhiều khí hỗn độn, nhưng tốc độ hấp thu hiện tại của nhanh. Có lẽ cần vài năm, vài chục năm, thậm chí là mấy trăm năm.” Tiểu Linh Tử khẽ nhíu mày, chuyện nó cũng chắc chắn.

 

“Mấy trăm năm?!” Tiểu Thất kinh ngạc dậm chân, ở đây mấy trăm năm, chẳng sẽ buồn c.h.ế.t nàng !

 

“Ta chỉ khả năng thôi!” Tiểu Linh Tử liếc nàng một cái, “Vì sức khỏe của Nguyệt Nguyệt, tự nhiên là càng nhiều càng .”

 

“Vậy !” Tiểu Thất cũng thể lấy sức khỏe của U Nguyệt đùa, buồn chán thì buồn chán, còn hơn là thấy Nguyệt Nguyệt thương.

 

“Mấy trăm năm thì mấy trăm năm, chỉ cần thể giải quyết vấn đề của Lăng Vũ.” Tư Mã U Nguyệt , “Ngươi cứ tiếp tục hấp thu . Ta xem cách nào khác .”

 

“Được.” Tiểu Linh Tử đáp một tiếng về.

 

“Nguyệt Nguyệt, chúng bây giờ gì?” Tiểu Hống hỏi.

 

“Đi xem tiếp ! Thế giới hỗn độn lớn như , thể nào thật sự gì cả, đúng ? Xem thể tìm .”

 

Tư Mã U Nguyệt xong, dẫn tiếp tục , trong thế giới trắng xóa thêm vài tháng nữa.

 

Ngay lúc nàng nghĩ rằng thế giới thật sự chỉ như , cuối cùng cũng xuất hiện một chút khác biệt.

 

Điều là do Tiểu Hống phát hiện, trong một thế giới trắng xóa, tiếng nước chảy róc rách.

 

Khi họ theo tiếng nước tìm, quả nhiên thấy một dòng suối nhỏ.

 

“Đây thật là nước ?” Tiểu Thất chút nghi ngờ. Thế giới gì cả, họ ở đây hơn nửa năm cũng thấy thứ gì, đột nhiên xuất hiện một dòng suối nhỏ?

 

Tư Mã U Nguyệt đến bên dòng suối nhỏ, dòng nước ngừng tỏa sương mù.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1876-be-dau-bien-doi.html.]

“Xem sương mù dày đặc trong thế giới hỗn độn đều là từ dòng suối nhỏ bốc lên.”

 

Dòng suối nhỏ thật kỳ lạ, rõ ràng bao nhiêu nước, bốc nhiều sương mù như .

 

Nàng định đưa tay chạm nước suối, chân trượt một cái, cả ngã nhào xuống. Tiểu Thất và Tiểu Hống bên cạnh phản ứng , đưa tay kéo nàng, nhưng như thứ gì đó cản , căn bản chạm nàng, chỉ trơ mắt nàng rơi xuống nước.

 

Rõ ràng chỉ một chút nước suối, nhưng khi nàng rơi xuống như đáy. Nàng mở mắt , phát hiện dường như rơi một thế giới khác, một thế giới đen kịt, gì cả.

 

Nàng ở trong bóng tối bao lâu, nàng thậm chí quên là ai, quên mất việc , quên mất Vu Lăng Vũ, phụ mẫu , quên mất tất cả những quen . Thần thức của nàng trống rỗng, còn chút ký ức nào.

 

Ngay lúc nàng đang m.ô.n.g lung, nàng thấy, thấy một luồng ánh sáng chiếu tới từ phía , đó ánh sáng lan rộng, xua tan bộ bóng tối, xung quanh trở nên thánh khiết.

 

Nàng đây là , cũng đây là gì, chỉ trợn tròn mắt , những sinh vật từ từ sinh trưởng trong làn nước vốn gì. Chúng lớn lên trong nước, sinh sản, rời , hết thế hệ đến thế hệ khác…

 

Lúc , nàng thấy một đóa sen đen từ trong nước trồi lên, hình dáng đóa sen đó, nàng chút quen mắt, nhưng nhớ gặp ở .

 

Lúc nàng cảm giác lưng nóng, như hòa tan nàng. Sau đó đóa sen cũng từ từ nở rộ, đợi đến khi nó nở, cái nóng lưng nàng mới từ từ tan .

 

Thời gian trôi qua, từ từ mới những thực vật khác mọc bên dòng suối nhỏ, các loại linh thú, và cả con . Sau đó, những thứ đó dần dần tách , các loại chủng tộc, thế giới cũng sự phân chia. Mà những sinh vật trực tiếp từ trong nước , trở thành thần, những thế hệ sinh thì trở thành thuộc hạ của họ.

 

Đến , Thần tộc biến mất, tuyệt diệt, rời khỏi nơi . Đến nữa, nơi còn gì cả, dường như hóa thành một mảnh hư vô.

 

Tư Mã U Nguyệt đáy sông bao lâu, nhưng nàng cảm giác như trải qua hàng tỷ vạn năm, trải qua bể dâu biến đổi, xem hết thảy thế gian, chứng kiến sự khởi nguồn và phát triển của sinh mệnh. Khi nàng tỉnh , thứ nàng thấy là lĩnh vực của chính , một lĩnh vực tràn đầy sức sống, giống như một thế giới thực sự.

 

Nàng cảm nhận , lĩnh vực của tự thành một cõi, dù sống ở bên trong cũng thể .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Những cảnh tượng thấy vì tỉnh mà tan biến, ngược ký ức vẫn còn mới mẻ. Trong đó, nàng chứng kiến sự khởi nguồn của sinh mệnh, chứng kiến thế giới chia cắt, chứng kiến tam giới chung sống hòa bình, và cũng chứng kiến họ Thần tộc đuổi , như nước với lửa, từ đó sống ở những nơi cằn cỗi.

 

Nàng cũng cảm thấy những gì thấy là ảo giác. Nghe đây trời đất là một mảnh hỗn độn, bây giờ xem , nàng cảm thấy những gì thấy chắc là sự khởi nguồn của thế giới.

 

Nếu thật là như , chẳng , tất cả sinh mệnh đều khởi nguồn từ dòng suối nhỏ , sinh tồn trong thế giới hỗn độn, nơi còn thích hợp để sinh tồn, mới rời . Từ đó, thế giới hỗn độn mới trở thành bộ dạng như bây giờ.

 

Nghĩ đến đóa Mặc Liên thấy, ý nghĩ đây của nàng rằng do cơ duyên xảo hợp mới thể thế giới hỗn độn khi linh hồn tổn thương, xem đúng. Có thể đến đây, chắc hẳn đều chút liên hệ với nơi .

 

mà, lúc đó nàng dù , . Vẫn là Ma Sát liều đưa nàng ngoài. Mà Ma Sát thể , cũng là vì lúc đó khế ước giữa hai , theo nàng mới thể . Bây giờ, dù sự ràng buộc của long nhãn, e là cũng .

 

Chỉ , những gì thấy, là đến đây đều thể thấy, là dòng suối nhỏ cho thấy?

 

“Nguyệt Nguyệt, uống nổi nữa .” giọng của Tiểu Linh Tử cắt ngang suy nghĩ của nàng, “Uống nữa là căng c.h.ế.t mất.”

 

 

Loading...