Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1844: Chuyện cũ ở Minh giới (Phần ba)
Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:47:50
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt , giơ đĩa thức ăn lên, hỏi: “Ta dám oán giận . Người thử một chút ?”
“Đây là thứ gì?” Minh hỏi.
“Đồ ăn .” Tư Mã U Nguyệt , “Chắc các ngươi hứng thú với đồ ăn. Tiểu Hắc, ăn xong tranh với !”
Tiểu Hắc đang chuẩn tấn công phần thức ăn của nàng thì bắt quả tang, cái chân đang mon men đến gần đĩa liền rụt .
Minh chuyển ánh mắt sang Tiểu Hắc, nhướng mày : “Bên cạnh ngươi một con Huyết Ma ? Chậc chậc, đáng tiếc sét đánh, thực lực phong ấn, cơ thể để bệnh ngầm. Nếu thể cho nó ăn nhiều d.ư.ợ.c liệu, chừng còn thể chữa trị .”
“Cần bao nhiêu?”
“Rất nhiều.” Minh mỉm : “Ngươi ở đây, sẽ cung cấp cho ngươi vô tận d.ư.ợ.c liệu, hơn nữa đảm bảo sẽ chữa khỏi bệnh ngầm cho nó, thế nào?”
“Nếu ngươi nó, thì để cho ngươi cũng . Dù lúc đó khế ước cũng là bất đắc dĩ.” Tư Mã U Nguyệt .
Minh: “…”
Tiểu Hắc đau lòng, một ngụm c.ắ.n váy nàng, trong miệng kêu ư ử, kháng nghị quyết định của nàng.
“Đồ vô dụng!” Di Nhĩ từ bên ngoài trở về, thấy bộ dạng của Tiểu Hắc, nhịn mà trợn trắng mắt.
“Đây là thứ gì?” Minh Di Nhĩ, “Bên cạnh ngươi những thứ do trời đất sinh thật đúng là ít a! Chậc chậc, ngươi chắc chắn là phận quá , nên mới c.h.ế.t yểu.”
Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc, ngay cả điều cũng thể ?
“Đi theo bổn vương, ngươi thể tung hoành khắp các giới, thế nào, động lòng ?” Minh dụ dỗ.
Tư Mã U Nguyệt thấy câu nào cũng rời khỏi việc dụ dỗ, lười thêm với , xuống bên bàn, cầm đũa chuẩn ăn. còn kịp gắp, đĩa thức ăn mặt biến mất.
“Ta cũng thử xem.” Minh đối diện nàng, lấy đũa của ăn.
Kết quả là, lao động vất vả như nàng ăn một miếng nào.
Người nào đó ăn xong, nhận lấy chiếc khăn tay mà Hoàn đưa qua lau miệng, : “Tạm .” Tức đến nỗi nàng xông lên đ.á.n.h một trận.
nghĩ tình cảnh của , nàng vẫn là nhịn xuống.
“Nếu ngươi ở đây nhàm chán như , sẽ dẫn ngươi dạo Minh giới.”
Lời của Minh dứt, Tư Mã U Nguyệt cảm thấy như thứ gì đó bắt lấy, tiếp theo liền biến mất khỏi chỗ.
Mấy năm đó, Minh vẫn luôn dẫn nàng dạo khắp Minh giới, vốn là ảnh hưởng đến nàng để nàng ở , cuối cùng nàng từ từ ảnh hưởng. Thấy quyết tâm của nàng đổi, đành lùi một bước, đồng ý để nàng rời .
“Chúng đ.á.n.h cược thế nào?” Minh hỏi.
“Ngươi cược gì?”
“Ngươi từng , ngươi sẽ từ bỏ bất kỳ một trải nghiệm nào trong cuộc đời , sẽ phong tỏa ký ức của ngươi về Minh giới, trong vòng mười năm, nếu ngươi thể khôi phục ký ức, sẽ can thiệp cuộc sống của ngươi, cũng ép ngươi ở Minh giới. Nếu ngươi nhớ , thì ngươi sẽ cùng trở về Minh giới. Thế nào?”
“Được.”
“Dứt khoát như . Không suy nghĩ một chút ?”
“Không cần, tự tin bản .” Tư Mã U Nguyệt , nghiêm túc : “Ta sẽ quên ngươi, cũng sẽ quên Minh giới. Giống như sẽ quên những việc .”
Minh mím môi , nhưng vui, trong lòng mất mát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1844-chuyen-cu-o-minh-gioi-phan-ba.html.]
“Nếu , thì ngươi .” Hắn duỗi tay sờ đầu nàng, một luồng ánh sáng mờ ảo khóa đầu nàng, khi nàng còn tỉnh, mở một gian, đẩy nàng trong.
…
Ngoại ô Đại Vũ, Tư Mã U Nguyệt và Hoàn hồi tưởng chuyện ở Minh giới.
“Không thể đổi suy nghĩ của ngươi, là chuyện mà vương vẫn luôn tiếc nuối.”
“ ngài là một lão quái vật , ép buộc .” Tình cảm của Tư Mã U Nguyệt đối với Minh cũng cạn, “Tuy ở Minh giới tu luyện, nhưng trải nghiệm đó đối với vẫn quan trọng. Ta vui vì quen các ngươi.”
Nàng giơ bình rượu về phía Hoàn.
Hoàn , cùng nàng chạm một cái.
“ , hộp Càn Khôn là do Minh cho các ngươi đưa đến ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“ . Vương sẽ cần nó.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Trước đây , bây giờ nhớ nó cũng là một Thần khí. Sớm , cần tìm gian Thần khí khắp nơi.” Tư Mã U Nguyệt , “ một món đồ như , lấy để dung hợp với Linh Hồn Tháp, là quá xa xỉ .”
“Đồ của vương, cần ngươi tiết kiệm cho ngài ?” Hoàn hỏi .
“Cũng !” Tư Mã U Nguyệt lập tức nghĩ thông, “Nếu , đợi thực lực tăng lên sẽ cho Tiểu Linh Tử dung hợp.”
“Được.”
“Bây giờ khôi phục ký ức, ngươi sẽ trở về ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Không, lệnh của vương là bảo vệ ngươi đến cùng.” Hoàn .
“Vậy thì ngươi cứ ngoài , cần lúc nào cũng ở trong gian.” Tư Mã U Nguyệt .
“Được.”
Hoàn đây cũng là Ẩn vệ, thể công khai theo nàng, đương nhiên vui mừng. Như khác cũng sẽ bên cạnh nàng bảo vệ.
Hai ở cho đến khi trời tối, cảm nhận ở ngoài kết giới mà nàng bố trí, Hoàn mới đưa nàng trở về biệt viện của Vương phủ.
“Cha, tìm con?” Họ trở trong sân, thấy Mộ Dung Hội đang gõ cửa.
“Con đang ở bên trong ? Vị là?” Mộ Dung Hội thấy Tư Mã U Nguyệt xuất hiện từ phía , cùng với Hoàn bên cạnh nàng, chút lo lắng nàng.
“Đây là bạn của con, Hoàn, cùng ngoài một chút.” Tư Mã U Nguyệt , “Cha tìm con chuyện gì ?”
“Không gì, chỉ là thị vệ của Vương phủ con khi chữa thương cho Vương gia vẫn ngoài, nên chút lo lắng tình hình của con. Thấy con là .” Mộ Dung Hội cũng đ.á.n.h giá Hoàn quá nhiều, nhưng vẫn nhắc nhở nàng: “Con đang ở trong Vương phủ, đưa bạn bè , cũng nên với Vương gia bọn họ một tiếng.”
“Con , lát nữa sẽ với họ.” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, “Cha, yến tiệc hôm qua, Vương phi đối phó chứ?”
“Không , con , bà thất vọng. Ta nghĩ bà chắc sắp xếp gì đó, nhưng chuyện của Vương gia hỏng.” Mộ Dung Hội trả lời.
“Cha, chuyện con với một chút.” Tư Mã U Nguyệt kể chuyện Hoàn g.i.ế.c c.h.ế.t Hắc Ảnh song sát, dặn dò: “Cho nên, Vương phi bây giờ đối với con là g.i.ế.c bằng . Người ở bên ngoài nhất định cẩn thận.”
Mộ Dung Hội cũng là đầu tiên chuyện Hắc Ảnh song sát g.i.ế.c, khi kinh ngạc liền nhanh chóng trấn tĩnh , : “Con yên tâm, bây giờ cuộc thi đấu giữa các quận còn kết thúc, bà sẽ gì . Hơn nữa bà bây giờ e rằng cũng tâm tư để đối phó chúng .”
“Chẳng lẽ bà quyết định…”
“Không sai, bên Vương gia nhận tin tức, Vương phi chuẩn nhân cơ hội để tiêu diệt bộ thế lực của Vương gia, cho nên bây giờ đang bố trí. Đây là chủ ý của con ? Bây giờ bà mắc câu .”
“Vương phi dễ trừ, khó là thế lực lưng bà . chuyện cứ để cho Vương gia bọn họ phiền não, chúng ở một bên xem là .” Tư Mã U Nguyệt , nụ đó thậm chí chút vô lương.