Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1840
Cập nhật lúc: 2025-10-24 16:47:46
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những nốt mụn nhỏ chính là tàn dư của cấm d.ư.ợ.c trong cơ thể ông, chúng sẽ hút lấy d.ư.ợ.c hiệu của các loại đan dược, khiến vết thương của ông thể lành hẳn.
Tư Mã U Nguyệt cầm nhíp gắp những nốt mụn nhỏ đó , đặt trong chiếc bát chuẩn sẵn, thể đầy ắp một bát.
“Nhiều hơn tưởng!” Nàng gắp viên cuối cùng , đặt bát và nhíp sang chiếc bàn bên cạnh, lấy một viên đan d.ư.ợ.c trị ngoại thương cho Vương gia uống.
“Vậy là xong ?” Úc Ngôn hỏi.
“Những gì thể xong. Đợi Vương gia hấp thụ hết thùng nước t.h.u.ố.c là thể ngoài.” Tư Mã U Nguyệt , “Phải đợi đến khi nước trong trở mới tính.”
“Đơn giản ?” Úc Ngôn chút kinh ngạc, cứ tưởng sẽ phức tạp!
“Ta là thì đơn giản mà! Chỉ là quá trình chút đau đớn thôi.” Tư Mã U Nguyệt , “Hơn nữa, ngươi xem thì đơn giản, nhưng viên đan d.ư.ợ.c Vương gia uống, cùng với việc pha chế thùng nước t.h.u.ố.c , ai cũng .”
Viên đan d.ư.ợ.c uống d.ư.ợ.c hiệu mạnh, lúc mới thể ép cấm d.ư.ợ.c trong cơ thể ngoài. Tinh hoa trong nước sẽ trong quá trình ôn dưỡng cơ thể ông, để ông đến nỗi gục ngã, còn thể chữa trị những ngũ tạng lục phủ và kinh mạch cấm d.ư.ợ.c ăn mòn. Nhìn thì đơn giản, nhưng chỉ cần sai một ly là một dặm!
“Hấp thụ hết những tinh hoa là ?”
“Chỉ thể là hôm nay thì .” Tư Mã U Nguyệt , “Mấy ngày , mỗi ngày đều ngâm một .”
“Mỗi ngày đều ngâm một ?” Vương gia chút nghẹn lòng, “Không thể đổi thành đan d.ư.ợ.c gì đó để uống trực tiếp ?”
“Cơ thể hư tổn nghiêm trọng, uống loại đan d.ư.ợ.c mạnh như , bây giờ suy yếu thôi, còn thể chịu đựng thêm d.ư.ợ.c hiệu nào khác? Ngâm là biện pháp ôn hòa nhất.” Tư Mã U Nguyệt giải thích, “Hai ngày cuối cùng thì thể đổi thành đan dược, nhưng thi đấu, thời gian để luyện chế đan dược. Cho nên, vẫn chỉ thể ngâm thôi.”
Hai im lặng, thể chuyện với Vương gia như , cũng chỉ nàng!
Sau đó, Tư Mã U Nguyệt liền kéo một chiếc ghế đến bên cạnh thùng nước, quan sát tình hình của ông, thỉnh thoảng kiểm tra tình hình của ông.
Qua hai ba giờ đồng hồ, nước trong thùng mới một nữa trở nên trong vắt.
“Được , Vương gia, thể ngoài.”
Được sự cho phép của Tư Mã U Nguyệt, Đại Vũ Vương gia mới từ trong thùng nước bước . Khi ông bước , cơ thể loạng choạng, Úc Ngôn ở bên cạnh vội vàng tiến lên đỡ lấy ông.
“Vương gia bây giờ cơ thể suy yếu, nhất là ôm ông lên giường nghỉ ngơi.” Tư Mã U Nguyệt .
Úc Ngôn bế cha lên, đặt ông lên chiếc giường trong phòng trong, đó kéo chăn đắp lên ông.
“Phụ vương, cảm thấy thế nào?”
“Khá , chỉ là ở mặt một tiểu bối nữ nhân như , cảm giác thật mất mặt!” Đại Vũ Vương gia chút ngượng ngùng .
“Vương gia bây giờ là bệnh nhân, con là y sư, cần ngượng ngùng.” Tư Mã U Nguyệt tới , “Bệnh nhân như con gặp ít, cũng gì đáng xem.”
Nàng thẳng thắn, cho Đại Vũ Vương gia mặt già cũng đỏ lên.
Úc Ngôn thấy cha hổ, liền đổi chủ đề hỏi: “Phụ vương của khi nào thể hồi phục sức lực?”
“Ông bây giờ vô lực là vì năng lượng tiêu hao quá nhiều, tuy hấp thụ một tinh hoa, nhưng dù cũng hao tổn quá lớn.” Tư Mã U Nguyệt , “Nghỉ ngơi một ngày, ngày mai sẽ thôi.”
“Vậy thì .”
“Những d.ư.ợ.c liệu cần cho ngươi chuẩn một chút.” Tư Mã U Nguyệt đưa cho Úc Ngôn một tờ giấy, “Những thứ đều là hiếm , với thực lực của các ngươi vẫn dễ dàng thu thập đủ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1840.html.]
Úc Ngôn cầm lấy xem, “Ừm, những thứ trong phòng d.ư.ợ.c của biệt viện đều . Đây là những thứ cần dùng cho ngày mai ?”
“Không , là cần dùng.” Tư Mã U Nguyệt , dường như cảm thấy như quá thẳng thắn, nàng giải thích: “Việc tinh luyện những d.ư.ợ.c liệu các ngươi tìm đây đều phiền phức, cần bổ sung tinh thần lực.”
“Được, lập tức cho chuẩn .” Úc Ngôn đến cửa, đưa đơn t.h.u.ố.c cho bên ngoài.
“Để tiện, hai ngày con sẽ ở đây. Ngươi chuẩn xong đồ thì đưa đến phòng tạm của con.” Tư Mã U Nguyệt , “Bận rộn cả đêm, con cũng mệt . Về nghỉ ngơi đây.”
Nàng ngoài, bên ngoài tỳ nữ dẫn nàng đến căn phòng chuẩn sẵn.
Đại Vũ Vương gia giường, đợi nàng mới lên tiếng: “Ngôn nhi, con thấy, Mộ Dung Tịch thế nào?”
“Thế nào là ạ?” Úc Ngôn hỏi.
“Con cảm thấy, là một quận vương nữ nhi, nàng lợi hại hơn cả Mộ Dung Hội ? Con cái của quận vương nào thể bằng một nửa của nàng?” Đại Vũ Vương gia .
“Chuyện con cũng nghi ngờ.” Úc Ngôn .
“Con suy nghĩ gì?” Đại Vũ Vương gia ngước mắt .
Úc Ngôn chỉ do dự một lúc, liền phỏng đoán của .
“Phụ vương, con cảm thấy, nàng thể là Mộ Dung Tịch.” Úc Ngôn .
“Không Mộ Dung Tịch?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Vâng ạ.” Úc Ngôn gật đầu, xuống mép giường, : “Phụ vương còn nhớ, hai ba năm , Địch đại tướng quân đến tìm ?”
“Tự nhiên nhớ rõ. Hắn đặc biệt đến để bảo chú ý nhiều hơn đến chuyện bên Liêu quận.” Đại Vũ Vương gia , “Lúc đó chúng còn kỳ quái, để tâm đến chuyện ở đó như . Cứ tưởng là vì Mộ Dung Tịch và Ám Dạ công chúa trông giống .”
“Dù trông giống , cũng cần để tâm đến chứ?” Úc Ngôn , “ Địch tướng quân đặc biệt đến dặn dò.”
“Điều quả thật suy ngẫm.” Đại Vũ Vương gia đáp.
“Hơn nữa, dù lời đồn sai lệch đến , cũng đến mức khác biệt. Nếu đổi như , chỉ thể chứng tỏ một điều, căn bản là trong lời đồn.” Úc Ngôn tiếp tục phân tích, “Mất trí nhớ sẽ đổi tính cách của một .”
“Con nghĩ nàng là ai?”
“Phụ vương đoán ?” Úc Ngôn , “Trông giống Ám Dạ công chúa, thể Địch tướng quân quan tâm, còn lợi hại như , ngoài con gái của Ám Dạ công chúa là Tư Mã U Nguyệt, còn ai khác.”
“Xem con quả nhiên sớm đoán .” Đại Vũ Vương gia .
“Cái thuật ngân châm đó của nàng lộ , chỉ cần chuyện của nàng ở Nhân giới, đều thể nhận nàng.” Úc Ngôn .
“Quả thật quá rõ ràng.” Đại Vũ Vương gia thở dài, “Không nàng thế nào để trở thành Mộ Dung Tịch!”
“Chuyện cơ hội thể hỏi thử. Bây giờ chúng cứ coi như nàng là Mộ Dung Tịch .” Úc Ngôn , “Phụ vương bây giờ yếu, hãy nghỉ ngơi cho . Có chuyện gì chúng hãy .”
Nói xong dậy ngoài, để phụ nghỉ ngơi cho .
Tư Mã U Nguyệt phòng nghỉ, đuổi tỳ nữ , tùy tay bố trí một kết giới, lấy một gốc d.ư.ợ.c liệu, gọi Tiểu Hắc , đưa d.ư.ợ.c liệu đến mặt nó, : “Ăn cái .”
Tiểu Hắc ngửi ngửi, đầu , Tư Mã U Nguyệt kéo , nhét d.ư.ợ.c liệu miệng nó.