Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1816
Cập nhật lúc: 2025-10-24 04:52:18
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt hề những chuyện , tiếp tục dẫn mấy dạo các cửa hàng pháp khí. như nàng dự đoán, trong những cửa hàng đó cũng tung tích của Không gian Thần khí.
Không gian Thần khí thực sự quá hiếm, bất kể ai cũng sẽ để lộ ngoài, giống như Linh Hồn Tháp của nàng , chỉ vài .
Mãi cho đến chạng vạng, nàng mới dẫn trở về khách điếm, còn bước , thấy thị vệ canh giữ bên ngoài nàng với vẻ mặt căng thẳng.
“Tiểu thư, cuối cùng cũng về.” Mộ Dung Lâm từ trong khách điếm bước , thấy Tư Mã U Nguyệt, lo lắng .
“Lâm thúc, xảy chuyện gì ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Tiểu thư, Đô Sử đến.”
“Đô Sử?” Tư Mã U Nguyệt chớp chớp mắt, “Là ai ? Sao dọa thúc thành thế ?”
Mộ Dung Lâm lúc mới nhớ nàng những chuyện , liền giải thích: “Đô Sử là trưởng của mẫu , tức là của . Là Vương Đô Sử.”
“Cậu ? Sao ông đến?” Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc hỏi.
Sáng nay mới nhắc đến ông , tối ông ở đây, là đến để vạch trần lời dối của nàng đấy chứ?
“Đô Sử đại nhân đang việc ở Đại Vũ thành, đến đây nên ghé qua thăm.” Mộ Dung Lâm .
Tư Mã U Nguyệt giật giật khóe miệng, cái việc ‘ nàng đến đây’ , là vì sáng nay nhắc đến đấy chứ?
“Cái , cha chẳng từ khi mẫu qua đời ông từng gặp chúng ? Sao lúc đến, thật khó hiểu.” Tư Mã U Nguyệt bĩu môi.
“Dù nữa, mau .” Mộ Dung Lâm , “Lão gia sắp chống đỡ nổi nữa .”
“Cha sợ ?”
“Dù gì cũng là vợ, ?” Mộ Dung Lâm , “Người vẫn nên mau .”
“Vậy cứu cha đây.” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, bước khách điếm.
Đi đến tiểu viện phía , nàng thấy vài gương mặt xa lạ, chắc đều là thị vệ của vị Đô Sử .
Nàng bước phòng khách, thấy Mộ Dung Hội ở chủ vị, một nam tử áo đen và một nam tử áo hồng ở hai bên.
“Cha.” Tư Mã U Nguyệt hành lễ với Mộ Dung Hội, đó tại chỗ hai lạ mặt.
“Tịch Nhi, thấy của còn hành lễ?” Nam tử áo hồng lên tiếng.
Tư Mã U Nguyệt liếc một cái, đó hành lễ với nam tử áo đen, gọi một tiếng “”.
“Ngươi từng gặp nó ? Vậy nó ai là của nó?” Nam tử áo hồng kêu lên.
“Ngươi hỏi nó .” Úc Khê .
Nam tử áo hồng vẻ lừa gạt chằm chằm Tư Mã U Nguyệt, chờ đợi nàng cho một câu trả lời.
Tư Mã U Nguyệt nhướng mày, “Cha tuấn như , mẫu dịu dàng như thế, chắc chắn sẽ một trưởng diêm dúa như .”
“Phụt —— ngươi diêm dúa?” Nam tử áo hồng từ ghế nhảy dựng lên, lời của Tư Mã U Nguyệt cho tức nhẹ.
“Người mặc trường bào hồng phấn, diêm dúa thì là gì.” Tư Mã U Nguyệt vô cùng thành thật .
“Ngươi, ngươi… mặc màu hồng thì diêm dúa chỗ nào? Ta đây rõ ràng là trẻ trung!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1816.html.]
Tư Mã U Nguyệt liếc một cái, “Chỗ nào cũng diêm dúa.”
Úc Khê đầu tiên thấy từ , cảm thấy cũng tệ, gật đầu đồng tình: “Từ dùng tệ. Ngươi cũng coi như thông minh, nhận sai .”
“Đa tạ khen ngợi.” Tư Mã U Nguyệt với ông , “Không hôm nay đến đây chuyện gì? Là đến ôn chuyện cũ với cha ?”
“Ta và cha ngươi chẳng gì để ôn chuyện xưa cả.” Úc Khê chằm chằm nàng, “Sáng nay ở trong tiệm pháp khí thấy ngươi , cho ngươi một tấm Long Tinh thẻ? Ta thật cũng chuyện gì, chỉ là đến hỏi ngươi một chút, chuyện xảy khi nào? Sao ấn tượng gì cả.”
“Khụ khụ ——” Tư Mã U Nguyệt thầm nghĩ quả nhiên là vì chuyện , nhưng ngờ ông chính tai .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Hửm?” Úc Khê nghiêng về phía , nàng.
Tư Mã U Nguyệt đảo mắt một vòng, trả lời câu hỏi của ông , mà : “Nếu ở đó, tại giúp Tịch Nhi! Tên thiếu gia họ Hà quá đáng thật!”
“Ngươi , ngươi giúp ngươi?” Úc Khê hỏi .
“Hửm? Cậu gì ạ?” Tư Mã U Nguyệt lời liền chuyện .
“Cũng gì, ngươi cho đ.á.n.h cho tên Hà Húc một trận, chắc là gãy mấy cái xương sườn với cả hai cái chân .” Nam tử áo hồng .
“Vị thúc thúc , ngài là ai?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Ta? Ta tên Lang Ngọc, và ngươi giống , cũng là một Đô Sử.” Lang Ngọc tự giới thiệu, “Ngươi thể gọi là Lang thúc thúc.”
“Lang thúc thúc…” Tư Mã U Nguyệt giật giật khóe miệng, chỉ mặc đồ diêm dúa, tên cũng yểu điệu như .
“Tịch Nhi, con bắt nạt ?” Mộ Dung Hội hỏi.
“Cũng chuyện gì lớn, chỉ là kẻ cướp thanh trường kiếm mà Phương Anh Hàm nhắm trúng, đó con dùng tiền cướp . Cho nên cuối cùng bắt nạt là , con, cần lo lắng !” Tư Mã U Nguyệt qua, bên cạnh ông, đỡ lấy vai ông.
“Thật ?”
“Đương nhiên là thật, con lừa bao giờ.”
“Vậy thì chắc.” Lang Ngọc , “Hà gia ở Đại Vũ thành cũng chút thực lực, bây giờ con đối đầu với Hà gia, họ chắc chắn sẽ tìm đến gây phiền phức cho Liêu quận!”
“Chẳng giúp con giải quyết ?” Tư Mã U Nguyệt cảm kích với Úc Khê, “Cậu tay, chắc chắn thành vấn đề.”
“Ngươi thật đúng là tin tưởng !” Lang Ngọc chế nhạo.
“Đương nhiên, ông là của con mà.” Tư Mã U Nguyệt tin tưởng thực lực của Úc Khê, nếu Mộ Dung Lâm và những khác sẽ căng thẳng như .
Mà Úc Khê thấy câu , bĩu môi: “Ta thật sự là của ngươi ?”
Tư Mã U Nguyệt trong lòng căng thẳng, “Đương nhiên , cha?”
“ , xem diện mạo của nó và Tinh Hoa sẽ .” Mộ Dung Hội cho rằng ông hỏi câu là vì đây là đầu tiên Úc Khê gặp nàng.
“Ngươi là ai? Có quan hệ gì với Địch Hi?” Uy áp của Úc Khê bộ khóa chặt lên Tư Mã U Nguyệt, nàng lập tức cảm thấy chút khó thở.
“Anh vợ, gì ?” Mộ Dung Hội dậy, chắn mặt Tư Mã U Nguyệt, nàng chặn những uy áp đó.
“Ta chỉ xác định, kẻ nào dám giả mạo con gái của Tinh Hoa! Địch Hi phái một giống như đến, mục đích gì thể cho ai .” Úc Khê Mộ Dung Hội, “Còn ngươi, em rể của , tại giúp một Tịch Nhi giả mạo để lừa gạt ?”
“Ta…” Mộ Dung Hội định , nhưng thấy vẻ chắc chắn và tức giận của Úc Khê, ông đoán .
“Muốn thẳng thắn ?” Lang Ngọc hiển nhiên cũng sớm , thấy cảnh một chút cũng kinh ngạc.
Úc Khê chằm chằm hai : “Cho các ngươi cơ hội cuối cùng, tại giả mạo con của Tinh Hoa? Ngươi tại giúp đỡ nàng? Đứa con thật sự của Tinh Hoa đang ở ? Nói, là c.h.ế.t, các ngươi tự chọn .”