Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1806: Bông hoa địa ngục thần bí
Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:05:46
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt thị vệ đang chạy tới, hỏi: “Lại chuyện gì nữa?”
“Tiểu thư, gửi cái đến.” Thị vệ lấy một cái hộp, đưa cho Tư Mã U Nguyệt.
“Cho ?” Tư Mã U Nguyệt nhận lấy chiếc hộp, nhớ nhận chiếc hộp rõ nguồn gốc là tụ linh thạch của Mặc Chi, nên theo bản năng liếc một cái.
“Vâng, đó tiểu thư tự mở xem.” Thị vệ , “Hắn mở sẽ bên trong là gì.”
Sự nghi hoặc trong lòng Tư Mã U Nguyệt càng tăng lên, quen như ? Chiếc hộp tay dường như trở nên chút phỏng tay.
Mặc Chi sự nghi ngờ của nàng, : “Mở xem chẳng sẽ là gì .”
“Ừm.” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, hít một thật sâu, mở chiếc hộp .
Chiếc hộp từ bên ngoài bình thường, chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng khi mở cảm giác bên trong cả một thế giới khác.
“Hộp Càn Khôn.” Mặc Chi liếc mắt một cái nhận lai lịch của chiếc hộp , ngay đó nhíu chặt mày.
“Bên trong gì ?” Nguyên Ngạn hỏi.
Tư Mã U Nguyệt liếc chiếc hộp, lắc đầu, xoay chiếc hộp về phía đối diện.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Trống ?” Nguyên Ngạn sang Mặc Chi, cũng tỏ vẻ nghi hoặc.
“Sao gửi cho ngươi một cái hộp rỗng chứ.” Mặc Chi cầm lấy chiếc hộp xem xét kỹ lưỡng, quả thực phát hiện thứ gì bên trong, trả nó cho Tư Mã U Nguyệt.
Khi Tư Mã U Nguyệt nhận chiếc hộp, đột nhiên thấy bông hoa nhỏ nắp hộp, cả đều sững sờ.
“Họa tiết …”
Nguyên Ngạn và Mặc Chi thấy nàng như , một nữa họa tiết nắp hộp.
“Họa tiết ? Ngươi từng thấy qua ?”
Tư Mã U Nguyệt vuốt ve họa tiết hộp, là một đóa hoa yêu diễm. Không giống với hoa mạn đà la mà Ma Sát yêu thích, loại hoa mang một cảm giác quyến rũ hơn.
“Nhìn đóa hoa , trong đầu hiện lên một hình ảnh, dường như đang giữa một biển hoa như thế. Hình như… hình như thật sự từng thấy qua loài hoa .” Nàng , “, chắc chắn, đây từng thấy qua nó. Các ngươi đây là hoa gì ?”
“Ngươi chắc chắn hình ảnh ngươi nhớ là ở trong bụi hoa ?” Mặc Chi hỏi.
“Rất chắc chắn.” Tư Mã U Nguyệt , “Ngươi đây là gì ?”
“Đây là hoa địa ngục trong truyền thuyết.” Mặc Chi , “Sở dĩ nó là loài hoa trong truyền thuyết, là vì chỉ từng thấy qua họa tiết của loài hoa , chứ bao giờ thấy hoa thật.”
“Hoa địa ngục? Không là mạn đà la ?”
“Mạn đà la chỉ là biểu tượng của hoa địa ngục, nhưng là hoa địa ngục thật sự. Còn thứ , chỉ ở nơi sâu thẳm của địa ngục mới , là bông hoa địa ngục đúng với tên gọi của nó. Nghe những thấy loài hoa đều còn đời. đây cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi, ai thực sự thấy.” Mặc Chi .
“Nếu , Tịch Nhi thể thấy ?” Nguyên Ngạn hỏi.
Tư Mã U Nguyệt chính cũng giải thích , nàng xoa xoa trán, : “Trước khi tỉnh , dường như một thời gian mơ màng, chính cũng ở , gì.”
“Để xem cho ngươi.” Mặc Chi Tư Mã U Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1806-bong-hoa-dia-nguc-than-bi.html.]
Tư Mã U Nguyệt do dự một lúc, đưa tay trái của .
Mặc Chi nắm lấy tay nàng, để thần thức của từ từ thâm nhập cơ thể nàng, tiến thần thức của nàng. Một lát , rút , : “Không ngươi mơ màng, mà là ngươi một đoạn ký ức phong ấn.”
“Bị phong ấn?” Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc Mặc Chi, “Ngươi chắc chắn chứ?”
“Ừm.” Mặc Chi gật đầu, “ phong ấn đó vững chắc, nên thỉnh thoảng ngươi thể nhớ một vài mảnh ghép. Điều lẽ liên quan đến hoa địa ngục.”
“Chẳng lẽ thấy qua loài hoa đó, đó phong ấn đoạn ký ức ?” Tư Mã U Nguyệt , “Nếu đúng là như , tại gửi cho chiếc hộp , để nhớ một chút chuyện cũ?”
“Chuyện … e rằng chỉ ngươi mới .”
Tư Mã U Nguyệt thở dài, “Nếu , còn hỏi gì? Vào lúc gửi thứ đến, là ý gì đây?”
“Ta nhớ đây từng qua chuyện về hoa địa ngục.” Nguyên Ngạn , “Ta nhớ hình như mang theo.”
Nói , lấy một chồng sách, ít nhất cũng cả trăm cuốn.
“Ta nhớ là trong một cuốn sách nào đó ở đây, chúng thể tìm xem.” Nguyên Ngạn hai .
“Tìm trong nhiều sách như ?” Tư Mã U Nguyệt giật giật khóe miệng, “Ngươi thể suy nghĩ kỹ xem, ngươi thấy nó trong cuốn sách nào.”
Mặc Chi đống sách, rút một cuốn từ giữa , ném tới mặt Nguyên Ngạn.
“Hình như là cuốn .” Nguyên Ngạn mở cuốn sách , tìm đến trang đó, đưa cho Tư Mã U Nguyệt.
Tư Mã U Nguyệt tiên phần đầu, phát hiện đây là một cuốn sách ghi chép về các loại truyền thuyết. Trang mà Nguyên Ngạn đưa cho nàng ít chữ, phía hình một đóa hoa địa ngục.
“Truyền thuyết kể rằng loài hoa nở ở nơi sâu thẳm của địa ngục, là đại diện cho Minh Thần của Minh giới. Không ai từng thấy hoa thật, nhưng nó thực sự tồn tại. Minh Thần là truyền thuyết, ngài thực sự tồn tại.”
“Ngắn như , căn bản miêu tả gì chi tiết.” Tư Mã U Nguyệt xem xong liền trả sách cho Nguyên Ngạn. “Nếu dựa theo cách trong sách, chẳng gặp Minh Thần ? Mà , Quỷ giới tồn tại như Minh Thần ?”
“Cách về Minh Thần quá mức huyền thoại, nhưng nghĩ đằng đó là một hoặc là một… chủng tộc mà chúng .” Mặc Chi .
“Đến cả Mặc tộc các ngươi cũng ?” Nguyên Ngạn hỏi.
Mặc Chi lắc đầu, cũng chỉ từng thấy qua trong cuốn sách mà thôi.
“Có thể nào là ở Cửu U Sơn ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Cửu U Thần tộc? Không, bọn họ. Sự xuất hiện của họ luôn cùng với Mặc Liên, chứ hoa địa ngục.” Mặc Chi , “Nếu thực sự , Mặc Liên hoa đại diện cho thiên đường của Quỷ giới, thì hoa địa ngục đại diện cho địa ngục thực sự.”
“Không là truyền thuyết ? Cửu U nhất tộc là thật, chẳng lẽ hoa địa ngục cũng là thật?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Trước đây thể sẽ cảm thấy là truyền thuyết, nhưng bây giờ thì…” Mặc Chi nhướng mày, ánh mắt dừng chiếc hộp Càn Khôn, ý tứ quá rõ ràng.
“Cửu U nhất tộc cũng là trong truyền thuyết, ngươi chắc chắn họ tồn tại?” Nguyên Ngạn hỏi.
Làm chắc chắn ư? Đương nhiên là vì nàng chính là một thành viên trong đó!
“Cửu U nhất tộc là thật, chỉ là những năm gần đây ít xuất hiện, nên ít đến.” Mặc Chi .
“Haiz, lúc , gửi cho một cái hộp khó hiểu như , thật sự cảm thấy kỳ quái.” Tư Mã U Nguyệt lật qua lật chiếc hộp một lúc, thực sự tìm thấy gì, liền đóng hộp , đặt lên bàn.
Mặc Chi thấy nàng nghi hoặc khó hiểu, bèn chu môi : “Hay là ngươi thử nghĩ xem? Nếu đối phương ngươi thấy chiếc hộp sẽ hiểu, lẽ thật sự thâm ý gì đó cũng chừng.”