Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1796: Bầy thú truy đuổi

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:14:59
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Auuuu…”

 

“Gầm…”

 

Giữa núi rừng đột nhiên vang lên tiếng gào thét của các loại Minh thú. Đám Tư Mã U Nguyệt đều thu tâm trạng vui đùa, cảnh giác về phía đó.

 

Rất nhanh, tiếng bước chân đinh tai nhức óc đến gần họ, rõ ràng những con Minh thú đó đang nhắm họ.

 

Hơn nữa tiếng động đó, lượng Minh thú còn ít.

 

— Sao đám Minh thú đột nhiên bạo động? – Nguyên Ngạn thấy động tĩnh đó, siết chặt nắm tay.

 

Tư Mã U Nguyệt đến gần Mặc Chi và Nguyên Ngạn ngửi ngửi, sắc mặt trầm xuống, : — Chúng gài bẫy .

 

— Sao ? – Nguyên Ngạn giơ tay lên ngửi ngửi, cũng gì kỳ lạ.

 

— Trên các ngươi một mùi hoa nhạt, các ngươi đối với mùi hương nhạy cảm, nên ngửi thấy. – Tư Mã U Nguyệt . – Loại là Dẫn Long Hoa luyện chế, chỉ cần rắc một chút lên , sẽ khiến Minh thú bạo động.

 

— Dẫn Long Hoa?! – Nghe thấy cái tên , sắc mặt Mặc Chi và Nguyên Ngạn cũng đổi. Họ cẩn thận ngửi ngửi, quả nhiên họ ngửi thấy một mùi hoa nhàn nhạt.

 

Bởi vì đang ở trong rừng rậm, khí cũng phảng phất các loại mùi hoa, nếu đặc biệt để ý, căn bản sẽ chú ý đến điều .

 

Dẫn Long Hoa họ cũng từng qua, loại mùi hoa sẽ khiến linh thú gần đó thần trí hỗn loạn, thấy liền sẽ tấn công, dù là siêu thần thú, tâm trí kiên định, cũng dễ dàng mê hoặc.

 

— Chúng đến Nguyệt Khê Cốc đó vẫn luôn tiếp xúc với ai, trúng thứ ? – Nguyên Ngạn khó hiểu.

 

— Các đó bình an vô sự, nghĩ, mùi hoa chắc là lúc các lặn xuống đáy hàn đàm, rắc lên mặt nước. Đợi các từ trong nước lên, tự nhiên sẽ dính . – Tư Mã U Nguyệt suy đoán. – Nguyên Ngạn, ngươi kẻ thù nào ?

 

— Ta… – Nguyên Ngạn định , nhưng nghĩ đến gia tộc của , thở dài, : – Gia tộc quả thực ít hy vọng c.h.ế.t.

 

— Vậy thì hợp lý . – Tư Mã U Nguyệt nhớ đến lúc Minh Âm Lang g.i.ế.c c.h.ế.t chị em nhà họ Đổng, phát hiện tung tích , lẽ chính là kẻ đến để g.i.ế.c Nguyên Ngạn, tình cờ gặp họ.

 

— Nhiều Minh thú như , chúng đối phó cũng khá khó khăn. – Mặc Chi . – Nghe động tĩnh , e rằng đến hàng trăm con Minh thú lợi hại.

 

— Các mang theo Ẩn vệ ? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

— Không . – Nguyên Ngạn lắc đầu. – Chúng ngoài rèn luyện, đều mang theo Ẩn vệ. Muốn gì, chỉ thể dựa bản lĩnh của . Đương nhiên, thể tìm bạn bè giúp đỡ, cũng算是 một loại bản lĩnh. Thị vệ theo cũng vì vội vàng đến, nên Liêu Thành.

 

Tư Mã U Nguyệt giật giật khóe miệng, quy tắc , là chuyên môn chuẩn cho đám sát thủ đó ?!

 

Ngươi một thiếu gia đường đường ngoài, mang theo mấy Ẩn vệ lợi hại, g.i.ế.c ngươi chẳng dễ như trở bàn tay?

 

Nguyên Ngạn hiểu ánh mắt của Tư Mã U Nguyệt, giải thích: — Chỉ thể trưởng thành trong môi trường như , mới thể hữu dụng cho gia tộc. Bất kể dùng cách gì, thể sống sót mới là .

 

— Được . Gia tộc của các tiện phán xét, nhưng bây giờ chúng ? – Tư Mã U Nguyệt . – Hai các ngươi thể đ.á.n.h bại nhiều Minh thú như ?

 

— Chuyện … – cả hai đều lắc đầu. Đối phó vài con, mười mấy con còn , nhưng đối đầu với nửa Nguyệt Khê Cốc, hai họ bản lĩnh đó.

 

Họ tự phụ chút bản lĩnh, nhưng cũng ngờ đến tình huống nửa Nguyệt Khê Cốc Minh thú liên hợp !

 

Tư Mã U Nguyệt ôm trán: — Vốn nghĩ cùng các , thể ké chút tiện nghi, ngờ là một phiền phức lớn.

 

— Ngươi dính nước hàn đàm, Dẫn Long Hoa, ngươi riêng với chúng . Như Minh thú sẽ đuổi theo ngươi. – Nguyên Ngạn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1796-bay-thu-truy-duoi.html.]

 

Tư Mã U Nguyệt nàng, thở dài: — Ngươi sớm thì còn ích. Bây giờ đám Minh thú đó đều khóa chặt , Dẫn Long Hoa cũng chẳng quan hệ gì.

 

— Không ngờ đến cuối cùng là chúng liên lụy ngươi. – Nguyên Ngạn xin nàng.

 

Hắn vốn dĩ mời nàng cùng, là định che chở nàng rời khỏi Nguyệt Khê Cốc, ngờ mang đến cho nàng phiền phức lớn như .

 

— Bây giờ những chuyện đều muộn. – Tư Mã U Nguyệt . – Hai các ngươi ý tưởng gì ?

 

— Tử chiến đến cùng… – Mặc Chi thấy ánh mắt tán thành của Tư Mã U Nguyệt, : – Điều đó là thể.

 

— Ngươi cách nào? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

— Đương nhiên là ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách. – Mặc Chi lấy một trận pháp tạm thời kích hoạt. – Đi thôi, xem tốc độ của chúng nó nhanh, là trận pháp của chúng nhanh.

 

Tư Mã U Nguyệt trận pháp đó, ba thể một rời cả ngàn km. Lặp vài , cũng thể tạm thời cắt đuôi đám Minh thú đó.

 

Nàng thu Tiểu Mộng và những khác , giảm bớt tải trọng của Trận Dịch Chuyển. Mặc Chi và Nguyên Ngạn lúc mới phát hiện Tiểu Mộng cũng là một trong những khế ước thú của nàng.

 

Thực lực của nàng bao nhiêu? Lại thể khế ước nhiều Minh thú như ! Hai trong lòng tò mò, nhưng bây giờ là lúc nghiên cứu chuyện , ba bước Trận Dịch Chuyển, biến mất mắt đám Minh thú khi chúng kịp xông tới.

 

“Hú…”

 

Đám Minh thú mất lý trí nhất thời sững sờ, chúng bây giờ thể suy nghĩ, chỉ cảm thấy khó hiểu tình hình hiện tại.

 

“Auuuu…”

 

Một con Minh thú dẫn đầu thét dài, dẫn theo những con Minh thú khác tiếp tục đuổi theo về hướng ngoài, hướng đó chính là hướng mà đám Tư Mã U Nguyệt rời .

 

Ba khỏi Trận Dịch Chuyển, thấy tiếng gào thét từ phía truyền đến.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

— Dẫn Long Hoa thật lợi hại, dù chúng đang ở trong Trận Dịch Chuyển, cũng ngăn mùi hoa phát tán trong khí. – Nguyên Ngạn cảm thán.

 

— Dẫn Long Hoa之所以 gọi là Dẫn Long Hoa, là vì mùi hương của nó ngay cả Long tộc cũng thể chống cự. Đây là mùi hoa tinh luyện, dùng ở đây cũng算 là đại tài tiểu dụng. – Tư Mã U Nguyệt .

 

— Đi thôi. – Mặc Chi mở một Trận Dịch Chuyển tạm thời, ba , nhanh biến mất.

 

Đợi đám Minh thú đuổi đến, nơi chỉ còn thở của ba thấy bóng dáng.

 

“Auuuu…”

 

Con đầu ngửi ngửi trong trung, tìm đúng phương hướng, dẫn theo đám Minh thú đuổi theo.

 

Cứ như , ba trốn, đám Minh thú ở đuổi, về càng ngày càng nhiều Minh thú gia nhập đội ngũ truy đuổi. Sự chấn động trong nội vi của Nguyệt Khê Cốc khiến những đang canh giữ bên ngoài đều kinh ngạc,纷纷 suy đoán nội vi xảy chuyện gì .

 

Ban đầu Mặc Chi và họ định trốn ngoài, nhưng phát hiện thể cắt đuôi đám Minh thú, bất đắc dĩ chỉ thể chạy về hướng khác. Nếu dẫn đám Minh thú ngoài, e rằng những bên ngoài đều sẽ c.h.ế.t.

 

Khi họ một nữa khỏi Trận Dịch Chuyển, ba thấy một nơi quen thuộc, đều nhịn giật giật khóe miệng.

 

Đây chẳng là hàn đàm nơi họ trúng Dẫn Long Hoa ! Không ngờ vòng vòng , trở về nơi .

 

— Có chuyện … – Mặc Chi mở miệng, giọng điệu của , trong lòng Nguyên Ngạn nảy lên dự cảm lành.

 

 

Loading...