Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1795

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:14:58
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay lúc Nguyên Ngạn cảm thấy sắp bóng tối bao phủ, cảm giác đó đột nhiên biến mất. Hắn hồn , liền thấy Tư Mã U Nguyệt vươn hai tay che mắt Tiểu Hắc.

 

— Tiểu Hắc, lời là cần ngươi nữa ! – nàng nhẹ giọng uy hiếp. Hơi thở Tiểu Hắc tức khắc thả lỏng, trở về dáng vẻ ngốc manh của một chú ch.ó nhỏ.

 

Khí thế như thể từng tồn tại.

 

Nguyên Ngạn sờ trán, mồ hôi lạnh hòa cùng nước hàn đàm, khiến bất giác rùng .

 

Mặc Chi Tiểu Hắc, trong mắt là sự tìm tòi hề che giấu.

 

Tư Mã U Nguyệt lờ sự nghi hoặc và kinh ngạc của hai , : — Các tìm bảo bối đáy đầm , mũi của tiểu cẩu khá thính, nên mới chạy đến đây. Khụ khụ, ngài yên tâm, nó sẽ cướp của ngài .

 

Nguyên Ngạn ngơ ngác gật đầu: — Thứ là gia tộc cần, cũng là mục đích đến Liêu Thành, nên thể nhượng bộ.

 

— Không , đồ vật ai tìm thì là của đó. – Tư Mã U Nguyệt cảm thấy Nguyên Ngạn vẻ quá dễ chuyện, ánh mắt của Tiểu Hắc dọa ngốc . – Nước hàn đàm lạnh, các lên bờ ?

 

Mặc Chi và Nguyên Ngạn từ trong nước lên, cả hai vận dụng linh lực, nước nhanh chóng hong khô.

 

Tư Mã U Nguyệt cầm một miếng thịt khô trêu chọc Tiểu Hắc, Tiểu Tử thì ngủ trong lòng Tiểu Mộng, ánh nắng chiếu rọi lên họ, ấm áp và hòa hợp.

 

Mặc Chi tới, Tiểu Hắc khác gì một con minh cẩu bình thường, : — Con minh cẩu của ngươi thật đặc biệt.

 

— Đặc biệt ? Cũng thôi, chẳng qua là vài chỗ biến dị thôi. – Tư Mã U Nguyệt ha ha, lảng sang chuyện khác hỏi: – Ta tò mò các tìm bảo bối gì, đoán sai thì chắc là d.ư.ợ.c liệu.

 

— Quả thực là một loại d.ư.ợ.c liệu. – Mặc Chi gật đầu, đối với chuyện của nhà họ Nguyên cũng định nhiều.

 

Tư Mã U Nguyệt , tiếp tục trêu chọc Tiểu Hắc.

 

Nguyên Ngạn tới, hỏi: — Sao ngươi chạy đến đây?

 

— Nghe ở đây ít d.ư.ợ.c liệu, nên đến thử vận may, xem tìm loại nào hiếm . – Tư Mã U Nguyệt giải thích. – tìm cả một vòng lớn, cũng tìm d.ư.ợ.c liệu gì .

 

— Ha ha. Dược liệu ở đây cũng nhiều . – Nghe nàng , Mặc Chi và Nguyên Ngạn đều . – Nơi tuy ít lui tới, nhưng thích hợp cho d.ư.ợ.c liệu sinh trưởng. Thêm đó linh thú đông đảo, những thứ còn sống sót càng ít.

 

— Thì , thảo nào thấy d.ư.ợ.c liệu gì ! – Tư Mã U Nguyệt bừng tỉnh. Nếu , nàng cũng cần thiết đây nữa.

 

— Thứ chúng tìm cũng tìm , chuẩn trở về. Ngươi cùng chúng ? – Nguyên Ngạn .

 

— Hửm? – Tư Mã U Nguyệt , đang mời cùng ?

 

Thấy nàng kinh ngạc như , Nguyên Ngạn chút tự nhiên, giải thích: — Nơi nguy hiểm như , cùng trở về sẽ hơn, chỉ nghĩ thôi.

 

Mặc Chi ôm trán, giải thích chẳng khác gì che giấu, ?

 

Vốn tưởng Tư Mã U Nguyệt sẽ từ chối, ngờ nàng chỉ suy nghĩ một lát đồng ý.

 

cũng chỉ là tiện đường mà thôi.

 

Trước đây nàng tránh hai , chẳng qua là e dè Mặc Chi, thêm đó cũng là tâm trạng , hứng thú đối phó với . Bây giờ Tiểu Mộng tỉnh, tâm trạng nàng cũng khá hơn ít, đối với họ cũng còn mâu thuẫn như .

 

— Nếu đều là về, cùng thôi. Nếu đường gặp Minh thú gì, còn thể nhờ các che chở. – nàng .

 

Nguyệt Khê Cốc nàng cũng lĩnh giáo qua, quả thực ít Minh thú lợi hại. Hai ngay cả thị vệ cũng mang theo mà dám chạy sâu đây, chứng tỏ thực lực cũng vài phần.

 

, điều khiến nàng tò mò hơn là, sự hứng thú của Mặc Chi đối với nàng, đến quá kỳ lạ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1795.html.]

Cứ như… nàng từ lâu.

 

— Nếu quyết định, chúng về thôi. – Nguyên Ngạn Tư Mã U Nguyệt, mỉm .

 

Họ cùng khỏi cốc. Trên đường, Tư Mã U Nguyệt từ Nguyên Ngạn ít tình hình của Đại Vũ vương triều, cũng địa vị của nhà họ Nguyên, và địa vị của Liêu quận ở Đại Vũ vương triều.

 

Tuy Mộ Dung Hội Vương gia thưởng thức, nhưng điều cũng đổi hiện trạng tài nguyên thiếu thốn của Liêu quận.

 

Vương gia cũng từng cho Mộ Dung Hội nơi khác quận vương, nhưng đều Mộ Dung Hội từ chối, nguyên nhân cụ thể ngoài cũng thể hết.

 

Đại Vũ vương triều hơn một trăm quận, Liêu quận xếp hạng cuối. Lần Mộ Dung Hội cũng dốc hết sức lực nâng cao địa vị của Liêu quận.

 

— Tịch Nhi, khi gặp ngươi, thật sự , một khi mất trí nhớ sẽ đổi nhiều như . Nếu ngươi còn là dáng vẻ , thật sự dám tiếp xúc với ngươi. – Nguyên Ngạn .

 

— Ta là một trường hợp đặc biệt. – Tư Mã U Nguyệt liếc Mặc Chi một cái, .

 

cảm thấy khi ngươi đổi tính tình, ở chung cũng tệ lắm. Sau các cơ sở kinh doanh của nhà họ Nguyên ngươi đều thể . – Nguyên Ngạn đến đây đỏ mặt.

 

— Được thôi, hôm nào đến lâu của ngươi uống . – Tư Mã U Nguyệt đáp.

 

— Được! Vậy hôm nào mời ngươi đến lâu uống . – Nguyên Ngạn . – Trà của lâu chúng ngay cả Mặc Chi lão tổ cũng từng khen đó!

 

— Mặc Chi lão tổ?

 

! Chính là vị Mặc Vũ đại nhân thần bí đó!

 

— Khụ khụ… Mặc Chi lão tổ là Mặc Vũ… đại nhân? – Tư Mã U Nguyệt Mặc Chi, vẻ mặt kinh hãi.

 

sự kinh hãi của nàng là loại kinh hãi phận của Mặc Chi dọa sợ như Nguyên Ngạn hiểu, mà là vì mối quan hệ của và Mặc Vũ.

 

, Mặc Vũ đại nhân chính là lão tổ của . – Mặc Chi với Tư Mã U Nguyệt, nụ đầy ẩn ý mà chỉ nàng mới hiểu.

 

— Nếu ngươi là hậu bối của Mặc Vũ đại nhân, lão tổ của ngươi ? – Tư Mã U Nguyệt hỏi. Tên đó sẽ còn ở gần đây chứ?

 

— Lão tổ hành tung bất định, một vãn bối nhỏ bé, tự nhiên ngài . – Mặc Chi .

 

Tư Mã U Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, tên đó ở đây là . Ngay đó nàng nghĩ điều gì đó, hai mắt chằm chằm Mặc Chi, dùng ánh mắt dò hỏi .

 

— Ngươi là do phái đến chứ?

 

Mặc Chi nhướng mày.

 

— Ngươi đoán đúng !

 

Tư Mã U Nguyệt ôm trán, tên thật đúng là… cạn lời!

 

Nàng bảo đừng phái theo dõi , cho hậu bối của đến tiếp cận nàng. Dù khác phát hiện, tra cũng chỉ là vì Nguyên Ngạn mời đến Liêu quận mới quen nàng, sẽ khiến khác nghi ngờ.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

— Tịch Nhi, ngươi như ? – Nguyên Ngạn vui vì sự chú ý của Tư Mã U Nguyệt đều đặt Mặc Chi, liền lên tiếng.

 

— Khụ khụ, chỉ là đầu tiên tiếp xúc với hậu bối của Mặc Vũ đại nhân, cảm thấy hiếm lạ thôi. – Tư Mã U Nguyệt .

 

Nàng lườm Mặc Chi một cái mới thu ánh mắt, trong mắt đầy vẻ uy hiếp.

 

Nếu ngay từ đầu phận của nàng, còn giả vờ trêu chọc nàng, hại nàng lo lắng một phen, món nợ sẽ tính sổ với !

 

 

Loading...