Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1794

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:14:11
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kẻ đầu tiên phát hiện họ chính là đám Minh Âm Lang đang chạy phía . Chúng đột nhiên dừng , khiến những con phía kịp phản ứng, bộ đều đ.â.m sầm .

 

Chị em nhà họ Đổng vẫn luôn chú ý tình hình phía , thấy đám Minh Âm Lang dừng còn chút kinh ngạc, ngoảnh đầu liền thấy Tư Mã U Nguyệt đang phía .

 

— Sao là ngươi? Ngươi còn c.h.ế.t? – Đổng Kỳ Song hét lên.

 

Tư Mã U Nguyệt nhún vai: — Thấy cần kinh ngạc đến ? Chỉ với đám các ngươi phái , mà cũng g.i.ế.c ?

 

— Bây giờ lúc chuyện . – Đổng Kỳ Liên gọi Đổng Kỳ Song . Tư Mã U Nguyệt đang chắn phía , chặn đường trốn của họ.

 

Tuy đám Minh Âm Lang dừng , cũng nàng thế nào mà sống sót, nhưng nếu lợi dụng , nàng thể để Tư Mã U Nguyệt cản bước đám Minh Âm Lang, còn thể nhân cơ hội trừ khử nàng!

 

“Auuuu…” – Minh Âm Lang Lang Vương tru lên, những con Minh Âm Lang khác đều chút lui bước.

 

Tư Mã U Nguyệt ý đồ của chúng, liền với chúng: — Này, các bạn, và họ . Các ngươi cần để ý đến .

 

Bước chân lùi của chúng dừng , Minh Âm Lang nghi hoặc nàng.

 

Tư Mã U Nguyệt mỉm với chúng, : — Các ngươi cần lo lắng, và họ cùng một phe. Các ngươi gì cứ , cứ coi như . Ta sẽ tay.

 

— Mộ Dung Tịch, ngươi ý gì! Ngươi đang dụ dỗ đám Minh Âm Lang đến g.i.ế.c chúng ?! – Đổng Kỳ Song hét lên.

 

! – Tư Mã U Nguyệt nghiêm túc gật đầu. – Thì ngươi nhận , xem biểu hiện quá rõ ràng!

 

— Ngươi…

 

— Sao nào, chỉ cho phép các ngươi phái g.i.ế.c , cho bỏ đá xuống giếng ? – Tư Mã U Nguyệt hừ lạnh một tiếng. – Hơn nữa, cũng gì! Chuyện Minh Âm Lang g.i.ế.c các ngươi chẳng liên quan gì đến cả! Ta chỉ đang loại bỏ yếu tố của mà thôi.

 

— Có gì khác ?

 

— Khác lớn lắm chứ! – Tư Mã U Nguyệt bĩu môi. – Minh Âm Lang hôm nay mà cứ thế bỏ , chẳng thành cứu các ngươi . Hừ, nghĩ đến thấy khó chịu.

 

Minh Âm Lang vốn định g.i.ế.c họ, nếu vì thấy nàng mà lui bước, chẳng là vì nguyên nhân của nàng ?

 

— Các bạn, các ngươi cứ tiếp tục, tiếp tục . – nàng xong, ôm Tiểu Tử lùi mấy bước.

 

Minh Âm Lang Tư Mã U Nguyệt, nghi hoặc một lát, một nữa lao tới, vây quanh bộ nhà họ Đổng giữa.

 

— Mộ Dung Tịch, ngươi dám dung túng Minh thú g.i.ế.c chúng ! Ngươi hậu quả của việc ngươi là gì ? – chị em Đổng Kỳ Liên dựa lưng , cảnh giác đám Minh Âm Lang, đề phòng chúng đột nhiên tấn công.

 

Họ hiểu, đám Minh Âm Lang đột nhiên lời Tư Mã U Nguyệt. Nỗi sợ hãi trong mắt chúng lúc đầu là thật, chẳng lẽ Tư Mã U Nguyệt thứ gì khiến chúng sợ hãi?

 

— Lại bày mưu để Minh Âm Lang đuổi g.i.ế.c các ngươi, cũng dẫn chúng đến chỗ các ngươi. Ta nhiều nhất chỉ算是 thấy c.h.ế.t cứu mà thôi. Trên thế giới quy định nào bắt buộc thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ! – Tư Mã U Nguyuyệt . – Hơn nữa, các ngươi đều phái đến g.i.ế.c , còn mong giúp các ngươi, là các ngươi quá ngốc quá ngây thơ, điên tìm ngược? Xì…

 

Minh Âm Lang nàng , xác định nàng sẽ giúp những , liền yên tâm tấn công.

 

Người mà Đổng Kỳ Liên mang đến thực lực đều yếu, nhưng khổ nỗi lượng Minh Âm Lang quá đông, thực lực cũng thấp, cho nên căn bản là đối thủ của chúng.

 

Rất nhanh, đám nhà họ Đổng g.i.ế.c sạch, ngay cả Đổng Kỳ Liên định dùng át chủ bài để tẩu thoát, cũng kịp.

 

Tư Mã U Nguyệt ở bên cạnh quan sát, thấy tốc độ của chúng, đều nhịn giật giật khóe miệng.

 

Trước đầy vài phút, còn mấy cái xác thây, đây là thù lớn oán lớn đến mức nào!

 

Lang Vương tới, Tư Mã U Nguyệt, tỏ ý cảm tạ.

 

— Cảm ơn ngươi. – Nếu nàng tay, chúng sẽ thể báo thù.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1794.html.]

 

— Các nàng gì các ngươi? – Tư Mã U Nguyệt tò mò hỏi.

 

— Các nàng cướp mấy con con non của chúng , đường chạy trốn chê vướng víu, liền g.i.ế.c hết chúng. – Lang Vương .

 

Ơ…

 

Tư Mã U Nguyệt cảm thấy họ ngốc , các linh thú quan tâm nhất chính là con của , bắt còn g.i.ế.c đường. Người bất chấp sống c.h.ế.t với ngươi mới lạ!

 

Được , nàng cũng g.i.ế.c tộc nhân của chúng, nhưng nàng Tiểu Tử thực lực tuyệt đối, chúng tự động bỏ qua chuyện .

 

Sau đó, đám Minh Âm Lang rời , trở về sâu trong Nguyệt Khê Cốc. Tiểu Mộng dạo một vòng gần đó trở về, : — Nguyệt Nguyệt, ở gần đây.

 

— Hửm? Ngay cả cũng phát hiện ? – Tư Mã U Nguyệt chút kinh ngạc.

 

— Đối phương che giấu thở của . – Tiểu Mộng . – Người đó lẽ thấy đám Minh Âm Lang g.i.ế.c những , nếu , sẽ gây phiền phức cho chúng .

 

— Vậy cũng cách nào. – Tư Mã U Nguyệt cũng để chuyện trong lòng.

 

Dù nhà họ Đổng , nàng cũng trực tiếp động thủ, họ còn thể g.i.ế.c nàng ? Dù thật sự như , nàng cũng sợ họ!

 

Họ quan tâm đến những t.h.i t.h.ể đất, tiếp tục sâu . Trên đường gặp một Minh thú, nhưng tất cả đều Tiểu Mộng đ.á.n.h chạy. Rất nhanh, họ xếp danh sách thể đắc tội.

 

“Gâu gâu gâu…” – Tiểu Hắc đột nhiên sủa lên, chạy về phía , chớp mắt thấy bóng dáng.

 

— Tiểu Hắc! – Tư Mã U Nguyệt và Tiểu Mộng đuổi theo,一直 theo nó đến một vách núi.

 

Dưới đáy vực một cái hàn đàm, trong hàn đàm một mỹ nhân đang tắm.

 

Mỹ nhân còn quen .

 

“Ngô…”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Tất cả đến quá bất ngờ, Tư Mã U Nguyệt vội vàng nhắm mắt , kéo Tiểu Mộng cùng .

 

— Cái đó, ngài đang tắm ở đây, vô tình mạo phạm. – nàng xin .

 

“Xoạt…”

 

Lại một tiếng nước vang lên, giọng kinh ngạc của Nguyên Ngạn truyền đến: — Mộ Dung Tịch? Sao ngươi ở đây?

 

Tư Mã U Nguyệt ngượng ngùng, hai đàn ông ở trong hàn đàm… tha thứ cho nàng hiểu lầm.

 

Mặc Chi bóng lưng Tư Mã U Nguyệt, khóe miệng nhếch lên, : — Chúng cởi quần áo , ngươi ngại ngùng cái gì?

 

— Cái gì? – Tư Mã U Nguyệt đầu , quả nhiên thấy hai đều mặc quần áo. Chẳng qua quần áo của Mặc Chi quá rộng, lúc khỏi nước, lộ bờ vai của , khiến nàng tưởng đang tắm.

 

Thì lầm! Nghĩ ý nghĩ trong đầu , nàng chút ngượng ngùng.

 

— Khụ khụ, các ở trong hàn đàm ?

 

— Chúng tìm một thứ, đáy đầm. – Nguyên Ngạn giải thích.

 

“Gâu gâu gâu…” – Tiểu Hắc sủa hai tiếng với .

 

Nguyên Ngạn hiểu ý nó, nhưng Tư Mã U Nguyệt , nàng tới ôm cổ nó, : — Đó là bảo bối của khác, nghĩ đến. Ta tìm cho ngươi thứ khác ?

 

Nguyên Ngạn thấy nó chằm chằm , cảm giác như Tử Thần chằm chằm, cả rét run.

Loading...