Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1793
Cập nhật lúc: 2025-10-23 16:08:51
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những áo đen trốn trong bóng tối đều sững sờ, họ vẫn luôn nghĩ rằng ẩn , ngờ phát hiện.
Họ vị trí của Tư Mã U Nguyệt, địa thế rộng rãi, thích hợp để chiến đấu, chẳng lẽ đây là nơi nàng đặc biệt chọn?
— Còn ? – Tư Mã U Nguyệt dứt lời, một luồng linh lực tấn công về phía nơi họ ẩn .
Tuy sức mạnh của nàng yếu, nhưng đ.á.n.h vẫn đau ? Thế là, họ rời khỏi chỗ cũ, lộ diện ngoài.
Tư Mã U Nguyệt đ.á.n.h giá những , : — Người của Đổng gia? Đổng Kỳ Liên, Đổng Kỳ Song bảo các ngươi đến g.i.ế.c ?
Nàng đến đây khi tiếp xúc với nhiều, g.i.ế.c nàng, cũng chỉ chị em nhà họ Đổng.
— Nếu ngươi , thì ngoan ngoãn giao mạng đây!
Những áo đen đó cũng nhiều, hai trực tiếp tấn công về phía nàng.
— Tìm c.h.ế.t! – Tiểu Mộng tiến lên, ngưng tụ linh lực, hóa thành hai sợi roi, quấn lấy hai đó, dùng sức vung, hai liền ném xa.
“Phụt…”
Hai phun một ngụm m.á.u tươi, ngã đất còn thở.
Mạnh quá!
Những áo đen Tiểu Mộng, cảnh giác lên. Không ngờ bên cạnh nàng ngoài con minh cẩu , còn một lợi hại như !
Họ thầm đ.á.n.h giá sức mạnh của đối phương, cảm thấy chắc thể đ.á.n.h thắng nàng, trong lòng đều nảy sinh ý định rút lui.
— Muốn trốn ? – Tiểu Mộng quát lạnh một tiếng, khẽ hừ nhẹ.
Từng đợt sóng âm từ miệng nàng lan , những áo đen đang lùi liền dừng , tiếp theo ai nấy đều ôm đầu lăn lộn đất, vô cùng đau khổ.
Tiểu Mộng ngừng ngâm nga, lạnh lùng những đang lăn lộn đất.
— Chỉ với chút thực lực của các ngươi, cũng dám đến g.i.ế.c Nguyệt Nguyệt nhà ! – nàng ngưng tụ linh lực, hóa thành một thanh đao kiếm, bay về phía những đó, tất cả đều một nhát cắt cổ.
Mỗi lúc c.h.ế.t, biểu cảm mặt đều đau khổ, dù là cái c.h.ế.t dường như cũng thể giải thoát cho họ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tư Mã U Nguyệt Tiểu Mộng giải quyết một cách gọn gàng, cảm thán: — Tiểu Mộng nhà thật lợi hại!
— Không lợi hại, là ngươi thực lực quá yếu, họ chỉ phái một phế vật đến g.i.ế.c ngươi thôi. – Tiểu Mộng thật thà .
Tư Mã U Nguyệt: “…”
Tình yêu thương lúc ? Sao thể đúng lúc đ.â.m một nhát dao?
— Biểu cảm của họ đều đau khổ, ngươi gì họ ? – Tư Mã U Nguyệt tò mò hỏi.
— Cũng gì, chỉ là khiến não họ xuất hiện ảo giác thôi. – Tiểu Mộng , còn là ảo giác gì, cần nàng nhiều, U Nguyệt cũng thể đoán .
Chắc chắn chuyện gì!
Thấy biểu cảm của những đó, nàng rụt cổ , thầm thắp nến cho những kẻ chọc giận Tiểu Mộng.
Đừng Tiểu Mộng ngày thường cùng Tiểu Thất và Hoa Hoa ở bên là yên tĩnh nhất, nhưng khi thật sự nổi giận, sức bật của nàng cũng thua Tiểu Thất.
— Nguyệt Nguyệt, đồ ăn xong ? Có cháy ? – Tiểu Mộng đến bên nồi, thấy nàng vẫn còn đó, liền gọi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1793.html.]
— Đâu dễ cháy như . – Tư Mã U Nguyệt tới. – Còn chín ! Ai bảo ngươi động tác nhanh như , vài cái giải quyết xong hết bọn họ. Phải nấu thêm một lúc nữa!
— Người lâu ăn đồ ngươi mà. – Tiểu Mộng bĩu môi, đối mặt với nàng vẫn còn chút dáng vẻ của đây.
— Ừm, hôm nay sẽ cho ngươi nhiều một chút. – Tư Mã U Nguyệt mỉm , lấy một ít nguyên liệu, món ăn mà Tiểu Mộng thích nhất.
“Gâu gâu gâu…” – Tiểu Hắc ở bên cạnh sủa, nhắc nhở đừng quên nó.
— Ngươi uống t.h.u.ố.c . – Tiểu Mộng xách cổ Tiểu Hắc, ném nó ngoài.
Tiểu Hắc oan ức chạy về, sủa mấy tiếng với Tiểu Mộng, ý bảo con Minh thú là do mang về đó!
“Phụt…” – Tư Mã U Nguyệt Tiểu Hắc và Tiểu Mộng, nhịn bật .
Bất kể khi nào, cách các linh thú chung sống với đều đáng yêu như .
Tiểu Tử ở bên cạnh nheo mắt, Tiểu Mộng và , khinh thường : — Ấu trĩ!
— Đây là ấu trĩ, đây là cách họ chung sống. – Tư Mã U Nguyệt giải thích cho nó. – Ngươi đây chung sống nhiều với họ, từ từ ngươi sẽ .
— Ta là Tím Cực Thiên Lôi cao quý, sẽ những chuyện ấu trĩ như ! – Tiểu Tử kiêu ngạo hất cằm, vẻ mặt đầy khinh thường.
— Vậy ? – Tư Mã U Nguyệt xách hai tai nó, treo nó lên. – Tím Cực Thiên Lôi cao quý, ngươi chạy trong cơ thể ? Ừm, bây giờ còn trói buộc với .
— Hừ, nếu Xích Diễm dùng thủ đoạn đê tiện, các ngươi bắt . – Tiểu Tử nhắc lịch sử đen tối của , lòng tắc nghẽn thôi.
— Bất kể chúng thế nào, bây giờ ngươi chính là chúng bắt . – Tư Mã U Nguyệt dùng ngón tay búng búng đầu nó.
“Hừ hừ.” – Tiểu Tử vươn móng vuốt cào nàng, nàng khéo léo né .
— Ngoan, sẽ chuẩn đồ ăn ngon cho các ngươi. – Tư Mã U Nguyệt đặt nó xuống, sờ sờ đầu nó, .
Được , nể mặt đồ ăn ngon, nó tạm thời so đo với nàng nữa.
Tư Mã U Nguyệt dáng vẻ rõ ràng thèm nhưng giả vờ bình tĩnh của nó, mím môi .
Rất nhanh, nàng chuẩn một bàn lớn thức ăn. Tiểu Tử là đầu tiên nhảy lên bàn, vùi đầu ăn. Tiểu Mộng đang chơi đùa với Tiểu Hắc liền ném Tiểu Hắc , bàn bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Tiểu Hắc tuy ném ngoài, nhưng chỉ trong nháy mắt chạy về, vặn bên cạnh Tư Mã U Nguyệt.
Còn Di Nhĩ từ tay nàng hiện , bên cạnh Tiểu Mộng bắt đầu ăn.
Tư Mã U Nguyệt cũng ăn bao nhiêu, phần lớn thời gian nàng đều Tiểu Mộng ăn. Từ khi chúng lâm ngủ say, ngay cả ý định cho chúng một bữa cơm cũng là xa xỉ.
Sau khi các linh thú tranh ăn xong một bữa, Tư Mã U Nguyệt mới dẫn chúng tiếp tục lên đường. Nàng ném Tiểu Tử lên Tiểu Hắc, một con mèo một con ch.ó dọc đường ngươi bắt , ném ngươi, thật náo nhiệt.
— Nguyệt Nguyệt, phía tiếng đ.á.n.h . – Tiểu Mộng là linh thú tinh thần hệ, tinh thần lực mạnh mẽ, cảm giác đối với tình hình xung quanh nhạy bén hơn nhiều.
Tư Mã U Nguyệt đang do dự nên qua xem kịch , thì những đó cho nàng thời gian suy nghĩ, chỉ thấy một đàn Minh Âm Lang đuổi theo một đám chạy tới.
Người chạy phía chính là hai vị tiểu thư nhà họ Đổng, phía là mười mấy thị vệ. Còn những con Minh Âm Lang phía chẳng là đám Tiểu Tử dọa chạy !
— Chị, em chạy nổi nữa , đám Minh Âm Lang cứ đuổi theo chúng tha?! – Đổng Kỳ Song mệt đến thở hổn hển, tốc độ chạy cũng ngày càng chậm. Nếu Minh Âm Lang đuổi theo lưng, cô chắc liệt .
— Ngươi mà c.h.ế.t ở đây, thì đừng dừng . – Đổng Kỳ Liên đầu hét lên, thấy Minh Âm Lang bám theo tha, mặt mày sa sầm.
Tư Mã U Nguyệt đám và Minh Âm Lang đang chạy tới, khỏi vui mừng.
Đều là quen cả! Có nên lên tiếng chào hỏi nhỉ?