Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1792
Cập nhật lúc: 2025-10-23 13:33:18
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
— Có lẽ là liên quan đến thứ trong tim . – Tiểu Mộng chắc chắn . – Nếu thứ đó thể khiến bất tử, lẽ cũng tác dụng khác cũng chừng.
Nàng đưa tay sờ sờ ngực, thần sắc phức tạp.
— Bất kể là nguyên nhân gì, ngươi tỉnh là . – Tư Mã U Nguyệt vỗ vỗ vai nàng.
— Ừm. Bọn họ cũng sẽ sớm tỉnh thôi! – Tiểu Mộng . – Nếu để họ là đầu tiên tỉnh ở bên cạnh Nguyệt Nguyệt, chắc chắn sẽ ghen tị với !
— Còn Tiểu Hắc và Di Nhĩ nữa!
— Hai tên đó tính. – Tiểu Mộng bĩu môi. – Một tên mới đến lâu, một tên linh trí thiện, đều tính. Tóm là đầu tiên!
— Đáng tiếc Thiên Âm và Tiểu Hống ở đây. Cũng họ bây giờ thế nào. – Tư Mã U Nguyệt nhớ đến hai tên đó, chút lo lắng.
— Bọn họ ở trong cơ thể của ngươi, cùng chúng đến Quỷ Giới. Đợi chúng trở về Nhân giới, là thể thấy họ. – Tiểu Mộng tuy cũng nhớ Tiểu Hống, nhưng thấy Tư Mã U Nguyệt như , vẫn lên tiếng an ủi.
— Ừm! Ta nhất định tu luyện thật , cố gắng để sớm tỉnh , cũng thể sớm đoàn tụ. – Tư Mã U Nguyệt về phía khu sinh hoạt, cha và An Lôi cùng với các trưởng lão Điểu tộc đều còn ở trong đó.
— Nguyệt Nguyệt, cũng ngoài ở bên cạnh ngươi nhé. – Tiểu Mộng nắm lấy tay Tư Mã U Nguyệt.
— Được. – Tư Mã U Nguyệt gật đầu, nàng bây giờ cũng cần nàng ở bên.
Còn việc khác sẽ tò mò về phận của Tiểu Mộng, điều đó còn trong phạm vi suy xét của nàng.
Đợi Di Nhĩ xử lý xong việc bên ngoài, gọi Tư Mã U Nguyệt , nàng và Tiểu Mộng chuyện lâu, tâm trạng của nàng cũng bình phục.
Di Nhĩ thấy tinh thần khí của nàng khác hẳn, liền bĩu môi, vui vì thể nàng vui.
Tư Mã U Nguyệt sờ sờ vai , : — Ngươi và Tiểu Hắc cũng quan trọng, chẳng qua một tâm bệnh cần đúng t.h.u.ố.c mới chữa .
— Thôi , so đo với ngươi chuyện . Tiểu Mộng tỉnh , bên cạnh ngươi cũng thể thêm một bảo vệ!
— Ngươi hồi phục thế nào ?
— Bảy tám phần. Sau cơ hội tìm cho một ít nữa. – Di Nhĩ .
— Vậy thì .
— Nguyệt Nguyệt, đến. – Tiểu Mộng nhắc nhở.
Tư Mã U Nguyệt thu Di Nhĩ , Di Nhĩ trở về mu bàn tay nàng, hóa thành một đóa hoa đỏ như máu, yêu diễm mê hoặc.
Mộ Dung Hội và lật qua sườn núi, thứ thấy chính là Tư Mã U Nguyệt ôm Tiểu Tử ở khe núi, một bên là Tiểu Hắc, một bên là một tiểu cô nương từng thấy.
— Cha. – Tư Mã U Nguyệt ôm Tiểu Tử tới. – Sao các vị đến đây?
— Không con xong ? – Mộ Dung Hội nghi hoặc .
Tư Mã U Nguyệt giật , lập tức : — Quả thực chuẩn xong. Bây giờ các vị thể khai sơn .
Mộ Dung Hội bảo những đó khai thác mỏ, xác định bên thật sự mỏ khoáng . Đợi những đó đều , ông mới hỏi: — Tịch Nhi, vị là…
— Đây là khế ước thú của con, Tiểu Mộng. – Tư Mã U Nguyệt . – Nàng là linh thú hắc ám hệ, nên tỉnh tương đối nhanh.
Mộ Dung Hội Tiểu Mộng, xem nàng là linh thú gì, nhưng căn bản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1792.html.]
Ông trong lòng kinh ngạc, thầm lấy lạ. Ngay cả ông cũng linh thú, chứng tỏ thực lực của nàng mạnh, hơn nữa chủng tộc chắc chắn tương đối hiếm. Ít nhất là ông từng thấy.
— Cảm ơn ngươi bảo vệ Nguyệt Nguyệt. – Tiểu Mộng lạnh nhạt gật đầu với ông, tỏ ý cảm tạ.
Từ khi nàng hồi phục ký ức, cả nàng liền lạnh lùng xuống, ngoài Tiểu Hống và Tư Mã U Nguyệt , những khác ít khi thể thấy nụ của nàng, nhận sự đối đãi ôn nhu của nàng.
— Đều là nàng giúp . – Mộ Dung Hội khách sáo .
— Quận vương! Quận vương! Chúng thật sự đào khoáng thạch ! – từ bên truyền đến tiếng reo hò của tìm Linh Sư.
Sắc mặt Mộ Dung Hội vui mừng, bước nhanh qua, thấy khoáng thạch thật sự, ông cũng theo kích động lên.
Có thứ , thực lực của quận vương phủ thể tăng lên ít.
— Quận vương, từ lớp đá bên ngoài của những khoáng thạch xem , đều là mỏ khoáng niên đại tương đối xa, những thứ khai thác bên trong chắc chắn sẽ tương đối quý giá. Nếu thật sự như tiểu thư , đến mấy vạn km, đây là một kho báu vô giá! – tìm Linh Sư cầm khoáng thạch mới khai thác , kích động thôi.
— Quận vương, khai thác tinh thạch ! – khai thác捧 một ít tinh thạch chạy tới. – Quận vương, tinh thạch chúng khai thác thấp nhất cũng là trung phẩm, còn ít cao cấp. Phẩm cấp của mỏ khoáng thật !
— Mới bắt đầu khai thác, tinh thạch cao cấp! Liêu quận của mấy năm tới cần lo nữa ! – Mộ Dung Hội cảm thán.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Không ngờ nơi gần Liêu Thành như một mỏ khoáng đến thế, nếu Tư Mã U Nguyệt, họ còn phát hiện .
— Quận vương, bây giờ thể tiếp tục khai thác nữa. Khai thác quá nhiều, linh lực sẽ thu hút những khác đến. – tìm Linh Sư .
— Đợi đội hộ vệ đến tiếp tục khai thác. Bây giờ cứ canh giữ ở đây. – Mộ Dung Hội lệnh.
Tư Mã U Nguyệt họ kích động lấp đất , mặt ai cũng tràn đầy nụ , cũng theo đó .
Mộ Dung Hội đầu nàng, cảm giác thở nàng như chút giống. Trước đây dường như cái gì đó giam cầm, còn bây giờ, trái tim nàng đang bay bổng.
Tư Mã U Nguyệt tới, : — Cha, các vị ở đây canh giữ, con xung quanh xem . Mỏ khoáng chắc chắn là mỏ khoáng mà những đó phát hiện, nhưng nếu họ tung tin tức như , xung quanh còn mỏ khoáng khác.
— Ta cùng con. – Mộ Dung Hội .
— Không cần. Nơi còn cần cha chủ trì đại cục, con Tiểu Tử và Tiểu Mộng, sẽ . – Tư Mã U Nguyệt .
Mộ Dung Hội Tiểu Tử trong lòng nàng, cũng kiên trì nữa. Uy lực của Tiểu Tử ông từng thấy, dù gặp Minh thú nội vi, cũng chắc thể đến gần họ.
Tư Mã U Nguyệt rời , sâu Nguyệt Khê Cốc.
Thực ở đây cũng mỏ khoáng, nếu Di Nhĩ thể cảm ứng đầu tiên. Nàng chỉ xem ở đây d.ư.ợ.c liệu gì , thể lấy về cho Tiểu Hắc “đồ ăn vặt”.
Tuy nó cũng ăn.
Hơn nữa, thể tiện thể giải quyết một cái đuôi cần thiết.
Đi một đoạn đường dài, nàng mới dừng , : — Đói quá, chúng gì ăn . Tiểu Hắc, bắt một con Minh thú về đây.
Đối với ăn, Tiểu Hắc hiểu rõ, nhanh như chớp chạy , nhanh ngậm một con Minh thú chạy về, đặt xuống đất, sủa “gâu gâu gâu” hai tiếng với Tư Mã U Nguyệt, như thể đang tranh công.
Tư Mã U Nguyệt sờ sờ đầu nó, khen một câu: — Tiểu Hắc thật giỏi! – nó liền vui vẻ chạy . Chạy vài vòng chạy về, canh giữ bên cạnh nàng, nàng thành thạo mổ bụng, rửa sạch con Minh thú cho nồi.
— Ừm, bây giờ bắt đầu , đợi đến khi giải quyết xong chuyện chắc cũng gần chín. – nàng đậy nắp . – Ta , các ngươi theo cả một đường, còn định mặt ?