Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1791: Tiểu Mộng tỉnh lại

Cập nhật lúc: 2025-10-23 13:04:52
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyên Ngạn cánh tay điện giật đen thui, nhăn mặt nhíu mày, vội vàng lấy đan d.ư.ợ.c uống.

 

— Lôi điện thật lợi hại. – cảm thán. – Mặc Chi, đó là Minh thú gì ?

 

— Ta cũng từng thấy. Trong sách cũng ghi chép . – Mặc Chi . – nghĩ, đó chắc là Minh thú của Quỷ Giới. Quỷ Giới Minh thú thuộc tính lôi điện.

 

— Không của Quỷ Giới? Vậy nàng từ khế ước ? – Nguyên Ngạn kinh ngạc .

 

— Có lẽ là từ bên ngoài đến, hoặc là Mộ Dung Hội từ đó tìm về cho nàng. – Mặc Chi đây chắc chắn là do Tư Mã U Nguyệt từ Nhân giới mang đến, nhưng phận của nàng.

 

— Con minh cẩu bên cạnh nàng cũng loại thường, xem Mộ Dung Tịch trong thời gian rời khỏi Liêu Thành, trải qua một vài chuyện! – Nguyên Ngạn . – Chẳng lẽ là những trải nghiệm khiến tính tình nàng đổi ?

 

— Có lẽ . – Mặc Chi đáp. – Nếu , chúng cũng cần lo lắng cho an nguy của nàng nữa. Ngươi tìm hắc linh chi ? Đã đến đây , chúng tìm một chút .

 

— Được.

 

Từ hẻm núi đến đây, họ vẫn luôn theo từ xa, thấy nhiều Minh Âm Lang như , họ suýt chút nữa tay. Bây giờ nàng linh thú lợi hại như , họ cũng thể việc của .

 

Tư Mã U Nguyệt dẫn Mộ Dung Hội rìa nội vi của Nguyệt Khê Cốc, đến một ngọn núi nhỏ mấy nổi bật.

 

— Cha, chính là nơi . – nàng chỉ ngọn núi .

 

— Nơi mỏ khoáng ? – một tìm Linh Sư theo tin. – Ngọn núi nhỏ một chút đặc điểm nào của mỏ khoáng, là một mỏ khoáng ?

 

— Lớp đá bên ngoài giống với lớp đá bình thường, nên khiến nhận đây là mỏ khoáng. chỉ cần đào xuống mấy chục mét, sẽ phát hiện khoáng thạch bên . – Tư Mã U Nguyệt khẳng định.

 

— Nếu thật sự là mỏ khoáng, một ngọn núi nhỏ như , chắc cũng bao nhiêu khoáng thạch?

 

— Không chỉ ngọn núi nhỏ , mà cả một dải dài hàng vạn km đều là. Chẳng qua đều ẩn giấu lòng đất mà thôi. – Tư Mã U Nguyệt . – Nếu các vị cảm thấy tin, thể theo hướng sâu một vạn km nữa, xem . nơi đó là sâu trong nội vi , cẩn thận an .

 

Mọi : “…”

 

Nếu ngươi đó là sâu trong nội vi, họ thể điều tra chứ!

 

— Thông báo cho quản gia, cho mỏ khoáng tìm , bảo phái đến đây. – Mộ Dung Hội lệnh cho bên cạnh.

 

— Vâng, quận vương. – đó nhận lệnh , thầm nghĩ quận vương đối với tiểu thư vẫn sủng nịch như , chút nghi ngờ lời nàng. Nếu nơi mỏ khoáng, chẳng họ chạy một chuyến vô ích ? Còn sẽ kinh động đến các gia tộc khác, gây thêm phiền phức cho quận vương phủ.

 

Tư Mã U Nguyệt đó rời , với Mộ Dung Hội: — Cha, cha hứa với con , để con khai thế.

 

— Cha vẫn còn nhớ, con . – Mộ Dung Hội , một bên tìm Linh Sư định lên tiếng ngăn cản, liền một ánh mắt của ông lườm cho im bặt.

 

— Cảm ơn cha! – Tư Mã U Nguyệt ôm Tiểu Tử, lên lưng Tiểu Hắc, một chạy về phía ngọn núi.

 

— Quận vương, tiểu thư nàng còn trẻ như , đối với việc tìm linh hiểu nhiều, nếu thật sự để nàng khai thế, thể sẽ… – tìm Linh Sư lo lắng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1791-tieu-mong-tinh-lai.html.]

— Ta đều chừng mực. – Mộ Dung Hội .

 

Tìm Linh Sư còn gì đó, liền phụ tá của Mộ Dung Hội kéo .

 

Tiểu thư chính là bảo bối trong lòng quận vương! Đừng là cho nàng một cái mỏ khoáng chơi, dù đem cả quận phủ cho nàng chơi, ông cũng sẽ tiếc! Ngươi đồ ngốc chạy đến chạm vảy ngược của quận vương, thật là ngốc đến bốc khói!

 

Tư Mã U Nguyệt đến lưng ngọn núi, xác định họ thể thấy, mới gọi Di Nhĩ .

 

— Phần còn giao cho ngươi! – nàng . – Ngươi kiềm chế một chút, đừng hỏng mỏ khoáng , nó quan trọng với cha.

 

— Yên tâm , chừng mực. – Di Nhĩ hóa thành bộ dạng của nàng, đó đẩy nàng Linh Hồn Tháp, tự bắt đầu khai thế.

 

Tư Mã U Nguyệt khai thế đối với đơn giản, khi Linh Hồn Tháp liền chú ý đến bên ngoài, xem những linh thú còn đang ngủ say.

 

Vì Linh Hồn Tháp chữa trị một ít, các linh thú bây giờ trông khá hơn ít, lông tóc đều ánh sáng. Nàng đến gần chúng, cảm nhận thở của chúng cũng đang nhanh chóng hồi phục. Chắc bao lâu nữa chúng sẽ lượt tỉnh .

 

Nàng tới, tựa đầu đầu Tiểu Mộng, nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng: — Các ngươi khi nào mới tỉnh đây? Tuy cha đối với cũng , cũng Tiểu Hắc và ở bên, nhưng vẫn cảm thấy hòa nhập nơi đây, vẫn nhớ các ngươi.

 

— Nguyệt Nguyệt. – tiếng gọi mơ hồ khiến thể nàng chấn động.

 

— Tiểu Mộng? Tiểu Mộng, là ngươi ? Ngươi tỉnh ? – Tư Mã U Nguyệt buông Tiểu Mộng , căng thẳng chằm chằm nàng. Thấy Tiểu Mộng từ từ mở mắt, nước mắt nàng tiếng động mà chảy xuống.

 

— Nguyệt Nguyệt. – Tiểu Mộng vươn lưỡi l.i.ế.m nước mắt mặt nàng.

 

— Tiểu Mộng, ngươi tỉnh , ngươi thật sự tỉnh. – Tư Mã U Nguyệt ôm lấy Tiểu Mộng, kích động thôi.

 

Tiểu Mộng hóa thành hình , đưa tay ôm lấy Tư Mã U Nguyệt, nhẹ nhàng vỗ lưng nàng: — Ừm, tỉnh . Nguyệt Nguyệt sẽ cô đơn nữa.

 

— Xin , đều là do hại các ngươi ngủ say. – nỗi tự trách trong lòng Tư Mã U Nguyệt cuối cùng kìm nén , ôm lấy Tiểu Mộng ngừng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

— Không , Nguyệt Nguyệt. Chúng đều trách ngươi, ngươi như , ngược khiến dù đang ngủ say cũng yên tâm về ngươi! – Tiểu Mộng an ủi. – Tuy chúng tỉnh , nhưng chúng vẫn cảm nhận , gần đây ngươi vui. Dù ngươi đang , trong lòng ngươi cũng một khoảnh khắc vui vẻ nào. Trái tim ngươi vẫn luôn chìm trong bi thương. Nguyệt Nguyệt, chúng đều đau lòng cho ngươi.

 

Tư Mã U Nguyệt cũng vẫn luôn vui. Từ khi tỉnh , thấy những linh thú ngủ say, nàng chìm trong tự trách. Cho nên nàng thể hòa nhập cuộc sống ở đây, cho nên nàng liều mạng tu luyện. Điều chỉ là để cứu , mà còn là để các linh thú sớm tỉnh .

 

Vốn dĩ nỗi tự trách vẫn luôn nàng kìm nén, bây giờ theo sự tỉnh của Tiểu Mộng mà khơi dậy.

 

— Nguyệt Nguyệt, đều yêu ngươi, chúng càng thấy một Nguyệt Nguyệt vui vẻ. – Tiểu Mộng . – Sự nỗ lực của ngươi chúng đều thấy , ngươi thật sự cần tự trách nữa. Ta sẽ ở bên cạnh ngươi.

 

— Ừm. – Tư Mã U Nguyệt linh thú an ủi như , mặt già ửng đỏ.

 

— Thực ngươi cũng cần quá lo lắng cho , tỉnh , họ chắc cũng sắp . – Tiểu Mộng tiếp tục an ủi nàng.

 

Trước khi tỉnh , chúng cảm nhận tình hình của nàng, thật sự lo lắng. Cũng may nàng tỉnh , thể trò chuyện với nàng một chút.

 

— Nói thì, tại ngươi tỉnh họ? – Tư Mã U Nguyệt lau nước mắt, cố gắng bình tĩnh .

 

Tiểu Mộng thực lực mạnh nhất, nhưng tại là nàng tỉnh ?

Loading...