Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1788: Thật có tự biết mình
Cập nhật lúc: 2025-10-23 13:04:48
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt thở dài một tiếng, tại thành thế !
Nhà họ Tiêu rõ ràng thất vương tử nào đó xúi giục, ngay trong thời gian Tiêu Nhược Bạch ở nhà. Mà Tiêu Nhược Bạch hiển nhiên cũng họ đổi.
Với tính tình của nàng, những chuyện , e rằng cũng dễ dàng chấp nhận!
— Ông nội, ông cho con , chuyện quận vương thương liên quan đến ông, ? – Tiêu Nhược Bạch gia chủ Tiêu gia, thấy ông ý định phủ nhận, trong mắt lộ vẻ đau đớn, lẩm bẩm: – Tại … tại …
— Nhược Bạch, con đừng hỏi gì cả. Chúng , tự nhiên lý do của chúng . – gia chủ Tiêu gia .
— Được, chuyện con hỏi nữa, con chỉ hỏi các một câu, các lúc bảo con đến quận vương phủ tìm Tịch Nhi, là con điều tra tin tức ? Các lợi dụng con? – Tiêu Nhược Bạch mắt rưng rưng. – Ông nội từng , sẽ bao giờ lợi dụng con, để con công chúa vô lo vô nghĩ của Tiêu gia. Ông nội, Nhược Bạch cuối cùng vẫn thua lợi ích của gia tộc, ?
— Nhược Bạch… – gia chủ Tiêu gia thấy nàng phản ứng kịch liệt như , cũng đau lòng, dù cũng là đứa cháu cưng chiều từ nhỏ đến lớn.
Nàng lùi một bước, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo: — Ông nội, thất vương tử còn ở đây, ông vẫn nên chuyện với thất vương tử . Nếu ngài trách tội, nhà họ Tiêu chúng gánh nổi .
— Thất vương tử… – gia chủ Tiêu gia và ngẩng đầu, còn thấy bóng dáng của thất vương tử.
— Gia chủ, thất vương tử ?
Gia chủ Tiêu gia cũng phát hiện điều đúng, thất vương tử còn ở mắt còn bóng dáng.
— Chúng ảo trận. – ông xung quanh, cảnh vật đổi, nhưng nếu kỹ, sẽ phát hiện điều thích hợp.
— Sao ảo trận? Là ai bố trí ảo cảnh ở đây? – Mọi kinh hãi, họ mà hề , ảo trận cũng quá lợi hại!
— Xem chúng lừa. – gia chủ Tiêu gia . – Chỉ đây là để dụ chúng , là đặc biệt bố trí nhắm chúng .
— Hửm? Các ngươi cũng ở đây? – gia chủ Đổng gia dẫn Đổng gia , thấy những trong hẻm núi, kinh ngạc thôi.
Vừa rõ ràng ai mà!
— Ở đây ảo trận, chúng nhốt trong ảo trận . – gia chủ Tiêu gia .
— Ảo trận? – Đổng gia lúc mới chú ý thấy, cảnh vật ở đây trông chút đúng.
, họ còn phá giải trận pháp , đến. Dần dần, trong Nguyệt Khê Cốc ngày càng đông.
Trên vách núi, Mặc Chi tình hình bên , tán thưởng: — Trận pháp vượt xa dự đoán của , ngay cả , cũng chắc thể bố trí một trận pháp như . Xem , thể ngoài, đều là do nàng nương tay.
— Trận pháp lợi hại? – Nguyên Ngạn hiểu về trận pháp, nhưng bên cạnh lợi hại đến . Ngay cả cũng khen ngớt lời, trận pháp thật sự lợi hại.
— Trận pháp thoạt đơn giản, nhưng lớn hơn ảo trận bình thường nhiều. Dù nhiều như , cũng dấu hiệu sụp đổ. Nếu là ảo trận của khác, lúc sớm sụp đổ . – Mặc Chi giải thích. – Hơn nữa, trận pháp đơn giản như . Bên trong còn ẩn chứa huyền cơ.
— Còn gì nữa?
— Ngươi cứ xem tiếp sẽ . – Mặc Chi rõ, hứng thú Tư Mã U Nguyệt ở đối diện.
Thảo nào lão tổ chuyện sẽ nhàm chán, quả thật sai chút nào. Chỉ là nha đầu phòng mạnh như , sự tin tưởng của nàng, e rằng dễ dàng!
— , chuyện như lên mới ý nghĩa, ? – lẩm bẩm.
Trong hẻm núi, những đó , mặt ai cũng ngơ ngác.
— Ai bố trí ảo trận?
— Ảo trận vây chúng ở đây, là g.i.ế.c hết chúng ?
— Đây chẳng qua chỉ là một ảo trận thôi, phá nó là . Cần gì lo lắng như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1788-that-co-tu-biet-minh.html.]
— Tiêu gia chủ, Đổng gia chủ, các vị đến sớm nhất, cách nào phá giải trận pháp ?
— Vẫn , chúng cũng mới đến lâu. – Đổng gia chủ .
— Chúng cùng tấn công , ảo trận chắc chắn chịu nổi sức mạnh của nhiều chúng như . – Tiêu gia chủ .
— Nói sai. Chỉ cần linh lực vượt qua sức chịu đựng của ảo trận, tự nhiên là thể phá giải.
, khi họ sử dụng linh lực, sắc mặt ai nấy đều đại biến.
— Sao thể sử dụng linh lực?
— Đây cũng là ảo giác chứ? Một ảo trận cũng sẽ khiến mất linh lực.
— Chắc . – gia chủ Tiêu gia vận dụng linh lực của , tuy chút trì trệ, nhưng vẫn thể vận dụng. – Chúng chắc trúng độc.
— Trúng độc?
— Không sai. Là trúng độc. – Đổng gia chủ cũng phụ họa.
— Lại thể hạ độc trong ảo trận, điều … – Nguyên Ngạn Tư Mã U Nguyệt vẻ mặt bình tĩnh, kiêu ngạo, tự mãn, như thể đây căn bản là do nàng bố trí.
Nếu nàng đang ở nơi mở trận pháp, họ khó tin, nàng chính là thao túng tất cả.
— Tịch Nhi, . Người cần đến cũng gần đủ . – Mộ Dung Hội .
— Vâng, cha.
Tư Mã U Nguyệt đóng trận pháp . Tuy cảnh vật xung quanh đổi, nhưng những trong trận pháp đều cảm nhận d.a.o động linh lực. Họ ngẩng đầu lên liền thấy bốn đang hai bên.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
— Quận vương?
Những đó thấy Mộ Dung Hội, kinh ngạc thôi.
Sao là ông ?
Nghe gần đây ông dọn dẹp thực lực ở Liêu Thành, chẳng lẽ là bắt gọn tất cả bọn họ?
— Người nhà họ Tiêu ở , những khác lập tức rời . – Mộ Dung Hội .
Tiếng của ông dứt, hàng trăm thị vệ từ trong và ngoài hẻm núi xông , chặn kín đường .
— Những khác rời , nhà họ Tiêu ở ! – các thị vệ đồng thanh hô, tiếng vang lớn ở trong hẻm núi quanh quẩn mấy mới dần tan .
Mọi , trong lòng nghi hoặc thôi.
Quận vương định đối phó với nhà họ Tiêu? nhà họ Tiêu là của ông ? Chẳng lẽ phản bội?
, nghi hoặc là một chuyện, họ vẫn nhanh chóng khỏi hẻm núi qua lối mà các thị vệ chừa .
Người nhà họ Tiêu cũng định rời , nhưng các thị vệ đều chằm chằm họ, khiến họ thể nhấc chân.
Những đó khi lui ngoài cũng xa, mà đến một nơi rộng rãi dừng , chú ý tình hình ở đây.
Trong hẻm núi, Mộ Dung Hội và gia chủ Tiêu gia đối mặt. Mộ Dung Hội còn sự tin tưởng ngày xưa, gia chủ Tiêu gia cũng còn sự tôn kính như .
— Tiêu gia chủ, bổn quận từng bạc đãi các ngươi ? – cuối cùng, vẫn là Mộ Dung Hội mở lời .
— Chim khôn chọn cành mà đậu, cũng chẳng qua là tìm cho một lối thoát hơn mà thôi. Quận vương tuy đối xử với tệ, nhưng Liêu quận quá yếu kém, thể cho chúng lối thoát mà chúng . – gia chủ Tiêu gia một cách hùng hồn, mặt cũng vẻ hối hận.
Tư Mã U Nguyệt ông , thật một câu "thật tự ", là súc sinh. khi thấy Tiêu Nhược Bạch bên cạnh ông , vẫn nuốt lời trong.