Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1786 + 1787

Cập nhật lúc: 2025-10-23 13:04:47
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 1786: 

Sáng sớm hôm , Tư Mã U Nguyệt thu dọn đồ đạc chạy đến. Mộ Dung Hội thấy dáng vẻ của nàng, sủng nịch nàng.

— Đều chuẩn xong cả ?

— Con cũng chuẩn , . Cha, các chuẩn xong ? Chuẩn xong là chúng thể xuất phát . – Tư Mã U Nguyệt tủm tỉm .

“Gâu gâu gâu…”

Tiểu Hắc ở bên cạnh sủa hai tiếng, nhắc nhở nàng đừng quên .

— Biết . Tên nhóc , ngoài mà lời, sẽ mang ngươi nữa, ? – Tư Mã U Nguyệt uy hiếp.

Từ khi nàng phát hiện Tiểu Hắc thể cưỡng chế trở về Linh Hồn Tháp, nàng vô cùng bất đắc dĩ. May mà linh trí của tên vẫn hồi phục bao nhiêu, cũng nhận chuyện , nếu sẽ càng điên cuồng hơn nữa.

Nhớ phận của Tiểu Hắc, nàng thầm thở dài. Một kẻ oai phong như , bây giờ thành thế , cũng thật là thảm. nếu để phận của nó, e rằng t.h.ả.m sẽ là nàng.

— Đã chuẩn xong, chúng thôi. – Mộ Dung Hội tại Tư Mã U Nguyệt sủng ái con minh cẩu như , nhưng linh thú bên cạnh nàng chắc hẳn đều bản lĩnh đặc biệt. Nghe những linh thú của nàng ở Nhân giới đều lợi hại.

Tuy chặn g.i.ế.c giữa đường, nhưng ngoài ông vẫn mang theo nhiều . Quản gia Mộ Dung Lâm ở quận vương phủ xử lý công việc, cho nên những theo nàng đều quen.

Họ khỏi Liêu Thành, tuy kín đáo, nhưng vẫn ít tin. Lần thương, còn ngoài, chẳng lẽ tin tức về mỏ khoáng là thật?

Kết quả là, ít đều theo đó xuất động.

Lúc Mặc Chi nhận tin, đang cùng Nguyên Ngạn uống lâu.

— Tin tức gì , mà khiến ngươi lâu như thế. – Nguyên Ngạn hỏi.

— Mộ Dung Tịch, nàng theo Mộ Dung Hội khỏi thành . – Mặc Chi đặt tờ giấy lên bàn.

Nguyên Ngạn thấy chữ tờ giấy nhỏ, lập tức liền thấy ba chữ Mộ Dung Tịch.

— Nàng khỏi thành thì gì lạ? – Nguyên Ngạn uống một ngụm , cố tỏ tự nhiên.

Mặc Chi liếc một cái, : — Nàng đến Nguyệt Khê Cốc.

— Nguyệt Khê Cốc? Nơi đó nguy hiểm. – Nguyên Ngạn nhíu mày.

— Ừm, nguy hiểm.

gì?

— Mộ Dung Hội chính là lúc từ Nguyệt Khê Cốc trở về thì chặn g.i.ế.c. Bây giờ họ về hướng đó, sẽ gặp chuyện gì.

— Nếu nguy hiểm, tại còn ? – trong mắt Nguyên Ngạn lộ một tia lo lắng. – Cha của nàng dẫn nàng ? Chính ông còn thương, nàng thực lực.

— Ngươi đang quan tâm đến an nguy của nàng . – Mặc Chi khẳng định.

— Đâu , chỉ là tò mò mà thôi. – Nguyên Ngạn . – Chúng cũng đến Nguyệt Khê Cốc , nơi đó thể tìm thứ .

— Ngươi cảm thấy ở đó ?

— Biết ! – Nguyên Ngạn . – Chúng ở trong thành tìm lâu như cũng tìm , cũng nên dời tầm mắt ngoài thành .

— Ngươi cũng đồng ý ? Vậy chúng cũng đến Nguyệt Khê Cốc . Biết còn thể , là cái gì khiến Mộ Dung Hội執著 nơi đó như .

— Ngươi là thiếu gia nhà họ Nguyên, chỉ là đến giúp ngươi thôi. Ngươi thì đó.

— Vậy chúng thôi.

Ngay đó, hai rời khỏi lâu, mang theo thị vệ, lặng lẽ theo .

Tại Đổng gia, Đổng Kỳ Liên cũng nhận tin.

— Đi Nguyệt Khê Cốc? – nàng đất hỏi.

— Vâng.

— Nguyệt Khê Cốc , nơi đó nguy hiểm. Lai lịch của con minh cẩu tra ?

— Thuộc hạ vô năng, tra một chút tin tức nào. – quỳ đất cúi đầu, sẽ đối mặt với hình phạt gì.

— Tra thì thôi, ngươi dẫn qua đó, nhất định giữ mạng của nàng ở Nguyệt Khê Cốc! Ngươi mà bắt nàng , thì tự cũng ở đó ! – Đổng Kỳ Liên âm狠 .

— Vâng, tiểu thư!

— Lui . – Đổng Kỳ Liên phất tay.

— Tiểu thư, còn một việc. Thuộc hạ phát hiện, thiếu gia nhà họ Nguyên cũng theo.

— Ngươi cái gì? – Đổng Kỳ Liên kinh ngạc . – Nguyên Ngạn cũng Nguyệt Khê Cốc? Ngươi chắc chắn ?

— Thuộc hạ lúc trở về, thấy cùng một về hướng đó. Còn Nguyệt Khê Cốc , thuộc hạ cũng dám chắc.

Đổng Kỳ Liên nảy sinh nghi ngờ: — Nguyệt Khê Cốc nguy hiểm như , đến đó gì?

— Ta nghĩ, lẽ tại . – Đổng Kỳ Song từ bên ngoài , : – Chị, em cha và , bên Nguyệt Khê Cốc thể mỏ khoáng.

— Có mỏ khoáng? Sao em ?

— Em cha và đang , họ bây giờ đều chạy đến đó . Em em , ông cho em . – Đổng Kỳ Song . – Chị, là chúng xem ? Em nhiều đều đến đó, chắc chắn náo nhiệt.

Đổng Kỳ Liên gì, Đổng Kỳ Song tưởng chị , liền nài nỉ: — Chị, chị thích Nguyên Ngạn ? Chị gì? Lỡ chuyện gì thì ?

— Ngươi lui xuống , việc giao. – nàng phất tay, đất dậy rời .

— Chị, chúng ?

— Nếu em , chúng xem . , đến đó mà em lời, sẽ lập tức cho đưa em về. – Đổng Kỳ Liên .

— Chị, em khi nào mà lời! Được , chúng thôi, nếu sẽ theo kịp họ ! – Đổng Kỳ Song lo lắng .

— Con bé , vội vàng gì? – Đổng Kỳ Liên tuy , nhưng động tác của hề chậm, hai nhanh chóng dẫn theo thị vệ cùng rời .

Tại Tiêu gia, Tiêu Nhược Bạch mới xuất quan, tìm ông nội chia sẻ tin vui đột phá, liền chuyện Tư Mã U Nguyệt Nguyệt Khê Cốc, thêm Tiêu gia cũng định phái xem, lập tức nài nỉ đòi cùng.

Gia chủ Tiêu gia chịu nổi sự cầu xin của nàng, đành mang nàng cùng.

Động tĩnh ở Liêu Thành nhanh chóng truyền đến tay Mộ Dung Hội.

Tư Mã U Nguyệt ở bên cạnh ông, tò mò hỏi: — Cha, tại để những đó ?

— Thế lực ở Liêu Thành cũng nên dọn dẹp một chút . – Mộ Dung Hội . – Con lo lắng ?

— Không lo. Con nghĩ cha dám như , tự nhiên là chuẩn . – Tư Mã U Nguyệt . – Con chỉ đang nghĩ, họ đến đây, cản trở kế hoạch của chúng .

— Nguyệt Khê Cốc căn bản mỏ khoáng. – Mộ Dung Hội . – Đợi giải quyết xong đám , chúng sẽ tìm.

Tư Mã U Nguyệt ngẩn : — Cha, cha Nguyệt Khê Cốc mỏ khoáng?

— Nơi chúng tìm nhiều , đều phát hiện. Cho nên chắc ở đây. – Mộ Dung Hội .

Tư Mã U Nguyuyệt giật giật khóe miệng, thì kế hoạch của ông đều xây dựng suy đoán .

— Cha, mỏ khoáng quả thực là ở Nguyệt Khê Cốc, con cảm nhận thở của mỏ khoáng.

Mộ Dung Hội sững sờ.

 

Chương 1787:

— Mỏ khoáng ở Nguyệt Khê Cốc, con chắc chắn ? – Mộ Dung Hội hỏi.

 

Tư Mã U Nguyệt gật đầu: — Con cảm nhận . Chắc chắn là ở đây sai.

 

Thực nàng cảm nhận , mà là Di Nhĩ cảm nhận , nhưng nàng bây giờ thể để lộ , chỉ thể .

 

— Nếu con là thật, kế hoạch đây của chúng đổi một chút. – Mộ Dung Hội cũng nghi ngờ lời nàng. – Con nghỉ ngơi , bàn bạc với họ một chút.

 

Tư Mã U Nguyệt ngăn ông , bởi vì như , kế hoạch đây của họ chỉ xáo trộn, mà mỏ khoáng còn khả năng khác nhanh chân đến . Cho nên Mộ Dung Hội quả thực bàn bạc kỹ lưỡng.

 

Đối với sự tin tưởng hề giữ của ông, nàng trong lòng vẫn vui. Nàng định cho Mộ Dung Hội , , khác cũng tìm thấy mỏ khoáng, nhưng ông bước nhanh rời . Hơn nữa như sẽ để lộ Di Nhĩ, nàng cuối cùng vẫn gọi ông .

 

Mấy ngày , họ đến Nguyệt Khê Cốc, Tư Mã U Nguyệt phát hiện nơi quả là một nơi để giăng bẫy.

 

Nguyệt Khê Cốc dài hàng chục km, hai bên là vách núi cao ngất, hai sườn núi liên miên ngớt. Bố trí cạm bẫy ở đây, dễ khiến mắc câu.

 

Vừa thấy địa hình , nàng nghĩ cách giăng bẫy.

 

Nàng vội chạy tìm Mộ Dung Hội, kể cho ông ý tưởng của . Mộ Dung Hội và hai phụ tá bên cạnh đều kinh ngạc nàng.

 

— Sao , các vị thấy cách ? – Tư Mã U Nguyệt ba hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1786-1787.html.]

 

Cách nàng từng dùng trăm trận trăm thắng, lẽ đến Quỷ Giới dùng ?

 

— Tiểu thư trận pháp kết hợp với độc dược, cách của quả thực tệ. chúng bây giờ điều kiện đó. – một phụ tá . – Chúng nhiều trận thạch như , cũng loại độc d.ư.ợ.c mà .

 

— Không , đều . – Tư Mã U Nguyệt . Chỉ cần cách vấn đề là , còn những thứ đó đều là đồ nàng chuẩn từ , đến Quỷ Giới nàng cũng chuẩn ít.

 

Mọi : “…”

 

Tiểu thư, bây giờ là đồ để hại ? Điều khiến những quen thuộc với Mộ Dung Tịch chút khó chấp nhận!

 

— Nếu những thứ đó, chúng cứ như ! – Mộ Dung Hội . – Bọn họ còn nửa ngày nữa sẽ đuổi kịp, thể thành ?

 

— Không vấn đề. – Tư Mã U Nguyệt tự tin .

 

Bố trí một ảo trận mà thôi, cũng khó như bố trí Tụ Linh Trận đây, nàng vẫn thể .

 

— Vậy phiền tiểu thư.

 

— Cha, con cần một con phi hành thú.

 

Muốn bố trí một ảo trận lớn, nàng cần quan sát địa hình từ . Bây giờ nàng thể ngự phi hành, thật chút phiền phức.

 

Mộ Dung Hội gọi phi hành thú của , đưa Tư Mã U Nguyệt lên trung…

 

Chiều hôm đó, nhóm đầu tiên đến, thấy tới, Tư Mã U Nguyệt vô cùng kinh ngạc.

 

— Sao là họ? – nàng lẩm bẩm.

 

— Thiếu gia nhà họ Nguyên, Nguyên Ngạn, còn là ai? Con quen họ ? – Mộ Dung Hội cùng nàng vách núi, hỏi.

 

— Con cũng là ai, nhưng đây gặp một . – Tư Mã U Nguyệt . – Hắn nhận con là Mộ Dung Tịch.

 

— Cái gì?! Vậy phận của con ?

 

— Chắc là . – Tư Mã U Nguyệt cũng chắc chắn. – con thể cảm nhận , đơn giản.

 

— Ừm, xem bộ dạng của hai họ, Nguyên Ngạn dường như đều theo . Chứng tỏ phận của còn cao hơn cả nhà họ Nguyên. – Mộ Dung Hội , thấy hai ảo trận, liền : – Nhà họ Nguyên là thế gia hàng đầu của vương triều chúng , cũng là trung thành với Vương gia. Họ chỉ hai , chắc chúng đang đợi. Chúng nên thả họ ?

 

— Không cần. Họ sẽ ngay thôi. – Tư Mã U Nguyệt hai trong cốc, nhíu mày.

 

Mặc Chi , rốt cuộc lai lịch gì?

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Nguyên Ngạn và Mặc Chi bước trận pháp, họ mắc bẫy.

 

— Trận pháp thật lợi hại, ngay cả cũng trận mới phát hiện. – Mặc Chi hứng thú trận pháp .

 

— Mặc Chi, trình độ trận pháp của ngươi thể nhất vương triều, ngay cả ngươi đó cũng phát hiện, bố trí trận pháp thật lợi hại! – Nguyên Ngạn cảm thán. – Không đây là ai bố trí. Chẳng lẽ là từ vương triều đến?

 

— Không , trận pháp của mấy lão già lợi hại hơn đều quen thuộc, trận pháp do họ bố trí. – Mặc Chi . – Còn là ai, ngoài chúng sẽ .

 

Người bố trí trận pháp chắc chắn vẫn còn ở đây, một khi phá giải, là thể thấy đó.

 

Sau đó, bắt đầu dẫn Nguyên Ngạn qua trận pháp, mấy phút ngoài. Thấy Tư Mã U Nguyệt đang vách núi, cả hai đều chút kinh ngạc.

 

Mắt ngọc mày ngài, hình mảnh mai, tóc dài lượn lờ, váy đỏ tung bay, ánh mắt sâu thẳm hút hồn .

 

— Đa tạ ngươi trực tiếp phá trận của . – Tư Mã U Nguyệt mở lời .

 

Nàng từ bước chân của Mặc Chi nhận thể phá giải trận pháp của , ban đầu còn chút lo lắng sẽ dùng cách đơn giản thô bạo để phá hủy trận pháp, ngờ chỉ dẫn Nguyên Ngạn .

 

— Ngươi cũng mở công kích. – Mặc Chi . – Ngươi tỏ ý , điều. Chỉ là, ngờ trận pháp là do ngươi bố trí, thật sự khiến kinh ngạc đó, Mộ Dung Tịch.

 

Hắn nhấn mạnh ba chữ "Mộ Dung Tịch" nhẹ, Tư Mã U Nguyệt ý tứ của .

 

Mộ Dung Tịch chỉ thích mỹ nam, ngoài chẳng thích gì cả, trình độ trận pháp như . Cho nên, nàng căn bản là Mộ Dung Tịch!

 

, bây giờ cũng ý định vạch trần nàng.

 

Tư Mã U Nguyệt : — Nếu các vị ngoài, xin hãy rời .

 

— Đã đến đây , xem kịch . – Mặc Chi kéo Nguyên Ngạn bay sang một vách núi khác, vị trí họ cũng trận pháp che khuất, khiến bên ngoài thể thấy họ.

 

Một lát , đến. Lần , đến khiến Mộ Dung Hội ngạc nhiên.

 

Không nhà họ Đổng, cũng gia tộc khác, mà là nhà họ Tiêu.

 

Thấy họ đồng loạt quỳ xuống, Tư Mã U Nguyệt từ mặt Mộ Dung Hội thấy nỗi đau phản bội.

 

Mà trong trận pháp, Tiêu Nhược Bạch thấy ông nội và nhà họ Tiêu đang quỳ đất, kinh ngạc : — Ông nội, các đang ? Người là ai?

 

— Nhược Bạch, đây là thất vương tử, còn mau quỳ xuống. – gia chủ Tiêu gia đầu quát.

 

— Thất vương tử? Sao ngài ở đây? – Tiêu Nhược Bạch bĩu môi, nhưng vẫn quỳ xuống.

 

— Nhà họ Tiêu ngay cả việc nhỏ cũng xong, nếu cũng cần tự động thủ!

 

— Động thủ? – Tiêu Nhược Bạch vẫn còn nghi hoặc thôi, đột nhiên nàng nghĩ đến chuyện Mộ Dung Hội đ.á.n.h trọng thương ở đây, kinh hãi kêu lên: – Ông nội, là các tay với quận vương?!

 

 

Loading...