Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1781: Chỉ là muốn đi theo nàng
Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:41:01
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt dẫn theo Tiêu Nhược Bạch rẽ một con hẻm nhỏ. Nguyên Ngạn do dự một chút, vẫn theo , ngờ thấy hai một ch.ó đang chằm chằm .
— Vị nhân , ngài theo chúng cả một đường, chẳng lẽ là chúng bồi thường tổn thất cho Mây Tía Các? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.
— Ta… – Nguyên Ngạn há miệng, định , nhưng nữa, định tại theo họ? – Ngươi nhớ ?
— Ta nên quen ngài ? – Tư Mã U Nguyệt , trong mắt vẻ nghi hoặc, nhưng ánh mắt trong trẻo.
— Ta là Nguyên Ngạn. – Nguyên Ngạn .
— Nguyên công tử. – Tư Mã U Nguyệt lễ phép gật đầu. Đối phương hiện tại vẫn còn khách sáo, cũng cần quá gay gắt.
Tiêu Nhược Bạch ở bên cạnh nhớ điều gì đó, khẽ kêu lên: — Tê… ngài là Nguyên Ngạn?! Ngài chính là Nguyên Ngạn đó ?
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
— Muội quen ? – Tư Mã U Nguyệt nàng. – Sao gọi là "Nguyên Ngạn đó"? Chẳng lẽ còn Nguyên Ngạn nào khác?
Tiêu Nhược Bạch giật giật khóe miệng, : — Hắn chính là lúc trêu ghẹo, khiến đến lâu Nguyên Ký uống , thiếu gia nhà họ Nguyên đó.
— Là ? – Tư Mã U Nguyệt trừng mắt Nguyên Ngạn. – Cái đó, đây còn trẻ hiểu chuyện, nhiều điều mạo phạm đến ngài, nhưng qua lâu như , ngài cũng cần tìm tính sổ chứ?
Nguyên Ngạn nàng, sự kinh ngạc trong mắt nàng là thật, sự hổ cũng là thật, kết hợp với dáng vẻ , khiến cảm thấy khuôn mặt của nàng thuận mắt từng .
— Ta tìm ngươi tính sổ chuyện cũ. – , thấy nàng rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng khẽ nhếch.
— Vậy ngài theo chúng cả một đường là vì ? Nếu là đòi bồi thường, thì cứ tìm tiểu thư Đổng gia, dù các quan hệ mà. – Tư Mã U Nguyệt buột miệng.
— Ta và cô quan hệ . – Nguyên Ngạn theo bản năng giải thích, mới cảm thấy hành vi của , nhưng tại , để nàng hiểu lầm. – Chẳng qua chúng từng gặp ở vương thành, cô và gia tộc chút giao tình, nên mới phá lệ chiêu đãi.
— Vậy ngài định tìm bồi tiền ? Ta nghèo lắm, tiền cho ngài . – Tư Mã U Nguyệt nghĩ đến gia sản của , tiền đều là Mộ Dung Hội cho, của riêng nàng, cho nên nàng thật sự tiền.
, nếu nàng đến hộp báu của Tiểu Hắc, sẽ nghĩ như .
— Ta cũng ngươi bồi tiền. – Nguyên Ngạn .
— Vậy ngài theo chúng gì? – Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc.
— Ơ…
Nguyên Ngạn định cũng tại theo nàng, rõ ràng đó còn ghét nàng. Thấy Tiểu Hắc đang giãy giụa trong lòng nàng, nghĩ một lý do.
— Ta thấy khế ước thú của ngươi lợi hại, giống minh cẩu bình thường, nên xem xem. – .
Tư Mã U Nguyệt ôm chặt Tiểu Hắc, theo bản năng lùi một bước: — Tiểu cẩu của , các đừng hòng cướp.
— Ta ý định cướp. Nếu thật sự cướp, xuất hiện mặt ngươi. – Nguyên Ngạn giải thích. – Ta chỉ là tò mò về nó mà thôi.
Một con minh cẩu d.a.o động linh lực c.ắ.n c.h.ế.t một Minh Tông Sư, điều quả thực khiến tò mò.
— Thật sự ? – Tư Mã U Nguyệt nheo mắt chằm chằm , ánh mắt đó khiến cảm thấy, nếu ý đồ với con minh cẩu , nàng sẽ chút do dự mà g.i.ế.c .
— Thật sự. Ta chỉ là tò mò, gần một chút thôi. – đảm bảo.
Tư Mã U Nguyệt chằm chằm một hồi lâu, : — Vậy , cho ngài xem. Ngài đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1781-chi-la-muon-di-theo-nang.html.]
Vốn dĩ, với như nàng sẽ thèm để ý, nhưng nghĩ đến chuyện Mộ Dung Tịch từng trêu ghẹo , mượn phận của cô , thể giúp cô hóa giải chút ân oán nào thì chút đó.
Nguyên Ngạn thấy nàng vẫy tay với , thật sự ma xui quỷ khiến tới, chút phòng nào với nàng.
— Xem , tiểu cẩu nhà thật sự gì đặc biệt, chỉ là tốc độ nhanh hơn, răng sắc hơn mà thôi. – Tư Mã U Nguyệt đặt Tiểu Hắc tay Nguyên Ngạn, Tiểu Hắc định phản đối, liền nàng lườm cho im bặt.
Nguyên Ngạn ôm Tiểu Hắc, và ch.ó , Tiểu Hắc còn sủa "gâu gâu gâu" hai tiếng với .
— Thật sự gì đặc biệt? Chỉ là tốc độ nhanh hơn? – dò xét Tiểu Hắc một chút, quả thực linh lực.
Tư Mã U Nguyệt nhận Tiểu Hắc từ tay , : — Ngài từng qua câu, thiên hạ võ công, duy khoái bất phá ? Nếu Tiểu Hắc tốc độ như , dù răng nó sắc bén, cũng g.i.ế.c Minh Tông Sư , đến gần đối phương g.i.ế.c . Được , xem cũng xem , đừng ghi hận Tịch Nhi nữa. Tạm biệt.
Nàng là Tịch Nhi, , câu đó là cho Mộ Dung Tịch.
Nguyên Ngạn đuổi theo nữa, ngơ ngác họ rời .
— Thiên hạ võ công, duy khoái bất phá… – lẩm bẩm lặp lời nàng, đột nhiên nút thắt trong lòng gỡ bỏ, bình cảnh bấy lâu nay chút buông lỏng, lập tức vội vàng trở về.
Tiêu Nhược Bạch khi rời khỏi con hẻm vẫn đang suy nghĩ về câu của Tư Mã U Nguyệt.
— Muội sai, thiên hạ võ công, duy khoái bất phá, nếu chúng khi sử dụng minh kỹ, thể nhanh hơn khác, chúng thể chiếm tiên cơ, tiên phát chế nhân! – nàng . – Cho nên, chúng tu luyện, chỉ là nâng cao cấp bậc, mà còn nâng cao tốc độ. Ha ha, Tịch Nhi, hình như hiểu điều gì đó!
— Đạo lý thực nhiều đều hiểu, chẳng qua luôn vô tình quên . – Tư Mã U Nguyệt .
Tiêu Nhược Bạch đột nhiên dừng , : — Tịch Nhi, hình như sắp đột phá .
— Sao đột nhiên đột phá? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.
— Trước đó thể đột phá , nhưng vẫn luôn thiếu một chút lĩnh ngộ, bây giờ điểm hóa…
— Vậy mau về , đừng bỏ lỡ cơ hội. Ta tự về là , Tiểu Hắc ở đây, sẽ . – Tư Mã U Nguyệt .
Tiêu Nhược Bạch nghĩ cũng , một câu " sẽ tìm tạ tội " vội vàng rời .
Tư Mã U Nguyệt , một câu bình thường thể bình thường hơn của , khiến hai thành công đột phá.
Nàng đặt Tiểu Hắc xuống đất, : — Chúng cũng về thôi?
“Gâu gâu gâu…”
Tiểu Hắc sủa hai tiếng về phía , Tư Mã U Nguyệt , thấy một nam tử dung mạo quyến rũ đang .
Người nàng lạ, ngày cãi với Đổng Kỳ Song nàng thấy , vẫn luôn , giống như bây giờ.
— Ta , con gái của quận vương thể đạo lý như , còn khiến lĩnh ngộ, đột phá bình cảnh. – Mặc Chi mở miệng.
— Ngươi là ai? – Tư Mã U Nguyệt vuốt ve Tiểu Hắc đang bồn chồn. – Ngươi ở đây đợi , chuyện gì ?
— Không gì, chỉ là quen với ngươi mà thôi, là ngươi, con gái của quận vương. – Mặc Chi .
Tư Mã U Nguyệt , lòng trầm xuống.
Hắn là ai? Hắn phận của ?