Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1779: Đều là lỗi của ngươi, đừng trách ta

Cập nhật lúc: 2025-10-23 08:48:58
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Nhược Bạch cảnh tượng ở đây, khỏi vui mừng. Đặc biệt là đám thị vệ Đổng gia la liệt đất, cùng với dáng vẻ kinh hồn định của Đổng Kỳ Liên, khiến nàng đến thẳng nổi.

 

Nguyên Ngạn thấy Tư Mã U Nguyệt, nhíu mày, vẻ chán ghét trong mắt hề che giấu.

 

Đổng Kỳ Song thấy Tư Mã U Nguyệt và Tiêu Nhược Bạch, liền hét lên: — Mộ Dung Tịch, các ngươi chạy đến đây gì?!

 

Tư Mã U Nguyệt để ý đến loại ngốc nghếch , thấy Tiểu Hắc chơi cũng gần đủ , liền gọi: — Tiểu Hắc, về đây.

 

Tiểu Hắc đang chơi trò trốn tìm với những đang đuổi theo nó, thấy tiếng gọi của Tư Mã U Nguyệt, liền nhanh như chớp chạy đến, nhảy lòng nàng.

 

— Có thương ? – Tư Mã U Nguyệt sờ sờ Tiểu Hắc, kiểm tra xem nó thương , để ý đến những .

 

— Con minh cẩu là của ngươi? – Đổng Kỳ Song thấy Tư Mã U Nguyệt như , hỏi.

 

— Không sai. Các ngươi nhiều như vây quanh g.i.ế.c tiểu cẩu của , nhất định sẽ cho cha ! Đây chính là giống loài quý hiếm mà ông tìm kiếm lâu mới tìm cho , suýt chút nữa các ngươi g.i.ế.c! Không Đổng gia định cho một lời giải thích thế nào! – Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

— Ngươi còn tìm chúng đòi giải thích? Ngươi dọa chị thành thế , ngoan ngoãn giao con minh cẩu của ngươi đây, còn dám đòi giải thích? Chưa thấy ai vô liêm sỉ như ngươi!

 

— Các ngươi g.i.ế.c minh cẩu của , chẳng lẽ nên giải thích ? – Tư Mã U Nguyệt hỏi .

 

— Ngươi định lý luận với chúng ? Minh cẩu của ngươi xuất hiện, dọa đến chị , chúng tự nhiên g.i.ế.c nó! – Đổng Kỳ Song .

 

— Tiểu cẩu của xuất hiện, dọa đến chị ngươi, ngươi liền g.i.ế.c nó. Vậy ngươi xuất hiện dọa đến , cũng thể g.i.ế.c ngươi ? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

— Sao thể giống ? – Đổng Kỳ Song hét lên. – Minh cẩu là phận gì, phận gì, ngươi dám đem và nó đ.á.n.h đồng?!

 

— Ồ! – Tư Mã U Nguyệt bừng tỉnh đại ngộ. – Ngươi đúng, thể đ.á.n.h đồng , ngươi so với tiểu cẩu của còn kém xa! Để ngươi và nó đ.á.n.h đồng, chẳng là hạ thấp phận của nó !

 

“Phụt…” – Tiêu Nhược Bạch lập tức bật , thấy Đổng Kỳ Song tức đến mặt mày xanh mét, nàng vẫy vẫy tay, vẻ xin : — Xin , nhịn .

 

Nàng giải thích còn đỡ, giải thích, Đổng Kỳ Song càng tức hơn.

 

— Mộ Dung Tịch, ngờ, mấy năm gặp, ngươi trở nên miệng lưỡi sắc bén! – Đổng Kỳ Liên thấy một Tư Mã U Nguyệt khác, thể mắng Đổng Kỳ Song nên lời, liền mở miệng.

 

— Vị là ai ? Xin , bình thường đều quen . – Tư Mã U Nguyệt bĩu môi, thèm để Đổng Kỳ Liên mắt.

 

— Mộ Dung Tịch, ngươi mất trí nhớ, nhưng ngươi cần giả vờ, chuyện hôm nay là do Minh thú của ngươi gây , hôm nay ngươi cho chúng một lời giải thích! – Đổng Kỳ Liên . – Nếu , chúng nhất định sẽ đến mặt quận vương đòi một lời giải thích.

 

— Được thôi! Các ngươi cứ ! Ta xem xem, các ngươi phân biệt trắng đen g.i.ế.c tiểu cẩu của , cha sẽ cho các ngươi lời giải thích thế nào! – Tư Mã U Nguyệt cũng lo lắng, nhẹ nhàng vuốt ve lưng Tiểu Hắc. – Chuyện , dù náo loạn đến mặt Vương gia, các ngươi cũng đuối lý!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1779-deu-la-loi-cua-nguoi-dung-trach-ta.html.]

— Chúng phân biệt trắng đen?! Rõ ràng là tiểu cẩu của ngươi dọa đến chị . – Đổng Kỳ Song hét lên.

 

tiểu cẩu của cũng tấn công chị , nó chẳng qua chỉ loanh quanh trong tiệm, ngay cả góc áo của chị ngươi cũng chạm đến ? Nếu thế mà cũng sợ hãi, nguyên nhân nên tìm từ chính chị ngươi, nếu chị nhát gan, tự dọa ?! Cho nên nguyên nhân vẫn là ở các ngươi. – Tư Mã U Nguyệt chút hoang mang phản bác.

 

— Nơi chúng bao trọn, cho phép bất kỳ ai . Nếu ngươi lệnh cho minh cẩu của ngươi đột nhiên xuất hiện, xảy chuyện đó?

 

— Vậy chuyện càng thể trách ! – Tư Mã U Nguyệt vẻ vô tội. – Các ngươi là vì cho , nên mới gây chuyện hôm nay, nhưng các ngươi chỉ quy định thể , Minh thú thể ? Nếu , thì tiểu cẩu thể tùy tiện chứ!

 

“Phụt… khụ khụ…” – Tiêu Nhược Bạch cố gắng kiềm chế thành tiếng, nhưng thể của nàng bán nàng.

 

Tư Mã U Nguyệt liếc nàng một cái, tiếp tục : — Nếu các ngươi ngăn và Nhược Bạch ở ngoài, đuổi theo tiểu cẩu của thì, nó đột nhiên xuất hiện, dọa đến chị ngươi. Nếu , ngươi trách, cũng chỉ thể trách hai thị vệ gác cửa. ?

 

? cái đầu quỷ nhà ngươi!

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

— Ngươi đang ngụy biện! – Đổng Kỳ Song nghĩ cách cãi , dậm dậm chân, tức giận hét lên.

 

— Ta ở mà ngụy biện? Ta đều lý lẽ ? – Tư Mã U Nguyệt . – Nếu các ngươi ngăn , tiểu cẩu của sẽ tự chạy ? Nếu chị ngươi tự nhát gan, tiểu cẩu của tấn công chị , chị sẽ dọa ? Các ngươi g.i.ế.c nó, nó tự nhiên trốn, chẳng lẽ điều cũng trách nó ?

 

— Điều đương nhiên trách! Nó…

 

, nếu nó chỉ là một con minh cẩu bình thường, nếu chủ nhân của nó chỉ là một bình thường, mặt thế lực của Đổng gia các ngươi, nó đúng là tội. thật may, chủ nhân của nó chính là ! – Tư Mã U Nguyệt . – Làm bây giờ đây! Muốn g.i.ế.c , các ngươi dám, dù đây cũng là giữa ban ngày ban mặt, sự chứng kiến của bao , quận vương phủ của cũng dễ chọc!

 

— Ngươi đúng là tự tin, chúng hôm nay thể ngươi ?! – Đổng Kỳ Liên . – Chỉ tiếc, hôm nay ngươi gặp . Đi, g.i.ế.c con minh cẩu đó cho !

 

Đổng Kỳ Liên lệnh cho thị vệ của , thị vệ quả nhiên bước , chuẩn động thủ với Tư Mã U Nguyệt.

 

— Hừ, cho ngươi , chị Vương gia thưởng thức, trực tiếp tư cách tham gia tỷ thí vương triều. Ngươi một quận vương nữ nhi, thể so với chị ? Đi, g.i.ế.c con minh cẩu đó, nếu nàng nỡ, thì g.i.ế.c luôn cả hai!

 

Nhận mệnh lệnh, ánh mắt thị vệ Tư Mã U Nguyệt tràn đầy sát ý.

 

Tư Mã U Nguyệt vuốt ve Tiểu Hắc, : — Ai, con gái quận vương mà cũng t.h.ả.m thế , bây giờ? Hai chúng hôm nay g.i.ế.c ?

 

“Gâu gâu gâu…”

 

Tiểu Hắc kêu hai tiếng với nàng.

 

Tư Mã U Nguyệt , : — Tiểu Hắc của chúng lớn , bảo vệ , thật ngoan. Ngươi gì thì cứ .

 

— Đi, g.i.ế.c bọn chúng! – Đổng Kỳ Song thấy Tư Mã U Nguyệt hề sợ hãi, dáng vẻ thản nhiên đó, như thể chỉ là một vai hề nhảy nhót, lửa giận trong lòng càng thêm bùng cháy.

 

— Đi thôi! – Tư Mã U Nguyệt vỗ vỗ Tiểu Hắc, chỉ thấy một bóng đen lướt qua mắt , tiếp theo một tiếng hét t.h.ả.m vang lên, thị vệ mới chạy hai bước, ngã gục xuống đất, m.á.u đen phun , văng tung tóe mặt chị em Đổng Kỳ Liên.

Loading...