Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1763: Ta sẽ tự mình qua đó
Cập nhật lúc: 2025-10-23 03:12:23
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
— Không sai. – Mặc Vũ thừa nhận. Hắn quả thực phái g.i.ế.c Mộ Dung Tịch.
— Mặc Vũ, theo dõi của ngươi , ngươi vẫn còn lực lượng để g.i.ế.c Mộ Dung Tịch? – Địch Hi hét lên. – Nàng chỉ là một tiểu cô nương, ngươi tay tàn nhẫn như !
— Chuyện g.i.ế.c. Uống ? – Mặc Vũ rót cho Địch Hi, đẩy đến mặt .
Địch Hi liếc chén đưa, nâng lên uống một ngụm : — Chúng là sẽ tay với Mộ Dung Tịch ?
— , của . Người động thủ là của Quỷ Cơ. – Mặc Vũ thản nhiên .
— Ngươi… – Địch Hi tức giận.
— Chúng ước định là của ngươi và đều động thủ. Ta vi phạm quy tắc. – Mặc Vũ . – Địch đại tướng quân ngươi g.i.ế.c vô , để ý đến một tiểu nha đầu như ? Chẳng lẽ chỉ vì nàng giống Úc Khả La?
— Ngươi cũng nàng chỉ là một tiểu nha đầu, các ngươi cứ một hai đòi dồn chỗ c.h.ế.t, chẳng cũng vì nàng giống tiểu di của ? – Địch Hi lạnh. – Quỷ Cơ g.i.ế.c tiểu di của , cũng g.i.ế.c U Nguyệt, trút giận lên Mộ Dung Tịch, dung mạo tương tự họ.
— Ngươi thể tìm nàng tính sổ. Ta sẽ ngăn cản! – Mặc Vũ . – như , những hành động nhỏ của ngươi trong bóng tối thể sẽ nàng phát hiện.
— Ngươi đang uy h.i.ế.p ? – Địch Hi nheo mắt, trong mắt lóe lên tia tàn nhẫn.
— Đừng như , ngươi đ.á.n.h . – Mặc Vũ . – Nếu nể mặt Úc Khả La, ngươi nghĩ ngươi thể bám theo lâu như ?
Địch Hi siết chặt nắm tay: — Mặc Vũ, ngươi đừng tưởng ở Quỷ Giới ngươi là lớn nhất!
— Ta nghĩ . – Mặc Vũ . – Chẳng qua, sống tự tại hơn ngươi một chút thôi.
— Ngươi tự tại? Ta thấy ngươi trở thành ch.ó săn của Quỷ Cơ thì ! – Địch Hi . – Nàng bảo ngươi g.i.ế.c ai ngươi liền g.i.ế.c đó, còn dám tự tại?
— Ta g.i.ế.c Mộ Dung Tịch, chẳng qua là trả cho nàng một ân tình nhỏ. Chuyện , nàng sai khiến . , Địch đại tướng quân ngươi lẽ sẽ luôn nàng chèn ép. Ngươi vì ở đây lãng phí thời gian với , bằng về nghĩ xem những chuyện của ngươi nên xử lý thế nào.
Địch Hi nheo mắt .
— Đừng như , những chuyện của ngươi thể , nàng cũng thể tra , chỉ là vấn đề sớm muộn thôi. – Mặc Vũ . – Đừng để đến lúc cứu , kéo cả bản và bộ Địch gia .
— Chuyện của cần ngươi quản. – Địch Hi cố gắng kìm nén cơn giận.
— Ồ, nhớ , ngươi căn bản quan tâm đến Địch gia, sống c.h.ế.t của họ ngươi cũng chẳng màng. , nếu vì sai lầm của ngươi mà lỡ mất cơ hội cứu Úc Khả La, ngươi cũng để tâm ?
— Câm miệng ! – Địch Hi vung một chưởng, đ.á.n.h nát hòn non bộ cách đó xa.
— Thẹn quá hóa giận ? Tâm thái của ngươi, đấu với Quỷ Cơ? Làm cứu Úc Khả La? – Mặc Vũ khẽ .
— Hừ, ngươi…
— Chủ tử. – một áo đen từ ngoài sân , dừng bên ngoài đình hóng mát.
Mặc Vũ liếc Địch Hi hỏi: — Có chuyện gì?
— Bẩm chủ tử, ở báo , Mộ Dung Tịch c.h.ế.t. – nọ .
— Chưa c.h.ế.t? – Giọng Mặc Vũ kéo dài, vẫn là chất giọng đó, nhưng khiến cảm thấy chút tức giận.
— Lúc đó tin tức họ truyền về quả thực là c.h.ế.t, nhưng của chúng phát hiện nàng thực vẫn còn sống.
— Chậc chậc, xem của Quỷ Cơ cũng vô dụng thật! – Địch Hi , lời đầy vẻ khinh miệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1763-ta-se-tu-minh-qua-do.html.]
— Tin tức chắc chắn ? – Mặc Vũ hỏi.
— Chắc chắn. Lần ở Cổ Lan Sơn, họ tận mắt thấy.
— Nếu c.h.ế.t, tại báo là c.h.ế.t?
— Những đó khi c.h.ế.t truyền tin về, Mộ Dung Tịch đ.á.n.h trọng thương, linh lực, rơi xuống vách núi vạn trượng, chắc chắn c.h.ế.t nghi ngờ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
— Xem Mộ Dung Tịch mạng cũng lớn thật, như mà cũng c.h.ế.t. – Địch Hi nhạo. – Ngươi tuân thủ quy tắc, cũng cần tuân thủ hiệp nghị của chúng nữa. Địch Lục, chúng tìm họ ôn chuyện cũ thôi.
— Ngươi định tự bảo vệ Mộ Dung Tịch ? Vừa cũng xem, là như thế nào mà thể sống sót trong điều kiện như . Hay là chúng cùng ? – Mặc Vũ mỉm .
— Ai thèm cùng ngươi! – Địch Hi lạnh một tiếng, xoay dẫn Địch Lục .
Mặc Vũ Địch Hi, bất đắc dĩ thở dài: — Ngươi chẳng cũng là một con quỷ !
— Chủ tử, cần phái đến thành Vĩnh Minh ?
— Không cần, sẽ tự một chuyến. – Mặc Vũ . – Ta cũng xem xem, gọi là giống Úc Khả La, rốt cuộc giống đến ? Và giống nàng đến mức nào.
— Vâng, thuộc hạ chuẩn ngay.
Sau khi tiễn hai đang lo lắng , Tư Mã U Nguyệt còn kịp thở phào nhẹ nhõm thì Mộ Dung Hội từ bên ngoài .
— Tịch Nhi, con đột nhiên chạy ngoài? Con bên ngoài nguy hiểm ? – Mộ Dung Hội trách mắng, nhưng thấy nàng cứ tủm tỉm , lửa giận trong lòng từ từ nguôi .
— Lần chuyện nguy hiểm như nữa. – Ông đưa tay chọc trán nàng.
— Con mà, cha vẫn luôn phái theo con, chỉ cần con khỏi cửa là sẽ âm thầm bảo vệ. – Tư Mã U Nguyệt hì hì. – Hơn nữa chúng tay, bọn họ sẽ động tĩnh. Cha xem, con ngoài một vòng, lập tức thu hoạch.
— Con gặp chuyện gì? Có thương ? Sao nhận tin tức?
— Cha, con . Bọn họ còn động thủ. – Tư Mã U Nguyệt . – Chẳng qua lúc ở hội trường con cảm thấy theo dõi. Sau đó lúc con và Nhược Bạch về cũng bám đuôi.
— Bọn họ báo cho . – Mộ Dung Hội tức giận. – Chuyện như thể báo cho !
Nói ông định tìm những sắp xếp.
— Cha, cha đừng vội. – Tư Mã U Nguyệt giữ ông . – Là con bảo họ đừng . Cha bận rộn như , xảy chuyện gì, cần phiền cha. Nếu thật sự chuyện, con chắc chắn sẽ cho cha đầu tiên.
— Con bé . – Mộ Dung Hội bất đắc dĩ nàng. – Tịch Nhi mà hiểu chuyện bằng một nửa con, cũng cần lo lắng nhiều như .
— Tịch Nhi là bảo bối của cha. Nàng , là hạt dẻ của cha. – Tư Mã U Nguyệt .
— Nàng dù rời , cũng sẽ vui vẻ khi con tiếp tục ở bên . – Mộ Dung Hội tự an ủi, gửi gắm tình cảm của lên nàng. – … .
— Vâng .
— Con phận của , cho , chỉ bằng sức của để bảo vệ con, lo lắng. – Mộ Dung Hội . – Chúng thật sự cho Vương gia ?
— Không cần. Có lẽ, chúng sẽ gặp những khác. – Tư Mã U Nguyệt bĩu môi.
— Những khác? Ai?
— Bây giờ con cũng chỉ là dự cảm thôi. Con hy vọng, dự cảm của con là sai.