Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1762: Mặc Vũ và Địch Hi
Cập nhật lúc: 2025-10-23 03:12:22
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt thấy biểu cảm của hai chút kỳ lạ, liền hỏi: — Khó uống lắm ?
Nói nàng tự nâng chén của lên uống một ngụm.
Hương vị vẫn mà!
— Tịch Nhi, nghệ của … – Tiêu Nhược Bạch ngập ngừng.
— Sao ? Uống quen ? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.
— Không , chúng là, ngon, nhưng nhất đừng thể hiện mặt khác. – Công Tử Uyên .
— Tại ? – Tư Mã U Nguyệt khó hiểu.
— Ở Quỷ Giới một , thích nghệ, nếu , chắc chắn sẽ bắt giam , cho đến khi dạy cho nghệ mới thôi. – Công Tử Uyên . – Người đó lợi hại, bối cảnh cũng mạnh, giam , cha tìm Vương gia cũng vô dụng.
— Các ngươi đang đến Mặc Vũ ? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.
— Muội ? – Tiêu Nhược Bạch và Công Tử Uyên đều ngạc nhiên.
— Ta quen . – Tư Mã U Nguyệt . – Cũng từng thảo luận về nghệ.
— Cái gì?! Các còn từng thảo luận về nghệ? – Công Tử Uyên kinh hãi kêu lên. – Hắn bắt ?
— Hắn khá dễ chuyện mà! – Tư Mã U Nguyệt . – Sao các ngươi sợ như ?
Tuy Mặc Vũ ban đầu thoáng chút sát ý với nàng, nhưng khi nàng hiểu về , liền tìm đến nàng để học hỏi, đồng thời còn dạy nàng nhiều Minh kỹ. Cho nên, nàng cảm thấy Mặc Vũ khó gần chút nào.
— Có lẽ là vì cũng hiểu về , nên mới cảm thấy dễ chuyện. – Tiêu Nhược Bạch đoán.
— Chắc là nguyên nhân . – Công Tử Uyên cũng đồng tình.
— Mặc Vũ đáng sợ đến ? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.
— ! Muội , g.i.ế.c chớp mắt, thấy ai mắt là g.i.ế.c, còn mắc chứng ưa sạch sẽ nghiêm trọng, ai dám đến gần là lập tức g.i.ế.c đó. Hơn nữa còn hỉ nộ vô thường, giây thể còn đang chuyện vui vẻ, giây thể xé thành tám mảnh. – Công Tử Uyên .
— Một Mặc Vũ, một Địch Hi, hai đúng là sát thần của Quỷ Giới. Sau gặp hai đó, trốn thật xa. – Tiêu Nhược Bạch tiếp lời. – Tuy , Địch Hi cũng算是 ngươi là họ hai đời, nhưng thật dễ gần, ngoài công chúa Ám Dạ , đối với ai cũng…
Tư Mã U Nguyệt cạn lời, nàng cảm thấy Mặc Vũ và Địch Hi đều mà, hai sợ đến mức .
— Các ngươi nhầm ? – Nàng chắc chắn hỏi. – Địch Hi cũng từng tiếp xúc, cũng mà!
Lời của nàng , Công Tử Uyên và Tiêu Nhược Bạch đều kinh hãi nàng.
— Muội hai đó ? Đó là hai sát thần đó ? Muội Quỷ Giới đều sợ hai họ ? – Công Tử Uyên trợn to mắt, nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt chút tái .
— Có đáng sợ đến ? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.
— Đương nhiên! Lần tận mắt thấy. Có một cô gái đến gần Mặc Vũ, kết quả còn cách gần mười mét g.i.ế.c. Cô gái đó còn là con gái của một Vương gia, kết quả Vương gia đó một lời cũng dám , ngược còn cầu xin Mặc Vũ tha thứ. – Công Tử Uyên kể.
— Địch Hi cũng từng thấy g.i.ế.c , nhưng chỉ thấy từ xa, trực tiếp dẫn diệt cả một gia tộc. Nguyên nhân hình như là vì của gia tộc đó công chúa Ám Dạ. – Tiêu Nhược Bạch cũng .
"…" Tư Mã U Nguyệt im lặng, ngờ hai ở Quỷ Giới thanh danh… … đến .
— Nếu quen lâu như , là thế nào, chỉ với những lời , đều thể cho là kẻ m.á.u lạnh thích g.i.ế.c chóc giống họ. – Công Tử Uyên . – Dù thì, vật họp theo loài, phân theo nhóm mà.
Cho nên, cảm thấy Mặc Vũ và Địch Hi là , chắc chắn là ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1762-mac-vu-va-dich-hi.html.]
Nàng : — Mời các ngươi uống , khiến các ngươi nhớ đến những chuyện vui, là chu đáo.
— Không của , chủ yếu là chúng , Mặc Vũ và Địch Hi gần đây đều đến quận của các . Sáng nay mới nhận tin, nên uống ngon như , mới nhớ đến chuyện . – Công Tử Uyên .
— Bọn họ đều đến đây ?
— , hơn nữa hai hợp , dọc đường đ.á.n.h ít , c.h.ế.t nhiều thị vệ. – Công Tử Uyên .
— , nên như . Phải là, Địch Hi bám theo Mặc Vũ đ.á.n.h nhiều , Mặc Vũ mỗi đều cho thị vệ của chơi với Địch Hi. – Tiêu Nhược Bạch thanh minh cho Mặc Vũ. – Với thực lực của Mặc Vũ, động thủ với Địch Hi chứ, quá mất giá.
Tư Mã U Nguyệt Tiêu Nhược Bạch: — Sao cảm thấy lời của ngươi đầy vẻ hả hê ?
— Đâu ! – Tiêu Nhược Bạch thừa nhận.
— Người như , trai, tính tình lạnh lùng, thực lực và bối cảnh, đúng là nam thần trong lòng ít thiếu nữ. – Tư Mã U Nguyệt trêu chọc.
Tuy là đầu tiên đến từ "nam thần", nhưng Tiêu Nhược Bạch và Công Tử Uyên vẫn hiểu ý nghĩa của nó.
— Nếu các ngươi họ đến quận , họ đang ở ? – Tư Mã U Nguyệt hỏi.
— Không . Mặc Vũ luôn hành tung bất định, còn Địch Hi hình như chỉ bám theo , chắc là ở thì Địch Hi ở đó.
Tư Mã U Nguyệt gõ ba ngón tay lên bàn đá, Tiêu Nhược Bạch và Công Tử Uyên nàng đang nghĩ gì. Thấy hai uống xong , nàng mới ngừng suy nghĩ, rót thêm cho họ.
— Tịch Nhi, đang nghĩ đến việc gặp họ chứ? – Công Tử Uyên hỏi.
Tư Mã U Nguyệt nhướng mày, : — Không, gặp họ, mà là đang nghĩ thế nào để gặp họ.
— Vậy thì . – Công Tử Uyên và Tiêu Nhược Bạch đều yên tâm.
Không tại , nàng nhắc đến Mặc Vũ và Địch Hi, họ cứ cảm giác như nàng sẽ tìm họ .
— Người như họ, đến cũng là tâm điểm chú ý, cứ tránh một chút là .
— Ừm, . – Tư Mã U Nguyệt gật đầu đáp.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Điều nàng cho hai là, khi tin Mặc Vũ và Địch Hi ở đây, nàng linh cảm rằng họ sẽ gặp .
bây giờ là thời điểm để gặp mặt, nàng thật sự tìm cách tránh họ mới .
Tuy nhiên, với thực lực và phận hiện tại của nàng, tránh hai , thật sự chút khó khăn.
Ai, đau đầu quá.
Tại quận phủ cách thành Vĩnh Minh xa, Địch Hi đang đá tung cửa lớn của quận phủ, hùng hổ .
Thị vệ lưng sợ hãi đến mức hồn bay phách lạc, sợ chủ tử của diệt khẩu.
Mặc Vũ đang thưởng trong sân, thấy Địch Hi , đáy mắt lóe lên một tia bất đắc dĩ và kiên nhẫn.
Tên , còn ? Thuốc cao dán da ch.ó dính đến khi nào?
— Ngươi đá hỏng một cái cửa lớn nữa ? Cửa là của Mộ Dung Hội, lúc nàng trở về, ngươi giải thích với đó! – chậm rãi . – Dặn dò xuống , cần cửa cho quận vương, cứ để .
— Vâng, chủ tử. – Thị vệ thở phào nhẹ nhõm, lui xuống.
— Ngươi đừng lôi mấy chuyện đó ! – Địch Hi chằm chằm , hỏi: – Có ngươi phái g.i.ế.c Mộ Dung Tịch ?