Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1756: Lão cha tìm về công đạo
Cập nhật lúc: 2025-10-23 00:49:49
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Công Tử Uyên và cũng đều xúm , kinh ngạc Tư Mã U Nguyệt.
— Thật sự chứ? – Tiêu Nhược Bạch vỗ nhẹ lên nàng, quả nhiên phát hiện vết thương nào che giấu.
— Sao thể? – Gia chủ Tiêu gia nghi hoặc Tư Mã U Nguyệt. – Ngươi dùng bí pháp gì?
Tư Mã U Nguyệt là ai, nhưng khí độ và thực lực, đoán chừng cũng ngang ngửa Mộ Dung Hội.
— Chắc là vì kẻ độ kiếp là nó, nên sấm sét đều đ.á.n.h trúng nó cả . – Tư Mã U Nguyệt chỉ chim tro nhỏ.
Mọi dù cảm thấy thể nào, nhưng cũng tìm lời giải thích nào hợp lý hơn.
— Dù nữa, con là . – Mộ Dung Hội .
— Cảm ơn cha. – Tư Mã U Nguyệt mỉm .
— Tịch Nhi, rốt cuộc là chuyện gì? Nó bảo đến gặp, đột nhiên hóa hình? – Công Tử Uyên hỏi.
— Ta cũng nữa. – Tư Mã U Nguyệt nhún vai. – Ta lên đến đây, con chim nhỏ đưa con mèo cho , nó sắp hóa hình. Ta còn kịp chạy thì kiếp vân kéo đến.
— Vậy chúng cần rời bây giờ ? – Tiêu Nhược Bạch chim tro nhỏ vẫn đang trong quá trình hóa hình mà hỏi.
Mộ Dung Hội cũng liếc chim tro nhỏ, kéo Tư Mã U Nguyệt gần : — Chờ một chút. Ta rõ tại nó đưa Tịch Nhi đến đây.
Tư Mã U Nguyệt ngẩng đầu Mộ Dung Hội, khẽ . Nếu ông chỉ giả vờ quan tâm đến con gái mặt ngoài thì cần đến mức .
Xem , cũng lợi dụng nàng.
May là trong lúc độ kiếp thống nhất lời khai, dù hỏi cũng sẽ lộ điều gì.
— Cha…
Tư Mã U Nguyệt kéo tay Mộ Dung Hội, kịp gì thì ông vỗ nhẹ lên tay nàng, động tác y hệt như lúc Tư Mã Lưu Hiên vỗ về nàng.
— Yên tâm, chúng ở đây. – Mộ Dung Hội an ủi.
Tư Mã U Nguyệt định rằng nàng hỏi chuyện , nhưng vì hành động của ông, nàng thôi, tiếp nữa.
Rất nhanh đó, hắc quang tan , một nam tử nhỏ thó mặc áo xám xuất hiện mặt .
Khoảnh khắc nó hóa hình thành công, bộ Minh thú Cổ Lan Sơn đều cúi xuống, tỏ lòng tôn kính.
— Ha ha ha… cuối cùng cũng hóa hình thành công ! U… – Chim tro nhỏ kích động lao về phía Tư Mã U Nguyệt, nhưng thấy nàng nháy mắt hiệu, nó vội sửa miệng. – Tịch Nhi, thật sự thành công ! Ta hóa thành thật !
— Không tệ! – Tư Mã U Nguyệt ngoài mặt thì , nhưng trong lòng đang gào thét.
Lúc nãy là ai la hét om sòm hả?
— Tôn giả, tại hạ là thành chủ thành Vĩnh Minh, phụ của Tịch Nhi. – Mộ Dung Hội bước lên một bước, chắn mặt Tư Mã U Nguyệt, ngăn chim tro nhỏ .
— Ta quan tâm ngươi là cái gì… – Chim tro nhỏ theo bản năng định hất Mộ Dung Hội , nhưng thấy Tư Mã U Nguyệt ló đầu từ lưng ông nó, dáng vẻ như "ngươi cứ thử xem".
Nhìn thấy ánh mắt đó, nghĩ đến dáng vẻ thuộc của nàng với lôi kiếp, nó rụt cổ ,收斂 sự kích động, gật đầu với Mộ Dung Hội: — Ồ, ngươi là cha của Tịch Nhi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Mộ Dung Hội Tư Mã U Nguyệt đang cúi đầu, chim tro nhỏ, đáy mắt thoáng chút tò mò.
— Tôn giả, ngài và tiểu nữ quen ?
— Quen , ừm, đây quen, bây giờ thì quen . – Chim tro nhỏ đáp. – Con mèo khó ưa theo nàng, đành cho mời nàng đến đây.
— Chỉ thôi ?
— Ừ. Chỉ thôi. – Chim tro nhỏ gật đầu vẻ nghiêm túc, nhưng ai ở đây tin cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1756-lao-cha-tim-ve-cong-dao.html.]
— Nếu , còn việc gì nữa thì chúng xin phép . – Mộ Dung Hội .
— Khoan … – Chim tro nhỏ đáng thương Tư Mã U Nguyệt.
— Ngươi còn chuyện gì ?
— Cái đó… thể cùng ngươi ? – Chim tro nhỏ hỏi.
— Ngươi cùng ? – Tư Mã U Nguyệt ngạc nhiên nó. – Tại ?
— Ở bên cạnh ngươi cảm thấy an hơn. – Chim tro nhỏ chút ngại ngùng .
Mọi : "…"
Ngươi đường đường là một siêu thần thú, với một linh lực rằng ở bên nàng an hơn ?
— Không . – Tư Mã U Nguyệt cần suy nghĩ mà từ chối.
— Tại ? – Chim tro nhỏ trông vẻ tổn thương.
— Bởi vì hứng thú với một con chim ngốc. – Tư Mã U Nguyệt xong liền xoay xuống núi. Chim tro nhỏ định đuổi theo, nhưng nàng đặt Tiểu Tử lên vai. Thấy Tiểu Tử, chim tro nhỏ bất giác lùi một bước.
— Hu hu, ngốc mà. – Chim tro nhỏ oan ức .
Tư Mã U Nguyệt chẳng thèm để ý, ôm Tiểu Tử rời thẳng.
Những còn nàng, chim tro nhỏ, cuối cùng cũng theo, để chim tro nhỏ một ngẩn ngơ trong gió.
Nó, một siêu thần thú đường đường, một tiểu cô nương tu luyện linh lực ghét bỏ! Nó cảm thấy tổn thương sâu sắc! Nó cần chữa lành vết thương lòng!
May mà lúc ít Minh thú kéo đến, thấy những ánh mắt sùng bái , trái tim tan nát của nó mới dần xoa dịu.
Bọn họ xuống núi, bao lâu thì gặp những khác đang đợi ở lưng chừng.
— Mấy cuối cùng cũng , ở bên trong chứ? – Tào Thành An thấy bọn họ liền chạy tới hỏi.
— Không , chúng thì thể chuyện gì ? – Công Tử Uyên hì hì. – Ngược là các ngươi, vẫn rời !
— Chẳng là vì tìm các ngươi ? Lỡ như ngươi lấy cớ bỏ mà thua ngươi thì . – Tào Thành An . – Sao nào, khi nào chúng phân định thắng bại cuối cùng?
— Về chúng so tài, chắc chắn là bắt nhiều hơn ngươi! – Công Tử Uyên vỗ vai , lớn.
— Được, về thì về! Ai nhiều ai ít còn chắc ! – Tào Thành An phục.
— Thành chủ. – Những khác đều hành lễ với Mộ Dung Hội.
— Gần đây nơi lẽ sẽ an , các ngươi mang theo thị vệ, vẫn nên sớm trở về thì hơn. – Mộ Dung Hội .
— Thành chủ, chúng thể cùng các ngài trở về ? – Quang lão hỏi.
Mộ Dung Hội liếc Quang lão. Chuyện đó ông Tiêu Nhược Bạch kể , nên ông chẳng chút thiện cảm nào với của Mục gia.
— Quang lão, ngài từ Mộ thành đến đây, chút chuyện nhỏ chắc cần cùng chúng chứ? – Ông lạnh nhạt . – Hơn nữa, cùng chúng , lỡ gặp nguy hiểm khác thì ? Con gái của sẽ luôn ở bên cạnh . Cáo từ.
Nói xong, ông nắm tay Tư Mã U Nguyệt rời .
Công Tử Uyên và Tiêu Nhược Bạch , liếc qua Mục Cain và Quang lão đang lúng túng, cũng theo Mộ Dung Hội.
Gia chủ Tiêu gia và gia chủ Công Tử gia thấy cũng theo .
Tào Thành An và những khác cảm thấy vô cùng hổ, Mục gia mà nhất thời gì.
Tư Mã U Nguyệt Mộ Dung Hội đang âm thầm tức giận, thầm nghĩ Mộ Dung Tịch thật sự là một cô gái hạnh phúc, chỉ tiếc là mệnh quá ngắn.