Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1705: Kẻ Ngốc Tiểu Hống
Cập nhật lúc: 2025-10-22 00:50:58
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe những lời , Tư Mã U Nguyệt an tâm hơn ít. Nói như , đây là một hành động nhắm các nàng, mà chỉ là tình cờ gặp .
Hơn nữa, từ việc giam giữ nhiều nữ tử như xem , những hẳn là đang tìm kiếm những nữ tử điều kiện nhất định, mà Ly nhi lúc phù hợp với điều kiện của họ, cho nên mới bắt về.
“Tiểu Hống, ngươi chú ý tình hình bên đó, biến hóa gì thì kịp thời liên lạc với . Chúng bây giờ sẽ chạy đến đó.” Nàng dặn dò Tiểu Hống.
“Ta . Nguyệt Nguyệt, ngươi đến sớm một chút nhé!” Tiểu Hống oan ức thôi, rõ ràng là theo ngoài ăn chơi, bây giờ lâm nguy hiểm, thật là xui xẻo.
Tư Mã U Nguyệt cắt đứt liên lạc với Tiểu Hống, như nguy hiểm gì nàng thể ngay lập tức.
“Cha, chúng bây giờ chạy đến châu hai mươi.”
Còn bên phía Tiểu Hống, nó đang uể oải trong lòng Tây Môn Ly.
“Thế nào, liên lạc với tỷ tỷ ?” Tây Môn Ly hỏi.
Nàng tuy chút sợ hãi, nhưng hoảng loạn, trông vẫn khá bình tĩnh.
“Liên lạc , nhưng nội vây lớn quá, Nguyệt Nguyệt chạy đến đây, còn cần một thời gian. Trong thời gian chúng chỉ thể nhốt ở đây thôi.” Tiểu Hống .
“Xin , đều là liên lụy ngươi.” Tây Môn Ly tự trách.
“Sao trách ngươi ! Là bảo vệ cho ngươi. Nguyệt Nguyệt bảo theo ngươi, chính là để bảo vệ ngươi.” Tiểu Hống thở dài, “Ai, nếu tên của ngươi đang ngủ say, chúng cũng sẽ rơi tình cảnh .”
“Ta cũng ngờ khi hấp thu những thứ đó, thực lực của tăng, mà nó lâm ngủ say.” Tây Môn Ly thở dài, Cục Bột thăng cấp thật đúng lúc.
“Thực lực của tên đó tăng lên, khi phản hồi cho ngươi, ngươi sẽ thăng cấp thôi.” Tiểu Hống cho rằng Tây Môn Ly đang bận tâm về vấn đề thực lực của tăng, liền an ủi nàng.
“Yên tâm , Tiểu Hống, nhất định sẽ để ngươi xảy chuyện.” Tây Môn Ly vuốt ve đầu nó, ánh mắt kiên định.
“Ta cũng sẽ để ngươi xảy chuyện.” Tiểu Hống dụi lòng Tây Môn Ly, nhân cơ hội chiếm chút tiện nghi.
Tây Môn Ly cảm nhận động tác nhỏ của nó, dùng ngón tay chọc đầu nó.
“Chúng nơi khác xem thử.” Nàng ôm Tiểu Hống rời khỏi phòng , thử xem những ở phòng khác.
Mỗi căn phòng đều một cô nương, những đó thấy Tây Môn Ly, đều lộ vẻ hoảng sợ, thậm chí còn mở cửa, bên trong là ai.
“Mấy nhát gan quá.” Tiểu Hống nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Chắc là dọa sợ .” Tây Môn Ly .
Nàng đến căn phòng ở cuối cùng, thấy bên trong một nữ tử áo đỏ, nàng đang thoải mái cửa, híp mắt phơi nắng.
“Xin chào.” Tây Môn Ly chủ động chào hỏi.
Nữ tử mở mắt , thấy Tây Môn Ly, định để ý, nhưng khi thấy Tiểu Hống trong lòng nàng, đáy mắt lóe lên một tia thâm sâu.
“Ngươi gan cũng lớn thật!” Nữ tử dậy, “Bị nhốt ở đây, ngươi là đầu tiên dám bên ngoài.”
Tiểu Hống vốn híp mắt chuẩn ngủ, thấy giọng , thể chấn động, dám tin mà nữ tử , đưa chân ngắn nhỏ chỉ nàng, : “Ngươi, ngươi, ngươi ở đây!”
Nữ tử nắm lấy chân ngắn nhỏ của nó, kéo nó , dùng sức xoa hai cái, hừ hừ : “Ta thể ở đây?”
Tây Môn Ly thấy nàng và Tiểu Hống như , : “Hai quen ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1705-ke-ngoc-tieu-hong.html.]
“ ! Quen, tên còn cướp đồ ăn của !” Nữ tử nghĩ đến thù hận năm xưa, hành hạ nó hai cái.
“Tư Nguyệt, ngươi mà còn như , sẽ bảo Nguyệt Nguyệt đồ ăn cho ngươi nữa!” Tiểu Hống thoát khỏi ma trảo của nàng, đành uy hiếp.
Tư Nguyệt lời uy h.i.ế.p của Tiểu Hống, còn dùng sức nữa, mà xách cổ nó lên, : “Tên đáng ghét nhà ngươi ? Lâu như cũng liên lạc với , quên mất bạn !”
“Tư Nguyệt? Ngươi chính là Tư Nguyệt tỷ tỷ ?” Tây Môn Ly lời của Tiểu Hống, tò mò Tư Nguyệt.
Tư Nguyệt Tây Môn Ly, hỏi: “Ngươi là ai, U Nguyệt ở ?”
“Ta là Tây Môn Ly. Ta từng tỷ tỷ nhắc đến ngươi.” Tây Môn Ly mỉm .
Tư Nguyệt đ.á.n.h giá nàng một lượt, : “Ngươi chính là Tây Môn Ly? Sao ngươi giống tên U Nguyệt ?”
Tây Môn Ly mỉm , trả lời. Tổng thể giống với Tây Môn U Nguyệt đây chứ?
“Tư Nguyệt tỷ tỷ, ngươi cũng bắt đến đây?” Nàng hỏi.
“Ta đương nhiên sẽ …” Tư Nguyệt đến một nửa thì dừng , sờ mũi, : “Ta nhất thời sơ ý, mới những đó bắt đến đây.”
Tây Môn Ly đầu tiên gặp nàng, cho nên cũng hiểu rõ, bộ dạng của nàng rõ ràng là chột .
“Vậy ngươi đến đây lâu ?” Tây Môn Ly hỏi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“ , đến hai tháng .” Nói đến đây, Tư Nguyệt bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đã lâu như , đó thật sự sẽ đến tìm chứ.”
Nghĩ đến đây, lòng nàng chút đau nhói.
Nàng ném Tiểu Hống , đó vỗ vai Tây Môn Ly, : “Ngươi cần sợ hãi, sẽ bảo vệ ngươi bình an.”
“Cảm ơn Tư Nguyệt tỷ tỷ.” Tây Môn Ly đáp, tuy nàng cũng tin.
Tư Mã U Nguyệt chỉ nhắc đến Tư Nguyệt với nàng, nhưng gì thêm, cho nên nàng cũng phận và thực lực của Tư Nguyệt, cũng tin nàng thể bảo vệ bình an. Ngược , nàng cảm thấy đợi Cục Bột tỉnh dậy, nàng sẽ đưa Tư Nguyệt ngoài. Nàng là bạn của tỷ tỷ.
“Ngươi dường như hề sợ hãi?” Tư Nguyệt thấy vẻ bình tĩnh của nàng, , “Mấy ngày nay thấy nhiều phụ nữ bắt đến đây, ai nấy đều sợ đến mức còn gì để .”
“Sợ chứ, nhưng sợ hãi cũng vô dụng.” Tây Môn Ly , “Không bằng tiên quan sát tình hình ở đây, xem cơ hội trốn thoát . Hơn nữa, tỷ tỷ sẽ đến cứu .”
“U Nguyệt sẽ đến?” Tư Nguyệt chút kinh ngạc.
“Vâng.”
“Vậy thì chờ xem. Ta cũng lâu gặp nàng.” Tư Nguyệt chút gian xảo, khiến Tây Môn Ly chút lo lắng khi nàng gặp Tư Mã U Nguyệt sẽ chuyện gì.
Tư Nguyệt chiếc ghế bập bênh của , thấy Tiểu Hống chạy về, liền uy hiếp: “Không với chủ nhân của ngươi là ở đây, nếu sẽ vặt sạch lông của ngươi!”
Chân ngắn nhỏ của Tiểu Hống cứng , im hai giây, đó chạy .
Nhất định tránh xa nữ nhân cướp đồ ăn của ! Một nữ nhân tham ăn thực lực, còn nhỏ mọn thích trả thù là đáng sợ nhất!
Tư Nguyệt thấy bộ dạng đó của Tiểu Hống, liền lớn, cảm giác vui trong lòng cũng tiêu tan ít.
Không U Nguyệt ở tìm tên ngốc , lát nữa nàng cũng tìm một con, lúc tâm trạng thể trêu chọc.