Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1704: Họa Vô Đơn Chí
Cập nhật lúc: 2025-10-21 15:36:50
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt An Lôi trong lòng đối với Đông Lai gia tương đối đề phòng, đó là thứ khắc sâu xương tủy từ nhỏ, theo mấy năm là thể đổi.
“Yên tâm .” Nàng vỗ nhẹ tay An Lôi, đột nhiên chút hiểu cảm giác của Phượng cô cô và những khác khi vỗ tay . “Thả lỏng , ở đây ai dám bắt nạt ngươi.”
“Vâng.” An Lôi tuy , nhưng vẫn đề phòng.
“Đừng sợ, và cha ở đây!” Tư Mã U Nguyệt với nàng.
An Lôi tức thì đỏ hoe mắt. Trước đây khi bắt nạt ở đây, mong thể với như : Đừng sợ, ở đây.
Khi đó ngày tháng của nàng gian nan bao, nhưng từng ai những lời như . Không ngờ, khi một nữa trở nơi , những lời đó.
“Tiểu thư…” Nàng nắm lấy tay Tư Mã U Nguyệt, cảm thấy cổ họng chút nghẹn ngào, nên lời nào khác.
“Lớn mà còn nhè.” Tư Mã U Nguyệt véo mũi nàng, trêu chọc.
“Ta ! Chỉ là gió biển lớn quá, thổi mắt thôi.” An Lôi ngượng ngùng .
Tư Mã U Nguyệt mỉm , trêu chọc nàng nữa.
Đợi đến giờ, liền một vị trưởng lão đến dẫn các nàng đến mộ địa.
Toàn bộ quá trình đơn giản, cha con Tư Mã U Nguyệt và An Lôi thắp cho mẫu nàng một nén hương, đó các thị vệ do Đông Lai gia mang đến bắt đầu đào mộ, cho đến khi đào quan tài .
An Lôi qua, hai tay vịn quan tài, nước mắt lã chã rơi.
“Nương, con gái sẽ đưa cùng.”
Nàng một lúc lâu, mới thu quan tài nhẫn gian, trở bên cạnh Tư Mã U Nguyệt.
“An Lôi, cha ngươi ?”
“Cha biển, c.h.ế.t biển. Cho nên hài cốt.” An Lôi lau nước mắt, “Khi mẫu hạ táng, di vật của phụ cũng đặt , xem như là hợp táng cho họ. Bây giờ, cả nhà chúng thể đoàn tụ.”
Tư Mã U Nguyệt hiểu rõ, với vị trưởng lão theo: “Trưởng lão, bây giờ lấy quan tài, chúng còn vội về cho kịp giờ lành để hạ táng. Có thể phiền các vị tạo điều kiện, đưa chúng ngoài ?”
“Nhanh như ? Gia chủ còn các vị ở đảo vài ngày nữa, để chúng thể tròn bổn phận chủ nhà.” Vị trưởng lão chút kinh ngạc.
“Chúng tính toán thời gian, nếu đợi đến giờ lành tiếp theo, sẽ lâu nữa. Cho nên thời gian tương đối gấp.” Tư Mã U Nguyệt thuận miệng bịa chuyện.
“Nếu , chúng thật sự tiện giữ các vị . Vậy sẽ đưa các vị ngoài.” Vị trưởng lão dù ngoài miệng nhưng trong lòng thầm vui mừng, chỉ mong tiễn họ càng sớm càng .
Đợi đến khi ba Tư Mã U Nguyệt rời , tất cả đều thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng tiễn vị ôn thần , xảy xung đột thật .
Bên phía trấn nhỏ ngờ các nàng trở về nhanh như , còn kịp thông báo cho trấn trưởng, Tư Mã U Nguyệt và những khác rời .
Lấy di thể của mẫu , chuyện An Lôi luôn canh cánh trong lòng cuối cùng cũng xong, nàng dọc đường tâm trạng đều tệ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Tiểu thư, phát hiện , trong khoảnh khắc Truyền Tống Trận khởi động, biểu cảm của những đó thật là đặc sắc. Chậc chậc, từng thấy bộ dạng đó của các nàng, như thể chúng chính là ôn thần , bây giờ cuối cùng cũng , thật là đáng mừng.” An Lôi .
“Ngươi hình dung như ?” Tư Mã U Nguyệt cũng cảm thấy buồn , vì xích mích với , đến đây, ai nấy đều như lâm đại địch. Bây giờ rời , họ tự nhiên sẽ thở phào. “Nói , ngươi định chôn cất mẫu ngươi ở ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1704-hoa-vo-don-chi.html.]
An Lôi lắc đầu, : “Ta định chôn. Cứ thế mang theo họ . Như dù đến , cả nhà ba chúng đều ở bên .”
Nàng vuốt ve nhẫn gian của , chỉ cần nàng còn sống, cả nhà ba của nàng vẫn còn.
“Nguyệt nhi, chúng bây giờ về ?” Tư Mã Lưu Hiên hỏi.
Ông quên cảm giác bất an đó, cái cảm giác như sắp mất nàng, nồng đậm đến . Cho nên, bây giờ chuyện giải quyết xong, ông liền đưa nàng về.
Phụ và những khác từng , mệnh của nàng quá , sẽ đại nạn. Vu Lăng Vũ cũng từng , mệnh của khi đó quá , cho nên c.h.ế.t yểu. Nghĩ đến dự cảm đó, lòng ông hoảng loạn.
Tư Mã U Nguyệt phát hiện Tư Mã Lưu Hiên chút đúng, hỏi: “Cha, cha ?”
“Không gì.” Tư Mã Lưu Hiên lắc đầu, “Ta nhớ gia tộc còn việc, nếu con việc gì, chúng về .”
Tư Mã U Nguyệt nghi ngờ ông một cái, gật đầu đồng ý. Dù nàng cũng việc gì, lúc trở về tu luyện, đợi thực lực nâng cao, mới thể sử dụng bí pháp Mặc Vũ cho nàng để đến Quỷ giới.
Nàng thực nghĩ đến việc thông qua quỷ thành để đến Quỷ giới, nhưng đó nàng hỏi Tư Nguyệt, Tư Nguyệt qua quỷ thành chỉ lôi kiếp, mà còn những khó khăn khác, thể đến bên đó, dù nàng thể né lôi kiếp, e rằng cũng là cửu tử nhất sinh.
Mà đến Quỷ giới bên , thực lực, dễ tiêu diệt. Cho nên, nàng vẫn nên nỗ lực tu luyện, nâng cao thực lực, dùng phương pháp của Mặc Vũ cho an hơn.
Hơn nữa, thực lực của nàng cũng sắp đạt đến yêu cầu, chỉ cần tu luyện thêm vài năm nữa, chắc là thể đột phá.
, các nàng còn về đến nhà, Tư Mã U Nguyệt nhận lời cầu cứu của Tiểu Hống, nó và Tây Môn Ly bắt, còn đưa đến nội vây.
Tư Mã U Nguyệt , một trận hoảng hốt, nhưng những đó tạm thời ý định g.i.ế.c họ, mới vội vàng nổi điên.
“Cha, Ly nhi và Tiểu Hống bắt, con cứu các nàng. Hay là cha về nhà .” Tư Mã U Nguyệt nghĩ đến việc Tư Mã Lưu Hiên gia tộc còn việc, để ông một trở về.
Tư Mã Lưu Hiên trong hôn lễ của Tây Môn Phong từng gặp qua Tây Môn Ly, cũng nàng đối với Tư Mã U Nguyệt quan trọng, nàng nhất định sẽ cứu họ. Về nhà vốn dĩ chỉ là cái cớ của ông, bây giờ thể để nàng một .
“Chuyện gia tộc còn thể để , cùng con !”
“Cũng .”
Tư Mã gia gần đây cũng xem như chút kẻ thù, nếu để ông một trở về, nàng cũng yên tâm.
“Tiểu Hống, các ngươi bây giờ ở ?” Tư Mã U Nguyệt liên lạc với Tiểu Hống.
“Không nữa! Chỉ họ , hình như là ở châu hai mươi.” Tiểu Hống , “Nguyệt Nguyệt, mau đến cứu , hu hu hu, sợ quá!”
Châu hai mươi, Tư Mã U Nguyệt trong đầu lọc qua một lượt các thế lực ở châu hai mươi, loại trừ những thế lực liên quan đến nàng và Đệ Nhất Cốc, đó suy đoán xem ai bắt Tiểu Hống và những khác.
nàng nghĩ nghĩ cũng nghĩ ai ở châu thứ hai mươi thù hận gì với họ.
“Các ngươi bây giờ tình hình thế nào?” Xem , nàng chỉ thể thông qua cảnh để phỏng đoán.
“Ta thì , Ly nhi hạ độc, thể sử dụng linh lực.” Tiểu Hống trả lời, “ , ở đây ngoài chúng , còn nhiều nữ tử nữa!”
“Rất nhiều nữ tử?”
“ , các nàng cũng giống như Ly nhi, đều hạ dược, bộ nhốt trong một sân viện. Ở đây nhiều cao thủ, hình như là đang giám sát chúng .”