Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1696: Giết Một Tên
Cập nhật lúc: 2025-10-21 13:59:34
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt đám vây quanh , bĩu môi : “Các ngươi đúng là chậm chạp. Ta đợi các ngươi mấy ngày .”
Từ lúc nàng g.i.ế.c c.h.ế.t Đỗ Nam Hạo đến giờ, qua bảy tám ngày, những mới tìm nàng. Nàng tự hỏi che giấu quá ? Nàng rõ ràng cũng dạo trong thành mà!
Tỷ lệ xuất hiện của nàng vẫn cao, cho nên chỉ thể là hiệu suất của những quá thấp.
“Hừ, xem ngươi khó thoát khỏi cái c.h.ế.t!” Giọng của trầm đục, rõ ràng đổi giọng.
“Các ngươi cũng cần giả vờ, các ngươi là của Liễu gia, đến đây để báo thù cho Đỗ Nam Hạo.” Tư Mã U Nguyệt .
“Ngươi thì ngoan ngoãn bó tay chịu trói, cùng chúng nhận tội!”
“Ngươi ngốc ?” Tư Mã U Nguyệt liếc một cái, “Người khác g.i.ế.c ngươi, ngươi cũng ngoan ngoãn theo ? Hơn nữa, ai c.h.ế.t ai sống còn !”
“Láo xược!” Bọn họ mười mấy , còn đối phó một nàng ?
Tư Mã U Nguyệt , “Di Nhĩ, tốc chiến tốc thắng.”
Dứt lời, nàng phóng lĩnh vực của , bao trùm bộ xung quanh.
“Lĩnh vực!” Những đó kinh hãi.
“Các ngươi nên phái lĩnh vực đến g.i.ế.c mới .” Tư Mã U Nguyệt xong, lùi về phía , Di Nhĩ từ tay nàng bay , nhanh, bộ lĩnh vực đều khói đen bao phủ.
“A ——”
“Đây là —— a ——”
Những đó chỉ kịp phát một tiếng hét thảm, đó liền vĩnh viễn ngậm miệng , hóa thành những bộ xương trắng hếu.
Đợi sương đen hóa thành hình , mặt đất chỉ còn những bộ xương trắng.
Tư Mã U Nguyệt những bộ xương đó, cảm khái: “Mỗi thấy ngươi chiêu , thấy, may mà ngươi dùng chiêu đối phó với .”
Di Nhĩ trợn mắt, “Là dùng chiêu đối phó với ngươi ? Rõ ràng là ngươi dùng Tiểu Hắc để dọa .”
Ở quỷ thành lúc đó, chẳng nó Tiểu Hắc khắc chế, mới nhận nàng chủ ?
Nghĩ lợi hại như , theo một thực lực kém cỏi, còn một con ch.ó nhỏ chỉ ăn, vô dụng áp chế, liền .
“Tiểu Hắc thật tệ.” Tư Mã U Nguyệt khen một câu, “Di Nhĩ ngươi cũng thật lợi hại!”
“Hừ!”
“Chúng tìm một nơi tu luyện , của Liễu gia chắc sẽ sớm đến thôi.”
Nàng tìm một sơn cốc cảnh sắc tệ để tu luyện, nơi đây cách nơi xảy chuyện quá gần, khiến tưởng rằng nàng đang trốn thoát, chứ đang đợi những khác. cũng quá xa, ít nhất chỉ cần tốn chút tâm tư là thể tìm nàng.
Nàng tu luyện trong sơn cốc hai ngày, những đó liền tìm đến. Lần gấp đôi , nàng ước chừng một chút, ba bốn mươi .
Tư Mã U Nguyệt cũng nhiều, trực tiếp thả Di Nhĩ , một địch trăm.
Liễu gia.
“Gia chủ, những chúng phái ám sát đều g.i.ế.c, giống như , mệnh bài đều vỡ cùng lúc.”
“Có thấy gì ?” Gia chủ Liễu gia hỏi.
“Không , cảnh tượng khi c.h.ế.t của họ đều là một mảnh tối đen, hình như là ở trong sương đen.”
“Sương đen?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1696-giet-mot-ten.html.]
“ . Sương đen đó chút kỳ quái, cảm giác giống như đồ vật của Nhân giới.”
Gia chủ Liễu gia chấn động, chẳng lẽ là…
“Gia chủ, chúng còn phái nữa ?”
“Đương nhiên ! Đỗ Nam gia hạ tử lệnh cho chúng , nếu chuyện xử lý , Liễu gia cũng đừng hòng tồn tại ở châu thứ sáu.” Gia chủ Liễu gia căm hận. “Chỉ mới năm sáu mươi thôi, Liễu gia còn chịu . Lại phái năm mươi , mặt khác phái hai tôn cấp cao cấp .”
“Vâng, gia chủ.”
Một lát , hơn năm mươi cường giả từ Liễu gia xuất phát, chuẩn một bắt tên tiểu tử ngông cuồng đó. của Liễu gia đợi mấy ngày, tin tức trở về là những đó cũng bộ c.h.ế.t! Hơn nữa tình hình cũng giống như , đều c.h.ế.t cùng lúc!
Năm bảy lượt đều xảy tình huống như , của Liễu gia còn bình tĩnh nữa. Chỉ trong hơn mười ngày, họ tổn thất hơn một trăm , dù nhiều đến , cũng chịu nổi cái cách c.h.ế.t !
“Gia chủ, chúng nên dùng cái ?” Đại trưởng lão hỏi.
“Ý ông là…” Gia chủ Liễu gia chút động lòng.
“Hình ảnh trở về vẫn như , bộ c.h.ế.t trong sương đen. Chúng cũng xem hình ảnh khi c.h.ế.t của họ, sương đen đó chắc chắn là đồ vật của Nhân giới. Ta nghi ngờ, đây là đồ vật của Quỷ giới.” Đại trưởng lão , “Nếu là đồ vật của Quỷ giới, dùng thứ đó để đối phó, mới ưu thế.”
Gia chủ Liễu gia chút d.a.o động, suy nghĩ mãi, vẫn là phủ định đề nghị : “Gương của Dương gia còn đó, chúng hết sức cẩn thận. Một khi phát hiện, chúng thể sẽ rơi kết cục tương tự.”
“, bề giao cái cho chúng , chẳng là để chúng việc cho họ ?” Đại trưởng lão từ bỏ, “Những đó chỉ cần cẩn thận một chút, sẽ vấn đề gì.”
Những đó đều do một tay đại trưởng lão bồi dưỡng, bây giờ c.h.ế.t như , ông đau lòng!
“Không . Lại phái , bộ là tôn cấp cao cấp. Ta tin đó bản lĩnh thông thiên!” Gia chủ Liễu gia .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Đại trưởng lão thấy ông kiên trì, cũng tiện gì thêm. ông tức giận, cho nên tự dẫn theo một trăm , ngờ đến sơn cốc đó, thấy Tư Mã U Nguyệt đang vui vẻ nướng thịt bên hồ!
“Di Nhĩ, nhiều đấy!” Tư Mã U Nguyệt những vây quanh sơn cốc, chậc chậc, Liễu gia thật là danh giá!
Di Nhĩ hung hăng c.ắ.n một miếng thịt từ chiếc đùi gà, “Ngươi nhiều như , còn sợ đối phó những ?”
“Ta tưởng ngươi sẽ một đối phó với họ.” Tư Mã U Nguyệt , “Bây giờ còn thể để Hương dì và những khác ngoài, cho nên, cần ngươi tiếp tục.”
“Lợi ích.” Di Nhĩ đưa tay , tay còn vẫn cầm đùi gà gặm.
“Ngươi , trở về cho ngươi năm con gà ăn mày.”
“Mười con.” Di Nhĩ trả giá.
“Bảy con.”
“Chín con.”
“Tám con.” Tư Mã U Nguyệt trừng , “Nếu thì một con cũng .”
“Thôi , tám con thì tám con.” Di Nhĩ hừ hừ, “Mỗi ngươi đều dùng đồ ăn để dụ dỗ chúng việc cho ngươi, cái giá của ngươi cũng quá nhẹ nhàng.”
Tư Mã U Nguyệt mỉm , “Nhẹ nhàng thoải mái quan trọng, hữu dụng là . Lần cần g.i.ế.c hết, chừa mấy . Người cũng để .”
Đại trưởng lão của Liễu gia thấy Tư Mã U Nguyệt và Di Nhĩ thấy họ mà vẫn bình tĩnh ăn uống chuyện, tức đến râu cũng bay lên.
“Ngươi là ai?” Ông quát.
“Là lấy mạng các ngươi!” Di Nhĩ xong, hóa thành sương đen nồng đậm, lan tràn trong sơn cốc.
“Quả nhiên là đồ vật của Nhân giới!” Đại trưởng lão hét lớn, nhưng Di Nhĩ cho họ thêm thời gian, trực tiếp vây quanh những đó, một lát , sương đen rút , trong sơn cốc thêm mấy chục bộ xương trắng.
“Ngươi, ngươi, ngươi là thứ gì?!” Đại trưởng lão thấy những bộ xương đó, sợ đến răng cũng run lên.