Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1687: Thêm Một Nghi Can
Cập nhật lúc: 2025-10-21 09:32:19
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lương nhị oa?
Tư Mã U Nguyệt phúc hậu mà bật , nghĩ đến ngoài ở đây, nàng hàm súc nâng chén lên, dùng nắp chén che ý của .
“Lương nhị oa, ngươi dẫn theo một lạ đến đây? Ngươi quy củ của mà, đừng để ném ngoài đấy!” Nữ tử thấy Tư Mã U Nguyệt, liền lườm Lương Sở Hành một cái, đến chủ vị xuống.
“Huyên Huyên, ở đây, đừng mất mặt như .” Lương Sở Hành mặt quỷ với Sở Huyên.
“Lương nhị oa, từ khi nào ngươi thứ gọi là mặt mũi ?” Sở Huyên chậm rãi , “Nếu ngươi sĩ diện, bỏ vị trí thiếu gia Lương gia mà hái hoa tặc. Lương gia trục xuất ngươi khỏi gia tộc cũng là một kỳ tích.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Huyên Huyên…” Lương Sở Hành gọi nàng một tiếng, ngữ khí bất đắc dĩ.
“Thôi , bóc mẽ ngươi nữa.” Sở Huyên phất tay, “Nói , hôm nay ngươi đến đây chuyện gì?”
“Ta giới thiệu với một chút, đây là Sở Huyên, đây là Tư Mã U Nguyệt, giúp dẫn dụ đám mai phục của Viên gia, để thể nhặt xác cho Vân Lam.” Lương Sở Hành giới thiệu hai với .
“Tư Mã U Nguyệt?” Ánh mắt của Sở Huyên chút âm lãnh, dù chỉ là cái mang cảm xúc, cũng khiến Tư Mã U Nguyệt cảm thấy một chút áp lực, một cảm giác như rắn độc theo dõi.
“U Nguyệt mắt Sở tiền bối.” Tư Mã U Nguyệt dậy, hành lễ vãn bối với Sở Huyên.
“Ta qua tên ngươi, gần đây danh tiếng của ngươi vang dội.” Sở Huyên , “Ngươi tìm chuyện gì?”
“Sao là tìm việc?” Lương Sở Hành lẩm bẩm bên cạnh.
“Ngươi, một tên hái hoa tặc si tình, tìm thể chuyện gì? Chẳng qua cũng chỉ là chút độc d.ư.ợ.c để hại . chút chuyện nhỏ đó, đáng để ngươi đợi mấy giờ đồng hồ ?” Sở Huyên tặng một cái liếc mắt.
Lương Sở Hành bĩu môi, gì.
Tư Mã U Nguyệt thấy cách hai ở chung, mỉm , chỉ tình cảm mới thể tùy ý chọc vết sẹo của khác như .
“Sở tiền bối, là thế , Lương Sở Hành tiền bối nghiên cứu về độc thuật, cho nên chút việc thỉnh giáo.”
“Chuyện gì?”
“Ta một loại độc, nó…” Tư Mã U Nguyệt kể các triệu chứng, đó hỏi: “Ta hỏi tiền bối, đây là độc gì .”
“Loại độc ngươi tên là Túy Độc Hoa.” Sở Huyên trả lời, “Có điều, bao giờ , trúng độc còn thể sống sót để một đứa trẻ. Ngươi là đứa trẻ sơ sinh năm đó?”
Tư Mã U Nguyệt im lặng một chút, gật đầu, hỏi: “Tiền bối, tiền bối độc là do ai nghiên cứu ?”
“Đương nhiên , đây là độc d.ư.ợ.c do nghiên cứu , chỉ một nhà , chi nhánh nào khác.” Lời của Sở Huyên kinh .
“Cái gì? Đây là độc của ? Huyên Huyên, hạ độc mẫu của U Nguyệt chắc là chứ?” Lương Sở Hành kêu lên.
“Lương nhị oa, khi nào ngươi mới thể mang theo chút đầu óc? Cứ như ngươi , mà còn thể trốn tránh sự truy sát của Viên gia suốt hai năm ?” Ánh mắt của Sở Huyên khinh thường, một bộ dạng “ quen ngươi thế ”.
“Độc tuy là do tiền bối nghiên cứu, nhưng do tiền bối sử dụng.” Tư Mã U Nguyệt , “Ta hỏi tiền bối, sáu bảy mươi năm , tiền bối đưa độc d.ư.ợ.c cho ai?”
“Độc d.ư.ợ.c cũng là thứ lành gì, lúc luyện chế một lô luyện chế nữa. Cũng chỉ cho một .” Sở Huyên .
“Nói , dễ là ai hạ độc !” Lương Sở Hành xen , một câu vô dụng.
Tư Mã U Nguyệt chờ đợi Sở Huyên, nhưng nàng câu tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1687-them-mot-nghi-can.html.]
“Huyên Huyên, đừng úp úp mở mở nữa, mau cho bọn ?” Lương Sở Hành thúc giục bên cạnh.
“Ngươi gấp cái gì?” Sở Huyên quát một câu, “Ta thì , thì , ngươi nhiều lời gì!”
“Huyên Huyên…” Kẻ quát nạt nào đó oan ức gọi một tiếng.
Tư Mã U Nguyệt mỉm , “Tiền bối, tiền bối yêu cầu gì? Nếu , nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
Sở Huyên hài lòng nàng một cái, chậm rãi : “Thật , điều kiện của đơn giản, nay ngờ độc thể di truyền sang trẻ sơ sinh, cho nên tình hình chi tiết lúc đó của ngươi, còn độc của ngươi giải thế nào. Chỉ cần ngươi cho , sẽ cho ngươi cho độc cho ai.”
“Tiền bối phương pháp giải độc?” Tư Mã U Nguyệt ngẩn .
Điều kiện dễ dàng như ?
Sở Huyên thấy nàng ngẩn , cho rằng nàng . Cũng , bình thường đều phương pháp của cho khác .
“Nếu ngươi , cũng …”
“Tiền bối, bằng lòng cho tiền bối .” Tư Mã U Nguyệt mỉm .
“Vậy ngươi …”
“Ta ngẩn , chỉ là vì ngờ điều kiện của tiền bối đơn giản như .” Tư Mã U Nguyệt suy nghĩ một chút, câu .
Nàng , Lương Sở Hành đó bảo “nàng chút kỳ quái, dễ ở chung”. Nàng sợ câu Lương Sở Hành sẽ Sở Huyên đánh.
Sau đó, nàng kể triệu chứng trúng độc của lúc , và cả phương pháp giải độc, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.
Sở Huyên lấy giấy bút ghi , chậc chậc cảm thán, “Người cứu ngươi lúc là ai?”
“Đó là một ở hạ đại lục. Còn là ai, thì tiện .” Tư Mã U Nguyệt , “Điều ảnh hưởng đến thỏa thuận của chúng chứ?”
“Cái ảnh hưởng, chẳng qua là chút tò mò. Có thể nghiên cứu phương pháp giải độc như là ai. Nếu là của hạ đại lục, thôi bỏ .” Sở Huyên phương thuốc, mắt sắp dời . “Cũng may mẫu ngươi là của Quỷ giới, mới thể độc c.h.ế.t, còn sinh ngươi. Thật ngờ, độc gặp Quỷ tộc sẽ sinh kết quả như .”
“Nếu điều , tiền bối thể cho , tiền bối đưa độc d.ư.ợ.c cho ai ? Có là của Viên gia ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
Đầu của Sở Huyên ngẩng lên khỏi tờ giấy, “Viên gia? Mấy kẻ vênh váo của Viên gia sẽ đến chỗ mua độc d.ư.ợ.c . Là Từ Mạt Lỵ.”
“Từ Mạt Lỵ?” Tư Mã U Nguyệt chút bất ngờ, lấy tư liệu Hiên Viên Các đưa cho nàng, một nữa phần về Từ Mạt Lỵ.
“Từ Mạt Lỵ là kiều nữ của Từ gia, tính cách hoạt bát, thiện với , và Viên Ngọc Thu tính cách thanh lãnh cao ngạo thuận mắt. Người hạ độc nương của cô là Từ Mạt Lỵ ?” Lương Sở Hành đối với chuyện của các nữ tử rành rọt, lúc Tư Mã U Nguyệt mới cảm thấy, tên hái hoa tặc mới chút giống như .
“Ta cũng .” Tư Mã U Nguyệt lắc đầu, “Tuy độc là nàng mua, nhưng chắc là nàng dùng. đây là một manh mối. Có điều, điều tương đối kỳ quái là, Từ Mạt Lỵ và nương hề tiếp xúc, nhưng Hiên Viên Các liệt danh sách tình nghi, tuy xếp ở cuối cùng. Đây là vì nhỉ?”
“Muốn nguyên nhân còn đơn giản.”
“Ngươi cách?”
“Tư liệu của cô tìm Hiên Viên Các ? Vậy cô trực tiếp tìm Hiên Viên Các hỏi chẳng sẽ ?”
“Không , chuyện cơ mật, cũng nhiều.” Tư Mã U Nguyệt .
“Nếu cảm thấy nàng tình nghi, hỏi nàng chẳng sẽ .” Sở Huyên , “Từ Mạt Lỵ hai ngày đến Khang Mã Thành.”