Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1645
Cập nhật lúc: 2025-10-20 01:07:35
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Dương tay cầm một thanh tiểu đao, lưỡi đao mỏng như cánh ve. Đao lên đao xuống, mà dính một giọt m.á.u tươi.
Không thể , mỗi miếng thịt gã lóc xuống đều mỏng, xếp ngay ngắn một cái khay.
Tư Mã U Nguyệt cảm thấy, lẽ sẽ lâu nữa ăn mấy món thịt xiên nướng.
Mười trưởng lão mặt đất, trong mắt sợ hãi cái c.h.ế.t, chỉ phẫn nộ ngập tràn. Nhìn thấy Tư Mã U Nguyệt , gã đặc biệt kích động.
“Ngươi nhất nên kích động như .” Tư Mã U Nguyệt tới, “Hiện tại nhiều mạch m.á.u của ngươi đứt, nếu quá kích động, sẽ m.á.u chảy nhanh hơn, tăng gánh nặng cho tim của ngươi, càng gần cái c.h.ế.t hơn.”
“Không ngờ chúng cũng ngày chim ưng mổ mắt.” Mười trưởng lão nghiến răng nghiến lợi .
“Đi đêm lắm ngày gặp ma, đạo lý các ngươi cũng ?” Tư Mã U Nguyệt nhàn nhạt , “Không ai các ngươi cũng chọc .”
“Ngươi nghĩ ngươi thì ?” Mười trưởng lão phận của nàng, chẳng qua chỉ là một từ bên ngoài đến, ở đây còn chẳng xếp hạng .
“Ta ?” Tư Mã U Nguyệt mỉm , “Ta sẽ cho các ngươi nếm thử mùi vị đá tấm sắt.”
“Hừ, đừng tưởng ngươi gài bẫy là thể gì gia tộc . Ở đây, ngươi chẳng là cái thá gì cả.” Mười trưởng lão vẫn tin tưởng gia tộc .
“Ta , nhưng tự động thủ .” Tư Mã U Nguyệt , “Các ngươi nhốt nhiều thiên tài như , các ngươi hành hạ lâu như thế, thù trả khẳng định sẽ nương tay.”
“Xì, bọn đó chẳng qua là chút thiên phú ở lĩnh vực nào đó thôi. Chứ luận thực lực, bọn họ tính là gì?”
“Sức mạnh của phẫn nộ ngươi cũng thể coi thường. Cơ mà, ngươi thấy ngày gia tộc ngươi hủy diệt .” Tư Mã U Nguyệt .
Lúc , Phượng Hương đến, : “Tiểu thư, giải quyết xong hết .”
“Ừm, .” Tư Mã U Nguyệt gật đầu với nàng.
Mười trưởng lão thấy Phượng Hương, trong mắt mới thật sự lộ vẻ sợ hãi.
“Sao, là ngươi!”
“Hách gia các ngươi giỏi lắm, ngay cả tiểu thư Phượng tộc của cũng dám động.” Phượng Hương hừ lạnh.
“Nàng là tiểu thư Phượng tộc? Không thể nào! Nàng rõ ràng chỉ là của một tiểu gia tộc bên ngoài, thể là tiểu thư Phượng tộc? Nàng Phượng tộc!” Mười trưởng lão kinh hãi la lên.
“Hừ, kiếp mở to con mắt ch.ó của ngươi mà !” Phượng Hương , đó sang Tư Mã U Nguyệt: “Tiểu thư, Hách gia cấu kết với một gia tộc khác. Vì an , chúng nên liên lạc với gia tộc.”
“Vất vả cho , Hương di.” Tư Mã U Nguyệt cảm kích .
Phượng Hương mỉm lui sang một bên.
Tô Dương từng gặp Phượng tộc, nhưng danh bọn họ, phản ứng của Mười trưởng lão, Phượng tộc tất nhiên gia tộc tầm thường, nếu sẽ gã sợ hãi đến .
Gã liếc Tư Mã U Nguyệt, thảo nào nàng tự tin thể cứu ngoài.
Tư Mã U Nguyệt tới, xổm bên cạnh Mười trưởng lão, đưa tay xin Tô Dương con d.a.o nhỏ của gã.
“Thật , cũng ngươi c.h.ế.t sớm như .” Nàng chút cam lòng , “, cần lấy chút tin tức từ ngươi. Thật là hời cho ngươi quá.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Nói xong, nàng trực tiếp đ.â.m con d.a.o nhỏ Mười trưởng lão.
Tô Dương ngờ Tư Mã U Nguyệt thật sự g.i.ế.c , định gì đó, thấy nàng xách t.h.i t.h.ể lên, đó đưa thần thức của thức hải của gã.
Lấy tin tức , nàng mới ném xuống đất, đó rút con d.a.o n.g.ự.c gã , dậy đưa cho Tô Dương.
“Dao khá . Dùng cái tra tấn chắc cảm giác tệ.”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1645.html.]
Tô Dương cảm thấy, nên một câu cảm ơn vì lời khen ?
“Đi thôi.” Tư Mã U Nguyệt lướt qua gã, ngoài, Phượng Hương vội vàng đuổi theo.
Không đây rốt cuộc là cô nương thế nào, nếu thể rời khỏi đây, gã tìm hỏi cho kỹ.
Còn mấy kẻ bên cạnh, lúc gã ngang qua tiện tay cho mỗi một đao, tiễn bọn họ xuống địa ngục.
Ra đến bên ngoài, thấy một đám Tôn cấp đỉnh phong, dọa gã suýt nữa rơi con d.a.o nhỏ.
“Thật tự tay nổ tung nơi , nhưng vì bứt dây động rừng, nên đành thôi.” Tư Mã U Nguyệt với Khương Tuấn Huyền bên cạnh.
Hứa Tấn và Cát Lãng chịu nhiều đau khổ ở đây, nàng phá hủy nơi .
“Sư phụ bọn họ sẽ để ý mấy thứ .” Khương Tuấn Huyền , “ chúng nhất nên nhanh chóng qua bên , nếu để bọn họ bên biến, sư phụ bọn họ thương thì phiền phức.”
“Haiz, thôi.” Tư Mã U Nguyệt thở dài.
“Thuyền nhiều như .” Tô Dương .
Hơn nữa mục tiêu quá lớn.
Tư Mã U Nguyệt lấy Tiểu Giới , bảo tất cả bọn họ , chỉ để Khương Tuấn Huyền, Hàn Diệu Song và Tô Tiểu Tiểu.
Bọn họ đến bến cảng, một chiếc thuyền nhỏ đang trôi nổi mặt nước. Bọn họ lên thuyền, chèo về phía hòn đảo giam cầm.
Khi sắp đến nơi, Tô Dương với mấy : “Từ đây lên dễ phát hiện, một chỗ khá bí mật. Chúng chèo về bên .”
Lúc , gã cùng phe với họ, nên cần lo gã giở trò. Cả nhóm liền chèo thuyền theo hướng gã chỉ.
Rất nhanh, bọn họ đến một vịnh tránh gió, từ đây bay lên, thấy tuần tra.
“Ngươi phát hiện chỗ ? Ngươi vẫn luôn ở cùng bọn họ ?”
Tuy Tô Dương phụ trách hình phòng, nhưng bên cạnh gã thật bao giờ thiếu . Nói là giao cho gã chạy vặt, nhưng thực chất là để giám sát gã.
“Có một trốn thoát, chúng đến đây thì bắt ở chỗ . Liền nhớ kỹ nơi .” Tô Dương .
“Nhiều năm như , ngươi bao giờ từ bỏ ý định rời , đúng ?” Tô Tiểu Tiểu .
Tô Dương mặt biển, gã bao giờ nghĩ sẽ ở đây, cho dù Hách gia hứa hẹn cho gã nhiều lợi ích.
“Tiểu sư , tìm sư phụ bọn họ ?” Hàn Diệu Song hỏi.
“Không cần. Chúng tìm thẳng Hách gia tính sổ.” Tư Mã U Nguyệt , “Bên sư phụ sắp xếp .”
Tuy nhiên, Tô Dương phát hiện, nơi Tư Mã U Nguyệt là nơi ở của Hách gia.
“Chúng ?” Gã hỏi.
“Hách gia một nơi quý báu ở đây ? Đương nhiên là phá hủy căn nguyên của bọn họ .” Tư Mã U Nguyệt .
Phá hủy căn nguyên của bọn họ? Tô Dương nụ mặt Tư Mã U Nguyệt, thầm nghĩ gã thật tàn nhẫn, đây là rút củi đáy nồi, cho ở đây bao giờ thể sử dụng nơi đó nữa!
Tư Mã U Nguyệt dựa theo lộ trình lấy từ trong đầu Mười trưởng lão, đến một cái sân mấy nổi bật ở rìa hòn đảo.
“Chính là chỗ ? Chúng ?” Hàn Diệu Song hỏi.
“Chờ một chút.” Tư Mã U Nguyệt .
Nàng dứt lời, hòn đảo bên hình phòng liền truyền đến tiếng nổ kinh thiên động địa.