Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1643 song sinh tử
Cập nhật lúc: 2025-10-19 15:56:02
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng sai, Hách Chí quả thật hạ lệnh như .
Bất kể dùng cách gì, nhất định lấy ngân châm thuật tay nàng!
Nhìn bộ dạng dương dương tự đắc của nàng, mấy tức đến hộc máu, nhưng thật sự dám g.i.ế.c nàng.
“Nhốt nàng hình phòng. Báo cho bên đó, giữ một thở là !” Gã cầm đầu lệnh.
“Tốt nhất là nàng thành Nhân Trư! Chặt hết tay chân, giữ cái miệng là !”
“Nhân Trư? Ngươi chắc chứ?” Tư Mã U Nguyệt híp mắt , ánh mắt đó khiến gã bất giác rùng .
“Được , dẫn !” Gã cầm đầu phất tay, lập tức tiến lên.
Tư Mã U Nguyệt bọn họ chạm , chỉ tự theo.
Chờ nàng rời , gã cầm đầu lập tức lệnh: “Báo chuyện về bổn gia, hỏi gia chủ quyết định thế nào. Báo cho bên hình phòng, thể dùng hình, nhưng khi bên tin tức trở về, đừng c.h.ế.t .”
“Vâng, Ngũ trưởng lão.”
Thị vệ nhận lệnh ngoài, gã lúc Tư Mã U Nguyệt thành Nhân Trư lên, : “Tư Mã U Nguyệt quá giảo hoạt, yên tâm, xem .”
“Lão Thập, đừng quá đáng quá, ít nhất giữ đôi tay.” Ngũ trưởng lão tính tình gã , liền dặn dò.
“Ta .” Mười trưởng lão xong, rời khỏi phòng.
Tư Mã U Nguyệt thấy Mười trưởng lão theo , ném cho gã một cái khinh bỉ, thèm để ý.
Mười trưởng lão tới, : “Ta tự đưa ngươi qua đó.”
Tư Mã U Nguyệt đầu sang một bên, ngay cả một ánh mắt cũng lười ban cho.
“Hừ, hy vọng lát nữa ngươi vẫn còn kiêu ngạo như !” Mười trưởng lão hừ lạnh, nghĩ đến kết cục của nàng, khóe môi cong lên nụ khát máu.
“Không ?” Tư Mã U Nguyệt với thị vệ bên cạnh.
“Ngươi đừng vội, bên đó sẽ cử đến đón ngươi.” Mười trưởng lão , đó lệnh cho thị vệ bên cạnh: “Cho nàng uống t.h.u.ố.c .”
“Vâng, Mười trưởng lão.” Thị vệ lấy một viên đan dược, nhét miệng Tư Mã U Nguyệt.
Tư Mã U Nguyệt đưa tay nhận lấy, đưa lên mũi ngửi ngửi, : “Các ngươi nào cũng dùng loại độc d.ư.ợ.c , thứ gì mới mẻ hơn ?” Tư Mã U Nguyệt bĩu môi, nhưng sự chú ý của , vẫn nuốt viên độc dược, xong còn cằ nhằn một câu: “Hôi quá.”
Rất nhanh, nàng liền cảm thấy đầu óc choáng váng, ngã xuống đất.
Đám cứ để nàng ngã mặt đất, chút đồng tình. Người đang giả vờ bất tỉnh đất thầm c.h.ử.i rủa.
Bọn họ đợi một lúc, một chiếc thuyền chậm rãi bơi tới, mấy thị vệ từ thuyền lôi mấy đầy thương tích lên, ném xuống đất. Sau đó Tư Mã U Nguyệt hỏi: “Lần chỉ một ả?”
“Ả thừa nhận là phóng hỏa, Ngũ trưởng lão …” Thị vệ kể tình hình đơn giản, đó dặn dò: “Ngũ trưởng lão dặn , tùy các ngươi xử lý, nhưng tuyệt đối c.h.ế.t. Còn nữa, giữ miệng và tay.”
“Được , , sẽ theo, cần ngươi ở đây lải nhải ?” Mười trưởng lão mất kiên nhẫn .
Thị vệ thầm trợn mắt, chính vì ngươi , mới nhiều với của hình phòng như .
Người của hình phòng xách Tư Mã U Nguyệt lên, xoay lên thuyền, Mười trưởng lão cũng theo, bọn họ gì, lệnh thuyền, chậm rãi rời khỏi hòn đảo .
Tư Mã U Nguyệt gã đó tiện tay ném lên boong tàu, gã ở mũi thuyền, im lặng . Mười trưởng lão tính gã, nên suốt đường cũng mở miệng, nhanh bọn họ đến hình phòng.
Tư Mã U Nguyệt thầm tính toán, hình phòng cách hòn đảo giam cầm xa, thuyền nhỏ chắc cũng mất hơn một giờ. Hình phòng tất nhiên cũng trong phạm vi bảo hộ của bọn họ, nếu chẳng dám dùng thuyền, cũng sẽ gặp một con hải thú nào.
Nàng gã xách lên bờ, ném một căn nhà đá. Thảo nào bọn họ dám ném nàng đến đây, hóa vì nơi là nhà đá, căn bản thể đốt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1643-song-sinh-tu.html.]
Mười trưởng lão chắc gì đó, chỉ còn của hình phòng và nàng ở đây.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Đến nơi , ngươi còn tiếp tục giả vờ hôn mê ?” Giọng của gã đàn ông dễ .
Tư Mã U Nguyệt gã , liền phát hiện, dù cũng đến hình phòng , nàng cũng cần giả vờ nữa. Thế là nàng mở mắt , thấy một gương mặt như tạc tượng.
Có lẽ vì thường xuyên sống trong bóng tối, mặt gã trắng, cộng thêm bộ quần áo màu đen, khiến gã trông càng thêm tái nhợt.
Vì thời gian dài công việc tra tấn bức cung, nên mùi m.á.u tanh nhàn nhạt và sát khí nồng nặc.
Bị vạch trần, nàng cũng hoảng, dậy gã, : “Ngươi phát hiện khi nào?”
Gã đàn ông thấy trong mắt nàng hề hoảng loạn sợ hãi, ánh mắt lóe lên, : “Ngươi che giấu kỹ, nhưng dù là khác biệt nhỏ cũng qua tai . Hô hấp của ngươi nhẹ hơn hôn mê bình thường một chút.”
Tư Mã U Nguyệt ngờ tai gã thính , nàng dựa tường, hỏi: “Nếu ngươi phát hiện từ đầu, lúc lên thuyền ném nhẹ một chút.”
Gã đàn ông ngẩn , : “Như càng chân thật hơn ?”
Gã đang giúp ?
“Ngươi vì vạch trần ?”
“Vì vạch trần?”
“Ngươi sợ ý đồ , phá hủy nơi ?”
“Hủy thì hủy.” Giọng gã nhẹ, nhưng Tư Mã U Nguyệt cảm nhận hận ý nồng đậm.
“Ngươi sợ gia tộc của ngươi trách tội?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Ta đây là gia tộc của khi nào?”
“Ngươi Hách gia?”
“Ta cũng giống những đó, nhốt ở đây. Chẳng qua, tương đối đặc thù, vì bọn họ coi trọng năng lực của ở phương diện .”
“…”
Lại còn kiểu . Tư Mã U Nguyệt cảm thấy thật sự bất ngờ, còn tưởng ở đây đều là Hách gia!
“Ngươi cứu ngươi ngoài.” Nàng khẳng định.
Gã đàn ông gì, coi như phủ nhận lời nàng.
“Ngươi tên gì?” Tư Mã U Nguyệt dậy, đây từng thấy ai chuyên cái .
“Tô Dương.”
“Tô Dương? Tô gia? Ngươi quen Tô Niên Tuế ?”
“Ngươi quen Niên Tuế? Nó là .” Giọng Tô Dương vẫn luôn gì đổi, nhưng khi đến tên Tô Niên Tuế chút kích động.
“Ngươi là ca ca của nàng? Sao nàng nhắc tới ngươi?” Tư Mã U Nguyệt chút tin lời gã, vì gã và Tô Niên Tuế trông khá giống .
Thảo nào nàng thấy gã chút quen mắt.
Tô Dương gì đó mặt, ngũ quan của gã đều đổi một chút. Tuy rằng mỗi thứ chỉ đổi một chút, nhưng gộp tạo biến hóa lớn.
Một gương mặt giống Tô Niên Tuế đến bảy tám phần xuất hiện mặt nàng!
“Ngươi…” Đột nhiên thấy gương mặt mặt một đàn ông, nàng chút quen.
“Ta và Niên Tuế là long phụng thai.” Tô Dương .