Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1617: Ngươi có muốn tự mình trải nghiệm không?

Cập nhật lúc: 2025-10-18 09:03:21
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuyệt dược, vô giải?

 

Quý đại sư bộ dạng nhàn nhã bình tĩnh của nàng, khỏi toát một giọt mồ hôi lạnh.

 

“Ngươi luyện chế thứ đó thế nào? Vạn vật tương sinh tương khắc, nếu ngươi thể phối độc dược, thì ắt giải d.ư.ợ.c chứ.”

 

“Giải d.ư.ợ.c thì , nhưng hiện tại thể tìm đủ nguyên liệu. Vậy chẳng cũng như vô giải ?” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Giải d.ư.ợ.c cần d.ư.ợ.c liệu tuyệt tích?” Quý đại sư nhướng mày, thể dùng d.ư.ợ.c liệu như để phối chế giải dược, chứng tỏ nguyên liệu của độc d.ư.ợ.c cũng hiếm . “U Nguyệt , chúng cũng coi như là bằng hữu nhỉ? Hay là ngươi đưa độc d.ư.ợ.c của ngươi cho xem một chút ? Biết thể tìm cách khác để giải quyết vấn đề !”

 

Tư Mã U Nguyệt ông, tủm tỉm : “Quý lão thử ? Biết tự trải nghiệm sẽ hiệu quả hơn đó!”

 

“…”

 

Tự trải nghiệm?

 

“Thôi . Dù ở đây cũng một kẻ để thí nghiệm , đến lúc đó cứ tay .”

 

Đùa ! Tuy ông ít khi để tâm đến phương diện , nhưng dù cũng là một nam nhân bình thường. Bảo ông thể “ chuyện đó” nữa, đến những thứ khác, về mặt tâm lý thể chấp nhận .

 

Tư Mã U Nguyệt tựa bàn càng lúc càng vui.

 

Quý đại sư nàng cho ngượng ngùng, phất tay áo, hừ lạnh : “Ta chuyện với ngươi nữa, nghiên cứu giải d.ư.ợ.c đây.”

 

Tư Mã U Nguyệt thấy mặt ông đỏ bừng, nghĩ dù cũng là hơn mấy bối phận, liền trêu chọc ông nữa, theo xem ông tách thành phần độc d.ư.ợ.c từ m.á.u của Đào nhị gia.

 

“Quý lão, ngài xem Đào gia chủ tìm ở núi Tai Thỏ để xin giải d.ư.ợ.c ?”

 

“Ngươi quan tâm chuyện gì?” Quý lão thuận miệng hỏi.

 

“Chẳng nữ nhân biến Đào nhị gia thành thế ? nàng lấy mạng , còn là nể tình xưa mà tha cho một mạng. Ngài xem, nếu họ đến tìm nữ nhân đó, liệu nàng đưa giải d.ư.ợ.c ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

Quý đại sư ngẩn một chút, : “Sẽ .”

 

“Ngài chắc chắn ?”

 

“Nữ nhân ở núi Tai Thỏ đó, đều gọi nàng là Vu Nữ, chút quan hệ với gia chủ đời , nhưng đó cũng là chuyện của nhiều năm về . Chút tình cảm đó, đủ để bảo tính mạng cho Đào nhị gia là hết mức . Nếu gia chủ dám dẫn đến tìm nàng xin giải dược, sẽ khiến nàng nhớ chuyện Đào nhị gia trêu ghẹo, nổi giận lên sẽ g.i.ế.c hết những cử . Thậm chí, còn thể vì mà trút giận lên cả Đào gia.” Quý đại sư phân tích, “Ngươi đừng thấy gia chủ đối xử với Đào nhị gia, thực ông là một kẻ ích kỷ, nếu chuyện gì nguy hại đến lợi ích của bản ông , ha ha…”

 

“Ra là nữ nhân đó tên Vu Nữ, xem ngài hiểu nàng .” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Cũng hẳn là hiểu. Ta từng sống cùng nàng một thời gian.”

 

“Phụt…”

 

Tư Mã U Nguyệt phun thẳng ngoài, Quý đại sư đúng là kinh thôi!

 

Quý đại sư liếc nàng một cái, “Ngươi kinh ngạc như gì?”

 

“Ngài sống cùng nàng từ khi nào?” Tư Mã U Nguyệt nén nụ , vẻ nghiêm túc.

 

“Lúc đó còn nhỏ, đến núi Tai Thỏ nghiên cứu độc thảo độc trùng, linh thú tấn công, suýt nữa thì c.h.ế.t. Là Vu Nữ cứu , vì thương khá nặng, nên nàng đưa cùng.” Dù qua nhiều năm, ông vẫn nhớ rõ chuyện ngày .

 

“Vị Vu Nữ cô tịch ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

“Nàng … quả thực cô tịch.” Giọng Quý đại sư chút cô đơn.

 

cao tránh khỏi giá lạnh, như nàng , thể cô tịch chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1617-nguoi-co-muon-tu-minh-trai-nghiem-khong.html.]

 

Tư Mã U Nguyệt nhớ lúc tiếp xúc với Vu Nữ, nàng cái khí chất một lòng hướng đạo như những khác, ngược dường như đối với thứ đều nhàn nhạt. Giờ nghĩ , đó hẳn là sự cô tịch.

 

“Nếu nàng cảm thấy cô tịch, tại rời khỏi núi Tai Thỏ?”

 

Quý đại sư lắc đầu, “Ta cũng . Nàng lẽ là đang chờ đợi điều gì đó.”

 

Tư Mã U Nguyệt đảo mắt một vòng, với Quý đại sư: “Quý lão, xem thiếu chủ thế nào, ngài cứ từ từ nghiên cứu.”

 

Nói xong đợi ông trả lời, nàng xoay ngoài.

 

Nàng trở về phòng của , bố trí kết giới, gọi Tiểu Hi .

 

“Tiểu Hi, ngươi nhớ Vu Nữ ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

“Vu Nữ?”

 

“Chính là nữ tử ở núi Tai Thỏ đưa ngươi .” Tư Mã U Nguyệt giải thích.

 

“Ý tỷ là đại tỷ tỷ , nhớ chứ!” Tiểu Hi gật đầu, “Chúng tìm tỷ ?”

 

“Ta còn việc , thể tìm tỷ .” Tư Mã U Nguyệt , “, Quý lão , tỷ một sống núi cô tịch, ai, mà tỷ rời .”

 

“Đại tỷ tỷ là tỷ từng hẹn ước với một gặp mặt ở đó, kết quả đó đến , c.h.ế.t . Cho nên tỷ một nơi đó.” Tiểu Hi .

 

“Ra là , đúng là một nữ tử chân tình.” Tư Mã U Nguyệt chút cảm khái.

 

“Vâng , đúng đó!” Tiểu Hi phụ họa.

 

“Nếu tỷ núi khổ sở như , là để tỷ xuống núi cùng chúng thì thế nào?” Tư Mã U Nguyệt hỏi, “Nếu c.h.ế.t, tỷ thể cả đời chìm đắm trong quá khứ . Cuộc sống vẫn hướng về phía chứ.”

 

“Để đại tỷ tỷ cùng chúng ?” Mắt Tiểu Hi sáng lên, “Nếu tỷ cùng chúng , sẽ cô tịch như nữa.”

 

! Dù cùng chúng , nơi khác dạo chơi cũng mà! Tiếp xúc nhiều với , sẽ cô đơn như nữa.” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Ừm ừm, tỷ sai. Bảo cứ cảm thấy khí tức đại tỷ tỷ đúng! Ra là vì tiếp xúc với .” Tiểu Hi .

 

“Tỷ lái đò quan hệ ? Đó cũng coi như là bằng hữu. Tỷ thể tìm bằng hữu của , trò chuyện một chút.”

 

, con vẫn là bằng hữu.” Tiểu Hi tán thành quan điểm .

 

“Tiếc là ai thể tiếp cận tỷ .” Tư Mã U Nguyệt thở dài, “Nếu tỷ thích ngươi, là ngươi khuyên nhủ tỷ , bảo tỷ ngoài dạo một vòng, cần cứ mãi ở núi Tai Thỏ, thế nào?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Ta ?” Tiểu Hi chút động lòng, nhưng sợ đây là Tư Mã U Nguyệt cố ý sai nó , do dự một lúc lắc đầu từ chối.

 

“Không chỉ ngươi , sẽ để Tiểu Hống cùng ngươi.” Tư Mã U Nguyệt , “Còn sẽ để những thái cổ linh thú đó theo ngươi, đảm bảo an cho ngươi.”

 

“Tiểu Hống cũng ?”

 

“Ừm.” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, thầm nghĩ Tiểu Hống là kẻ giỏi dỗ ngọt khác nhất, chuyện thể thiếu nó .

 

“Vậy thì .” Chỉ cần Tiểu Hống ở đó, nàng sẽ cố ý sai nó một . Nó còn thể dẫn Tiểu Hống cho đại tỷ tỷ vui vẻ.

 

“Vậy quyết định thế nhé.” Tư Mã U Nguyệt gọi Tiểu Hống , dặn dò một phen, đặc biệt là nhấn mạnh với Tiểu Hống, nhất định khuyên nàng rời khỏi núi Tai Thỏ, thế giới bên ngoài xem thử.

 

Tiểu Hống thấy Tư Mã U Nguyệt nháy mắt với , liền ngầm hiểu, vỗ n.g.ự.c đảm bảo sẽ thành nhiệm vụ.

 

 

Loading...