Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1556: Trị liệu (nhị)
Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:27:43
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phượng Như Yên ăn xong Thần Chi Ngân, lúc đầu vẫn , đột nhiên chau mày, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, mồ hôi như hạt đậu ngừng rơi xuống.
“Như Yên!” Phượng Thanh nắm lấy tay Phượng Như Yên bắt mạch.
Tư Mã U Nguyệt đang nghĩ về viên Thần Chi Ngân thứ hai, đột nhiên thấy tiếng của Phượng Thanh, lập tức tỉnh táo , thấy bộ dạng khó chịu của Phượng Như Yên, cũng theo đó mà căng thẳng lên.
“Dược lực của Thần Chi Ngân đang tán loạn trong cơ thể nàng, U Nguyệt, chuyện tiếp theo trông cậy ngươi.” Phượng Thanh xong, lấy một viên đan d.ư.ợ.c cho Phượng Như Yên uống.
Tư Mã U Nguyệt tình trạng của Phượng Như Yên lúc nguy hiểm, nắm lấy tay nàng dò xét một chút, đó linh lực theo lòng bàn tay rót cơ thể nàng.
“Phượng cô cô, con dùng linh lực để thông suốt d.ư.ợ.c lực cho , đừng phản kháng.”
Phượng Như Yên gật đầu.
Linh lực của Tư Mã U Nguyệt theo kinh mạch cánh tay tiến cơ thể Phượng Như Yên, cảm nhận những luồng sức mạnh đang va chạm tứ tung, cố gắng khống chế chúng, chúng dịu xuống.
Thần Chi Ngân lẽ cảm nhận thở quen thuộc, trở nên còn xao động như nữa, nhưng cũng dừng .
Tư Mã U Nguyệt thấy chúng yên tĩnh ít, cũng yên tâm phần nào. Ít nhất chứng tỏ vẫn tác dụng. Nàng nỗ lực khống chế chúng, tuy tương đối gian nan, nhưng cuối cùng vẫn thành công.
Những d.ư.ợ.c lực đó theo linh lực của nàng, đến những vết thương trong cơ thể Phượng Như Yên, mài mòn những tổn thương đó.
Phượng Thanh thấy sắc mặt Tư Mã U Nguyệt ngày càng kém, còn sắc mặt của Phượng Như Yên ngày càng , mới nhẹ nhõm thở phào.
Xem đợi nàng mới dùng d.ư.ợ.c là chính xác, chỉ là khổ cho đứa trẻ .
Các thị nữ lệnh hoa viên, đều ở bên ngoài chờ. Các vị tộc lão nhận tin tức Phượng Thanh đang chữa thương cho Phượng Như Yên, tất cả đều vội vã đến.
Phượng Thanh bố trí kết giới ngoài hoa viên, họ , nhưng thể thấy tình hình bên trong.
Lúc đầu thấy bộ dạng khó chịu của Phượng Như Yên, trong lòng lo lắng thôi, nhưng cũng chỉ thể ở bên ngoài, gì. Sau đó thấy tình hình của nàng định , trong lòng đối với Tư Mã U Nguyệt vô cùng cảm kích.
“Thật là nhờ nó, nếu Tôn chủ cũng chắc thành công.”
“Bây giờ vẫn kết thúc, thể vui mừng quá sớm.”
“Ta tin tưởng Tôn thượng. Ngài cũng lo lắng, nhưng bây giờ trông nhẹ nhõm.”
Năng lực của Phượng Thanh, họ đều . Ngay cả ngài cũng lo lắng, những khác tự nhiên cũng theo đó mà yên tâm.
Một ngày trôi qua nhanh, Phượng Thanh thỉnh thoảng bắt mạch cho Phượng Như Yên, cảm nhận tình hình của nàng ngày càng , thành công.
Linh lực của Tư Mã U Nguyệt ở trong cơ thể Phượng Như Yên, tự nhiên cũng cảm nhận tình hình của nàng. Tuy với tình hình hiện tại của Phượng Như Yên, cũng thể khống chế Thần Chi Ngân, nhưng nàng vẫn rút , cho đến tận cuối cùng.
Lại qua một ngày, Tư Mã U Nguyệt thấy vết thương của Phượng Như Yên lành lặn, mới từ trong cơ thể nàng rút . Phượng Như Yên cũng đồng thời mở mắt.
“Phượng cô cô, cuối cùng cũng khỏe .” Tư Mã U Nguyệt mỉm với nàng, thể nghiêng sang một bên.
Phượng Như Yên đưa tay đỡ lấy nàng, kiểm tra một chút, : “Tinh thần lực tiêu hao quá nhiều, ngất .”
Phượng Thanh lấy một viên đan d.ư.ợ.c cho nàng uống, Phượng Như Yên đưa nàng về phòng.
Nàng khỏi cửa, những của Phượng tộc lập tức chúc mừng: “Chúc mừng Tôn chủ khỏi bệnh.”
“Nhỏ tiếng thôi, đừng ồn U Nguyệt nghỉ ngơi.” Phượng Như Yên cũng đặc biệt kích động, “Đến phòng nghị sự .”
Có lẽ là kết thúc một mối bận lòng, giấc ngủ của Tư Mã U Nguyệt thoải mái. Khi tỉnh , nàng cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm ít.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Chỉ cần xử lý xong những chuyện trong lòng, sẽ còn mệt mỏi như nữa.
Cửa phòng mở , Phượng Hương , thấy Tư Mã U Nguyệt mở mắt, vui mừng : “Tiểu thư, tỉnh ?”
“Tiểu thư?”
Trước đây họ đều gọi là U Nguyệt tiểu thư ?
U Nguyệt tiểu thư và tiểu thư là cùng một phận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1556-tri-lieu-nhi.html.]
“Tôn chủ thông báo tộc, ngài chính là tiểu thư của Phượng tộc.” Phượng Hương .
“Phượng cô cô ?” Nàng từ giường xuống.
“Tôn chủ ngày thứ hai khi chữa trị xong.”
Nghe Phượng Hương trả lời, Tư Mã U Nguyệt sững sờ một chút.
“Phượng cô cô ?”
“Chuyện bên vẫn luôn tương đối khẩn cấp, Tôn chủ thể ở trong tộc lâu như , là tương đối hiếm .” Phượng Hương trả lời, “Vốn dĩ lúc Tôn chủ đang chữa thương, cũng tin tức truyền đến, nhưng Tôn chủ đợi xem ngài tỉnh , kết quả ngày hôm ngài vẫn tỉnh, Tôn chủ thể rời .”
“Ta ngủ bao lâu?”
“Bốn ngày.”
“Ta ngủ lâu như ?” Tư Mã U Nguyệt chút kinh ngạc, còn ngủ lâu hơn .
“Tôn thượng , ngài là vì mấy năm nay quá mệt mỏi, luôn tự căng thẳng, bây giờ đột nhiên thành một tâm nguyện, nên trong lòng thả lỏng, dây cung căng thẳng nới lỏng, mới ngủ lâu như .” Phượng Hương Tư Mã U Nguyệt với ánh mắt chút đau lòng.
Nghe nàng còn đến một trăm tuổi, mà tự ép đến mức .
Tư Mã U Nguyệt , dường như thật sự lâu nghỉ ngơi.
“ , Tôn thượng ngài tỉnh thì đến sân của ngài tìm.”
“Ta .”
Tư Mã U Nguyệt sân của Phượng Thanh ở , bèn nhờ Phượng Hương dẫn đường. Biết tìm cũng chuyện gì, nên cũng vội, chậm rãi thưởng thức phong cảnh của Phượng tộc.
Người của Phượng tộc thấy nàng, đều nhiệt tình chào hỏi.
Tuy họ quá thích ngoại tộc, nhưng đối với nàng, họ là từ tận đáy lòng cảm kích. Nếu nàng, vết thương của Tôn chủ thể lành.
Đến sân của Phượng Thanh, Phượng Hương liền về, Tư Mã U Nguyệt tiên thấy là Phương Phương và Viên Viên.
Nhìn thấy nàng, Phương Phương vẫn thiết như , sự lạnh nhạt trong đáy mắt Viên Viên bớt một chút.
“Ngươi cuối cùng cũng tỉnh .” Phương Phương tươi .
“Chưa thấy ai ngủ như ngươi.” Giọng Viên Viên tương đối lạnh, nhưng trong lời vẫn chút quan tâm.
Dù cũng là vì Tôn chủ mới thương.
“Phượng thúc thúc ?”
“Đang ở d.ư.ợ.c điền chờ ngươi. Chúng đưa ngươi .”
Tư Mã U Nguyệt theo họ d.ư.ợ.c điền phía , Phượng Thanh ở d.ư.ợ.c điền, cầm một cái cuốc nhỏ, đang xới đất cho d.ư.ợ.c liệu.
“Phượng thúc thúc.” Tư Mã U Nguyệt qua.
“Cuối cùng cũng tỉnh. Ngủ một giấc như cũng .” Phượng Thanh lên, thấy trạng thái của nàng tồi, .
“Ừm.” Tư Mã U Nguyệt cũng tỉnh , trạng thái cơ thể của hơn .
“Như Yên khi , bảo ngươi mang một ít . Nếu những kẻ đó cho ngươi thần dược, cứ trực tiếp cướp lấy.” Phượng Thanh .
“Được.” Tư Mã U Nguyệt đáp.
“Để Phượng Hương theo ngươi. Bọn họ ở bên ngoài vẫn tương đối nổi tiếng. Trước đây Phượng tộc tiếp xúc với bên , đều do Phượng Hương phụ trách.”
“Được.”
“Vậy ngươi định khi nào ?”
Tư Mã U Nguyệt nghĩ nghĩ, đáp: “Ta đến đây là để chữa thương cho Phượng cô cô, nếu , ngay bây giờ.”