Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1553: Hư Không Trì
Cập nhật lúc: 2025-10-16 05:12:41
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phượng Như Yên đưa những đến phòng khách, để Phượng Thanh kể cho họ về chuyện của Tư Mã U Nguyệt.
Các vị tộc lão vốn dĩ chút vui vì Phượng Thanh mang về một như , nhưng xong, một chút tức giận cũng còn.
Người đến là để cứu Tôn chủ, còn lấy thần d.ư.ợ.c mà họ cũng , dù là họ, trong lòng cũng vô cùng cảm kích nàng.
“U Nguyệt gọi một tiếng Phượng cô cô, nên đối xử với nó thế nào, các ngươi hẳn rõ?” Phượng Như Yên đợi Phượng Thanh xong mới lên tiếng, “Ta hy vọng nó ở Phượng tộc thoải mái, một chút vui. Những hậu bối kiêu căng của các ngươi, tự quản thúc cho .”
“Vâng, Tôn chủ.” Mọi đồng thanh đáp.
Có mấy vị tộc lão thầm nghĩ, khi trở về nhất định quản thúc đám hậu bối cho , tuyệt đối chọc tới Tư Mã U Nguyệt.
Từ tia Phạt Lôi giáng xuống, Tư Mã U Nguyệt chỉ thương nhẹ, còn thể tự , lên thực lực của nàng hề yếu. Nếu chọc tới nàng, chịu thiệt vẫn là vãn bối của .
“Như đây, việc gì thì đừng đến chỗ . Được , lui .” Phượng Như Yên vẫy tay với họ, những đó hành lễ lui ngoài.
Phượng Thanh đợi họ , mới hỏi chuyện .
Phượng Như Yên , kể chuyện . Phượng Thanh xong tấm tắc khen lạ.
“Ngay cả Phạt Lôi cũng giáng xuống, chứng tỏ Thiên Đạo đang kiêng kỵ nó! Biết một ngày nào đó…” Câu tiếp theo của Phượng Thanh hết, nhưng mong đợi.
“Có thể bồi dưỡng thật .” Phượng Như Yên dựa trường kỷ, cả chút mệt mỏi.
Nếu thật sự ngày đó, thế giới sẽ đổi .
Mà bên cạnh nàng, cũng chỉ Phượng Thanh, một quen lâu…
“Ngươi nghỉ ngơi , luyện chế đan d.ư.ợ.c cho ngươi.” Phượng Thanh khuôn mặt mệt mỏi của nàng, đáy mắt thoáng qua một tia đau lòng.
Phượng Như Yên gì, ngủ . Hắn lấy một tấm t.h.ả.m lông trắng như tuyết, nhẹ nhàng đắp lên cho nàng, đưa tay vuốt ve gò má nàng, tay lơ lửng giữa trung hồi lâu, cuối cùng vẫn thu về, xoay rời .
Tư Mã U Nguyệt trở về phòng nghỉ giường, trong lòng nghĩ về chuyện Thiên Đạo trừng phạt.
Trước đây đ.á.n.h nhiều như , nhưng Phạt Lôi vẫn là đầu tiên, chỉ vì câu đó của ?
Kỳ thực, câu đó là nàng hứng lên mới , mà nảy mầm trong lòng từ sớm.
Rất sớm… từ đầu tiên thấy thần thức của Thanh Đạo Đế Quân để …
Trước đây, nàng từng thẳng chuyện , nhưng bây giờ, nàng ý nghĩ chân thật.
“Két ——”
Cửa đẩy , nàng đầu , ngờ là Phượng Thanh.
“Xem ngươi cũng gì đáng ngại!” Phượng Thanh thấy nàng còn thể động, thầm nghĩ Phạt Lôi lợi hại như mà nàng vẫn , thật là trời cao ưu ái.
“Phượng thúc thúc, chuyện gì ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Đưa ngươi đến một nơi.” Phượng Thanh xong, đợi Tư Mã U Nguyệt từ chối, một tay nhấc bổng nàng lên, kẹp nách ngoài.
“Tôn thượng.” Phượng Hương xuất hiện.
“Đợi Như Yên , với nàng đưa con bé đến Hư Không Trì.” Dứt lời, cũng đợi Phượng Hương gì, mang theo Tư Mã U Nguyệt mất.
Phượng Hương đưa Tư Mã U Nguyệt đến Hư Không Trì, theo bản năng ngăn cản, nếu nguy hiểm thì ? , Phượng Thanh rõ ràng cho nàng cơ hội ngăn cản.
“Phượng Hương ngươi lo lắng cái gì? Nếu thể từ Hư Không Trì , tương lai của nó sẽ thể lường .”
“ Hư Không Trì dễ qua như ?” Phượng Hương lo lắng.
“Tôn chủ thích nó như , Tôn thượng sẽ bừa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1553-hu-khong-tri.html.]
“Chỉ mong là …”
Tư Mã U Nguyệt lúc Phượng Thanh rời , thấy sự lo lắng trong mắt Phượng Hương, thầm nghĩ Hư Không Trì đó chắc chắn nơi đơn giản.
Phượng Thanh đưa nàng đến một đỉnh núi, đỉnh núi một cái ao lớn, chút giống hồ núi lửa từng thấy.
, nước hồ bình thường đều là màu lam, xanh lục hoặc màu, nhưng nước trong ao là màu bạc.
Nàng lầm, màu sắc đó thật sự là màu bạc, là màu của nước, màu của đáy hồ.
“Đây là Hư Không Trì?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Ừm.” Phượng Thanh đặt nàng xuống, “Mấy ngày ngươi cứ ở trong ao.”
“Ao ích lợi gì?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Ngươi sẽ .” Phượng Thanh cũng nhiều, “ , khi xuống, đưa thần d.ư.ợ.c cho .”
Tư Mã U Nguyệt , cái ao bạc phía , do dự một chút, đưa Thần Chi Ngân, Đại Địa Chi Nhãn, Sinh Mệnh Thụ và viên thánh d.ư.ợ.c chuẩn cùng giao cho Phượng Thanh.
Phượng Thanh mở hộp ngọc xem, ngay đó nhíu mày, : “Thần Chi Ngân sinh trưởng luôn cần m.á.u tươi tưới, dính m.á.u của ngươi, do ngươi khống chế là nhất. Hai tháng sẽ dùng d.ư.ợ.c cho Như Yên, hy vọng lúc đó ngươi ngoài.”
Hai tháng ?
Không đợi nàng gì, Phượng Thanh vung tay áo, Tư Mã U Nguyệt liền ném trong ao.
Vết thương nàng vẫn lành, đến cử động cũng chút khó khăn, huống chi là bơi lội trong ao.
Nàng thầm mắng một tiếng, cả chìm xuống, nhanh thấy đỉnh đầu.
“Ngươi đừng phụ lòng …” Phượng Thanh bên ao một lúc, rời .
Tư Mã U Nguyệt xuống nước, mới cảm thấy nước chút kỳ lạ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Nàng mở mắt , thấy là thế giới nước, mà là một vùng m.ô.n.g lung.
“Đây là ?”
Nàng cố gắng bơi lên , nhưng nước đầu biến mất, cả nàng như bao bọc trong một đám sương mù m.ô.n.g lung.
Nàng thử dẫm một cái, cũng là một mảnh hư vô.
Hư vô?
Nàng nhớ tên của cái ao , Hư Không Trì, chẳng lẽ thông qua cái ao đến hư ?
Không, đây hư . Nếu là hư , cảm giác đó sẽ giống như .
Nàng nhắm mắt , dùng thần thức xem xét tình hình xung quanh, phát hiện, bề mặt cơ thể nàng đang những tia lửa điện lướt qua.
“Xẹt xẹt ——”
Những tia sét đó từ lòng bàn chân từ từ lên, sương mù dày đặc xung quanh tia sét kéo theo, ngừng chui cơ thể nàng.
Tư Mã U Nguyệt vốn chỉ xem tình hình xung quanh, nhưng phát hiện như đến trong hư , xung quanh là các loại tinh tú và bụi gian.
Nàng thấy một điểm sáng phía , nơi đó dường như gì đó đang triệu hồi nàng, nàng qua, nhưng thể thể động đậy.
Qua ! Qua !
Nàng cảm nhận gì đó trong cơ thể đang gào thét, bảo nàng đến nơi sáng lên, nàng cũng , càng sốt ruột, càng cảm thấy thể động đậy.
“Đừng vội.” Một giọng đột nhiên vang lên, khiến tâm trạng nôn nóng của nàng lập tức bình tĩnh .
“Đi , ngươi thể. Đến đó, ngươi sẽ phát hiện một thế giới khác.” Giọng đó cổ vũ nàng, ấm áp, tràn ngập mê hoặc.