Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1501: Đặc quyền của nàng

Cập nhật lúc: 2025-10-15 01:04:29
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Mã U Nguyệt thấy rõ vẻ chán ghét trong mắt nàng , bèn : “Thật đáng thương, một cô nương như , đôi tay e là thể để khác thấy nữa .”

 

“Đông Lai tiểu thư là cầu ,” Hiên Khâu Hạc , “Cô nương , tay còn lành lặn, thì cần theo ngươi nữa.”

 

Tư Mã U Nguyệt liếc Hiên Khâu Hạc, câu là vô tình hữu ý?

 

mà, thể...” Đông Lai Li c.ắ.n môi, tỏ vẻ vô cùng khó xử.

 

“Từ bỏ ? Đông Lai tiểu thư, nếu cô cần thì là cho .” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Cho ngươi?” Đông Lai Li Tư Mã U Nguyệt, nàng ý gì đây?

 

, nghĩ, tỳ nữ xuất từ Ẩn tộc tỳ nữ cho , cũng là một chuyện vẻ vang.” Tư Mã U Nguyệt rạng rỡ, như thể nhặt của báu.

 

“Không , An Lôi là hầu của gia tộc, cha nàng lúc lâm chung phó thác nàng cho Đông Lai gia, chúng thể đối xử với nàng như .” Đông Lai Li từ chối.

 

“Ồ, là thế, thảo nào các chịu bỏ bảy mươi vạn thượng phẩm tinh thạch để giữ mạng cho nàng.” Tư Mã U Nguyệt , “Nói như , các cũng sẽ chữa trị đôi tay cho nàng chứ? Dù cái giá trả lớn, nhưng may là vẫn thể chữa khỏi.”

 

“Li, ngươi cho nàng, giữ nàng gia tộc, nhưng bây giờ nàng còn phù hợp nữa.” Hiên Khâu Hạc , “Dáng vẻ của nàng, nếu gia tộc các ngươi còn nhớ chút tình nghĩa với cha nàng năm xưa, thì hãy để nàng tự lựa chọn con đường của .”

 

Tư Mã U Nguyệt tò mò chuyện gì xảy năm đó, nhưng nàng chút kinh ngạc khi thấy Hiên Khâu Hạc những chuyện .

 

Lẽ nào, năm đó xảy chuyện gì chấn động ?

 

“Hừ, một tỳ nữ cấp thấp như nó, tư cách gì mà lựa chọn con đường của ?” Thủy Nhi hừ lạnh.

 

Lúc , quản sự của Đông Lai gia tiến đến bên cạnh Đông Lai Li, gì đó, ánh mắt Đông Lai Li An Lôi trở nên là lạ.

 

Tư Mã U Nguyệt gã quản sự chắc chắn dùng cách nào đó để họ cuộc trò chuyện.

 

Quản sự của Đông Lai gia tên là Đông Lai Hách, một gã trông trẻ và lạnh lùng. Nghe địa vị thấp trong Đông Lai gia, nhưng kín tiếng, thậm chí thể là trầm mặc ít lời. Suốt quãng đường, việc đều do Đông Lai Li sắp đặt, chỉ thỉnh thoảng mở miệng.

 

Lúc đến chuyện với Đông Lai Li, gì.

 

“Này, các thảo luận chuyện ở của nàng , phản đối. mà, thể trả tiền hai viên đan d.ư.ợ.c lúc ?” Nàng lên tiếng hỏi.

 

Nàng thẳng thừng, ánh mắt chằm chằm Đông Lai Li, như thể sợ họ quỵt nợ.

 

Đông Lai Hách xong, lùi về một bên, tự suy nghĩ, dường như hề quan tâm đến chuyện bên .

 

“Chẳng chỉ là tinh thạch thôi ? Đông Lai gia thể thiếu của ngươi ?” Đông Lai Li , “ mà, đó, xử lý một chuyện.”

 

“Vậy ngươi nhanh lên.” Tư Mã U Nguyệt chút vui .

 

Đông Lai Li đến mặt An Lôi, nàng dùng mảnh vải băng đất quấn tạm lấy tay .

 

“An Lôi.” Đông Lai Li lưng với , ánh mắt An Lôi lạnh lẽo vô tình.

 

“Tiểu thư.” An Lôi cố nén nỗi sợ hãi trong lòng, cố gắng cho trông quá hoảng sợ.

 

“Vừa Tứ thúc với , ngờ năm xưa cha họ hứa với cha ngươi, rằng nếu một ngày ngươi rời khỏi Đông Lai gia, chúng sẽ ngăn cản. Hôm nay, nhân tiện nhắc đến chuyện , hỏi ngươi một câu, ngươi rời ?”

 

An Lôi ngây , những khác cũng sững sờ, ngay cả Tư Mã U Nguyệt cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1501-dac-quyen-cua-nang.html.]

 

Tư Mã U Nguyệt còn đang nghĩ cách để khiến bọn Đông Lai Li từ bỏ An Lôi, ngờ cơ hội bày ngay mắt.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Đông Lai Li thấy nàng ngẩn , băng vải tay bất giác tuột xuống, để lộ những đốt ngón tay trơ xương, trong mắt nàng loé lên vẻ chán ghét.

 

Ánh mắt đó như một nhát d.a.o đ.â.m trái tim đang kinh ngạc của An Lôi, khiến thần trí nàng tỉnh táo trở . Nàng hành lễ, : “Hạc thiếu gia đúng, tiểu thư cao quý như , bên cạnh nên một nô tỳ như con. Nô tỳ rời .”

 

“Đã quyết định ?” Đông Lai Li câu trả lời cũng hề ngạc nhiên.

 

Hôm nay nó chọn phản bội, thì ngày mai chấp nhận hậu quả của sự phản bội.

 

Không một ai, phép phản bội nàng!

 

“Vâng.” An Lôi kiên quyết gật đầu.

 

“Nếu ngươi quyết định, ngươi còn là của Đông Lai gia nữa. Hôm nay sẽ gỡ bỏ ấn ký của Đông Lai gia cho ngươi, , dù ngươi xảy chuyện gì, Đông Lai gia cũng sẽ mặt vì ngươi nữa. Và ngươi cũng phép dùng danh nghĩa của Đông Lai gia để hành tẩu bên ngoài nữa. Hiểu ?”

 

“Nô tỳ hiểu .”

 

Chỉ thấy Đông Lai Li đặt tay lên trán An Lôi, đó một luồng sáng từ cơ thể nàng b.ắ.n . Lúc , khí tức nàng khác với bọn Thủy Nhi.

 

An Lôi là vì chịu nổi cú sốc về thể xác, vì tâm lý thả lỏng, liền ngã khuỵu xuống đất.

 

Đông Lai Li thèm nàng một cái, : “Tình chủ tớ của chúng đến đây là hết. Sau , tự lo cho .”

 

Nói xong, nàng xoay rời , đến mặt Tư Mã U Nguyệt, : “U Nguyệt cô nương, bây giờ An Lôi còn là của Đông Lai gia , chuyện tiền t.h.u.ố.c men nên tính thế nào đây?”

 

Tư Mã U Nguyệt liếc mắt một cái là nhận nàng ý định trả tiền, nhưng vẻ mặt đầy vẻ uy h.i.ế.p ngấm ngầm. Thân là một nha đầu từ nơi nhỏ bé tới, đương nhiên nàng thuận theo ý của vị đại tiểu thư .

 

“Nếu An Lôi còn là nha của ngươi, tiền ... tự nhiên cần các ngươi trả!” Câu cuối cùng nàng nghiến răng nghiến lợi .

 

“U Nguyệt cô nương quả nhiên là hiểu chuyện.” Đông Lai Li .

 

mà, bảy mươi vạn thượng phẩm tinh thạch, thể cứ thế cho qua . Ta đòi tiền nàng !” Tư Mã U Nguyệt xong, chạy đến mặt An Lôi, chìa tay : “Tiền.”

 

“Tiền gì?” An Lôi lúc mới như bừng tỉnh, Tư Mã U Nguyệt với vẻ mặt nghi hoặc.

 

“Đương nhiên là tiền hai viên đan d.ư.ợ.c đó. Bây giờ ngươi của Đông Lai gia, Đông Lai tiểu thư dĩ nhiên nghĩa vụ trả tiền giúp ngươi. Cho nên, đưa tiền đây.”

 

“Ta, tiền.” An Lôi cúi đầu.

 

“Không tiền? Tỳ nữ của các đại gia tộc các đều giàu ?” Tư Mã U Nguyệt , “Ngươi đừng thấy từ nơi nhỏ bé đến mà lừa .”

 

“Ta thật sự tiền.” An Lôi cúi đầu càng thấp hơn.

 

Các tỳ nữ khác lẽ tiền, nhưng tiền của nàng sớm khác cướp sạch .

 

“Thế thì khó .” Tư Mã U Nguyệt xoa cằm, “Sớm ngươi kết cục hôm nay, cứu ngươi, còn tốn bao nhiêu d.ư.ợ.c liệu quý hiếm. Ai, xem lời đùa lúc nãy sắp thành sự thật , ngươi thật sự nô tỳ cho .”

 

“Làm thể?!” An Lôi kêu lên.

 

Tư Mã U Nguyệt lưng với , chỉ An Lôi thấy vẻ mặt của nàng, liền phối hợp kêu lên.

 

“Không thể? Vậy thì trả tiền . Nếu , thì gọi một tiếng tiểu thư xem nào.”

Loading...