Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1469: Tìm đến tận cửa
Cập nhật lúc: 2025-10-13 15:53:55
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Thất đang gục bàn, thấy động tĩnh bên ngoài, lập tức thẳng dậy.
“Nguyệt Nguyệt, là Giang gia ?” Nàng Tư Mã U Nguyệt, hai mắt sáng lên.
Tư Mã U Nguyệt dậy, : “Không . , đến là khách, nếu đến, thì mời họ ở .”
Tư Mã U Nguyệt gọi hết các thú thú , ở Nội Vực, chỉ một Tiểu Thất là đủ.
Thực lực của Á Quang và những khác tuy thấp hơn một chút, nhưng để đối phó với những kẻ đó, hai đ.á.n.h một vẫn là đủ.
Tư Mã U Nguyệt bố trí một kết giới từ , cho phép cho phép , còn thể cách ly âm thanh chiến đấu.
Cho nên, trong sân nhỏ lật tung, bên ngoài hề thấy một chút động tĩnh nào.
Nhóm Tiểu Thất bắt hết tất cả , hai mươi mấy cao thủ quân cấp cao cấp, cũng xem như là coi trọng nàng!
“Nguyệt Nguyệt, những hình như của Giang gia.” Tiểu Thất túm tóc một , nhấc đầu lên, tay sờ soạng , thấy vật gì cho thấy phận.
“Hử?” Hoa Hoa ở bên cạnh tiến lên, kéo tay áo của đó , thấy đó thêu một hoa văn. “Ở đây một hoa văn.”
“Người của Miêu gia.” Tư Mã Lưu Hiên từ một căn nhà khác nhận hoa văn đó. “Những là của Miêu gia.”
“Miêu gia? Miêu Tích Hoa?” Tư Mã U Nguyệt chút kinh ngạc. “Xem tình hình của Tư Mã Lưu Hi khiến họ mất kiên nhẫn !”
“Còn tưởng là của Giang gia đến chứ!” Tiểu Thất buông tóc trong tay xuống, đó ngã xuống đất, phát một tiếng va chạm giòn tan.
“Không của Giang gia cũng , Miêu gia cũng dùng .” Tư Mã U Nguyệt . “Nhốt những , hai ngày nữa việc cần dùng!”
Nhóm Á Quang xách những đó xuống, Tư Mã Lưu Hiên tới, : “Miêu gia tuy bằng Giang gia và Tư Mã gia, nhưng cũng xem như là một thế lực hạng ba. những chắc là của hồi môn lúc cấp cho Miêu Tích Hoa.”
“Miêu Tích Hoa và Giang Tuyết là cùng một thuyền, Miêu gia đến và Giang gia đến cũng như .” Tư Mã U Nguyệt . “Lúc và tằng tổ phụ thương nghị, dự tính là Giang gia sẽ đợi mấy ngày nữa mới tay, kế hoạch của chúng cũng lùi mấy ngày. Bây giờ, thể đ.á.n.h cho Giang Tuyết một đòn bất ngờ.”
Theo kế hoạch của họ, Giang Tuyết sẽ sai của Giang gia đến đối phó nàng, lúc đó chính là lúc trở mặt với Giang Tuyết.
, lúc đó, Giang Tuyết cũng sẽ chuẩn .
Bây giờ chuyện , họ cũng lý do!
Sáng sớm hôm , Tư Mã U Nguyệt liền dẫn đến cửa.
Nàng ném những đó cổng lớn của Tư Mã gia, lập tức thu hút ít vây xem.
“Đi cho Tư Mã gia chủ và Miêu Tích Hoa, nhận !” Tư Mã U Nguyệt với lính gác.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Lính gác cổng Tư Mã U Nguyệt, tuy nàng đang gì, nhưng theo phân phó của gia chủ, chỉ cần là nàng đến, liền lập tức bẩm báo.
Rất nhanh, Tư Mã Trí Viễn và những khác đến, Miêu Tích Hoa thấy những trói đất, cơ thể kìm mà run lên.
Đêm qua những đó trở về, bà đoán . ngờ Tư Mã U Nguyệt nhanh như ngang nhiên đến tận cửa!
“U Nguyệt, ?” Tư Mã Trí Viễn thấy những mặc đồ đen đó, hai mắt co , lẽ nào lén hại nó?
, thị vệ cũng truyền tin về!
“Tằng tổ phụ, con đến tìm Miêu Tích Hoa tính sổ.” Tư Mã U Nguyệt . “Con hôm qua mới đến Sùng Châu, buổi tối ám sát. Con nghĩ, con quyền đòi một lời giải thích!”
“Những là?”
“Người của Miêu gia!”
Á Quang tiến lên, thô bạo xé rách tay áo của một , để lộ hoa văn cánh tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1469-tim-den-tan-cua.html.]
Thấy hoa văn đó, Tư Mã Trí Viễn nổi giận, quát Miêu Tích Hoa: “Ngươi dám phái g.i.ế.c U Nguyệt? Ngươi coi lời như gió thoảng bên tai ?”
Tư Mã Trí Viễn thật sự tức giận, Giang Tuyết ỷ Giang gia thì thôi, Miêu Tích Hoa cũng chạy gây thêm phiền phức. Làm rối kế hoạch đối phó Giang gia, họ bố trí .
“Ta nào g.i.ế.c nó, chỉ là cho mời nó đến chữa bệnh cho Hi nhi thôi!” Miêu Tích Hoa phản bác.
“Mời chữa bệnh, cần nhiều như ?” Tư Mã U Nguyệt hừ lạnh. “Lúc các uy h.i.ế.p thành, liền tay hạ sát, nếu ông bà nội liều c.h.ế.t bảo vệ, cái mạng nhỏ của sớm còn. Bây giờ ngươi phái nhiều như , e rằng chỉ đơn giản là mời ! Tằng tổ phụ, cũng đừng thiên vị bà , chuyện tối qua, con nhất định đòi một lời giải thích.”
“Ngươi thế nào?”
“Đương nhiên là g.i.ế.c đền mạng, nợ m.á.u trả bằng máu!” Tư Mã U Nguyệt .
“Ngươi dám!” Miêu Tích Hoa kêu lên.
“Ta gì dám?” Tư Mã U Nguyệt lạnh. “Ngươi dám phái g.i.ế.c , tự nhiên sẽ báo thù cho .”
“Đây là Tư Mã gia, nơi để ngươi càn!”
“Đây là ở ngoài Tư Mã gia, chuyện của , còn đến lượt Tư Mã gia quản! Hôm nay dù lấy mạng ngươi, Tư Mã gia cũng dám gì!”
“Khẩu khí lớn thật!” Tư Mã Đồ và Giang Tuyết nhận tin tức đến nơi, liền thấy nàng ở đây năng ngông cuồng, hừ lạnh .
“Tư Mã U Nguyệt, nếu ngươi về gia tộc, khuyên ngươi vẫn nên đừng quá ngang ngược!” Có quát.
Tư Mã U Nguyệt liếc , quen, thèm để ý.
“Di Nhĩ.” Nàng nhàn nhạt phân phó một tiếng.
Mọi cảm thấy hoa mắt, thậm chí thấy Di Nhĩ xuất hiện như thế nào, bắt Miêu Tích Hoa như thế nào! Đợi dừng , Miêu Tích Hoa bắt đến bên cạnh Tư Mã U Nguyệt.
“Mẹ!” đàn ông lúc nãy kinh ngạc kêu lên.
“Ưm—” Miêu Tích Hoa bóp chặt cổ họng, hai tay theo bản năng bắt lấy tay của Di Nhĩ.
“Buông bà !” Tư Mã Đồ thấy vợ bắt, lập tức tấn công về phía Di Nhĩ.
Không ngờ, ông vẫn là một si tình.
Tiểu Thất nhanh chóng đón lấy, cho ông đến gần nhóm Di Nhĩ.
Tư Mã Đồ là theo con đường luyện thể, thể cũng quá mạnh, đối đầu với Tiểu Thất, hai hiệp nàng bắt lấy, cũng đưa đến bên cạnh Miêu Tích Hoa, cũng bóp chặt cổ họng.
Chỉ cần nàng dùng thêm chút sức, ông sẽ đời nhà ma.
“Tư Mã U Nguyệt, ngươi dám!” Giang Tuyết kêu lên.
Lúc đầu Miêu Tích Hoa bắt, bà ý định mặt.
Người đàn bà ngu ngốc , bà cảnh cáo nó hành động thiếu suy nghĩ, ngờ nó đầu quên lời , còn gây thêm phiền phức cho .
Loại việc thì ít, hỏng việc thì nhiều , c.h.ế.t thì c.h.ế.t.
, ngờ Tư Mã Đồ cũng bắt. Đây là con trai cưng của bà, bà thể quan tâm!
“Lão yêu bà, gì dám?” Tư Mã U Nguyệt Giang Tuyết. “Đối với g.i.ế.c , nay sẽ nương tay. Đây là do họ tự tìm đến cửa, thể trách !”
Nói xong, nàng liền bảo Di Nhĩ và Tiểu Thất tay.
“Ngươi tìm c.h.ế.t!” Giang Tuyết nhanh chóng ngưng tụ linh lực tấn công về phía Tư Mã U Nguyệt.
Lần Tư Mã Tu Tề và Hoàng Oanh Oanh bảo vệ nàng, ai bên cạnh, xem nàng còn chạy thoát thế nào!