Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1435: Bị Ghi Hận
Cập nhật lúc: 2025-10-12 06:31:47
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi khi lên thuyền đều phát một thẻ phòng, quẹt thẻ cửa, cửa mới mở .
Bởi vì những thuyền gian trong thời gian dài sẽ chọn tu luyện thuyền, nếu cửa phòng dễ dàng mở , sẽ phiền.
Tư Mã U Nguyệt Hoàng Oanh Oanh giải thích, trong lòng kinh ngạc thôi, thiết kế của thuyền gian quả thực lợi hại, là ai phát minh .
“Việc chế tạo thuyền gian chắc tốn kém ít nhỉ? Nói , giá vé cũng tính là đắt. con thuyền dài lắm, chứa bao nhiêu ?”
Nàng nhớ con thuyền chỉ dài hơn chiếc Titanic ở kiếp một chút, mà lúc đó còn một một phòng, cũng chỉ chứa hơn một nghìn . Bây giờ một một phòng, lượng chắc giảm một nửa.
“Chỗ thì con đoán sai .” Hoàng Oanh Oanh , “Loại thuyền gian cỡ trung thể chứa từ tám nghìn đến một vạn .”
“Nhiều ?” Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc kêu khẽ, lập tức phản ứng , “Là do bên trong phòng sử dụng pháp bảo gian ?”
“ . Tuy bên ngoài cửa san sát , nhưng bên trong gian độc lập. Cho nên, phòng tương đối nhiều. Hơn nữa, tùy theo cách xa gần mà giá vé cũng khác . Khoảng cách của chúng quá xa, nên mới là 5000, nếu xa hơn, thể ba, bốn vạn hoặc thậm chí đắt hơn.”
Đây là thượng phẩm tinh thạch đấy! Không rau cải trắng ngoài đường!
“ là một đám nhà giàu!” Nàng nhịn lẩm bẩm.
“Thỉnh thoảng một cũng . Chẳng ai rảnh rỗi mà ngày nào cũng cả.”
Tư Mã U Nguyệt nghĩ cũng đúng, chuyện hiếm khi một , đắt một chút cũng thể chấp nhận. Hơn nữa, chi phí chế tạo thuyền gian thấp, mỗi vận hành cũng tốn kém, chi phí đó ắt hẳn cũng do hành khách chi trả.
“Chủ nhân của thuyền gian nhất định giàu .” Nàng khẽ cảm thán.
“Nếu nàng thích, cũng thể tặng nàng một chiếc.” Lãng Trung từ xuất hiện, dọa đang cảm thán giật nảy .
Tư Mã U Nguyệt khuôn mặt yêu nghiệt của Lãng Trung, thầm nghĩ thực lực của gã mạnh đến .
Cảm giác của nàng nhạy bén hơn khác nhiều, cho nên dù đối phương thực lực cao hơn một chút, nàng vẫn thể cảm nhận . Lãng Trung mỗi xuất hiện đều lặng yên một tiếng động, nếu đ.á.n.h lén nàng, e rằng cũng khó mà thoát .
Nàng c.ắ.n môi, ở nơi , quả thực nhỏ bé như hạt muối bỏ biển.
Xem , nàng nhanh chóng nâng cao thực lực của mới .
“Nàng đang nghĩ gì ? Đề nghị của ?” Lãng Trung thấy nàng ngẩn , bèn đưa tay huơ huơ mắt.
“Không .” Tư Mã U Nguyệt lườm một cái, “Thuyền gian tuy dừng ở Quýt Thành, nhưng quyền sở hữu thuộc về ngài? Ngài lấy tư cách gì mà tặng cho ? Hơn nữa, nếu thích, sẽ tự chế tạo một chiếc, cần gì ngài tặng!”
“Phụt—”
Một tiếng khẩy vang lên từ bên cạnh, theo là giọng đầy mỉa mai.
“ là đồ nhà quê kiến thức, ngươi tưởng thuyền gian là thứ ngươi chế tạo là chế tạo ? Không đầu óc thì đừng ngoài mất mặt!”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tư Mã U Nguyệt đầu , thấy cách đó xa là một nữ tử mặc váy hồng, mặt trái xoan tiêu chuẩn, ngũ quan cực kỳ tinh xảo, hai lọn tóc rủ xuống hai bên, trông thật yêu kiều, hình quyến rũ lồi lõm, khiến đều phạm tội.
Thế nhưng, một nữ tử xinh như , mặt lộ vẻ khinh thường, những lời chua ngoa đến thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1435-bi-ghi-han.html.]
Nàng khẽ lắc đầu, quả là phí hoài một dung mạo xinh !
Nàng để ý đến nữ tử , nhưng bên cạnh nàng ý định buông tha, : “Dương tiểu thư, cô ? Lũ ếch đáy giếng lúc nào cũng thích những lời khoác lác, việc chế tạo một chiếc thuyền gian là chuyện viển vông.”
“ lời cũng vô dụng.” Một nữ tử khác .
“Ồ? Dao Dao, lời khoác lác còn ích lợi gì?”
“Còn là để mua vui cho chúng ?” Lý Dao , “Bình thường chúng những lời như , nếu cô , chúng gì phúc khí hôm nay?”
Lý Dao che miệng , dáng vẻ yêu kiều đó, như thể thật sự chuyện gì buồn .
“Hừ.” Nữ tử tuyệt mỹ tên Dương Hi hừ lạnh một tiếng, xem như đồng tình với lời của họ.
Tư Mã U Nguyệt Dương Hi, nhưng ánh mắt của nàng dừng , mà lướt qua nàng, rơi xuống Lãng Trung phía , ánh mắt đầy si mê.
Tư Mã U Nguyệt đầu Lãng Trung, xem như hiểu trận sỉ nhục vô cớ là vì mà .
“Ngài quen họ ?” Nàng hỏi.
“Không quen.” Lãng Trung dứt khoát lắc đầu.
Mấy cô oanh oanh yến yến , quả thực gặp ít, nhưng là thần thánh phương nào, thật sự !
Dương Hi , mặt lập tức sa sầm.
Rõ ràng trịnh trọng giới thiệu bản với , mà chút ấn tượng nào?
Người đều thành chủ Quýt Thành tiêu sái tùy hứng, nhưng hứng thú với nữ tử. Mình ngang qua đây, nhất thời tò mò, liền ở , cố tình tìm cớ gặp một .
Lúc đó, ánh mắt rõ ràng cũng chút hứng thú, mà bây giờ quen !
Nếu đối với tất cả nữ nhân đều như thì thôi, còn thể nghĩ thoáng, nhưng nàng lên thuyền gian thấy rạng rỡ với một nữ nhân khác, còn tặng nàng thuyền gian!
Người bình thường câu đó, chắc chắn sẽ nhạo, nhưng Dương Hi nàng , năng lực đó. Bởi vì gia tộc từng nhắc qua vài câu, tuy phận của , nhưng chắc chắn đơn giản.
Nàng nữ nhân , tự thấy dung mạo bằng , dáng bằng , cách ăn mặc bằng , phận chắc chắn cũng bằng .
Một nữ nhân điểm nào bằng , mà Lãng Trung đang với cô ?
Nàng trong lòng phẫn hận thôi, nên khi Tư Mã U Nguyệt tự chế tạo một chiếc thuyền, mới lên tiếng châm chọc.
“Lãng thành chủ, ngài nhớ chúng ? Mấy hôm chúng mới gặp mà.” Nữ tử ban đầu lên tiếng phụ họa vội vàng .
“Vậy ?” Lãng Trung giả vờ nhớ một chút, nghiêm túc : “Bổn thành chủ thật sự nhớ ba vị, các vị từ đến? Lẽ nào vì dung nhan vô song của mà tìm đến? Nếu đúng là , thì thật sự nhớ nổi, vì những nữ tử như quá nhiều.”
Lời … thật chút nể tình!
Tư Mã U Nguyệt khóe miệng giật giật, tuy lời với , nhưng chút lưu tình như , nàng thôi cũng thấy đau giùm cho ba nữ tử đối diện.
Người tinh ý đều họ ý với , thương mỉa mai như , cảm giác đó, dùng đầu ngón chân cũng nghĩ , ba giờ chắc hẳn đang khó chịu đến tột cùng!