Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1426: Bọn họ đã sớm biết!

Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:42:18
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Mã U Nguyệt và Vu Lăng Vũ ở trong Tiểu Giới hai ngày, đợi đến khi Vu Lăng Vũ cảm thấy chuyện bên ngoài xử lý thỏa, mới đưa nàng ngoài.

 

Lúc , Tông Chính gia chỉ còn là một đống tro tàn, vài ngọn lửa vẫn còn leo lét cháy. Nhìn qua, cảnh tượng chẳng khác nào Tây Môn gia năm xưa hủy diệt.

 

Tây Môn Phong và Tất Sinh đang chỉ huy dọn dẹp chiến trường. Thấy Tư Mã U Nguyệt và Vu Lăng Vũ xuất hiện, họ liền bay tới.

 

“Tình hình bây giờ thế nào ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

“Đã gần xong. Bên Đại cốc chủ cũng tin tức, rằng chuyện kết thúc. Âm Dương Cung diệt, tử trong cốc thương vong nhiều, họ cử đến tiếp quản sản nghiệp bên đó,” Tây Môn Phong đáp.

 

“Thật ?” Tảng đá trong lòng Tư Mã U Nguyệt cuối cùng cũng đặt xuống. “Ta mà, chỉ cần sư phó và tay, ắt sẽ mã đáo thành công.”

 

mà, một chuyện…”

 

“Sao ?” Tư Mã U Nguyệt thấy họ ngập ngừng, trái tim như treo lên.

 

“Là chuyện về phận của ngươi. Hai ngày nay lan truyền khắp nơi, ít đều phận thật của ngươi ,” Tây Môn Phong .

 

Chuyện một thể trọng sinh, quả là một tin tức động trời, đương nhiên sẽ lan truyền với tốc độ chóng mặt, một đồn mười, mười đồn trăm cũng đủ để hình dung.

 

, giờ đây nhiều phận của nàng, dĩ nhiên bao gồm cả các tử khác trong cốc, và cả Tư Mã Lưu Hiên đang chờ đợi ở đó.

 

Tư Mã U Nguyệt lập tức nghĩ đến Tư Mã Lưu Hiên, lòng nàng trĩu nặng.

 

“Ta .”

 

“Vậy ngươi về ? Bên trong cốc…” Tây Môn Phong lấp lửng. Chắc hẳn Tư Mã Lưu Hiên và Tư Mã Tu Tề cũng chuyện , rõ họ sẽ nghĩ thế nào.

 

Tư Mã U Nguyệt im lặng một lúc, gật đầu: “Chuyện , vẫn nên về rõ ràng với họ.”

 

Trốn tránh cũng là cách, chi bằng sớm đối mặt một chút. Còn việc họ chấp nhận , đó là điều nàng thể kiểm soát.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Vu Lăng Vũ nắm lấy tay nàng, : “Dù thế nào nữa, đều ở bên cạnh ngươi.”

 

“Ừm.” Tư Mã U Nguyệt với , trong lòng cũng chắc về phản ứng của Tư Mã Lưu Hiên và . May mắn , sẽ luôn vô điều kiện về phía .

 

Nàng và Vu Lăng Vũ trở về cốc. Khi còn ở ngoài, lòng nàng vẫn chút thấp thỏm, sợ rằng khi bước sẽ đối mặt với cảnh tượng mà mong .

 

Tư Mã U Nguyệt và Tây Môn U Nguyệt vốn là một linh hồn, nên nàng mới thể dễ dàng chấp nhận thứ của như . Ngay cả Ngân Lâm cũng thế.

 

đối với Tư Mã Lưu Hiên và những khác, chắc họ chấp nhận cách giải thích .

 

Nàng thở dài trong lòng, đến nơi bước tiếp.

 

“Ta nghĩ họ sẽ hiểu thôi,” Vu Lăng Vũ siết c.h.ặ.t t.a.y nàng, truyền cho nàng dũng khí để đối mặt.

 

“Ta…” Lòng Tư Mã U Nguyệt rối bời. “Ta và cha ở bên lâu như , thấy ánh mắt thất vọng của . Gia gia và nãi nãi cũng đối xử với , …”

 

“Đừng sợ. Nếu họ nhận ngươi, thì…” Vu Lăng Vũ bỏ lửng câu , khiến Tư Mã U Nguyệt đầu .

 

“Vậy thì ?” Nàng hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1426-bon-ho-da-som-biet.html.]

 

“Cũng chẳng thể , lẽ họ nhận thì đ.á.n.h cho đến khi họ nhận . Nếu là thường, vạn cách đối phó, nhưng họ của ngươi, những cách đó đều vô dụng,” Vu Lăng Vũ bất lực .

 

“Ha ha…” Tư Mã U Nguyệt bộ dạng của chọc , tâm trạng cũng khá hơn nhiều. Nàng mỉm , : “Đi thôi. Luôn đối mặt mà.”

 

Hai bay trong cốc, đến gần tông môn thì dừng , bộ.

 

Các tử trong cốc thấy Tư Mã U Nguyệt đều nhiệt tình chào hỏi, hề thái độ khác lạ vì chuyện nàng trọng sinh. Nếu đổi, thì đó là ánh mắt họ nàng càng thêm nồng nhiệt. Trọng sinh đó! Người như đại lục mấy ai? Mà một trong đó là Phó cốc chủ của họ, thật là một chuyện đáng tự hào!

 

Tư Mã U Nguyệt gật đầu đáp , bất giác đến sân nhà .

 

Nàng hít một thật sâu, đẩy cửa sân, quả nhiên thấy Tư Mã Lưu Hiên đang ngẩn ngơ bên chiếc bàn đá quen thuộc.

 

Tư Mã Lưu Hiên thấy Tư Mã U Nguyệt trở về, liền vẫy tay với nàng. Ánh mắt nàng vẫn đổi, vẫn tràn đầy sự cưng chiều.

 

Tư Mã U Nguyệt ngơ ngác bước tới.

 

“Về ? Có thương ?”

 

“Con… .” Tư Mã U Nguyệt . “Cha, chuyện , ?”

 

“Con chuyện con trọng sinh ?” Tư Mã Lưu Hiên , : “Ta sớm .”

 

“Sớm ?” Tư Mã U Nguyệt sững sờ.

 

Tư Mã Lưu Hiên gật đầu: “ , từ sớm.”

 

“Vậy… là khi nào?”

 

“Từ lúc con mới sinh ,” Tư Mã Lưu Hiên hồi tưởng. “Sau khi Ngân Lâm cứu hai cha con , riêng với rằng, con là một hai mệnh, linh hồn ban đầu chỉnh, thể tu luyện, chỉ thể chờ đến khi linh hồn của con vẹn mới thể. Lần ở Mộ Sơn thấy con lợi hại như , .”

 

con thể tu luyện là do trúng độc, vì linh hồn.” Tư Mã U Nguyệt ngờ Ngân Lâm sớm cho . Nghĩ cũng , thể cho những điều đó khi Tiên Cảnh, tự nhiên là từ lâu, cho Tư Mã Lưu Hiên cũng gì lạ.

 

Tư Mã Lưu Hiên vẻ mặt rối rắm của nàng, kéo nàng xuống bên cạnh: “Nguyên nhân là gì quan trọng, con là ai cũng quan trọng. Quan trọng là, con là nữ nhi của , là kết tinh của và mẫu con, thế là đủ .”

 

“Vậy gia gia và ?”

 

“Ta sớm với họ, cho nên, họ cũng đều cả.” Tư Mã Lưu Hiên . “Con cần lo lắng họ sẽ thế nào .”

 

“Gia gia và cũng từ lúc đó ?”

 

. Ta sớm cho họ , chính là để họ sự thật.”

 

“Họ sẽ tin một chuyện khó tin như ?”

 

“Ta là Ngân Lâm , họ tự nhiên sẽ tin.”

 

“Cha…” Tư Mã U Nguyệt cảm động Tư Mã Lưu Hiên. Nàng cứ ngỡ khi trở về sẽ đối mặt với sự chỉ trích, thất vọng, tức giận, ngờ là sự cảm động tột cùng.

 

“Cha con sai .” Tư Mã Tu Tề và Hoàng Oanh Oanh từ trong phòng bước , mỉm Tư Mã U Nguyệt. “Chúng cũng sớm chuyện , chỉ là đây phận và quá khứ của con. bây giờ thì cả .”

 

Hoàng Oanh Oanh bước tới, dang tay ôm lấy nàng, : “Hài tử đáng thương của , ngờ con đây trải qua nhiều chuyện như . Người xưa còn, con cũng đừng quá đau lòng, con vẫn còn gia gia và nãi nãi đây!”

Loading...