Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1345: Cho Ngươi Hai Lựa Chọn
Cập nhật lúc: 2025-10-09 02:43:32
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Gâu gâu gâu…”
Tiểu Hắc thấy kẻ trong hố ngày càng kích động, sắp sửa tràn ngoài, liền sủa về phía nó hai tiếng, đối phương lập tức an phận ít.
Tư Mã U Nguyệt cảm kích vỗ về lưng Tiểu Hắc, đó với thứ trong hố: “Ngươi từng ngoài ?”
“Chưa từng.” Thứ đó dường như sợ Tiểu Hắc nổi giận, chuyện chút dè dặt. “Từ khi ý thức, bọn họ nhốt ở đây, bao giờ ngoài.”
“Từ khi linh trí ư?” Tư Nguyệt kinh ngạc, “Chẳng ngươi chuyện nên mới trấn áp ?”
“Hoàn chuyện đó!” Giọng gầm nhẹ một tiếng, đối với Tư Nguyệt thì khách khí như . “Ta từng gì cả, bao nhiêu năm qua, bọn họ vẫn luôn nhốt ở đây. Ta ngoài! Ta ngoài!”
“Phụt…”
Mộ Tư khí tức mà thứ đó phát chấn thương, phun một ngụm m.á.u tươi.
“Ngươi đừng ồn ào!” Tư Mã U Nguyệt tiếng gầm của nó cho ngũ tạng lục phủ cũng rung động theo, cau mày quát lớn.
Nàng đến bên cạnh Mộ Tư, bắt mạch cho , đó lấy một viên đan d.ư.ợ.c cho uống.
“Ngươi mà còn như , sẽ phế ngươi!” Nàng uy hiếp.
Nước trong hố lập tức yên tĩnh trở .
“Mộ Tư, ?” Tư Nguyệt chạy tới hỏi.
“Cậu , chỉ chấn thương, uống chút đan dược, lát nữa là khỏe.” Tư Mã U Nguyệt . Nàng lấy một chiếc ghế, bảo Mộ Tư: “Ngồi nghỉ .”
Gương mặt nhỏ nhắn của Mộ Tư trắng bệch, lời Tư Mã U Nguyệt, xuống ghế.
Để phòng tình huống tái diễn, Tư Mã U Nguyệt tiện tay bố trí một kết giới nhỏ, bao bọc Mộ Tư bên trong.
Nàng đến bên hố, : “Ta , ngươi rời khỏi nơi . , nếu ngươi rời , tòa thành sẽ biến mất ? Cho nên họ mới trấn áp ngươi?”
“Không! Không như !” Giọng phản bác, “Ban đầu bọn họ giam cầm ở đây, chỉ là để lấy sức mạnh từ , họ sợ phản phệ, nên mới giam cầm vĩnh viễn ở đây.”
“Ai lấy sức mạnh của ngươi? Cư dân trong thành, là thành chủ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Hừ, dù lợi hại đến , cũng cung cấp nổi cho hàng trăm vạn tu luyện.”
“Nói như , là cung cấp cho các đời thành chủ tu luyện.” Tư Mã U Nguyệt .
“Không chỉ thành chủ, còn kế vị của thành chủ. những kế vị đó đến thường xuyên.”
“Cho nên bọn họ trấn áp ngươi ở đây, kết quả ngờ, qua hàng vạn năm, ngươi linh trí của riêng .” Tư Mã U Nguyệt , “Và bây giờ ngươi trói buộc, ngươi bắt đầu phản kháng. Họ sợ hãi ngươi trả thù, chỉ thể dùng phong ấn lợi hại hơn để trấn áp ngươi.”
“Chính là như .”
“Nhiều năm như , trong lòng ngươi tích tụ ít oán hận, cho nên một khi ngươi ngoài, tất sẽ đại khai sát giới.”
“Ta đây đúng là nghĩ như .” Thứ đó thành thật , “Ta trấn áp nhiều năm như , cam lòng! Ta báo thù! Ta g.i.ế.c sạch ! Ta g.i.ế.c sạch !”
Thứ đó kích động lên, nước trong hố bắt đầu cuộn trào. May mà Mộ Tư kết giới bảo vệ, thương tổn nữa.
“Thật đáng thương.” Tư Nguyệt chút đồng cảm.
Nếu nàng từ khi sinh nhốt trong cái hố …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1345-cho-nguoi-hai-lua-chon.html.]
Nàng nghĩ một chút, rùng một cái, viễn cảnh quá đáng sợ, nếu là nàng, nàng sẽ phát điên mất. Ừm, ít nhất cũng sẽ giống như thứ , hủy diệt tất cả .
Tư Mã U Nguyệt cũng chút đồng cảm với thứ , nhưng tin lời nó .
Nàng chợt nảy một ý, một thứ lợi hại như , nếu thu phục nó thì…
“Nói như , ngươi rời khỏi đây, đối với cư dân thành phố cũng ảnh hưởng gì?” Nàng hỏi.
“Sẽ .” Giọng đáp, “Ta vốn dĩ liên hệ gì với thành phố , chuyện gì !”
Nó trả lời quá nhanh, ngược khiến chút tin tưởng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Tiểu , ngươi là định cứu nó chứ?” Tư Nguyệt .
Tư Mã U Nguyệt ngờ Tư Nguyệt nhạy bén đến , lập tức đoán trúng suy nghĩ trong lòng .
“Ngươi thấy ?” Nàng cũng định giấu giếm, tìm cha, chừng còn nhờ Tư Nguyệt giúp đỡ. Hơn nữa đó nàng bảo vệ mặt bao nhiêu , phần tình nghĩa nàng cũng ghi nhớ.
Tư Nguyệt làn nước trong hố, cau mày, : “Thứ rõ lai lịch, nếu thả nó , lỡ nó hại khác thì ? Hơn nữa, cảm thấy, họ sẽ để ngươi thả nó .”
“Cũng . Nếu thả nó , lão yêu bà lẽ sẽ để sống sót rời .” Tư Mã U Nguyệt .
“Nếu ngươi để ngoài, nhất định sẽ che chở ngươi rời !”
Thứ đó cũng chớp thời cơ đấy chứ.
“Nếu để ngươi ngoài, ngươi nhận chủ, ngươi bằng lòng ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Cách đó.” Tư Nguyệt , “Nếu nó nhận ngươi chủ, thì mệnh lệnh của ngươi, nó sẽ hại khác nữa. Đồng thời cũng thể bảo vệ ngươi bình an, dù họ vui, cũng dám gì ngươi!”
“Ngươi nó nhận ngươi chủ ?” Tư Mã U Nguyệt nhướng mày.
“Thôi ! Nó lợi hại như , năng lực áp chế nó, đừng là nhận chủ, đến lúc đó còn nó phản phệ nữa.” Tư Nguyệt nhận rõ ràng, vì thứ quá lợi hại mà mất lý trí.
Hà Bá phía định gì đó, mấp máy môi, cuối cùng vẫn tiếp tục im lặng.
Tiểu thư còn thấu đáo hơn cả ông!
Thứ lợi hại như , nếu vật gì khắc chế hoặc áp chế nó, dù bây giờ nhận chủ, một khi nó , bất cứ lúc nào cũng thể phản phệ, nhẹ thì chủ tớ đảo lộn, nặng thì mất mạng.
Mà Tư Mã U Nguyệt Tiểu Hắc, ai cũng thấy , thứ sợ hãi Tiểu Hắc, Tiểu Hắc ở đây, nó cũng dám phản phệ Tư Mã U Nguyệt.
Cho nên nếu thu phục thứ , cũng chỉ Tư Mã U Nguyệt .
Tư Mã U Nguyệt thấy nàng nghĩ thông suốt, trong lòng cảm thấy nàng quả thật là một cô gái đáng để kết giao sâu sắc.
Trên thế giới quá nhiều kẻ lòng tham đáy, trong thế giới thực lực là hết , bao nhiêu thể nhận rõ bản chất, những cám dỗ mê hoặc?
“Nếu nó, chừng ngươi thật sự thể tìm cha ngươi. mà, nó nhận ngươi chủ, e là dễ dàng.” Tư Nguyệt .
Tư Mã U Nguyệt cũng cảm thấy sẽ dễ dàng, nàng trong hố, : “Nếu để ngươi nhận chủ, đưa ngươi ngoài, ngươi bằng lòng ?”
“Nhận ngươi chủ? Không! Không thể nào! Ta sẽ nhận con chủ! , nếu ngươi để ngoài, nguyện ý hai việc cho ngươi để báo đáp.” Thứ đó gào lên.
“Vậy ? Ngươi thật sự cho rằng, sẽ để ngươi rời khỏi đây miễn phí ?” Tư Mã U Nguyệt nhún vai, “Hoặc là, ngươi nhận chủ, hoặc là, ngươi tiếp tục ở đây. Tự ngươi chọn .”