Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1314: Bỏ lỡ cơ hội sẽ không trở lại
Cập nhật lúc: 2025-10-08 09:17:52
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rõ ràng là một cô nương xinh đến cực điểm, rõ ràng mặt nàng còn nở nụ , nhưng từ tận đáy lòng dâng lên nỗi sợ hãi đối với nàng, cứ như thể đang thấy lão yêu bà .
Hắn nuốt nước bọt, cố gắng cho quá sợ hãi, : “Ta địa vị cao trong gia tộc, ấn ký linh hồn do tổ tiên để . Một khi ngươi tấn công , chỉ sẽ ấn ký đó tấn công , mà gia tộc bên cũng sẽ lập tức nhận tin tức. Như các ngươi sẽ gặp nguy hiểm.”
Tư Mã U Nguyệt đương nhiên loại ấn ký linh hồn , trong thức hải của nàng bây giờ còn lưu mấy cái!
Tuy nhiên, nàng Mộ Tư, thấy gật đầu, mới tin lời .
“Được , coi như ngươi là thật.” Tư Mã U Nguyệt nhún vai, là sẽ g.i.ế.c tha cho .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nếu nàng tin lời , thể an .
“Chỉ cần ngươi tha cho , nhất định sẽ truy cứu chuyện nữa, còn sẽ cho mang đến một khoản bồi thường hậu hĩnh.” Hắn cố gắng cho trông vẻ thành khẩn, “Không chỉ , sẽ tôn ngươi lão đại, ngươi bảo về phía đông, nhất định sẽ về phía tây, ngươi bảo trâu, nhất định sẽ ngựa. Nếu ngươi tin, thể thề, chỉ cần thề, chắc chắn sẽ dám hại ngươi nữa.”
Tư Mã U Nguyệt Bàng Nguyên với vẻ mặt đầy thành ý, thể , tên thông minh hơn Trương Thạc và Mạnh Thiên San lúc nhiều. Hai đến cuối cùng vẫn còn vẻ tiểu thư thiếu gia, còn nghĩ rằng chỉ cần họ tha thứ là .
Thật quá ngu ngốc và ngây thơ!
Bàng Nguyên mù quáng tự đại như , thấy của g.i.ế.c, lập tức hạ thấp thái độ, xin và bồi thường.
Có điều, tấm lòng thật sự thành khẩn , thì còn xem xét.
“Nếu ngươi thể thề, ngươi thề .” Tư Mã U Nguyệt .
Trong mắt Bàng Nguyên lóe lên một tia vui mừng, lập tức thề: “Ta, Bàng Nguyên, nhân danh Hắc Ám Thần thề, chỉ cần hôm nay tha cho , nhất định sẽ truy cứu chuyện , cũng đến tìm nàng gây phiền phức nữa. Chờ trở về, nhất định sẽ cho mang lễ vật đến xin .”
Bàng Nguyên cảm thấy lời thề của chê , chỉ cần nàng tha cho , thể rời .
Chỉ cần rời khỏi, chuyện đó…
Thế nhưng ngờ Tư Mã U Nguyệt xong lời sắc mặt lạnh , khẽ : “Ta cho rằng, ngươi là một thông minh.”
Bàng Nguyên nàng , trong lòng kinh hãi. Hắn vội vàng ngẫm lời thề của , cảm thấy gì khiến nàng tức giận cả!
Chẳng lẽ tâm tư của nàng đoán ?
Tư Mã U Nguyệt , : “Lời thề của ngươi quả thực vấn đề gì, ngươi trông cũng thành khẩn. Thế nhưng, ngươi nên nghĩ rằng chỉ thông minh của cũng thấp như phụ nữ mặt ngươi.”
“Ta !” Bàng Nguyên thề thốt phủ nhận.
“Ngươi rằng khi trở về, ngươi sẽ tìm gây phiền phức, nhưng trong lòng ngươi nghĩ, cái ‘ngươi’ chỉ là cá nhân ngươi. Đến lúc đó ngươi đem chuyện , trong gia tộc ngươi sẽ báo thù cho ngươi. Chỉ cần ngươi mặt, giả vờ chuyện, thì cũng sẽ vi phạm lời thề, đúng ?”
“Ta…” Bàng Nguyên nghĩ như , nhưng đôi mắt của Tư Mã U Nguyệt quá sáng, dù , nàng cũng sẽ tin. “Vừa là sơ suất, sẽ thề một nữa.”
Tư Mã U Nguyệt lắc đầu, : “Có những cơ hội, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.”
“Ngươi thể g.i.ế.c ! Trên ấn ký linh hồn, ngươi g.i.ế.c đối với ngươi lợi. Ta thể thề , thề sẽ khiến gia tộc cũng tìm ngươi gây phiền phức, ? Chỉ cần ngươi g.i.ế.c .” Bàng Nguyên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1314-bo-lo-co-hoi-se-khong-tro-lai.html.]
Phân tích của quả thực tồi, tha cho so với g.i.ế.c hữu dụng hơn nhiều. Đáng tiếc, nàng đủ loại thủ đoạn để xử lý .
Nàng nghĩ cũng quá , cho nên cũng nhất thiết g.i.ế.c . Chỉ cần điều, nàng tha cho cũng là thể. Đáng tiếc, uổng phí cơ hội .
“Ngươi yên tâm, sẽ g.i.ế.c ngươi.” Tư Mã U Nguyệt , “Chẳng qua, cũng sẽ tha cho ngươi.”
Nghe nàng g.i.ế.c , Bàng Nguyên trong lòng thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục thuyết phục: “Ngươi bắt cũng . Người trong gia tộc nếu mãi thấy trở về, chắc chắn sẽ phái đến điều tra. Họ sẽ theo mùi của mà tìm , đến lúc đó đối với ngươi cũng bất lợi.”
“Ta bắt ngươi, tự nhiên sẽ khiến họ tìm thấy ngươi!” Tư Mã U Nguyệt .
“Bàng gia một bí pháp, thể dùng mệnh bài để suy đoán vị trí đại khái của họ.” Mộ Tư , “Nếu những đó tìm tới thì sẽ phiền phức.”
“Ngươi yên tâm, tự cách sắp xếp.” Tư Mã U Nguyệt . “Hoa Hoa, đóa hoa của ngươi thể giam cầm mà lấy mạng chứ?”
“Có thể.” Hoa Hoa .
“Vậy ngươi bắt , chờ xong việc sẽ xem xét vấn đề g.i.ế.c g.i.ế.c .” Tư Mã U Nguyệt .
“Ta giam cầm cả con nhỏ đó. Toàn mùi khai.” Hoa Hoa đưa điều kiện.
“Ừm, thì thôi.” Tư Mã U Nguyệt cũng ép buộc, “Nữ nhân lúc chẳng còn hủy dung , mạng ? G.i.ế.c . Mộ Tư?”
Vừa Mộ Tư chính là lúc đang định g.i.ế.c Mạnh Thiên San thì Bàng Thất tấn công, bây giờ nàng một nữa giao cho .
Con d.a.o găm của Mộ Tư vẫn còn trong tay, tới, dọa đến ngây dại, vung d.a.o lên mạnh mẽ đ.â.m xuống.
“Phập…”
Toàn bộ con d.a.o găm ngập sâu da thịt, lúc rút , m.á.u phun , b.ắ.n lên mặt , quần áo cũng là máu.
Bàng Nguyên lúc tay khóe miệng giật giật, dường như ngăn cản, nhưng cuối cùng từ bỏ.
Lúc nàng hôi hám như mà còn chê bai, thể thấy đối với nàng tình cảm thật sự. phần tình cảm mặt sinh tử, cũng trở nên thật mờ nhạt.
Tư Mã U Nguyệt cũng vì thế mà cảm thấy m.á.u lạnh, đây chẳng qua là phản ứng bình thường của đại lục . Người nguyện ý đồng sinh cộng tử, e rằng lượng thật sự nhiều.
“Hoa Hoa.” Nàng gọi một tiếng.
Từ trong tay áo của Hoa Hoa bay một sợi dây leo, dây leo nhanh chóng mọc một đóa hoa, tiến đến bên cạnh Bàng Nguyên, một ngụm nuốt chửng .
Bàng Nguyên phản kháng, phản kháng cũng vô dụng. Hoa Hoa thể g.i.ế.c hết tất cả hộ vệ của , thực lực đó là thứ thể so bì. Không phản kháng, còn thể bớt chịu khổ một chút.
Tư Mã U Nguyệt cảm thấy tên nhóc cũng coi như tồi, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, chỉ cách tuấn kiệt một bước. Nếu vì thói quen cao cao tại thượng từ đến nay khiến từ bỏ tâm tư đối phó nàng, bỏ lỡ cơ hội đó…
“Được , chúng ngoài thôi.” Tư Mã U Nguyệt thu hồi lĩnh vực, sân nhỏ biến thành cái sân nhỏ bé ban đầu.
Những đó đều biến mất, chỉ còn t.h.i t.h.ể của Mạnh Thiên San vẫn tại chỗ. Hoa Hoa sẽ ăn, Tư Mã U Nguyệt tung một ngọn lửa trực tiếp thiêu nàng thành tro bụi.