Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1312: Rảnh rỗi dọa người chơi

Cập nhật lúc: 2025-10-08 09:17:50
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Thiên San nàng , liền ngây .

 

Nàng chỉ dùng độc chứ từng trúng độc, cho nên căn bản cảm giác khi trúng độc là như thế nào.

 

“Ngươi hạ độc từ lúc nào?” Khi phát hiện quả thực cử động nữa, nàng hoảng sợ hét về phía U Nguyệt.

 

Tư Mã U Nguyệt một chân gác lên ghế, cúi nàng , : “Đến cả hạ độc lúc nào cũng , xem quả nhiên còn nhập môn nữa là.”

 

“Là mùi hương lúc nãy!” Mạnh Thiên San lúc mới muộn màng nhận .

 

“Cuối cùng cũng phản ứng .” Tư Mã U Nguyệt lắc lắc cái chai trong tay, “Ngươi xem, nếu nhỏ thứ lên mặt ngươi, hiệu quả sẽ thế nào? Chắc chắn sẽ . Loại độc d.ư.ợ.c còn từng điều chế qua, thật xem hiệu quả của nó a!”

 

“Đừng! Đừng! Đừng hủy dung của !” Mạnh Thiên San hét lên thất thanh.

 

“Chát…” Tư Mã U Nguyệt tát một cái, cắt ngang tiếng hét của nàng .

 

“Đừng? chẳng ngươi định hủy dung ? Sao lúc đó nghĩ đến hai chữ ?”

 

“Ta sai ! Ta sai ! Ngươi tha cho ! Ta sẽ bảo cha tặng ngươi thật nhiều bảo bối để tạ .” Mạnh Thiên San ngây thơ .

 

“Chậc chậc, đúng là đại tiểu thư gia tộc bảo bọc kỹ lưỡng, mới thể những lời như .” Tư Mã U Nguyệt cảm thán, “Đáng tiếc là ngươi che giấu sự thù hận và sát ý trong mắt. E rằng tha cho ngươi, đầy một giờ ngươi sẽ dẫn trong gia tộc trả thù.”

 

Mạnh Thiên San ngờ nàng trúng tim đen của , vội vàng phủ nhận: “Sẽ , sẽ , chỉ cần ngươi tha cho , nhất định sẽ bỏ qua chuyện cũ.”

 

“Ha ha…” Tư Mã U Nguyệt , “Sao những như các ngươi đều suy nghĩ như nhỉ? Đều nghĩ rằng chỉ cần các ngươi truy cứu thì chuyện sẽ cho qua ? Một Trương Thạc, một ngươi, đều tha cho các ngươi thì chuyện sẽ xong, nhưng các ngươi hỏi ý , hỏi cho qua ?”

 

“Quả nhiên là ngươi g.i.ế.c Trương Thạc!” Mạnh Thiên San hét lên.

 

“Không , chỉ g.i.ế.c đám thị vệ của thôi.” Tư Mã U Nguyệt , “Người thật sự g.i.ế.c , là bạn nhỏ mà các ngươi vẫn luôn bắt nạt đó.”

 

Mạnh Thiên San kinh ngạc liếc Mộ Tư.

 

Tuy nàng cảm thấy Trương Thạc mất tích là lúc đang truy đuổi Mộ Tư, nhưng nàng cho rằng thật sự bản lĩnh g.i.ế.c Trương Thạc. Thế mà ngờ đúng là !

 

Trong lòng nàng dâng lên một dự cảm chẳng lành, bọn họ bí mật cho , xem là thật sự định tha cho .

 

Nàng tâm niệm động, lấy một viên đạn tín hiệu định b.ắ.n lên trời.

 

Viên đạn tín hiệu chế tạo riêng cho những tình huống như thế , nàng chỉ cần dùng ý niệm điều khiển, kéo vòng chốt là đạn tín hiệu sẽ tự động bay lên trung.

 

“Vút…” Nhìn thấy viên đạn tín hiệu từ tay bay vút lên trời, trong lòng nàng lóe lên một tia hy vọng. Thế nhưng, viên đạn tín hiệu còn kịp nổ Địch Ngũ chặn .

 

“Ai nha, thật đáng tiếc, đạn tín hiệu vô dụng .” Tư Mã U Nguyệt mỉm , “Vừa thật là nguy hiểm, suýt chút nữa là để ngươi thành công. Xem để cho chắc ăn, giải quyết các ngươi sớm một chút mới .”

 

Mạnh Thiên San thấy nàng cầm bình t.h.u.ố.c ẩn hiện mặt , sợ đến mặt mày trắng bệch, một mùi khai nồng nặc từ phía truyền đến, đó cả chiếc váy của nàng đều ướt sũng.

 

Tư Mã U Nguyệt ghê tởm nhíu mày. Thật kinh tởm!

 

Nàng thu chân , lùi về một bước, đưa tay quạt quạt mũi, : “Thật ngờ, quần. Kinh tởm như , e rằng Hoa Hoa nhà cũng sẽ chê bai. Hoa Hoa, như thế ngươi ăn ?”

 

Dứt lời, Hoa Hoa xuất hiện, thấy dọa đến tiểu tiện kiểm soát, nó trực tiếp chê bai: “Người kinh tởm như , thèm ăn ! Ta ăn mấy khác còn hơn.”

 

Nói xong, nó hóa đóa hoa của , mỗi đóa hoa một , ăn sạch tất cả bọn họ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1312-ranh-roi-doa-nguoi-choi.html.]

Mạnh Thiên San Hoa Hoa, sợ đến nên lời.

 

“Haiz, Hoa Hoa nhà quả nhiên chê ngươi .” Tư Mã U Nguyệt , “Xem chỉ tự xử lý ngươi thôi.”

 

“Đừng! Đừng! Đừng g.i.ế.c ! Đừng hủy dung của !” Mạnh Thiên San suy sụp, lóc t.h.ả.m thương.

 

“Cái khí thế lúc mới ?” Tư Mã U Nguyệt lắc đầu, “Lúc mà còn lo cho cái mặt của ngươi, nên ngươi ngu ngốc là ngây thơ đây?!”

 

“Đừng… Đừng…” Mạnh Thiên San gì nữa, chỉ ngừng lắc đầu.

 

“Ngươi yên tâm, thói quen hủy dung khác như ngươi.” Tư Mã U Nguyệt , nhưng Mạnh Thiên San vẫn ngừng. “Nín ngay! Còn nữa hủy dung ngươi bây giờ.”

 

“Nấc…”

 

Mạnh Thiên San lập tức nín bặt, vì nín quá đột ngột nên còn nấc lên một tiếng.

 

Hoa Hoa ăn hết , bên cạnh U Nguyệt, ghê tởm Mạnh Thiên San, : “Nguyệt Nguyệt, ngươi thật là , rõ ràng là g.i.ế.c nàng , cứ hành hạ .”

 

“Ta hành hạ nàng chỗ nào? Ta đây là đang suy nghĩ.” Tư Mã U Nguyệt vô cùng thành thật , “Dù cũng là một đại tiểu thư, nghĩ cho nàng một cách c.h.ế.t thật thể diện.”

 

“Cũng . Vốn dĩ , nếu c.h.ế.t mà còn khó coi nữa, khi dọa chúng gặp ác mộng mất.” Hoa Hoa phụ họa.

 

“Chứ nữa, cho nên nghĩ một cách c.h.ế.t thật mới .” Tư Mã U Nguyệt nghiêm túc .

 

mà Nguyệt Nguyệt, ngươi xem bộ dạng của nàng , sắp dọa ngất ? Nếu ngất thì vui nữa .”

 

“Yên tâm , loại độc d.ư.ợ.c sẽ khiến họ thể cử động, nhưng cho thần kinh dị thường hưng phấn, nàng sẽ ngất .”

 

“Vậy thì .”

 

Mộ Tư bất động từ nãy đến giờ co giật khóe miệng, hai nữ nhân thật là tàn nhẫn! Chửi cần dùng từ tục tĩu, hành hạ tâm lý khác, còn cho ngất . Trước đây còn tưởng Tư Mã U Nguyệt là , xem nghĩ nhiều .

 

thì gì khác biệt ? Ranh giới giữa vốn rõ ràng, bây giờ nàng độc ác, nhưng từ một góc độ khác, nàng hề .

 

Lại một dòng nước ấm chảy dọc theo chân ghế xuống đất, Tư Mã U Nguyệt và Hoa Hoa đồng thời lùi hai bước.

 

“Quá kinh tởm, nổi nữa.” Hoa Hoa che mũi .

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

“Quả thực chút.” Tư Mã U Nguyệt đầu Mộ Tư, : “Tên giải quyết thế nào?”

 

Mộ Tư oán hận chằm chằm nàng , nhớ bao nhiêu năm qua bọn họ bắt nạt , : “Ta tự tay giải quyết nàng .”

 

“Được, giao cho ngươi.” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, thấy yên tại chỗ nhúc nhích, mới nhớ cũng trúng độc, liền qua cho một viên đan d.ư.ợ.c giải độc.

 

Mộ Tư tự do, liền về phía Mạnh Thiên San, từ trong nhẫn gian lấy một con d.a.o găm, chính là con d.a.o nửa ngày mới dính m.á.u từ tim của Trương Thạc.

 

“Mộ Tư, ngươi dám g.i.ế.c , nhất định sẽ khiến ngươi c.h.ế.t tử tế!” Mạnh Thiên San tuyệt vọng hét lên.

 

“Vậy thì ngươi cũng c.h.ế.t !” Dứt lời, giơ cao con d.a.o găm trong tay, dùng sức đ.â.m xuống.

 

“Dừng tay!”

 

Cùng với một tiếng quát lớn, một thanh trường kiếm lao về phía n.g.ự.c Mộ Tư.

 

 

Loading...