Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1310: Tên của phụ thân là một từ cấm
Cập nhật lúc: 2025-10-08 09:17:48
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt Mộ Tư, cứ như thể thấy chính của năm đó, cùng một lứa tuổi, cùng một sự quật cường chịu thua.
Nghĩ đến những gì trải qua mấy năm nay, trong lòng nàng trào dâng một nỗi thương tiếc từng .
Nàng múc cho một chén canh rắn, : “Đừng chỉ ăn thịt, thử món xem. Đây là canh hầm từ thịt Hắc Ngọc Xà ngàn năm, uống sẽ cho cơ thể ngươi.”
Mộ Tư dùng muỗng nếm một ngụm, hương vị quả thực tệ. Khi canh bụng, thể cảm nhận một luồng sức mạnh ôn hòa lan tỏa từ trong bụng , vô cùng dễ chịu.
“Sao ngươi nhiều thứ như ?”
“Tích lũy dần dần thôi.” Tư Mã U Nguyệt , “Trải qua nhiều chuyện, tự khắc sẽ tích lũy nhiều thứ.”
“ tuổi ngươi cũng chẳng hơn là bao.” Mộ Tư .
“Sao ngươi ? Biết hơn trăm tuổi thì ?” Tư Mã U Nguyệt .
Dù thì Linh Sư bọn họ thể giữ gìn dung nhan đổi, cho dù là hơn ngàn tuổi cũng thể khiến trông như mới hai ba mươi.
“Trực giác.” Mộ Tư đáp.
“Ha ha, ăn cháo .”
“Ngươi vẫn ngươi bao nhiêu tuổi.” Mộ Tư cố chấp nàng.
“Hơn năm mươi .” Tư Mã U Nguyệt nghĩ một lát , “Sao ngươi kinh ngạc như ?”
Mộ Tư nàng, dáng vẻ trợn mắt há mồm đó thể là biểu cảm lớn nhất mặt từ đến nay.
“Ngươi mới hơn năm mươi tuổi?”
“ .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Những kẻ mấy trăm tuổi trong thành cũng chẳng lợi hại bằng ngươi!” Mộ Tư , “Mấy tiểu thư trạc tuổi ngươi chỉ ăn chơi thôi.”
“Trải nghiệm khác .” Tư Mã U Nguyệt cũng cảm thấy gì ghê gớm, thành tựu của nàng phần lớn đều dựa ngoại lực, ví như gặp Ma Sát, khế ước với nhiều linh thú.
Nếu những điều kiện bên ngoài đó, nàng cũng thể nào thực lực cao như .
Dĩ nhiên, bản nàng cũng vô cùng nỗ lực, sự trả giá của nàng khiến tất cả những ai từng gặp qua qua đều hổ thẹn.
“Dù nữa, ngươi vẫn lợi hại!”
“Ngươi cố gắng lên, cũng sẽ tiền đồ.”
“Bây giờ nghĩ đến tiền đồ tiền đồ, chỉ tìm phụ .”
“Phụ ngươi mất tích như thế nào? Đi tìm báu vật ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Ừm.” Mộ Tư im lặng một lúc mới lên tiếng.
Tư Mã U Nguyệt thấy nhiều về phụ , liền chuyển sự chú ý sang chuyện khác, hỏi vài điều về Quỷ Thành.
Tư Mã U Nguyệt vốn cho rằng Quỷ Thành chỉ là một nơi ngọa hổ tàng long, nhưng ngờ nơi đây vì thời gian lâu dài mà dần dần hình thành nên một vài gia tộc và thế lực, còn cả Thành chủ La Liên Toa.
Nghe La Liên Toa là một tuyệt sắc mỹ nhân, đáng tiếc quá mức tàn nhẫn độc ác, thực lực cao cường, tất cả trong Quỷ Thành đều sợ nàng.
Có điều gần đây nàng ít khi xuất hiện, đang gì.
Thành chủ màng thế sự, tự nhiên sẽ nàng quản lý, thế là tứ đại quản sự trướng Thành chủ phủ cũng theo đó mà một bước lên mây, trong đó một chính là gia chủ của gia tộc mà Trương Thạc thuộc về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1310-ten-cua-phu-than-la-mot-tu-cam.html.]
Quỷ Thành còn lớn hơn nhiều so với những thành thị mà Tư Mã U Nguyệt từng đến, chỉ cần việc bọn họ bay mấy ngày trời mà vẫn thấy một cổng thành nào là đủ .
Trương Thạc tuy thiên phú lắm, chẳng là cái thá gì so với mấy ca ca , nhưng vì là thiếu gia dòng chính nên địa vị vẫn cao.
Không ngờ đến g.i.ế.c một nhân vật quan trọng như , thảo nào khiến cả Quỷ Thành điên đảo.
Nàng hiểu tâm tư của những đại gia tộc đó. Tuy kẻ vốn gì nổi bật trong nhà, nếu trong gia tộc bắt nạt thì cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng một khi xảy chuyện trong tộc kẻ ngoài g.i.ế.c hại thì là chuyện khác. Bọn họ nhất định điều tra cho manh mối, bắt hung thủ về g.i.ế.c mới cam tâm.
Bởi vì, chuyện chẳng qua chỉ là mâu thuẫn nội bộ gia tộc, còn chuyện liên quan đến thể diện của gia tộc.
Lại kẻ dám g.i.ế.c hậu bối của gia tộc, đó chẳng là đang vả mặt họ, thách thức uy nghiêm của họ ?
Cho nên chuyện thể nhịn, nhưng chuyện thì tuyệt đối thể!
Mộ Tư còn kể thêm một vài chuyện về các thế lực khác trong thành, nhưng vì tạm thời liên quan đến họ, nên chỉ kể qua loa hơn nhiều.
“Mộ Tư, ngươi từng qua một cái tên nào ?”
“Ai?”
“Tư Mã Lưu Hiên.”
“Phụ ngươi?”
“ .”
Mộ Tư suy nghĩ một lát : “Nếu ngươi hỏi khác, lẽ sẽ hỏi gì, nhưng hỏi thì đúng .”
“Ngươi từng qua?” Đôi mắt Tư Mã U Nguyệt sáng lên.
“Ừm, từng vô tình trong thành nhắc đến cái tên , nhưng hình như cái tên trong thành là một từ cấm, ai phép nhắc đến. Lần đó tình cờ ngang qua thì thấy hai đang chuyện, một nhắc đến thì vội vàng ngăn . Thế nhưng dù , lúc một lát thì thấy hai đó bắt .” Mộ Tư nhớ .
Tư Mã U Nguyệt sững sờ, đến nhắc cũng nhắc tới? Rốt cuộc phụ gì ở đây?
“Cho nên ngươi đừng ngoài hỏi khác, nếu đội tuần tra thấy, họ sẽ bắt ngươi ngay lập tức.” Mộ Tư nghiêm túc .
“Biết .” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, “ ngươi đây ông gì ở đây ? Giờ ông đang ở ?”
“Không . Ta chỉ họ nhắc đến cái tên đó thôi. Nếu vì lúc đó họ bắt , lẽ cũng chẳng nhớ chuyện . xem phản ứng của những đó, đoán phụ ngươi đây chắc chắn chuyện kinh thiên động địa gì đó. Đáng tiếc lúc đó còn tới đây, nên cũng .” Mộ Tư chút áy náy .
“Ừm, vẫn là cảm ơn ngươi.” Tư Mã U Nguyệt với , “Ít nhất ngươi cũng chứng thực, năm đó cha quả thực tới đây, khả năng ông ở đây là lớn. Điều đó cho thấy tìm sai hướng.”
“ nếu ngươi tìm phụ ngươi thì sẽ khó khăn.” Mộ Tư .
“Chỉ cần ông ở đây, nhất định sẽ tìm ông !” Tư Mã U Nguyệt tự tin .
Mộ Tư nụ mặt nàng, hiểu vì cũng bất giác gật đầu theo, trong lòng thầm thề rằng cũng sẽ tìm phụ .
“ , còn một chuyện nữa.” Tư Mã U Nguyệt thấy ăn gần xong, liền đổi một đĩa trái cây cắt sẵn, đưa cho một cái nĩa, “Cái cấm địa , lúc nãy ngươi giới thiệu về Quỷ Thành nhắc đến, đó là nơi nào ?”
“Đó là cấm địa của Quỷ Thành. Từ lúc ký ức đến giờ, điều nhiều nhất chính là đến gần nơi đó. Nếu phát hiện, chỉ rước họa sát mà thậm chí còn thể mang đến tai họa diệt tộc.” Mộ Tư .
“Ồ? Một nơi thần bí như , chẳng mấy canh gác?” Tư Mã U Nguyệt chút nghi hoặc.
Nàng rằng, nơi đó , mà là cấm địa lúc xảy dị động, tất cả đều đến đó hỗ trợ. Chuyện tự tiện xông cấm địa khi một nhóm g.i.ế.c thì ai dám nữa, ai mà ngờ xuất hiện tình huống như của nàng và Mộ Tư.
“Mộ Tư, ngươi cái đồ tiện nhân, mau lăn đây cho !” Ngoài cửa vang lên một tiếng quát chói tai, ngay đó một bóng mặc váy dài đỏ như m.á.u đá văng cánh cửa hàng rào vốn lung lay sắp đổ.