Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1306: Thiếu niên Mộ Tư

Cập nhật lúc: 2025-10-08 07:09:15
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tư Mã U Nguyệt lặng tại chỗ, ánh mắt dõi theo t.h.i t.h.ể mặt đang từ từ ngã xuống, phía gã là một thiếu niên đang thở dốc hổn hển.

 

Hai tay thiếu niên dính đầy m.á.u tươi, đôi mắt hằn lên những tia m.á.u đỏ, ngũ quan sưng vù đến mức còn nhận dáng vẻ ban đầu. Hắn gắt gao chằm chằm thi thể, ánh mắt ngập tràn căm hận.

 

Thực , Tư Mã U Nguyệt thấy thiếu niên từ đất loạng choạng bò dậy, tiến gần Trương Thạc, nhưng chỉ một thoáng do dự, nàng tay ngăn cản.

 

“Tiểu, tiểu thiếu gia… g.i.ế.c ?!” Đám thị vệ Trương Thạc ngã gục xuống đất, kinh hãi thốt lên.

 

“Bắt bọn chúng ! Nếu chúng trở về cũng chỉ một con đường c.h.ế.t!”

 

Hộ chủ bất thành, dù bắt hung thủ thì bọn chúng cũng khó giữ mạng. ý thức cầu sinh mãnh liệt cho bọn chúng một tia hy vọng mong manh.

 

“Hoa Hoa, bọn chúng giao cho ngươi đấy.” Tư Mã U Nguyệt phất tay, Hoa Hoa liền xuất hiện mặt .

 

“Nguyệt Nguyệt, ngờ dạo ngươi cho nhiều món ngon như .” Hoa Hoa thấy nhiều thể ăn như thế, trong lòng vui vẻ khôn xiết. Mấy sợi dây leo từ trong tay áo nàng bay , nhanh chóng phân thành vô nhánh nhỏ giữa trung, mỗi nhánh nở một đóa hoa to bằng cả , trông yêu dã mà quyến rũ.

 

Vua hoa ăn thịt xuất hiện, tất cả ở đó đều sợ đến thất thần. Nếu đối mặt với con còn thể một tia sức lực để chiến đấu, thì giờ đây khi đối mặt với Vua hoa ăn thịt , bọn họ ngay cả một chút hy vọng cũng còn.

 

“Sao Vua hoa ăn thịt ! Các ngươi của Quỷ Thành!”

 

“Đoán đúng , thưởng đấy. Phần thưởng chính là ăn sạch các ngươi, ha ha ha…” Hoa Hoa lớn.

 

Những kẻ đó còn dám nán , bỏ chạy thục mạng, trong lòng hối hận vô cùng, tại nơi cơ chứ! Bây giờ đúng là kêu trời trời thấu, kêu đất đất chẳng .

 

“A…”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Từng một lượt Hoa Hoa tóm lấy, chẳng mấy chốc con hẻm còn một bóng , chỉ còn những đóa hoa khổng lồ nở rộ thành từng cụm.

 

“Đây, đây là…” Thiếu niên ngây cả . Hắn vốn nghĩ hôm nay g.i.ế.c Trương Thạc thì chắc chắn c.h.ế.t, ngờ tình thế chỉ trong vài phút ngắn ngủi xoay chuyển một trăm tám mươi độ.

 

Tư Mã U Nguyệt thiếu niên, hỏi: “Ngươi tên là gì?”

 

Thiếu niên hồn, liếc nàng một cái, một lời, xoay bỏ .

 

“Dù cũng cứu ngươi một mạng, ngươi báo đáp như ?” Tư Mã U Nguyệt gọi với theo bóng lưng .

 

“Nơi nơi các ngươi nên đến, nhân lúc ai phát hiện, mau rời . Hơn nữa, các ngươi g.i.ế.c Trương Thạc, nếu gia tộc … các ngươi vẫn nên nhanh chóng rời khỏi thành thì hơn.” Thiếu niên dừng bước, kéo lê thể tả tơi của về phía .

 

“Tiểu thư, cứ để như ?” Địch Ngũ che khuôn mặt bầm dập của , hỏi.

 

Tư Mã U Nguyệt chỉ , bóng lưng , ngón tay khẽ gõ nhẹ ba nhịp.

 

Một, hai, ba…

 

“Rầm…”

 

Thiếu niên thể gắng gượng thêm, ngã khuỵu xuống đất, bất tỉnh.

 

Tư Mã U Nguyệt bước tới, lắc đầu : “Địch Ngũ, mang !”

 

“A… mang theo ạ?” Địch Ngũ tới, “Tiểu thư, kẻ đắc tội với nhân vật lớn, chúng mang theo chắc chắn sẽ rước lấy phiền phức. Hay là cứ bỏ ở đây, cho uống một viên đan d.ư.ợ.c là , đảm bảo c.h.ế.t .”

 

Tư Mã U Nguyệt Địch Ngũ chằm chằm, khiến gã sợ đến dựng cả tóc gáy.

 

“Địch Ngũ.” Nàng nghiêm túc gã.

 

“Tiểu thư.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1306-thieu-nien-mo-tu.html.]

 

“Ngươi thật sự là Địa Ngục Khuyển ?” Tư Mã U Nguyệt ghé sát , kéo gã xoay một vòng, kỹ một lượt, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

 

Trước sự nghi ngờ của nàng, Địch Ngũ vội vàng thanh minh, gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “ , chính là Địa Ngục Khuyển, bảo đảm hàng thật giá thật.”

 

Tư Mã U Nguyệt thẳng , : “ thấy ngươi chẳng giống Địa Ngục Khuyển chút nào. Trong ấn tượng của , Địa Ngục Khuyển chỉ việc chứ nhiều. Sao cảm thấy ngươi chỉ chứ việc ?”

 

“Ta…” Địch Ngũ nghẹn họng, ngờ tiểu thư nhiều như , trọng điểm là chuyện .

 

Hắn chỗ nào giống Địa Ngục Khuyển? À , là giống, mà vốn dĩ chính là Địa Ngục Khuyển mà!

 

Bị Tư Mã U Nguyệt chằm chằm, cuối cùng gã đành bế thiếu niên lên, dựa chiếc mũi ch.ó vạn năm của để tránh né , an đưa khỏi khu vực cấm.

 

Thực họ cũng tại nơi đó trở thành khu cấm, nhưng khi thấy đường phố phồn hoa, họ ngoài.

 

Trương Thạc đuổi theo thiếu niên khu cấm, chẳng bao lâu bắt , nên nơi họ ở vốn dĩ xa lối .

 

Tư Mã U Nguyệt để Địch Ngũ cõng thiếu niên theo , còn thì dọc con phố để tìm khách điếm. họ hết một vòng mà tìm thấy một khách điếm nào.

 

“Ủa, lạ thật, nơi khách điếm nhỉ?” Địch Ngũ cằn nhằn.

 

Gã cõng một đường đủ thu hút sự chú ý, thêm dung nhan tuyệt sắc của Tư Mã U Nguyệt, tỷ lệ ngoái họ suốt quãng đường là cực kỳ cao!

 

“Quỷ Thành khách điếm.” Thiếu niên lưng tỉnh từ lúc nào, giãy giụa xuống, nhưng cơ thể quả thực còn chút sức lực nào, cuối cùng đành bất lực.

 

Tư Mã U Nguyệt , hỏi: “Ngươi nơi khách điếm?”

 

“Phải, dù các ngươi khắp cả Quỷ Thành cũng tìm một gian khách điếm nào .” Thiếu niên đáp.

 

“Tại ?”

 

“Quỷ Thành ít khi ngoài đến. Những đến đây đều sẽ chọn gia nhập một thế lực nào đó để chỗ dừng chân. Số chỉ ngẫu nhiên ngang qua nơi thực sự quá ít, ai mở khách điếm ở đây gì?”

 

“Nếu , chúng đến ở nhà ngươi .” Tư Mã U Nguyệt thẳng chút khách khí.

 

Thiếu niên im lặng một lúc : “Thả xuống.”

 

Tư Mã U Nguyệt hiệu cho Địch Ngũ, gã liền đặt thiếu niên xuống.

 

Thiếu niên qua đường, với hai : “Đi theo .”

 

Hắn lách một con hẻm nhỏ bên cạnh, Tư Mã U Nguyệt và Địch Ngũ vội vàng đuổi theo.

 

Thiếu niên dẫn họ đường lớn mà cứ rẽ trái rẽ trong những con hẻm nhỏ, cuối cùng dừng một căn nhà cũ nát, đẩy cửa sân bước .

 

Tư Mã U Nguyệt quanh ngôi nhà, chỉ vài gian phòng nhỏ xiêu vẹo. Hàng rào bao quanh cũng mục nát, nàng thậm chí còn nghĩ nếu dùng sức một chút, khi nó sẽ đổ sập ngay lập tức.

 

Trong sân cũng hề sạch sẽ, những mảnh gỗ gãy vương vãi khắp nơi, vết gãy lởm chởm trông hề bình thường. Có lẽ là do bọn thường đến tận nhà để bắt nạt, đ.á.n.h đến gãy cả đồ đạc. Chỉ đ.á.n.h là ai.

 

Họ bước trong nhà, bên trong coi như sạch sẽ, nguyên nhân chủ yếu là vì trong phòng căn bản chẳng gì, ngay cả bàn ghế cơ bản cũng , chỉ một chiếc bồ đoàn mặt đất.

 

“Chỗ gì cả, các cứ tự nhiên.” Thiếu niên xong, liền đến chiếc bồ đoàn xuống, tự kiểm tra vết thương của . Dáng vẻ quen thuộc đó cho thấy việc thương với là chuyện thường ngày.

 

“Ngươi tên là gì?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

Lần thiếu niên còn phản kháng, im lặng một lát đáp: “Mộ Tư.”

 

Tư Mã U Nguyệt kịp gì thì Tiểu Đồng trong Tiểu Giới đột nhiên hét lên.

 

 

Loading...