Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1302: Có người độ kiếp

Cập nhật lúc: 2025-10-08 04:52:25
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Địch Ngũ thấy đám chim đang đến gần, liền kéo Tư Mã U Nguyệt chạy .

 

“Ngươi đám chim đó là gì ?” Tư Mã U Nguyệt chạy hỏi.

 

“Ở Quỷ giới một loại chim tên là Minh Sát Điểu, trông cũng giống thế , nhưng mắt màu đỏ.”

 

“Minh Sát Điểu lợi hại ?!”

 

“Một con thì thực lực cao, nhưng lượng cực nhiều. Ngươi xem đám đó kìa, gần như che kín cả bầu trời!”

 

Tư Mã U Nguyệt đầu , bầu trời đen kịt một mảng, cần nghĩ cũng lượng của chúng nhiều đến mức nào.

 

“Chúng nghĩ cách.” Địch Ngũ . “Nếu đuổi kịp thì thảm!”

 

“Bây giờ còn cách nào nữa?” Tư Mã U Nguyệt chạy lấy cánh cửa nhỏ, mở Tiểu Giới, dẫn theo Địch Ngũ chạy .

 

“Chít chít…”

 

Đám Minh Sát Điểu đó mắt thấy sắp đuổi kịp Tư Mã U Nguyệt, đột nhiên mất dấu, tức giận kêu lên chói tai.

 

Tư Mã U Nguyệt ở trong Tiểu Giới ngoài, thấy cảnh trời đất tối sầm vì đám Minh Sát Điểu tức giận, liền vỗ ngực, : “May mà chúng còn một nơi để trốn.”

 

“Bên ngoài ?” Vu Lăng Vũ thấy bộ dạng hồn vía định của Tư Mã U Nguyệt, liền tiến lên nắm tay nàng, hỏi.

 

“Minh Sát Điểu che trời lấp đất.” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Nơi Minh Sát Điểu ?” Vu Lăng Vũ chút kinh ngạc. “Đó là thứ chỉ ở Quỷ giới ? Lại thể tồn tại ở nơi ?”

 

“Dường như chút biến dị, mắt màu đỏ.” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Minh Sát Điểu đó lợi hại ?”

 

“Một con thì chẳng gì, nhưng nhiều con tụ với thì khó đối phó.” Địch Ngũ .

 

“Chúng cứ từ từ ở trong .” Tư Mã U Nguyệt . “Đợi đám Minh Sát Điểu bên ngoài rời hẵng ngoài.”

 

“Vậy chắc còn chờ dài cổ.” Vu Lăng Vũ . “Loài Minh Sát Điểu trí tuệ cao, nếu tận mắt thấy các ngươi Tiểu Giới, chắc chắn sẽ canh giữ bên ngoài.”

 

“Vậy chúng nó bao lâu mới từ bỏ?”

 

“Minh Sát Điểu là loài Minh thú nhẫn nại, trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ rời .” Địch Ngũ .

 

“Vậy cũng cách nào khác, chỉ thể đợi thôi.”

 

“Ừm, nếu thể ngoài, thì ở trong nghỉ ngơi cho . Các ngươi một quãng đường cũng vất vả .” Tư Mã Lưu Phong .

 

“Quả thực cần nghỉ ngơi cho . Đoạn đường thật là mệt.” Tư Mã U Nguyệt lấy đan d.ư.ợ.c đặc chế đưa cho Địch Ngũ.

 

Hai suốt quãng đường, còn cảnh giác nguy hiểm , tinh thần lực cũng tiêu hao ít.

 

Tư Mã U Nguyệt nghỉ ngơi, những khác thể thấy tình hình bên ngoài, nên cũng chỉ thể bình tâm chờ đợi.

 

Hai ngày , Tư Mã U Nguyệt đang đả tọa thì động tĩnh bên ngoài cho tỉnh giấc. Nàng gọi những khác đến, ý niệm động, đều thể thấy tình hình bên ngoài.

 

Đám Minh Sát Điểu giống như cảnh tượng đậu đầy núi lúc , mà giống như thứ gì đó kinh động, bay tán loạn khắp nơi, bay về phía xa.

 

“Đám Minh Sát Điểu đó ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1302-co-nguoi-do-kiep.html.]

 

“Các vị xem trời kìa!” Tư Mã U Nguyệt nhắc nhở.

 

Trên trung, mây đen đầy trời nhanh chóng ngưng tụ, vẻ như sắp độ lôi kiếp.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Có ở nơi độ lôi kiếp ?”

 

“Ta , từ Quỷ giới đến Nhân giới khi khỏi thành đều sẽ gặp lôi kiếp, đây hẳn là của Quỷ giới từ trong thành .” Địch Ngũ suy đoán.

 

“Nói như , nơi cách Quỷ Thành chắc xa.” Tư Mã Lưu Vân .

 

“Có độ kiếp cũng , ít nhất đám Minh Sát Điểu đó dọa .” Mạc Tam .

 

“Không sai. Còn tưởng ở đây chờ thêm một hai tháng nữa chứ, ngờ nhanh như .” Tư Mã U Nguyệt vui mừng, đám Minh Sát Điểu đó lôi kiếp dọa , đợi lôi kiếp qua , họ thể ngoài.

 

“Chúng cũng thể xem mức độ của lôi kiếp ở đây.” Tư Mã Lưu Phong . “Điều đối với việc hiểu rõ tình hình ở đây cũng ích.”

 

Kiếp vân bên ngoài nhanh chóng ngưng tụ, xem độ kiếp gặp phiền phức , bình thường thể nào qua .

 

“Chẳng lẽ là đại năng của Quỷ giới thông qua con đường ngoài?” Địch Ngũ thấy uy lực của kiếp vân đó, sợ đến run rẩy.

 

“Nếu là đại năng, còn sẽ đường ?” Tư Mã U Nguyệt .

 

Người đến cảnh giới đó, đều là trực tiếp xé rách gian, ví dụ như lúc Vu Lăng Vũ đến Ma giới, lúc Mặc Vũ về Quỷ giới.

 

“Cũng .”

 

“Kiếp vân lợi hại như , hoặc là độ kiếp tội ác tày trời, hoặc là đang độ kiếp tập thể.” Tư Mã Tu Tề . “ dù là loại nào, đối với hành trình của chúng đều lợi.”

 

“Không sai.”

 

Uy lực của độ kiếp sẽ kinh động linh thú ở đây, khiến chúng dám hành động thiếu suy nghĩ, thể giúp họ giảm bớt ít thời gian và tinh lực.

 

cách quá xa, họ thấy độ kiếp là ai. Lôi kiếp đ.á.n.h suốt ban ngày đó tan , Tư Mã U Nguyệt xác định bên ngoài nguy hiểm, mới dẫn ngoài.

 

“Dựa theo hướng độ kiếp , hẳn là thể đến Quỷ Thành.” Tư Mã U Nguyệt về hướng đó, trong lòng tính toán mất bao lâu thể đến nơi độ kiếp .

 

“Cái đó, cái đó…” Địch Ngũ ngoài xong, cơ thể vẫn luôn run rẩy. “Ta thể về ?”

 

Tư Mã U Nguyệt thấy tự chủ mà run rẩy, nhớ cũng là Quỷ tộc, dư uy của lôi kiếp ẩn chứa trong khí đối với cũng dễ chịu, liền mở cửa Tiểu Giới, để , định đợi qua khỏi đoạn đường mới để .

 

Họ phi hành thú, một đường bay nhanh về phía Quỷ Thành. Sau khi bay hai ngày, họ thấy mặt đất một đám t.h.i t.h.ể đ.á.n.h cháy đen.

 

“Mười mấy Quỷ tộc cùng độ kiếp, khó trách uy lực mạnh như .” Tư Mã Lưu Phong . “U Nguyệt, nếu là ngươi, thể đỡ lôi kiếp ngày đó ?”

 

“Cái đó so với ở Đông Bình Thành, ngươi thấy thế nào?” Tư Mã U Nguyệt hỏi .

 

“Cũng , lôi kiếp lớn như ở Đông Bình Thành còn qua , chút đối với ngươi chỉ là chuyện nhỏ.” Tư Mã Lưu Phong . “U Nguyệt, đến đây, cho chúng , ngươi mà miễn dịch với lôi điện? Ta thấy những Linh Sư thuộc tính lôi cũng như ngươi. Ngươi cho , cũng học hỏi một chút, cũng thể miễn dịch với lôi điện.”

 

“Chuyện , thật cũng dễ dàng.” Tư Mã U Nguyệt tủm tỉm Tư Mã Lưu Phong. “Ngươi lôi kiếp đ.á.n.h nhiều , uy lực càng mạnh càng , đó ngươi sẽ quen thôi.”

 

Tư Mã Lưu Phong nghiêm túc nghĩ lời của nàng, ngay đó phản ứng nàng đang lừa , : “Một chút cũng tôn lão ái ấu.”

 

“Ta thật mà!” Tư Mã U Nguyệt vô tội . “Lúc chính là đ.á.n.h vài , đó trong cơ thể thuộc tính lôi, phát hiện thể dẫn động lôi kiếp, đó chuyện cứ thế thuận theo tự nhiên.”

 

Tư Mã Tu Tề và Hoàng Oanh Oanh lúc đầu cho rằng nàng đùa, nàng , chút đau lòng sờ đầu nàng, : “Thật thể tưởng tượng con qua con đường như thế nào. Đứa trẻ đáng thương, con cần vất vả như nữa, chuyện gì cứ giao cho chúng .”

 

 

Loading...