Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1291 - 1300: Tìm đến lối vào Quỷ Thành
Cập nhật lúc: 2025-10-08 04:12:09
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 1291: Đây là thế giới của đẳng cấp
Còn đến nữa ? Mình dường như quen ai cả?
“Ai đến ?”
“Đến nhiều, đều là tộc trưởng của các tộc Điểu.” Bạch Tháp . “Họ gặp cô và Xích Diễm đại nhân.”
Tư Mã U Nguyệt sững sờ một chút, liền liên lạc với Xích Diễm trong linh hồn tháp, hỏi gặp .
Xích Diễm im lặng một lúc, : “Ta ngoài gặp họ, ngươi cứ ở đây chờ là .”
“Không cần cùng ngươi ?”
“Ngươi ở đây khách ?”
Tư Mã U Nguyệt các vị hội trưởng, họ lập tức hiểu ý, : “Chúng chỉ là đến xem tình hình của ngươi, cho ngươi chuyện . Bây giờ nếu gần xong, ngươi chuyện khác bận, chúng sẽ về .”
“Thật ngại quá.” Tư Mã U Nguyệt cũng giữ họ , Xích Diễm đầu tiên gặp những tộc Điểu đó, nàng cùng .
“Vậy chúng về , chuyện của liên minh sẽ cho ngươi .” Tiết Trường Lâm và những khác dậy .
“Được, khi thương thế của lành, sẽ đến tìm các vị. Các vị khi nào rời ?” Tư Mã U Nguyuyệt tiễn họ ngoài hỏi.
“Chắc là lâu nữa.” Hạ Trường Thiên . “Đợi chúng sắp xếp xong chuyện của liên minh sẽ thông báo cho ngươi.”
“Cũng . Ta thể sẽ một việc khác cần xử lý, ngài thể trực tiếp cho thì nhất.” Tư Mã U Nguyệt cảm kích sự thông cảm của họ.
“Ngươi vì chuyện mà thương nghiêm trọng như , nhiều chuyện cần xử lý, chúng thể cho ngươi một chút tiện lợi cũng là điều nên .” Hạ Trường Thiên . “ U Nguyệt, ngươi phó minh chủ cũng thể quên là của Công hội Luyện Đan Sư của nhé!”
Tư Mã U Nguyuyệt thấy ánh mắt chút oán giận của , bật , : “Hội trưởng ngài yên tâm, sẽ quên .”
“Vậy thì .”
“ , thấy Cao thị vệ ?” Tư Mã U Nguyệt nhớ sự dính líu của Hạ Trường Thiên với Cao Chí Hồng, đó thấy còn tưởng là việc đột xuất, nhưng lâu như cũng thấy, điều thật kỳ lạ.
“Ta bảo điều tra chuyện của thế lực đó .” Hạ Trường Thiên .
Tư Mã U Nguyệt chút kinh ngạc. “Vậy an của ngài ai phụ trách?”
“Có thị vệ khác.” Hạ Trường Thiên .
“Thị vệ khác thể bảo vệ cho ngài ?” Tư Mã U Nguyuyệt chút yên tâm.
Người của thế lực đó nếu chuyện của liên minh, chừng sẽ gì đó với họ, nếu thị vệ bảo vệ chu đáo, an của họ sẽ gặp nguy hiểm.
“Chắc là thành vấn đề.” Hạ Trường Thiên . “Thế lực đó dù mạnh đến cũng dám đến liên minh gây rối.”
“Hy vọng là .” Tư Mã U Nguyệt mím môi.
Họ , nàng vẫn yên tâm, lén phái mấy con Xích Phong theo .
Sau khi Hạ Trường Thiên và những khác rời , Bạch Tháp dẫn một đám đến. Tư Mã U Nguyệt liếc qua, hơn hai mươi .
“Chúng thần mắt tiểu thư U Nguyệt.” Họ hành lễ với Tư Mã U Nguyệt.
Dù ngày thường họ cao ngạo đến , dù coi thường nhân loại đến mức nào, nhưng hôm nay, họ đều hạ thấp tư thái xuống mức thấp nhất!
Nếu đám Kim Cánh Đại Bàng mới tiến hóa lâu còn thể dựa tư lịch già mà chọn cách lơ nàng, thì sự xuất hiện của Chu Tước khiến họ bao giờ thể trốn tránh địa vị của Tư Mã U Nguyệt trong tộc Điểu nữa.
“Các vị là…” Tư Mã U Nguyuyệt quen ai cả.
“Chúng đều là tộc trưởng của tộc Điểu, ngày đó ở đây, khi tin tiểu thư thương, cho nên đến hôm nay mới đến bái kiến, mong tiểu thư và đại nhân thứ tội.”
“Ta các vị hôm nay đến để gặp Xích Diễm.” Tư Mã U Nguyệt . “Xích Diễm, đây .”
Xích Diễm bước , các tộc trưởng tộc Điểu chịu nổi uy áp của , bộ quỳ xuống.
“Ra mắt thần điểu đại nhân.”
Xích Diễm lạnh lùng những mặt đất, : “Sau thấy nàng cũng như thấy , cung kính như , ?”
“Vâng, chúng thần hiểu.” Mồ hôi lạnh túa trán các vị tộc trưởng. Vừa họ tuy thừa nhận địa vị của Tư Mã U Nguyệt, nhưng mấy cung kính, bởi vì trong mắt họ, Tư Mã U Nguyệt vẫn chỉ là một tiểu bối.
ngờ điều chọc giận Xích Diễm, khiến oai phủ đầu, nhấn mạnh địa vị của Tư Mã U Nguyệt.
Xem thể coi thường tiểu tổ tông !
Xích Diễm thu hồi uy áp, xuống bên cạnh Tư Mã U Nguyệt. “Các ngươi dậy .”
Các vị tộc trưởng run rẩy dậy. Vừa uy áp của khiến họ cảm thấy, mặt Xích Diễm, chỉ cần động một ý niệm là thể khiến họ c.h.ế.t như .
“Được , các ngươi gặp , cũng đối xử với khế chủ của như thế nào, bây giờ thể về .” Xích Diễm .
“…” Tư Mã U Nguyệt câm nín, đợi lâu như , chỉ để đuổi ?
Các vị tộc trưởng cũng chút kinh ngạc, ghế nhúc nhích.
Thần điểu đại nhân cần lạnh lùng như !
“Thần điểu đại nhân…”
“Khi nào việc sẽ gọi các ngươi. Các ngươi chỉ cần để phương thức liên lạc và nơi ở là .” Xích Diễm .
“…”
Tuy ở cùng thần điểu đại nhân thêm một lúc, nhưng vẫn chống ý của Xích Diễm, cuối cùng các vị tộc trưởng đành rời , và Xích Diễm lệnh truyền đạt ý của ngoài. Khi U Nguyệt và tìm họ, họ đừng đến phiền cuộc sống của các nàng.
Tư Mã U Nguyệt cảm thấy thái độ của Xích Diễm thật cao ngạo, nhưng ngờ các vị tộc trưởng bộ đều ngoan ngoãn lời .
Xích Diễm thấy sự kinh ngạc trong đáy mắt Tư Mã U Nguyệt, liền tùy tay bưng chén của nàng uống một ngụm, : “Đây là thế giới của đẳng cấp, ngươi quen sẽ thôi.”
“Đó là chén của …” Tư Mã U Nguyệt kháng nghị.
“Dù Vu Lăng Vũ của ngươi cũng ở đây, sẽ gì .” Xích Diễm thản nhiên .
“Ngươi thói ở sạch ?”
“Quen .” Xích Diễm uống một ngụm mới đặt chén xuống, trở về linh hồn tháp.
Tư Mã U Nguyệt thấy tự tác chủ trương về, cảm thán thực lực đúng là .
Nói cũng , nếu Xích Diễm phản phệ, nàng căn bản sức chống cự nhỉ?
May mà tâm tư đó.
Bây giờ đều hết, nàng hít một , dậy rời khỏi phòng tiếp khách.
Không tình hình hậu viện thế nào, nàng khỏi sân thấy tằng tổ phụ và Vu Lăng Vũ chuyện dường như cũng mấy hòa hợp.
dù cũng là tằng tổ phụ của , tuy ông nội đồng ý, nhưng đối với trực hệ của nàng, cửa ải vẫn qua.
Nàng tưởng rằng trở về sẽ thấy một cảnh tượng tương đối hổ, nhưng ngờ hậu viện thấy một khung cảnh hòa thuận vui vẻ.
Bốn uống chuyện đùa, cảnh tượng nàng tưởng tượng.
Nàng nhớ lúc rời còn loáng thoáng thấy tằng tổ phụ chất vấn , mới một lát ?
Tên thật đúng là cách!
Chương 1292: Con ch.ó là Địa Ngục Khuyển
Sau đó một đến tìm Tư Mã U Nguyệt, đều nàng lấy lý do cơ thể hồi phục mà từ chối.
Những cũng là thế lực nào, nàng chẳng thời gian rảnh để đối phó với họ.
Tuy Tư Mã Trí Viễn cảm thấy giao hảo với các thế lực lợi, nhưng cháu gái cố của thích, ông cũng gì.
Mấy ngày , Tây Môn Phong dẫn theo Suốt Đời và những khác trở về.
“Phong nhi, các ngươi ?” Tư Mã U Nguyệt thấy Tây Môn Phong và những khác sân, liền tới hỏi.
“Đã Đông Bình Thành một chuyến, kiểm kê tổn thất ở đó.” Tây Môn Phong . “Nghĩ rằng mấy ngày là xong, mà ngươi đang bận, cho nên cho ngươi .”
“Tình hình thế nào?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Mỗi ngành nghề đều tổn thất một ít, nhưng quá nghiêm trọng. Nghiêm trọng nhất là cửa hàng linh bố, vì quỷ khí ăn mòn, bộ đều thể dùng nữa.”
“Nhân viên thì ?”
“Nhân viên cửa hàng c.h.ế.t mười mấy , chúng cho nhà họ tiền trấn an. Những khác vì khống chế quá lâu, nên tinh thần lực hao tổn, tạm thời thể việc nữa, cho đưa họ về Đoạn Trường Cốc. Còn về việc kinh doanh ở Đông Bình Thành, cho họ tạm thời đóng cửa mấy ngày, bổ sung hàng hóa, đợi trong cốc phái mới đến sẽ kinh doanh trở .”
“Ừm, dù chúng cũng thiếu chút đó. Đợi sắp xếp xong bắt đầu cũng .” Tư Mã U Nguyuyệt . “Liễu Lương Tài và Lão Tất bọn họ ?”
“Ta bảo họ về nghỉ ngơi. Mấy ngày nay họ vẫn luôn bận rộn.” Tây Môn Phong đáp.
“Vậy đợi họ nghỉ ngơi xong thì gọi họ đến thương lượng một chút.” Tư Mã U Nguyệt .
“Là bắt đầu đối phó với Âm Dương Cung và Tông Chính gia ?” Tây Môn Phong hỏi.
“Ngươi thấy thế nào?” Tư Mã U Nguyệt hỏi .
Tây Môn Phong vén lọn tóc mái bên tai nàng , : “Trong cốc sớm chuẩn xong, nhưng những chuyện cứ giao cho chúng xử lý là . Ngươi mới thương, vẫn là nên nhọc lòng những chuyện .”
Tư Mã U Nguyệt thể cảm nhận sự sủng ái và sợ hãi trong lời của , : “Vết thương của lành , ngươi mà.”
“Tuy thấy vết thương của ngươi lành, nhưng nhắm mắt , trong đầu vẫn hiện lên hình ảnh ngươi đ.á.n.h thành than.” Giọng Tây Môn Phong chút run rẩy.
Tư Mã U Nguyệt thấy sự sợ hãi trong mắt , chuyện khiến sợ hãi, cho mấy ngày nay đều chìm trong cảm giác sắp mất nàng.
Nàng nắm lấy tay , mắt , : “Ngươi yên tâm , nếu sống một đời, sẽ để dễ dàng c.h.ế.t nữa.”
“Ngày đó nếu Lăng Vũ tương trợ, ngươi thể kiên trì đến cuối cùng ?”
Nghĩ đến cảnh tượng ngày đó, trong lòng vẫn còn một trận rét run.
“Đương nhiên thể. Chẳng qua tình hình sẽ tệ hơn một chút mà thôi.” Tư Mã U Nguyệt . “Vân Hồn và như , sẽ thật sự đ.á.n.h c.h.ế.t .”
“Dù thế nào nữa, ngươi cứ nghỉ ngơi cho là , chuyện trong cốc cứ giao cho chúng .” Tây Môn Phong . “Việc của ngươi bây giờ là nghỉ ngơi cho , những chuyện khác cần bận tâm. Ta sẽ báo cho ngươi tin tức mới nhất.”
Tư Mã U Nguyệt thấy kiên quyết như , nhún vai: “Vậy thôi. Nếu chuyện ở đây xử lý xong, chúng sẽ về Đoạn Trường Cốc.”
“Chuyện ngươi định xử lý thế nào?” Tây Môn Phong liếc căn phòng của Tư Mã Trí Viễn.
“Nói thật, cũng .” Tư Mã U Nguyệt . “Ta Tư Mã gia rốt cuộc là như thế nào, cho nên tạm thời thể quyết định . Ta nghĩ, đợi đến khi tìm phụ hãy .”
“Ta thấy Tư Mã gia chủ như , thái độ hình như … kiên quyết.” Tây Môn Phong do dự một chút, đổi từ “vô ” thành “kiên quyết”.
“Ta cảm thấy của Đoạn Trường Cốc chúng tình, nếu đó chỉ là một gia tộc lạnh lùng, chắc chắn nguyện ý ở cùng trong cốc.” Tư Mã U Nguyệt cũng mặc kệ Tư Mã Trí Viễn trong phòng .
Hoặc là , nàng cũng mượn cơ hội để bày tỏ ý của .
Trong phòng, Tư Mã Trí Viễn nhíu mày. Tiểu gia hỏa hiện tại vẫn còn oán hận sâu sắc với gia tộc!
Xem để nó về nhà, còn một quãng đường dài!
Tư Mã U Nguyệt và Tây Môn Phong đang chuyện vui vẻ, đột nhiên cảm giác gian truyền đến một trận d.a.o động, hai đều cảnh giác qua. Trong phòng, Vu Lăng Vũ và Tư Mã Trí Viễn cũng đều .
“Ai?”
Trong gian tràn sương mù màu đen, từ từ hình thành một bóng .
Người đó đến mặt Tư Mã U Nguyệt quỳ xuống, : “Thuộc hạ mắt tiểu thư.”
“Người của Quỷ tộc?” Tư Mã U Nguyệt nhướng mày.
“Vâng, thuộc hạ là của đội cận vệ, tên là Địch Ngũ.” Nam tử đó .
“Địch Ngũ? Ca ca của Địch Lục?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Tiểu thư quả nhiên thông tuệ. Địch Lục , tuyệt đối thể lừa tiểu thư một phút.” Nam tử .
“Không ngờ là một trong những dẫn đầu của đội cận vệ, mau dậy .” Tư Mã U Nguyệt đưa tay lên.
Địch Ngũ dậy, lấy một tấm lệnh bài. Lệnh bài tay lưu quang lấp lánh, chứng tỏ quả thực là chủ nhân của lệnh bài.
Địch Hi từng với nàng, chỉ cầm loại lệnh bài đến tìm nàng mới thể tin tưởng.
“Là biểu ca bảo ngươi đến ? Có ở Quỷ giới xảy chuyện gì ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Là chủ tử bảo đến, nhưng xảy chuyện gì, mà là vì chuyện của tiểu thư ở bên gây xôn xao nhỏ ở Quỷ giới, cho nên chủ tử đặc biệt bảo đến cho tiểu thư, gần đây đừng đến Quỷ giới.” Địch Ngũ .
“Ta?”
“ . Tiểu thư lợi dụng lôi kiếp g.i.ế.c ít của Quỷ tộc, trong đó thiếu con cháu của các thế gia và thiên tài của các môn phái, cho nên ở Quỷ giới ít đang náo loạn, yêu cầu Quỷ Vương phát binh đến đây thảo phạt ngươi.” Địch Ngũ .
“Nhân giới cũng đến là đến ?” Tư Mã U Nguyệt .
“Người bình thường thì thể đến, nhưng nếu sự trợ giúp nào đó, giống như loại thì cũng thể.” Địch Ngũ . “Nếu họ phái tương đối lợi hại đến đây ám sát ngươi, cũng tương đương nguy hiểm. Cho nên chủ tử còn nhắc nhở tiểu thư, đề phòng Quỷ tộc ám sát.”
“Ngươi trở về cho , sẽ tự cẩn thận.” Tư Mã U Nguyệt .
“Chủ tử bảo trở về.” Địch Ngũ .
“Không bảo ngươi trở về? Bảo ngươi ở ?”
“ , chủ tử bảo ở bảo vệ tiểu thư.”
Người trong sân đều im lặng. Tây Môn Phong Địch Ngũ, : “Nếu thật sự phái đến ám sát, dù ngươi cũng thể ngăn cản ? Ngươi ở ngược sẽ mang đến phiền phức cho chúng .”
“Chỉ cần thu liễm thở, dù là cường giả Tôn cấp cũng thể phát hiện .” Địch Ngũ . “Hơn nữa đối với khí tức của Quỷ tộc tương đối nhạy cảm, một khi Quỷ tộc đến gần, lập tức thể phát hiện.”
“Ngươi là thuộc loại ch.ó ?” Tư Mã U Nguyệt .
“Tiểu thư thật thông minh, bản thể của chính là Địa Ngục Khuyển.” Địch Ngũ đắc ý .
“…”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tư Mã U Nguyệt câm nín, nàng chỉ là thuận miệng trêu chọc, thật sự chính là một con chó!
Chương 1293: Lì lợm la l.i.ế.m cũng !
nghĩ thì nghĩ, nàng cũng . Hơn nữa, Địa Ngục Khuyển cũng là ch.ó thường, ? Nói như , sẽ buồn đó.
“Cái đó, thật sự cần ngươi theo .” Nàng quen lạ theo , như , nhiều chuyện nàng sẽ tiện.
“, nếu theo ngươi, cũng về .” Địch Ngũ vẻ mặt tủi Tư Mã U Nguyệt.
“Không về ? Ý là ?”
“Ta đến đây dùng thông đạo một chiều, chỉ thể từ bên qua, thể từ bên về.” Địch Ngũ .
Mặt Tư Mã U Nguyệt tối sầm . “Cái là biểu ca bảo ngươi ?”
“Tiểu thư thật thông minh!”
“Lăng Vũ, ngươi thể đưa về Quỷ giới ?” Tư Mã U Nguyệt chuyển ánh mắt sang Vu Lăng Vũ ở bên cạnh.
“Có thể.” Vu Lăng Vũ gật đầu.
“Không tiểu thư! Ngươi mà đưa về, sẽ mấy tên c.h.ế.t mất.” Địch Ngũ kêu lên. “Nếu , thà c.h.ế.t ở Nhân giới còn hơn.”
“…”
Tính cách của Quỷ tộc đều tương đối âm u ? Cái bộ dạng hài hước là ? Sao Địch Ngũ kém xa Địch Lục trầm như ?
“Địch Ngũ, ngươi theo bên cạnh thật sự thích hợp.” Tư Mã U Nguyệt . “Ta nhiều việc cần thành, ngươi ở bên cạnh , sẽ tiện việc.”
“Tiểu thư, ngươi cứ coi như tồn tại là , nhất định lời nào, gây ồn ào, quấy rầy, chỉ giúp ngươi chú ý xung quanh nguy hiểm , sẽ phiền ngươi việc.” Địch Ngũ .
“…”
Tư Mã U Nguyệt phát hiện tên thật sự tiềm năng nàng câm nín, hiểu ý chứ!
Nàng ghét bỏ thêm bên cạnh, mà là bí mật của riêng !
tên , dường như lĩnh hội ý của nàng, còn vẻ sẽ ngoan ngoãn ở yên lời nào.
“Có cần tay ?” Vu Lăng Vũ hỏi.
“Ngươi…” Tư Mã U Nguyệt bộ dạng đáng thương của Địch Ngũ, ba chữ “ tay ” nghẹn ở cổ họng .
Ai dạy tên bán manh ?
Địch Ngũ thấy Tư Mã U Nguyệt mềm lòng, liền vội vàng dán , hì hì : “Tiểu thư, ngươi yên tâm , nhất định sẽ là một mỹ nam tử yên tĩnh!”
Tư Mã U Nguyệt liếc một cái, ngũ quan quả thực đoan chính, nhưng khuôn mặt búp bê cùng đôi mắt yên phận đó bán .
“Ta thấy, vẫn là nên đưa về thì hơn.” Tây Môn Phong . “Chúng mới giải quyết xong chuyện của Quỷ tộc, ngươi bây giờ cùng với Quỷ tộc, nếu , chỉ sợ sẽ gây một phiền phức.”
Địch Ngũ chút oán giận Tây Môn Phong, tiểu thư nghĩ đến , tên còn ở đây xúi giục, xa như !
“Ta cũng tán thành cách của Phong nhi. Quỷ tộc mới gây động tĩnh lớn như , khiến đại lục càng thêm oán hận Quỷ tộc. Dù ngươi cứu chữa cho họ, họ cũng sẽ vì thế mà giảm bớt oán hận đối với Quỷ tộc, ngược còn sẽ trách tội lên ngươi.” Tư Mã Trí Viễn xa trông rộng, đối với lòng cũng tương đối hiểu .
Tư Mã U Nguyệt mỉm Địch Ngũ. “Xem , một , là ngươi ở thật sự thích hợp.”
“Ta… mặc kệ, về, theo ngươi!” Địch Ngũ . “Ta mà về, sẽ còn mặt mũi gặp nữa!”
Khi Bạch Tháp , thấy một mà ông từng gặp đang nũng giở trò với Tư Mã U Nguyệt.
“Cốc chủ, phó cốc chủ. Đây là…”
“Lão Bạch, ngươi cảm nhận khí tức của ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
Bạch Tháp cảm ứng một lúc, : “Không cảm nhận , đây là công tử nhà nào ?”
“Ngươi cảm nhận khí tức Quỷ tộc ?”
“Hắn là của Quỷ tộc? Cốc chủ, của Quỷ tộc đến đây?” Bạch Tháp kinh ngạc, ông thật sự là của Quỷ tộc.
Tư Mã U Nguyệt chút kinh ngạc, nàng còn tưởng tên khoác lác, ngờ thật sự chút tài năng.
“Chúng thử .” Tư Mã U Nguyệt . “Ngươi gọi Lão Tất và những khác đến thử xem, đừng cho họ.”
“Vâng.” Bạch Tháp định ngoài, đột nhiên nhớ mục đích , : “Phó cốc chủ, của Bặc Toán Môn cầu kiến.”
“Bặc Toán Môn? Là Ngân Lâm đến ?” Cơ thể Tư Mã U Nguyệt cứng đờ.
“Không Ngân Lâm đại nhân, là một nam tử trẻ. Hắn tên là Tiểu Đồng.” Bạch Tháp .
“Tiểu Đồng đến? Hắn ở ?”
“Đang ở phòng khách chờ.” Bạch Tháp tại Tư Mã U Nguyệt kích động như .
“Ta trực tiếp qua đó là . Ngươi dẫn Lão Tất và những khác đến đây thử nghiệm một chút.”
Tư Mã U Nguyệt xong liền bỏ cả một sân chạy .
, là chạy, điều đây từng xảy .
“Nha đầu thấy cũng bao giờ kích động như .” Tư Mã Trí Viễn vui, ghen tị, oán giận.
“Nàng thấy cũng kích động như .” Vu Lăng Vũ ở một bên phụ họa.
“Ngươi cũng đãi ngộ ?” Tư Mã Trí Viễn trong lòng cân bằng một chút, xem một ông là đãi ngộ . “ , Bặc Toán Môn tìm đến nàng?”
“Chắc là đến để cho nàng về tin tức của phụ nàng.” Vu Lăng Vũ tuy là suy đoán, nhưng giọng điệu vô cùng chắc chắn.
“Ngươi gì!” Tư Mã Trí Viễn cũng kích động. “Bặc Toán Môn thật sự sẽ cho nàng tin tức của Hiên Nhi?”
“Tư Mã gia chủ ?” Vu Lăng Vũ thấy ông kinh ngạc như , : “Ngân Lâm bảo U U tìm nước tinh khiết trong Tiên Cảnh, tìm sẽ cho nàng về tin tức của phụ . Sau đó nàng ngoài, Ngân Lâm thời cơ đến, nghĩ chắc là vì lúc đó linh lực của nàng phong ấn. Bây giờ linh lực của nàng trở , cho nên suy đoán chắc là đến để cho nàng tin tức.”
Mặt Tư Mã Trí Viễn trầm xuống. “Chuyện quan trọng như , .”
“Hai vị thúc thúc cho ông ?” Vu Lăng Vũ vô tình .
“Hai thằng nhãi ranh đó, chuyện quan trọng như mà cho ! Xem thu thập chúng nó !”
Tư Mã Trí Viễn xong liền về phía phòng của Tư Mã Lưu Phong và những khác, tìm tính sổ.
Vu Lăng Vũ phúc hậu . Cho các ngươi đó giúp , còn bỏ đá xuống giếng, các ngươi chịu khổ .
“Chiêu , đủ tàn nhẫn! Hai vị thúc thúc chỉ sợ lão gia tử thu thập một thời gian dài.” Tây Môn Phong . “Họ chọc giận ngươi ?”
“Không .” Vu Lăng Vũ miệng , nhưng biểu cảm nghĩ như .
Địch Ngũ ở một bên xem như lọt trong sương mù, nhưng Vu Lăng Vũ dễ chọc, vẫn là nên chọc thì hơn.
Tư Mã U Nguyệt phòng khách, quả nhiên thấy một Tiểu Đồng đang bên trong chờ nàng.
“Tiểu Đồng, là sư phụ của ngươi bảo ngươi đến đưa tin tức cho ?”
Chương 1294: Tin tức của phụ
Tiểu Đồng thấy bộ dạng vội vã của nàng, khẽ : “ .”
“Sư phụ của ngươi gì? Phụ ở ?” Tư Mã U Nguyệt nôn nóng hỏi.
“U Nguyệt tỷ tỷ, tỷ đừng vội, sư phụ , đợi đến đông đủ mới thể cho tỷ.” Tiểu Đồng với bộ dạng điềm tĩnh đó, thật chút giống vị sư phụ đáng ghét của .
“Đây là chuyện của riêng ? Sao còn đợi khác đến đông đủ?” Tư Mã U Nguyệt khó hiểu hỏi.
“Sư phụ , vì tỷ cho chúng quá nhiều, nên chúng báo đáp tỷ. Vốn dĩ chỉ thể cho tỷ tin tức của phụ , bây giờ chúng cùng tỷ cứu phụ . Cho nên cùng tỷ.” Tiểu Đồng .
“Các ngươi thể tham gia những chuyện ? Nếu tham gia , thể sẽ mang đến điều gì cho các ngươi ?” Tư Mã U Nguyệt chút lo lắng hỏi.
“U Nguyệt tỷ tỷ, sư phụ vì tỷ mà đổi tương lai, nếu trả cho tỷ, sẽ thể tiêu nghiệp, sẽ cản trở sự phát triển của .” Tiểu Đồng . “Hơn nữa sư phụ tính cho , chuyến của , hữu kinh vô hiểm, sẽ c.h.ế.t.”
Nghe , Tư Mã U Nguyệt yên lòng, hỏi: “Vậy ngươi còn đợi , là ai?”
“Một là , một đến . Còn một đang đường, chắc cũng sắp đến .” Tiểu Đồng .
“Một đến ? Là ai?”
“Chính là Quỷ tộc ở hậu viện của tỷ đó.” Tiểu Đồng .
“Địch Ngũ? Tại cần cùng ?” Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc hỏi.
“Sư phụ , đến nơi đó, sẽ tác dụng lớn.” Tiểu Đồng .
Tư Mã U Nguyệt thầm tính toán một chút, xem thời điểm Địch Ngũ đến đây cũng là ngẫu nhiên.
“Vậy còn ?” Nàng hỏi.
“Một khác là bạn cũ của tỷ, sư phụ phái tìm , đồng ý đến giúp đỡ.” Tiểu Đồng .
“Bạn cũ của ? Ai ?” Tư Mã U Nguyệt nghĩ nghĩ, bạn cũ của chỉ Tần Mặc và Mạc Tam ?
“Đương nhiên là .” Giọng của Mạc Tam từ bên ngoài truyền đến, tiếp theo bóng dáng phóng đãng kìm của liền .
“Tam Chỏm, thật sự là ngươi!” Tư Mã U Nguyệt Mạc Tam, kinh ngạc thôi.
“Đương nhiên.” Mạc Tam tới, vỗ vai nàng. “Ngươi chuyện, thể đến ?”
“Hì hì, cảm ơn ngươi.” Tư Mã U Nguyệt dùng nắm đ.ấ.m đấm nhẹ n.g.ự.c Mạc Tam, Tiểu Đồng hỏi: “ mà, tại nhất định cùng ?”
“Sư phụ , trong lĩnh vực tìm linh là tuyệt nhất, , mới thể đảm bảo cứu phụ ngươi .” Tiểu Đồng .
“Tìm linh? Cái cũng thể mà!”
“Sư phụ nếu như , tự nhiên là lý của .” Tiểu Đồng .
“Được thôi. Vậy cần Địch Ngũ cùng gì?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Có nó, chúng mới thể đến nơi đó.”
“Phụ ở Quỷ giới?”
“Cũng coi như là .” Tiểu Đồng . “Ngươi , thật Quỷ giới và Nhân giới một nơi giao ?”
Tư Mã U Nguyệt nhíu mày, nàng từng đến nơi ?
“Quỷ Thành?” Mạc Tam .
“ .”
“Đó là nơi trong truyền thuyết ?”
“Không, đó là sự tồn tại chân thật.” Tiểu Đồng . “Chẳng qua vì ở chỗ chúng , nên thế nhân đến.”
“Vậy Quỷ Thành rốt cuộc ở ?”
“Ở nơi giao giữa Nhân giới và Quỷ giới.” Tiểu Đồng . “Cụ thể ở , cũng .”
“Ngươi cũng lời .” Mạc Tam . “Nơi giao giữa Nhân giới và Quỷ giới rốt cuộc ở ?”
“Ta cũng .” Tiểu Đồng nhún vai, vẻ mặt ngây thơ.
“…”
“Ngươi là bặc toán tử, sư phụ của ngươi là Ngân Lâm, ngươi thể ?” Mạc Tam trừng mắt Tiểu Đồng.
“Sư phụ ở , chỉ Quỷ tộc đó .” Tiểu Đồng .
“Vậy thì gọi Quỷ tộc đó đến hỏi!”
“Khoan .” Tư Mã U Nguyệt gọi hai . “Quỷ giới và Nhân giới từ khi nào nơi giao ? Không khi c.h.ế.t linh hồn sẽ tự động đến Quỷ giới, nhưng Quỷ giới thể qua đây ? Nếu nơi giao , tại còn xảy chuyện ở Đông Bình Thành?”
“Đó là bởi vì, Quỷ Thành tuy là nơi giao giữa Nhân giới và Quỷ giới, nhưng từ đó ngoài, quả thực còn khó hơn lên trời. Những Quỷ tộc đó thà chọn cách như ở Đông Bình Thành, cũng từ Quỷ Thành qua đây.” Mạc Tam .
“Tại ?” Có đường , nhất quyết dùng cách đó?
“Nơi đó lôi kiếp canh giữ. Còn Nhân tộc.” Tiểu Đồng giải thích.
“À, vẫn là nên tìm đường tắt .” Tư Mã U Nguyệt .
Người Quỷ tộc vượt qua lôi kiếp, đó gần như là chuyện thể, huống chi dù chịu đựng lôi kiếp, bên ngoài còn Nhân tộc canh giữ. Nhìn thấy Quỷ tộc thương, Nhân tộc sẽ trực tiếp xông lên g.i.ế.c c.h.ế.t.
“Cũng qua đây, chẳng qua trong lịch sử cực kỳ hiếm hoi.”
“Vậy Nhân tộc thể tự do qua nơi đó ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Nhân tộc qua cũng trải qua lôi kiếp.” Tiểu Đồng . “ mà, Quỷ tộc còn thường xuyên khai quật một thông đạo, nhưng còn sống đến Quỷ giới thì chỉ thể qua nơi đó.”
Dù c.h.ế.t ở , linh hồn đều sẽ tự động tiến Quỷ giới, nhưng còn sống Quỷ giới thì chỉ thể qua Quỷ Thành.
“Cho nên , phụ năm đó đến Quỷ giới tìm mẫu , cho nên mới Quỷ Thành. ông địa chỉ của Quỷ Thành?” Tư Mã U Nguyệt chút nghi hoặc, nhưng thắc mắc chỉ thể tìm ông mới câu trả lời.
“Nếu cha ngươi thật sự thông qua nơi để tìm mẫu ngươi, chừng chính là nhốt ở đó.” Mạc Tam . “Hai vị thúc của ngươi tuy tìm ông lâu như , nhưng nếu Quỷ Thành, tự nhiên sẽ tìm ông .”
“Rất khả năng.” Tư Mã U Nguyệt . “Các ngươi cùng , chúng hỏi Địch Ngũ xem Quỷ Thành ở . Tiện thể hỏi thúc thúc bọn họ Quỷ Thành .”
Ba đến hậu viện, Suốt Đời và Phong Khải bọn họ đều ở đây, đang vây quanh Địch Ngũ xoay tròn, vuốt cằm : “Hắn thật sự là Quỷ tộc ? Sao cảm nhận chút khí tức nào?”
Địch Ngũ đắc ý.
Tư Mã U Nguyệt qua, : “Địch Ngũ, ngươi thể ở .”
“Thật ? Tiểu thư, đồng ý ?” Địch Ngũ vui mừng nhảy múa.
Tây Môn Phong và những khác chút kỳ lạ với sự đổi đột ngột của Tư Mã U Nguyệt, ngoài một chuyến nàng đổi ?
“Ừ, đồng ý.” Tư Mã U Nguyệt . “ mà, một yêu cầu.”
“Tiểu thư cứ , chỉ cần đuổi về, đừng một cái, mười cái tám cái cũng thành vấn đề.”
“Ngươi nếu theo , lời . Ta một ngươi hai, đông ngươi hướng tây, dừng ngươi liền . Ngươi thể ?”
Chương 1295: Nơi
Địch Ngũ yêu cầu của Tư Mã U Nguyệt, cả đều ngây .
Mặt Tư Mã U Nguyệt trầm xuống. “Sao , ? Nếu , thì trở về .”
“Không , .” Địch Ngũ vội vàng phủ nhận. “Ta chỉ là tương đối kinh ngạc.”
“Kinh ngạc cái gì?”
“Lúc đến, chủ tử từng dặn dò, đến đây nhất định lời tiểu thư, ngươi một tuyệt hai, ngươi hướng đông tuyệt hướng tây. Ta đây là đang kinh ngạc lời của tiểu thư giống hệt lời dặn của chủ tử.” Địch Ngũ .
“Biểu ca cũng như ?” Lòng Tư Mã U Nguyệt ấm áp. “Nếu biểu ca cũng dặn như , ngươi lời ?”
“Đương nhiên là lời tiểu thư! Ngươi một tuyệt đối hai, ngươi bảo hướng đông, tuyệt đối hướng tây!” Địch Ngũ .
“Đây là tự ngươi đấy nhé.” Tư Mã U Nguyệt .
“Ừm ừm.” Địch Ngũ gật đầu lia lịa, tỏ ý nhất định sẽ lời.
“Cháu gái cố, cháu để nó theo?” Tư Mã Trí Viễn mấy tán thành, Quỷ tộc ở bên cạnh chính là một tai họa ngầm!
Tây Môn Phong và Tư Mã Lưu Vân bọn họ cũng tán thành nàng.
“Tằng tổ phụ các vị đừng vội, giữ là dụng ý.” Tư Mã U Nguyệt . “Tiểu Đồng , chỉ mới thể dẫn chúng tìm phụ .”
“Cái gì?!”
“Thật ?”
Mọi đều Tiểu Đồng và Địch Ngũ, thể dẫn họ tìm cha nàng ?
“Cháu gái cố, cháu chắc ?”
“Nếu các vị tin Tiểu Đồng, cũng nên tin tưởng sư phụ của , Ngân Lâm.” Tư Mã U Nguyệt .
“Vậy cha ngươi hiện tại ở ?” Tư Mã Lưu Phong hỏi.
“Quỷ Thành.” Tư Mã U Nguyệt . “Địch Ngũ, ngươi Quỷ Thành ở ?”
“Quỷ Thành!” Địch Ngũ hai chữ dọa suýt nữa nhảy dựng lên.
“Xem ngươi là .” Tư Mã U Nguyệt . “Ngươi như thế nào chứ?”
Vẻ mặt của Địch Ngũ trở nên khó coi, khó xử Tư Mã U Nguyệt, : “Tiểu thư, Quỷ Thành là nơi bình thường, thật sự ?”
“Phải .” Tư Mã U Nguyệt khẳng định.
“ nơi đó nguy hiểm.”
“Phụ nhốt ở đó.” Tư Mã U Nguyệt . “Vừa ngươi mới lời .”
Địch Ngũ im lặng.
“Cháu gái cố, cha ngươi thật sự ở Quỷ Thành ?” Lông mày của Tư Mã Trí Viễn nhíu chặt , xem ông Quỷ Thành.
“Gia chủ, ngài Quỷ Thành ?” Tư Mã Lưu Phong hỏi.
“Ừm, từng qua một chút, vẫn luôn cho rằng đó chỉ là một truyền thuyết.” Tư Mã Trí Viễn . “Không ngờ, đến đó.”
“Đó là nơi nào?” Tư Mã Lưu Vân hỏi.
Nhiều năm tìm kiếm như , nếu phương hướng đều tìm đúng, chẳng là đang công vô ích ?
“Đó là nơi giao giữa Nhân giới và Quỷ giới, nhưng bao nhiêu .” Tư Mã Trí Viễn . “Ngay cả cũng cho rằng đó chỉ là nơi trong lời đồn, ngờ thật sự tồn tại.”
“Nơi đó nguy hiểm thế nào?” Tư Mã Lưu Phong hỏi.
“Người sống ở đó đều là Hắc Ám Linh Sư, nếu chính là của Quỷ tộc, các vị thể tưởng tượng cuộc sống ở đó . Người bình thường đến đó đều từng sống sót trở .” Địch Ngũ .
“Đều là Linh Sư thuộc tính hắc ám?”
“Ừm, cũng là chủ tử , chủ tử hình như là mẫu của ngươi .” Địch Ngũ . “Còn về việc mẫu của ngươi từ , cũng .”
“Có ?” Tư Mã U Nguyệt chút đau lòng cho phụ của . Ông nếu nơi đó, chắc chắn nơi đó nguy hiểm đến mức nào. Dù , để tìm mẫu , ông cũng chút do dự.
“U Nguyệt, ngươi định khi nào ? Chúng cũng cùng.” Tư Mã Lưu Phong .
“Nơi đó nguy hiểm, đông chắc là chuyện .” Địch Ngũ . “Các vị đều là Linh Sư thuộc tính hắc ám, khi sẽ gây phiền phức.”
“ nếu chỉ để các ngươi mấy , chúng cũng yên tâm.” Tư Mã Trí Viễn đồng ý.
“Hay là để chúng trong Tiểu Giới .” Tư Mã Lưu Phong . “Không theo ngươi, chúng trong lòng yên tâm.”
Tư Mã U Nguyệt im lặng một lúc, : “Vậy cũng .”
“Ta cũng cùng ngươi.” Tây Môn Phong .
Tư Mã U Nguyệt lắc đầu. “Phong nhi, ngươi và của Đoạn Trường Cốc đều thể .”
“Tại ?”
“Các ngươi còn việc của riêng cần thành! Ta sẽ mất bao lâu, Đoạn Trường Cốc cần các ngươi trấn giữ, việc thôn tính kinh tế của họ cũng thể bắt đầu .” Tư Mã U Nguyệt . “Nếu các ngươi , những chuyện ai sẽ ?”
“ yên tâm.” Tây Môn Phong .
“Có của Huyết Sát Thành cùng , ngươi còn gì yên tâm?” Tư Mã U Nguyệt .
“…”
“Phong nhi, yên tâm , sẽ .” Tư Mã U Nguyệt . “Bên cần ngươi.”
Tây Môn Phong thấy thái độ của nàng kiên quyết, cuối cùng đành đồng ý.
“Vậy ngươi cẩn thận một chút. Chúng ở Đoạn Trường Cốc chờ ngươi trở về.”
“Yên tâm , sẽ trở về.” Tư Mã U Nguyệt .
Tây Môn Phong Vu Lăng Vũ. “Ngươi bảo vệ cho nàng.”
“Tất nhiên.”
“Ta cũng cùng.” Tư Mã Trí Viễn .
“Không .” Tư Mã U Nguyệt một mực từ chối.
“Tại ?” Tư Mã Trí Viễn tổn thương, tại một mực từ chối .
Tư Mã U Nguyệt thấy phản ứng của ông lớn như , liền tiến lên khoác tay ông, : “Tằng tổ phụ, Quỷ Thành sẽ trì hoãn bao lâu cũng , ngài là một gia chủ, gia tộc hiện tại nhiều chuyện như , ngài mà , lỡ đại sự gì tìm thấy ngài thì !”
Đây là đầu tiên Tư Mã U Nguyệt mật với ông, sự mật đó khiến trong lòng ông vui vẻ, nhưng lời của nàng khiến ông vui.
“Gia chủ, cũng thấy ngài thích hợp.” Tư Mã Lưu Phong , thấy Tư Mã Trí Viễn trừng , liền rụt cổ .
“Gia chủ, gia tộc gần đây chuyện với Cố gia đến giai đoạn gay cấn ?” Tư Mã Lưu Vân .
“Hai thằng nhóc thối tha các ngươi!” Tư Mã Trí Viễn nổi giận, hai tên cũng giống như Tư Mã U Nguyệt, cho ông !
“Gia chủ, chúng con cũng là sự thật.” Tư Mã Lưu Vân đối với uy áp của ông còn sức chống cự nhất định, giống như Tư Mã Lưu Phong rụt về phía .
Tư Mã Trí Viễn cũng hiện tại thời cơ đúng, nhưng trong lòng vẫn cùng. thấy U Nguyệt , đành thở dài, : “Được thôi. các ngươi cũng thể cứ thế mà .”
“Vậy chúng như thế nào?” Tư Mã Lưu Phong hỏi.
“Ngươi câm miệng !” Tư Mã Trí Viễn trừng mắt một cái, đầu tiếp tục : “Lát nữa sẽ bảo Tu Tề và những khác dẫn đến đây cùng các ngươi.”
Tư Mã Lưu Phong và Tư Mã Lưu Vân mặt đều lộ vẻ kinh ngạc. “Bá phụ bọn họ trở về ?”
“Tu Tề là ai?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Ông nội của ngươi, Tư Mã Tu Tề.”
Chương 1296: Bí mật nhỏ của đàn ông
Tư Mã U Nguyệt đầu tiên tin tức về ông nội, nhất thời chút kinh ngạc.
Trước đây đều gì về ông nội của nàng, nàng cứ ngỡ họ còn thế gian .
Bây giờ đột nhiên tin tức của họ, nàng vẫn chút phản ứng kịp.
“Ông nội và bà nội…” Tư Mã U Nguyệt khẽ nhíu mày. “Muốn họ cùng chúng ?”
“Họ đây vẫn luôn ở bên ngoài tìm kiếm Lưu Hiên, thể liên lạc với họ, bảo họ đến đây.” Tư Mã Trí Viễn . “Chỉ để hai tiểu gia hỏa cùng ngươi, yên tâm.”
“…”
Hai tiểu gia hỏa…
Tư Mã Lưu Phong và Tư Mã Lưu Vân câm nín, nhưng họ thể phản bác.
“Khụ khụ…” Tư Mã U Nguyệt cố gắng kìm nén cảm xúc, mới bật thành tiếng.
Hai tiểu gia hỏa , mấy trăm tuổi còn gọi là tiểu gia hỏa, chắc họ lâu lắm trải qua chuyện .
“Khụ khụ, gia chủ, bá phụ họ mất bao lâu mới đến đây?” Tư Mã Lưu Vân chuyển chủ đề.
“Ta vẫn luôn cho họ chuyện của U Nguyệt, nếu ngươi trở về, chắc chắn sẽ lập tức vội vã趕 về. Huống chi, tung tích của cha ngươi.” Tư Mã Trí Viễn .
“Ông nội … gia gia…” Tư Mã U Nguyệt nhớ đến Tư Mã Liệt. Gần đây họ vẫn luôn bế quan, chính là vì cảm thấy họ ngày càng theo kịp bước chân của nàng. Họ ở bên nàng, vì tình yêu của họ đối với nàng khiến họ trở thành gánh nặng.
Nói thật, nàng đối với những tình cảm xa lạ sẽ chút sợ hãi, giống như lúc đầu sẽ mâu thuẫn với Tư Mã Lưu Vân và Tư Mã Lưu Phong, khi gặp Tư Mã Trí Viễn cũng sẽ theo bản năng phản bác lời của ông.
khi thật sự tiếp xúc, nàng vẫn sẽ nhanh chấp nhận họ, vì nàng từ từ tiếp nhận những tình cảm .
Bây giờ sắp thêm một quan hệ huyết thống mà từng gặp mặt, nàng thể xử lý .
Tư Mã Lưu Vân vỗ vai nàng. “Nếu bá phụ và thím ngươi trở về, nhất định sẽ vui. Đừng lo lắng.”
“Ừm.” Tư Mã U Nguyệt khẽ lên tiếng, đối với ông bà nội sắp đến chút mong đợi, chút lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1291-1300-tim-den-loi-vao-quy-thanh.html.]
Trong những ngày chờ đợi, nàng để Tây Môn Phong và những khác về sớm, nhưng họ kiên quyết đợi nàng mới về, tiện thể gặp mặt ông bà nội của nàng.
Tư Mã U Nguyệt để Khúc Béo và những khác cũng về, vì thực lực của họ còn đủ, sẽ khiến họ gặp nguy hiểm.
Điều khiến mấy cảm thấy chán nản, cách giữa họ thật sự ngày càng xa.
cuối cùng họ vẫn theo, nhưng hứa sẽ luôn ở trong linh hồn tháp.
Trong lúc chờ đợi, bên phía liên minh truyền cho nàng một tin tức, cho nàng một thông tin về Liên Minh Công Hội.
Ngày , nàng và Vu Lăng Vũ hai đang ở trong sân tận hưởng thế giới hai hiếm .
Tây Môn Phong và Suốt Đời cùng những khác ngoài xử lý chuyện của Đoạn Trường Cốc, Tư Mã Trí Viễn cũng hiếm khi dẫn hai “tiểu gia hỏa” trong miệng ông ngoài. Khúc Béo và những khác vì theo nàng, cũng vì đuổi kịp bước chân của nàng, tìm cớ linh hồn tháp bế quan.
Hai thưởng , tùy ý chuyện.
“Thật hiếm , cuối cùng cũng thời gian ở một .”
Tư Mã U Nguyệt thấy oán giận, mím miệng . Tên cuối cùng cũng nhịn mà oán trách.
Vu Lăng Vũ thấy nụ của nàng, khẽ bĩu môi. “Ngươi thấy ?”
“Qua một thời gian nữa là .” Tư Mã U Nguyệt khẽ . “Bây giờ đông , lơ là ngươi, ngươi cũng đừng so đo.”
“So đo?” Vu Lăng Vũ nghiêng về phía , vốn cạnh Tư Mã U Nguyệt, cứ thế, cả nghiêng cả nàng. Miệng khẽ thổi khí bên tai nàng, giọng mê hoặc: “Ta so đo, hy vọng ngươi thể sớm tìm cha , như chúng thể sớm thành , cũng thể sớm ăn ngươi!”
Tư Mã U Nguyệt khỏi đỏ mặt, đưa tay đẩy đầu , chuyển chủ đề, hỏi: “Đợi gặp ông nội và những khác, ngươi qua một cửa ải nữa ?”
“Chuyện thật là một việc dễ chịu.” Vu Lăng Vũ nàng đẩy gần , ngón tay thon dài đùa giỡn với ngón tay nàng.
Tư Mã U Nguyệt cũng lười đẩy , để mặc chơi với ngón tay của . “Nói cũng , ngươi thế nào mà thu phục tằng tổ phụ? Ta nhớ lúc hai các ngươi còn chút đối đầu, đợi trở về các ngươi ở bên chuyện vui vẻ.”
“Đây là bí mật nhỏ của đàn ông.”
“…”
Còn cả cái kiểu bí mật nhỏ của đàn ông nữa ?!
“Ta nhớ đây ông nội và các ca ca cũng mấy thích ngươi, cũng chấp nhận ngươi. Đây cũng là bí mật nhỏ của ngươi ?”
“Tằng tổ phụ của ngươi khó thu phục hơn ông nội và các ca ca của ngươi nhiều.”
“Ta tin tưởng, ngươi dễ dàng thu phục cha .” Tư Mã U Nguyệt .
“Thân thích nhiều đúng là phiền phức.” Vu Lăng Vũ . “Ngươi xem, giống như thật , thích gì cả, ngươi sẽ đối mặt với nhiều như . Mà quan hệ với cũng chỉ sư phụ. lão già đó thích ngươi còn hơn thích , chừng đến lúc đó cũng về phía ngươi để khảo nghiệm .”
“Sư phụ nhiều năm như , chúng thật sự cần tìm ông ?” Tư Mã U Nguyệt tay vuốt ve chén , chút lo lắng cho an nguy của Ma lão đầu.
“Mệnh bài của ông vẫn còn nguyên vẹn, dù ông tìm , cũng sẽ quá tệ.” Vu Lăng Vũ .
“Sư phụ trở về, các sư bá chắc chắn sẽ nổi giận. Ông bỏ bê chuyện trong cốc lâu như .” Tư Mã U Nguyệt .
“Ông luôn như , trong cốc sớm quen .” Vu Lăng Vũ . “Nếu ngươi lo lắng cho ông , thể liên lạc với Phượng cô cô của ngươi, ấn ký linh hồn của nàng khác với khác, ngươi thể trực tiếp tìm nàng .”
“Trước đây đến lấy đan d.ư.ợ.c đều là thuộc hạ của nàng , đến lúc vạn bất đắc dĩ, liên lạc với Phượng cô cô. Ta luôn cảm thấy, một khi liên lạc với nàng , sẽ bước một thế giới khác mà . Ta cảm thấy, bây giờ vẫn chuẩn sẵn sàng để bước thế giới đó.” Tư Mã U Nguyệt .
“Cũng . Ngươi bây giờ cũng quả thực sớm.” Vu Lăng Vũ .
“Có lúc thật sự cảm thấy thực lực của quá yếu, cách xa thế giới của các ngươi. Ta nỗ lực để lên, sớm bước thế giới của các ngươi, phát hiện vẫn còn xa xôi thể với tới.” Tư Mã U Nguyệt chút thương cảm .
“Ngươi tiến bộ thần tốc .” Vu Lăng Vũ . “Ta ở phía chờ ngươi, ngươi từ từ tới cũng .”
“Ta sẽ đuổi kịp bước chân của ngươi.” Tư Mã U Nguyệt . Nàng đầu khuôn mặt tuyệt mỹ đang tựa đầu vai , vẻ mặt rời , bất đắc dĩ trợn trắng mắt. “Ngươi một Ma Vương của Ma giới đường đường, tư thế như thật sự ?”
Chương 1297: Ông bà nội
Mặc dù lời của nàng đầy vẻ ghét bỏ, nhưng biểu cảm mặt tràn ngập sự sủng ái.
“Ta thích hương vị ngươi.” Vu Lăng Vũ hề cảm thấy mất mặt.
“Nếu để thuộc hạ của ngươi , hình tượng mấy chục vạn năm gây dựng nên sẽ hủy trong một sớm. À, hình tượng mấy năm nay gây dựng nên cũng sẽ tan thành mây khói.”
Tư Mã U Nguyệt một cách thú vị, đưa tay gõ nhẹ trán .
Vu Lăng Vũ thẳng dậy, nắm lấy tay nàng, dùng một chút sức liền kéo nàng lòng .
Tư Mã U Nguyệt thuận thế lên đùi , nghiêng , dựa , còn thì ôm lấy nàng, đặt đầu lên vai nàng.
“U U.”
“Hửm?” Tư Mã U Nguyệt đợi một lúc, thấy chuyện, đầu . “Sao ?”
“Không gì.”
“Điều giống ngươi.” Tư Mã U Nguyệt mân mê ngón tay . “Ngươi đang lo lắng khi gặp ông bà nội của , đang lo lắng về chuyến đến Quỷ Thành sắp tới?”
“Nếu thể, thật hy vọng ngươi cần đến Quỷ Thành. Nơi đó quá nguy hiểm.” Vu Lăng Vũ . “ , bây giờ bảo ngươi là thể.”
Tư Mã U Nguyệt , hai tay đặt lên vai , : “Trước đây gì, ngươi lo lắng như . Lần thế?”
“Quỷ Thành, đó là nơi Nhân tộc thể dễ dàng chạm .” Vu Lăng Vũ . “Ta dự cảm rằng gần đây sẽ chìm hôn mê mất sức mạnh, nếu ngươi ở đó, bảo vệ ngươi thì ?”
điểm chú ý của Tư Mã U Nguyệt ở đó. Nàng nắm lấy tay kiểm tra, và hỏi: “Lần hôn mê là ở Tiên Cảnh ?”
Vu Lăng Vũ chần chừ hai giây, nàng nhạy bén chằm chằm mắt , : “Giữa chừng còn hôn mê nữa ?!”
Vu Lăng Vũ rút tay , : “Ngươi đừng lo lắng, chỉ một hai thôi.”
“Không đúng.” Tư Mã U Nguyệt nắm lấy tay , ngưng thần điều tra.
“Ta khi nào lừa ngươi thành? Thật sự chỉ một hai .” Vu Lăng Vũ thấy nàng chút kinh hoảng, .
“Ta cái đó đúng.” Tư Mã U Nguyệt . “Theo lý thuyết, khi ngươi ngủ say, linh hồn của ngươi dung hợp hơn mới đúng. , tại linh hồn của ngươi yếu một chút so với bắt mạch cho ngươi?”
“Chẳng qua yếu một chút thôi, mà cũng ngươi phát hiện. Y thuật của ngươi ngày càng lợi hại.” Vu Lăng Vũ .
Tư Mã U Nguyệt hai tay ôm lấy mặt , cho cử động, vẻ mặt nghiêm túc : “Đừng đùa với , , bắt đầu từ khi nào?”
“Sau khi đến Ma giới 2 năm.” Vu Lăng Vũ thành thật trả lời.
“Ngươi trải qua chuyện gì ở Ma giới?”
“Thật cũng gì. Đều là một chuyện đ.á.n.h đấm, chiêu binh mãi mã.”
“Linh hồn của ngươi lúc đó thương.” Tư Mã U Nguyệt . “Hoặc là , ngươi vì linh hồn của mà thương, đó tổn thương đến linh hồn.”
Nàng càng càng kích động, tay nắm lấy cũng chút run rẩy, trong mắt đầy vẻ tự trách.
Vu Lăng Vũ một tay ôm eo nàng, một tay vuốt ve mặt nàng, : “Không , ngươi đừng tự trách, .”
“Nếu lúc đó ngươi vì mà chủ động giải trừ khế ước, …” Hốc mắt Tư Mã U Nguyệt đỏ hoe.
“Nếu lúc đó để ngươi thương, sẽ tự trách cả đời.” Vu Lăng Vũ . “Hơn nữa, để phụ nữ vì đàn ông mà thương, đây cũng là việc một đàn ông nên .”
những lời đối với nàng vô dụng, nàng tự trách, đau khổ, chỉ đang hồi tưởng những y thư học trường hợp nào tương tự .
Vu Lăng Vũ tay ôm eo nàng dùng một chút sức, kéo thần thức của nàng trở , cũng phủ lên môi nàng, nhẹ nhàng gặm cắn, như một sự trừng phạt vì nàng lời.
một khi chạm môi nàng, liền thể kiểm soát , chiếm lấy nhiều hơn, chỉ để ngừng tiến sâu hơn, mới thể an ủi ý nghĩ của lúc .
“Ngô… đến…” Tư Mã U Nguyệt cảm nhận đang tiến về phía sân, nhẹ nhàng gõ gõ vai .
Vu Lăng Vũ rời khỏi môi nàng, môi răng tách , kéo theo một sợi chỉ bạc ái .
“Thật xử tử ngươi ngay tại chỗ!”
Hắn đặt đầu lên trán nàng, giọng vì kiềm chế mà trở nên nghẹn ngào.
Tư Mã U Nguyệt vỗ nhẹ vai , từ bước xuống, : “Được , thật sự đến.”
Vu Lăng Vũ nắm lấy tay nàng, để nàng vị trí của . Trà bàn sớm nguội.
Tư Mã U Nguyệt phất tay, bộ cụ bộ biến mất, ngay đó một bộ mới xuất hiện ở vị trí đó.
Khi nàng còn đang đun nước, Tư Mã Trí Viễn dẫn theo hai nam nữ xa lạ đến. Vừa thấy Tư Mã U Nguyệt, hai liền nhanh chân bước tới.
“Xem là ông bà nội của ngươi đến. Có cần tránh mặt ?” Vu Lăng Vũ hỏi.
“Không cần. Dù ngươi cũng gặp.” Tư Mã U Nguyệt .
“Gia chủ, đây là con của Hiên Nhi ?” Người phụ nữ đến mặt Tư Mã U Nguyệt, kích động nàng, chút lúng túng. “Con ơi, là bà nội của con.”
“Bà, bà nội…” Tư Mã U Nguyệt theo bản năng liếc Tư Mã Trí Viễn một cái, thấy ông phủ nhận, hai quả thực là ông bà nội của .
“U Nguyệt, con của .” Hoàng Oanh Oanh tiến lên ôm lấy Tư Mã U Nguyệt, một lúc lâu mới buông , vuốt ve mặt nàng, môi run run. “Tuy giống con, nhưng vẫn chút giống cha con.”
Tư Mã U Nguyệt lập tức sự dịu dàng trong mắt nàng cho cảm động. Từ đến nay, nhân bên cạnh nàng đều là nam giới chiếm đa . Tuy Tam nương, Dịch thẩm các nàng, nhưng chung quy là quan hệ huyết thống trực hệ. Bây giờ thấy Hoàng Oanh Oanh, cảm giác vẫn giống.
“U Nguyệt, đây là ông nội của con.” Hoàng Oanh Oanh kéo đàn ông bên cạnh từ lúc mở miệng, giới thiệu cho nàng.
Tư Mã U Nguyệt Tư Mã Tu Tề, ông nội thật sự của , trông quả thực cũng tuấn tú lịch sự. Nàng từng gặp phụ , giống phụ , nhưng trông vẻ khá giống Tư Mã Trí Viễn.
ông so với tằng tổ phụ trông nghiêm nghị hơn nhiều, khuôn mặt đó mấy nụ . Nếu đáy mắt ông niềm vui từng tắt, nàng còn tưởng ông vui vì .
“Ông nội.” Nàng gọi một tiếng.
“Ngươi đừng xụ mặt, U Nguyệt sắp ngươi dọa sợ .”
Người dám quở trách Tư Mã Tu Tề như cũng chỉ cha của . Thấy Tư Mã U Nguyệt quả thực chút dọa, ông liền dịu vẻ mặt, khóe miệng khẽ nhếch, : “Trở về là .”
Thật đúng là cách hỏi thăm của bậc trưởng bối!
Tư Mã U Nguyệt kéo qua: “Ông nội, bà nội, con giới thiệu cho hai một chút, đây là sư của con, Vu Lăng Vũ, Thánh tử của Thánh Quân Các. Cũng là bạn trai của con.”
Khuôn mặt vốn đang bình tĩnh của Tư Mã Tu Tề khi câu cuối cùng lập tức bùng lên lửa giận, chằm chằm Vu Lăng Vũ u ám : “Bạn trai?”
Chương 1298: Người đủ, chuẩn xuất phát
“Đừng ngạc nhiên như , bạn trai mà, sẽ là kết thành vợ chồng.” Tư Mã Trí Viễn .
“Ta đoán ý .” Tư Mã Tu Tề chằm chằm tay Tư Mã U Nguyệt đang khoác tay Vu Lăng Vũ, ánh mắt đó như xuyên thủng một lỗ cánh tay của Vu Lăng Vũ. “Vu Lăng Vũ? Ngươi đây.”
Vu Lăng Vũ bước tới, Tư Mã U Nguyệt thấy sắc mặt Tư Mã Tu Tề khó coi, theo bản năng giữ chặt cánh tay .
“Không .” Vu Lăng Vũ vỗ vỗ tay nàng an ủi.
“Ông nội, chuyện gì để hãy .” Tư Mã U Nguyệt .
Hoàng Oanh Oanh tát Tư Mã Tu Tề một cái, : “Bây giờ là lúc nào ! Ngươi mà dọa cháu gái sợ thì ?”
“Ta còn gì cả.” Tư Mã Tu Tề biện giải.
Như thế mà dọa sợ cháu gái ?
“Tằng tổ phụ, ông nội, bà nội, nếu các vị đến , chúng khởi hành Quỷ Thành thôi.” Tư Mã U Nguyệt .
Nghĩ đến đứa con trai mất tích hơn 50 năm, Tư Mã Tu Tề tạm thời buông tha cho Vu Lăng Vũ, : “Quỷ Thành là , chúng nên chuẩn một chút thì hơn.”
“Những thứ đó con chuẩn xong .” Tư Mã U Nguyệt . “Đợi ông bà nội nghỉ ngơi xong, chúng thể lên đường.”
“Chuẩn xong ?”
“ .” Tư Mã U Nguyệt . “Trong lúc chờ đợi các vị, con hỏi Địch Ngũ, chuẩn xong những thứ thể chuẩn .”
Thật Địch Ngũ đơn giản, bảo nàng chuẩn nhiều đan dược, Linh Khí, trận pháp thạch là , đặc biệt là đan dược. Vì qua bên đó là hắc ám linh lực và tử khí, linh lực tiêu hao khi hồi phục tương đối phiền phức, chỉ thể dựa ăn đan d.ư.ợ.c để giải quyết.
Tư Mã U Nguyệt Tiểu Giới và linh hồn tháp, hai thứ ở đây, chỉ cần đến lúc đó về Tiểu Giới một lúc là thể hồi phục.
để đề phòng vạn nhất, nàng vẫn chuẩn nhiều hơn một chút những thứ mà Địch Ngũ .
“Nếu con chuẩn xong đồ đạc, chúng bây giờ xuất phát . Đi sớm một chút, cũng thể sớm tìm cha con.” Hoàng Oanh Oanh .
“Nếu các vị ý kiến, chúng sớm một chút cũng . Con gọi , đó lập tức lên đường.” Tư Mã U Nguyệt .
“Được. Con .”
Tư Mã U Nguyệt kéo Vu Lăng Vũ ngoài, tìm Mạc Tam và Địch Ngũ.
Nhìn thấy bóng dáng hai họ rời , Tư Mã Trí Viễn mỉm gật đầu, : “Hai quả thực xứng đôi, bóng dáng cũng .”
Tư Mã Tu Tề vui, xụ mặt : “Gia chủ đồng ý cho họ ở bên ? U Nguyệt là con cháu của Tư Mã gia , thể ở bên của Thánh Quân Các?”
“Vậy ngươi thể chia rẽ họ ? Xem U Nguyệt trở mặt với ngươi ! Ta dám cá, ngươi mà dám , U Nguyệt lập tức dẫn luôn.” Tư Mã Trí Viễn .
“Người mà ngay cả gia chủ cũng khen ngợi, tự nhiên sẽ kém.” Hoàng Oanh Oanh . “Nếu gia chủ cũng ý kiến, ngươi cần so đo phận của như .”
“ .” Tư Mã Trí Viễn liếc một cái, : “U Nguyệt đứa nhỏ ăn mềm ăn cứng, chỉ cần nàng công nhận, sẽ hết lòng đối đãi. Ngươi mà đối đầu với nàng, cẩn thận nàng nhận ngươi. Ta tốn nhiều công sức mới nàng công nhận , nhưng vẫn thể nàng công nhận gia tộc chúng , cho nên đến bây giờ nàng vẫn tỏ thái độ, về .”
“Chúng là của nó, nó dám cùng chúng trở về !”
“Uy h.i.ế.p ở chỗ nàng là vô dụng nhất. Trong thời gian , coi như hiểu rõ tính tình của nàng, đối với nàng thể dùng vũ lực, chỉ thể dùng tình để cảm hóa. Cho nên suốt quãng đường , các ngươi mấy chú ý một chút, ngoài việc bảo vệ an cho nàng, còn thử cảm hóa nàng, để nàng về gia tộc.” Tư Mã Trí Viễn dặn dò.
“Chúng con .”
“Quỷ Thành vẫn luôn tồn tại trong truyền thuyết, đây từng thấy, cũng từng tiếp xúc, cho nên bên trong tình hình thế nào chúng ai cũng . Các ngươi đến đó khi việc cẩn thận, dẫn U Nguyệt , dẫn nàng trở về.”
“Chúng con sẽ , gia chủ.” Tư Mã Tu Tề đáp.
Nhà chủ đây thấy, bây giờ hình như trở nên chút dài dòng.
“Sau ngoài ở đây, ngươi vẫn nên gọi là cha !” Tư Mã Trí Viễn .
Tư Mã Tu Tề và Hoàng Oanh Oanh sững sờ, từ khi ông gia chủ, tất cả trong gia tộc đều gọi ông là gia chủ, ngay cả con trai và con dâu ruột cũng ngoại lệ. Họ gọi nhiều năm như , ông đột nhiên nhớ cách gọi ?
“U Nguyệt đúng, xưng hô gia chủ sẽ kéo xa cách giữa , chúng thiếu nhiều cảm giác thiết. Cho nên ngoài, các ngươi vẫn nên gọi là cha .”
“Vâng, thưa cha.”
Tư Mã U Nguyệt dẫn theo Mạc Tam và Địch Ngũ bọn họ , phía còn Tư Mã Lưu Vân và Tư Mã Lưu Phong.
Phía nữa, là những đến tiễn đưa như Tây Môn Phong.
“Được , đến đông đủ. Chúng chuẩn thôi.” Tư Mã U Nguyệt .
Tư Mã Tu Tề thấy chỉ mấy họ, nhíu mày, : “Chỉ dẫn theo ít như , liệu quá ít ?”
Vừa lúc chờ đợi, Tư Mã Trí Viễn với họ Quỷ Thành nguy hiểm đến mức nào, nhưng chỉ dẫn theo ít như , là chịu c.h.ế.t ?
“Bà nội, nghĩ sai , chỉ những cùng.” Tư Mã U Nguyệt .
“Vậy còn bao nhiêu nữa? Dẫn thêm cũng thêm chút chắc chắn.” Hoàng Oanh Oanh .
“Bà nội, .” Tư Mã U Nguyệt . “Phong nhi và Lão Tất bọn họ đến để tiễn con. Họ .”
“Không ?!”
“ .” Tư Mã U Nguyệt giải thích. “Ngân Lâm Mạc Tam, Tiểu Đồng và Địch Ngũ theo con là , nhưng tằng tổ phụ yên tâm, mới bảo các vị theo chúng . Nếu , còn sẽ ít hơn một chút.”
“Chỉ mấy chúng , thể đối phó ?” Hoàng Oanh Oanh tin thực lực của , mà là Tư Mã Trí Viễn lúc dặn dò họ, cho họ hiểu rõ Quỷ Thành rốt cuộc nguy hiểm đến mức nào.
“Bà nội yên tâm, chỉ mấy chúng .” Tư Mã U Nguyệt . “Chẳng qua một đoạn đường chủ yếu là chúng thôi.”
Nàng rõ rằng của Huyết Sát Thành sẽ cùng, nhưng nàng nhiều cùng , Tư Mã Trí Viễn cũng phản bác, chứng tỏ quả thực là như . Tư Mã Tu Tề và Hoàng Oanh Oanh lúc mới yên tâm, : “Những đó ? Vậy chúng cũng thôi.”
Tư Mã U Nguyệt đầu Tây Môn Phong. Tây Môn Phong tiến lên ôm nàng một cái, : “Chúng ở Đoạn Trường Cốc chờ ngươi trở về. Ngươi mà trở , nhất định sẽ dẫn g.i.ế.c qua đó.”
Tư Mã U Nguyệt thấy sự sợ hãi và lo lắng trong mắt , mỉm : “Yên tâm , nhất định sẽ trở về, mang theo phụ của cùng về. Các ngươi ở trong cốc, những chuyện lên kế hoạch thì cứ trực tiếp tay, hy vọng khi trở về thể tin .”
“Được. Chúng nhất định sẽ .”
“Ngươi cầm cái .” Tư Mã U Nguyệt đặt mệnh bài của tay Tây Môn Phong. Một bên, Tư Mã Trí Viễn vui, lập tức sa sầm mặt.
Chương 1299: Tiểu Hắc đào bảo vật
Tư Mã U Nguyệt đưa mệnh bài cho Tây Môn Phong, thì Tư Mã gia sẽ tin tức của nàng.
Ông giận, bộ khí liền đổi. Tư Mã U Nguyệt hiểu ý nghĩ của ông, liền lên khoác tay ông, : “Tằng tổ phụ, ngài mệnh bài của ông bà nội.”
Nếu các nàng xảy chuyện gì, mệnh bài của Tư Mã Tu Tề cũng sẽ .
“ đó là của ngươi.” Tư Mã Trí Viễn .
“Tằng tổ phụ, cái ai mà chẳng giống .” Tư Mã U Nguyệt khoác tay ông nũng. “Ta dù cũng là phó cốc chủ ở đây, họ cũng tin tức của . Không thể nào, để mệnh bài của ông bà nội ở Đoạn Trường Cốc, còn của thì ở chỗ ngài ?”
“Vậy cũng gì …”
“Được , , cứ quyết định như .” Tư Mã U Nguyệt . “Tằng tổ phụ, chúng đều sắp lên đường , ngài thể để tức giận mà chứ?”
Tư Mã Trí Viễn thấy nàng tủm tỉm nũng với , cũng nàng vui, bất đắc dĩ : “Vậy thôi. Lần theo ý ngươi, nhưng ngươi ngoan ngoãn cho .”
“Con chắc chắn sẽ ngoan ngoãn.” Tư Mã U Nguyệt vội vàng đáp.
“Đợi cứu phụ ngươi , liền về gia tộc .” Tư Mã Trí Viễn . “Nếu ngươi yên lòng về Đoạn Trường Cốc, thể để họ cùng ngươi, cũng đến nội vây .”
“Tằng tổ phụ, họ ở Đoạn Trường Cốc .” Tư Mã U Nguyệt . “Địa thế của Đoạn Trường Cốc hiểm yếu, độc vật, khí độc lá chắn tự nhiên, đối với các tử trong cốc nhiều kẻ thù mà cũng hơn. Còn về con, đợi đến khi tìm phụ hãy .”
Nàng chắc chắn, chứng tỏ nàng thể trở về, cũng thể trở về, chuyện đều xem tình hình của Tư Mã Lưu Hiên lúc đó.
Tư Mã Trí Viễn vẫn luôn lập trường của nàng, hiểu rằng thúc giục nàng cũng vô ích, liền vỗ vai nàng, : “Vậy ngươi nhất định cứu phụ ngươi , ở nhà chờ các ngươi.”
“Con nhất định sẽ. Tằng tổ phụ cứ yên tâm.”
Tư Mã Tu Tề và Hoàng Oanh Oanh thấy hai chung sống, liền . Cha thật sự cưng chiều U Nguyệt, bộ dạng mật , e rằng trong gia tộc cũng chỉ nàng mới .
“Gâu gâu gâu…”
Vài tiếng ch.ó sủa những mặt đều giật . Họ phát hiện linh thú đến gần!
Tiểu Hắc từ chạy , đến bên cạnh Tư Mã U Nguyệt, trong miệng còn ngậm một cây sáo nhỏ.
Tư Mã U Nguyệt xổm xuống, sờ đầu nó, : “Mấy ngày nay ngươi ?”
“Gâu gâu gâu…”
Tiểu Hắc đặt cây sáo nhỏ trong miệng lên tay nàng, nịnh nọt kêu hai tiếng.
“Đây là cái gì?” Tư Mã U Nguyệt cây sáo nhỏ, dài hơn mười mấy centimet, sáo màu trắng ngà, đầu bên cạnh một cái đầu lâu nhỏ, đặt trong lòng bàn tay cảm thấy một trận lạnh lẽo.
Một bên, Địch Ngũ thấy cây sáo nhỏ đó, sợ hãi nhảy dựng lên, kêu lên: “Cốt sáo!”
“Cốt sáo? Đây là cái gì?” Tư Mã U Nguyệt nghiêng đầu hỏi.
“Là một vật nổi danh trong Quỷ giới, tiếng sáo thổi thể khống chế tâm hồn . Là một trong mười đại vật phẩm của Quỷ giới. Nếu đoán sai, chuyện ở Đông Bình Thành , chính là dùng Quỷ Sáo khống chế của các ngươi, mở thông đạo.” Địch Ngũ .
“Chính là cái ?” Tư Mã U Nguyệt cốt sáo trong tay. “Nói cũng , chuyện ở Đông Bình Thành quả thực tiếng sáo… là do thứ thổi ?”
“Vậy chắc là đúng .” Địch Ngũ . “Ngươi ngàn vạn đừng để cốt sáo ở chỗ ngươi, bằng những của Quỷ giới chỉ sợ sẽ tìm đến ngươi gây phiền phức.”
“Có hấp dẫn đến ?” Tư Mã U Nguyệt .
“Sao ! Mười đại vật phẩm của Quỷ giới, Trăm Quỷ Cờ, Cốt Sáo, Diệt Thần Ấn đều xếp hạng cao. Bất kỳ một Minh Thần Khí nào hiện thế, đều sẽ gây sự tranh đoạt của bộ Quỷ giới, gây một trận gió tanh mưa máu.”
“Lợi hại như .” Tư Mã U Nguyệt , nàng thích bảo bối!
“Gâu gâu gâu…” Tiểu Hắc thấy Tư Mã U Nguyệt vui vẻ, cũng vui theo.
Tư Mã U Nguyệt thu cốt sáo , bế Tiểu Hắc lên, : “Chắc chắn là chủ nhân đó kiếp lôi đ.á.n.h c.h.ế.t, để thứ ở đây. Tiểu Hắc, ngươi đặc biệt tìm về cho ?”
“Gâu gâu gâu…” Tiểu Hắc vui vẻ vẫy đuôi.
“Cái đợi lát nữa sẽ nghiên cứu kỹ. Được , chúng thôi.” Nàng lấy một trận pháp dùng một , với .
“Cẩn thận.” Tây Môn Phong dặn dò.
“Lão đại, tin tưởng các ngươi nhất định sẽ an trở về.” Phong Khải .
“Chúng sẽ xử lý chuyện bên . Ngươi ngoài, cần lo lắng bên .” Suốt Đời .
Tư Mã U Nguyệt họ, gật đầu, khởi động trận pháp, bước .
Ánh sáng của trận pháp bao bọc lấy họ, mấy nhanh biến mất.
“Nếu Đoạn Trường Cốc phiền phức gì, thể cầm cái tìm .” Tư Mã Trí Viễn đặt một cái ngọc bội tay Tây Môn Phong. “Các ngươi hẳn là tìm như thế nào chứ?”
“Biết.” Tây Môn Phong .
“Ừm. Nàng , sẽ giúp nàng trông chừng các ngươi một chút. Nếu , nhiều nữa.” Nói xong, mở gian thông đạo .
Suốt Đời thấy Tây Môn Phong chút lo lắng, : “Yên tâm , năng lực của U Nguyệt chúng đều , sẽ . Hơn nữa, còn nhiều của Huyết Sát Thành nữa mà.”
“Ừm. Chúng thôi, cũng đến lúc đối phó với Âm Dương Cung và gia tộc Tông Chính .”
…
Trận pháp là do Tư Mã U Nguyệt trong mấy ngày chờ đợi tìm Phương Minh . Lần cách quá xa, nàng hiện tại còn thể bố trí trận pháp xa như .
Phương Minh tuy chút tò mò về việc nàng đột nhiên Nam Hoang, nhưng cũng hỏi nhiều, nhanh chuẩn xong trận pháp cho nàng.
Phía nam của Nam Hoang một đầm lầy trải dài vô tận, mệnh danh là đầm lầy lớn nhất và nguy hiểm nhất của trung vây. Nghe bùn ở đây nhẹ, cực kỳ dính, nếu rơi đầm lầy, khó lên.
Ở một nơi nào đó trong đầm lầy, một cửa của trận pháp đột nhiên xuất hiện, đoàn của Tư Mã U Nguyệt từ bên trong .
Tư Mã Tu Tề vài liền nhận nơi . “Là đầm lầy Nam Hoang.”
“Đầm lầy Nam Hoang? Sao chúng đến đây?” Tư Mã Lưu Phong và những khác cũng nơi , ngờ đến đây ngay lập tức.
“Quỷ Thành ở đây ?” Tư Mã Lưu Vân nhíu mày.
“Ta dựa theo tọa độ gian mà Ngân Lâm cho để Phương hội trưởng bố trí trận pháp, chắc là sai.” Tư Mã U Nguyệt .
“Sư phụ , Quỷ Thành xuất phát từ đầm lầy Nam Hoang.” Một câu của Tiểu Đồng chứng thực sự chính xác của nơi .
“ chúng đây đến đây , cũng phát hiện nơi gì đặc biệt.” Tư Mã Lưu Phong .
Để tìm Tư Mã Lưu Hiên, họ mấy năm nay qua ít nơi, đầm lầy Nam Hoang cũng là một trong đó. Lúc họ đến đây đây, cũng phát hiện nơi gì đặc biệt.
“Nếu Tiểu Đồng , thì dẫn đường .”
Ai ngờ Tiểu Đồng lắc đầu. “Đoạn đường cũng .”
1300: Tìm đến lối Quỷ Thành
“Ngươi ? Vậy chúng đến Quỷ Thành?” Tư Mã Lưu Phong hỏi.
Tiểu Đồng Địch Ngũ, : “Đoạn đường để dẫn .”
“Ta?” Địch Ngũ kinh ngạc chỉ mũi . “Ta Quỷ Thành ở !”
Mọi đồng thời mặt đầy vạch đen. Cho nên , căn bản ai Quỷ Thành ở nơi nào?
Họ vẫn luôn cho rằng Tiểu Đồng , Tiểu Đồng cho rằng Địch Ngũ , kết quả cuối cùng là, ai cả.
“Hai các ngươi đều đến Quỷ Thành như thế nào?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Sư phụ , .” Tiểu Đồng .
“Ta từng đến đó, chỉ qua thôi.” Địch Ngũ ngây thơ .
“Sư phụ của ngươi đến nơi , chẳng lẽ ông địa điểm cụ thể ?”
Tiểu Đồng lắc đầu, Ngân Lâm quả thực hề .
“Vậy bây giờ đây?”
Mọi , .
“Tiểu Đồng, tại sư phụ của ngươi Địch Ngũ sẽ ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Cũng là Địch Ngũ sẽ , chỉ là nguyên nhân.” Tiểu Đồng .
“Địch Ngũ qua ? Có lẽ nơi ngươi đến chính là nó.” Vu Lăng Vũ .
“Vậy để nghĩ .” Địch Ngũ . “Đều là chuyện từ lâu .”
“Ta đây từng một câu: ‘Mặt trời lặn Tây Sơn, quỷ tương liên’. Liệu liên quan đến chuyện ?” Tư Mã Tu Tề .
“Tây Sơn? ! Trong truyền thuyết, Quỷ Thành dường như chính là ở Tây Sơn!” Địch Ngũ kêu lên.
“Tây Sơn là đến Tây Sơn của Nhân giới, chắc quan hệ gì với Quỷ giới chứ?”
“Không, Quỷ giới cũng một ngọn núi tên là Tây Sơn.” Địch Ngũ khẳng định.
“ ở đây ngọn núi nào tên là Tây Sơn.” Tư Mã Lưu Vân . “Chúng từng đến đây tìm kiếm, lúc tưởng rằng khả năng đến đây, nhưng tìm một vòng cũng phát hiện . Khi đó ở đây Tây Sơn.”
“Có , tìm một con linh thú đến hỏi là .” Tư Mã Tu Tề xong, dùng sức hút mạnh xuống , một con linh thú đang trốn trong đầm lầy liền hút lên.
“Tha mạng! Tha mạng!” Con cá chạch nhỏ đó vặn vẹo trung, lớn tiếng kêu la.
“Đừng kêu, chúng cần mạng của ngươi!” Tư Mã Tu Tề . “Ta hỏi ngươi, đầm lầy Nam Hoang nơi nào tên là Tây Sơn ?”
Con cá chạch nhỏ đó cần mạng của nó, lập tức im lặng. Nghe lời của Tư Mã Tu Tề, nó suy nghĩ một lúc, : “Không . Đầm lầy Nam Hoang nơi nào tên là Tây Sơn.”
“Thật sự ?”
“Không !” Con cá chạch nhỏ chắc chắn.
“Có thể là do ngươi chỉ khu vực lân cận của ?”
“Linh thú ở đây chúng thường xuyên, nếu , chúng chắc chắn sẽ . Tuyệt đối nơi nào tên là Tây Sơn.” Con cá chạch nhỏ .
Tư Mã Tu Tề thấy nó cũng thật thà, liền thả nó , bắt một linh thú khác đến hỏi, kết quả nhận đều giống .
“Xem quả nhiên Tây Sơn.” Địch Ngũ .
Tư Mã U Nguyệt dãy núi xa xăm. Bây giờ là lúc mặt trời lặn, mặt trời kẹp giữa hai ngọn núi, từ từ chìm xuống.
“Mặt trời lặn Tây Sơn, Tây Sơn thể nào là tên một ngọn núi, mà là dãy núi phía tây?”
“Dãy núi phía tây?” Hoàng Oanh Oanh theo ánh mắt của Tư Mã U Nguyệt , cũng thấy mặt trời đang lặn ở phía tây.
“Chuyện thể nào ?” Tư Mã Lưu Phong . “Chúng bây giờ thấy ngọn núi đó ở phía tây, nếu chúng ở vị trí thì ? Nếu chúng ở phía tây của ngọn núi , thì ngọn núi ở phía đông của chúng .”
Hắn như dường như cũng hợp lý.
Tư Mã U Nguyệt nghĩ như . Nàng mấy ngọn núi đó, càng càng cảm thấy giống.
“Dù chúng cũng cách nào khác, chi bằng đến đó thử xem.” Vu Lăng Vũ đề nghị.
“Cũng .”
“Đừng đến đó!” Con cá chạch nhỏ lúc đột nhiên từ trong bùn ló đầu lên. “Nơi đó kỳ quái, thường xuyên linh thú mất tích ở đó, nguy hiểm.”
“Ồ?”
Lời của con cá chạch nhỏ lập tức thu hút sự chú ý của mấy .
“Hai ngọn núi đó trông cũng gì đặc biệt, nguy hiểm như ?”
“Ta . Dù mỗi ngày lúc , nơi đó đều đặc biệt nguy hiểm, cho nên chúng lúc đều sẽ đến gần đó.” Con cá chạch nhỏ .
“Thời gian khác thì ?”
“Không , thường là hai giờ và khi mặt trời lặn, lúc đó sẽ khủng bố, linh thú đến đó một lúc là biến mất tăm tích.” Con cá chạch nhỏ .
“Chúng , cảm ơn ngươi, cá chạch nhỏ. Cái là quà tạ lễ cho ngươi.” Tư Mã U Nguyệt lấy một viên đan d.ư.ợ.c ném cho con cá chạch nhỏ.
Con cá chạch nhỏ đây là đan d.ư.ợ.c gì, nhưng ngửi thấy dễ chịu, chắc chắn là thứ , thế là ngậm lấy đan d.ư.ợ.c lặn xuống.
“Dựa theo lời nó , hẳn là chính là nơi đó.” Tư Mã Lưu Vân . “Thật ngờ, nơi giao giới giữa và quỷ ở một nơi mấy nổi bật như .”
“Chúng qua đó .”
Họ bay về phía mấy ngọn núi đó, ngờ thì gần, cách thực tế khá xa. Đợi họ đến nơi, mặt trời lặn.
Họ đành chờ đến ngày hôm .
Một ngày , họ dạo một vòng trong núi, kết quả thấy một con linh thú nào, chứng thực nơi tầm thường.
Ngày thứ hai, khi mặt trời sắp lặn, họ rời khỏi phạm vi núi non, đó từ từ bay về phía giữa hai ngọn núi. Ngay khi họ xuyên qua giữa hai ngọn núi, cảnh tượng mắt đổi.
Trước đó bên cũng là đầm lầy, nhưng bây giờ là một màu xám xịt, ánh hoàng hôn của mặt trời lặn, cũng cây cối xanh tươi.
Họ phía , tuy cũng thấy hai ngọn núi lúc , nhưng cảm giác như ở cùng một gian.
“Đây là ?”
“Chắc .”
“Nơi khắp nơi đều một màu xám xịt, Quỷ Thành sẽ ở ?”
“Cái !” Địch Ngũ .
“Trước đó ngươi ?”
“Ta là từ Nhân giới của các ngươi đến đây như thế nào, đến đây thì sẽ .” Địch Ngũ giải thích.
“Vậy như thế nào?”
“Nghe ở nơi giao giới giữa và quỷ, cứ về một hướng, dù chạy về , cũng sẽ đến Quỷ Thành.” Địch Ngũ . “Hướng là Quỷ Thành, từ Quỷ Thành ngoài là đến một thế giới khác.”
“Thần kỳ như ?” Tư Mã U Nguyệt đầu tiên , cảm thấy chút khó tin.
Nhìn như bốn phương tám hướng, chỉ một phương hướng, điều chút kỳ lạ.
ở một nơi đặc thù như thế , điều đó cũng là thể chấp nhận.
“Cho nên , dù chúng từ , cũng sẽ đến Quỷ Thành. Vậy mà ngươi còn đường?” Tư Mã Lưu Phong tặng một cái khinh bỉ.
“Đây cũng coi là chứ!” Địch Ngũ phản bác, nếu , họ cũng .
“Vậy chúng cứ tùy tiện tìm một hướng mà thôi.” Tư Mã U Nguyệt c.ắ.n môi. Trước đây, phụ cũng qua con đường ?