Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1241: Trổ tài một chút
Cập nhật lúc: 2025-10-05 02:06:58
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếu Hồng ngẩn , nàng chẳng qua chỉ thuận miệng khen một câu, thế mà còn hỏi ngon ở chỗ nào?
“Tiếu Hồng là kẻ thô thiển, chỉ uống chứ . Nếu về thưởng , U Nguyệt mới là cao thủ đó!” Nàng đẩy vấn đề sang cho Tư Mã U Nguyệt.
“Ồ?” Quân Uy dời ánh mắt sang Tư Mã U Nguyệt, “U Nguyệt cô nương cũng thưởng ?”
“Biết đôi chút.”
“Vậy cô nương thử xem.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tư Mã U Nguyệt nhận lấy chén mà Mặc Vũ đưa, nhẹ nhàng ngửi, đó nhấp một ngụm. Vốn định bình phẩm về chén , nhưng lời đến bên miệng chuyển thành một câu thơ mà nàng từng qua:
“Sắc như sắt, vị như sương, hương như , mỹ vị nhập thơ tràng. Lưỡi chạm thấy vị chân thật, mũi kề ngửi thấy hương diệu kỳ.”
Tiếu Hồng và Quân gia chủ hiểu lắm lời của Tư Mã U Nguyệt, nhưng Mặc Vũ hiểu ý của nàng.
Coi như là một kẻ chút kiến thức.
“Trà Thiết Quan Âm pha chế đơn giản, chén uống cũng coi như thuần hậu, ngọt dịu. vì nhiệt độ nước và thời gian hãm chút đủ, nên ảnh hưởng đến hương vị, thể phát huy hết hương thơm của .”
Sắc mặt của Quân Uy và Mặc Vũ đều đổi, đặc biệt là Mặc Vũ. Trà là loại ngon nhất mà tìm khi đến Nhân giới , ngon hơn tất cả những loại đây. Để pha hương vị của nó, đặc biệt sống cùng những nông dân trồng hơn một năm, cho đến khi cảm thấy pha đủ ngon mới rời . Vậy mà nàng pha ?
“Nói như , cô pha ?” Mặc Vũ nhàn nhạt , vui giận, nhưng khiến Quân gia gia chủ trong lòng giật thót một cái.
“Biết một chút.” Tư Mã U Nguyệt đáp.
“Nếu , là cô vì pha một ấm thì ?”
Tư Mã U Nguyệt suy nghĩ một lát : “Được.”
Mặc Vũ đưa bộ cụ cho nàng, nhưng nàng từ chối.
“Ta thích dùng bộ cụ của hơn.”
Nàng phất tay, một bộ cụ chỉnh liền xuất hiện bàn, đó bắt đầu động thủ pha .
Mặc Vũ thấy bộ cụ của nàng hề thua kém của , nàng cũng là yêu , trong lòng sự vô lễ của nàng cũng tiêu tan quá nửa.
Thật , U Nguyệt ban đầu cũng thích đến . Đây là vì Vu Lăng Vũ thích, mà nàng tình cờ ít cách pha , thường xuyên pha cho uống, dần dần chính cũng yêu thích lúc nào .
Trước , nàng thích uống rượu hơn.
Nấu nước, chọn , hãm , tráng ly, cuối cùng pha một nữa, chờ đợi mười mấy giây rót những chén nhỏ, đó dùng gắp kẹp đến mặt mỗi .
“Mời.”
Nàng tự bưng một ly lên, ngửi một cái, khóe miệng cong lên một nụ hài lòng.
Bốn Mặc Vũ từng thấy qua cách pha như , chén nhỏ xíu, chút tò mò mà bưng lên.
Mặc Vũ nhẹ nhàng ngửi, : “Nước vàng óng, lóng lánh như hổ phách, hương thơm tự nhiên nồng đượm, chỉ tư vị thế nào.”
“Thưởng thức một chút là ngay, xem của và của ngươi gì khác biệt.” Tư Mã U Nguyệt uống , tâm trạng tồi.
Mặc Vũ cũng cho rằng cách pha của nàng ngon hơn của , dù cho hương thơm ngửi qua quả thật tệ.
, khi uống thử, lập tức lật đổ suy nghĩ của .
Với những am hiểu đạo như họ, dù chỉ là một chút khác biệt nhỏ nhất, họ cũng thể nhận , huống chi, chén rõ ràng ngon hơn pha ít.
“Đây là thủ pháp pha gì ?”
“Trà nghệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1241-tro-tai-mot-chut.html.]
Tư Mã U Nguyệt thấy uống xong, dùng gắp kẹp lấy chén của , rót thêm một ly nữa, đưa đến mặt .
Vốn dĩ vô cùng xinh , động tác tao nhã như , khí chất nhàn nhạt nàng khiến cảm thấy cùng nàng uống là một loại hưởng thụ.
“Trà nghệ…” Hắn nâng chén lên ngắm nghía, đó nàng, : “Cô thể dạy ?”
“Trà nghệ cũng khó, nghĩ khi xem trình diễn, ngươi hẳn mới .” Tư Mã U Nguyệt .
“ chỉ cần một chút sai sót, sẽ hủy hoại cả ly . Ta , mỗi một bước cần chính xác đến mức độ nào.” Mặc Vũ , “U Nguyuyệt cô nương, trong thời gian thể tìm cô để thỉnh giáo về nghệ ?”
Tư Mã U Nguyệt ngẩn , hình như họ cũng quen cho lắm thì ?
“Xin , …” Nàng hết lời, cảm nhận ánh mắt phần cầu khẩn của Tiếu Hồng, liền đổi ý: “Nếu , U Nguyệt cũng cùng Quân công tử thỉnh giáo một phen.”
Họ ở lâu thêm một lúc, thấy Khúc Bàn và những khác từ cửa hàng , nàng liền : “Quân gia chủ, bạn của , chúng xin phép cáo từ .”
Tiếu Hồng chút nỡ Mặc Vũ một cái, : “Quân gia chủ, Quân công tử, chúng xin cáo từ .”
“Ba vị cô nương thong thả.”
Tư Mã U Nguyệt cùng các nàng khỏi phòng, nụ khóe miệng nàng dần tắt.
Bắc Cung Đường nàng một cái, gì.
“Tiếu Hồng, hôm nay dạo khá lâu , chúng về thôi.” Ra khỏi lâu, Tư Mã U Nguyệt .
Tiếu Hồng thấy sắc mặt nàng chút đúng, hỏi: “Ngươi giận ?”
“Không .” Tư Mã U Nguyệt , “Ngươi tiếp xúc với nhiều hơn, hiểu, cũng giận. Chỉ là mệt một chút thôi.”
“Cũng , hôm nay dạo ít thời gian. Vậy đưa các ngươi về nhé.” Tiếu Hồng .
Tư Mã U Nguyệt định cần, nhưng sợ phản ứng khác thường, khiến nàng nghi ngờ, nên đành đồng ý.
Trong phòng, Quân Uy và Mặc Vũ vẫn đang thưởng .
“Chủ thượng, tại ngài g.i.ế.c nàng ? Nếu Quỷ Cơ , liệu nổi giận ?” Quân Uy hỏi.
“Ta với nàng , chỉ thuận tiện giúp nàng điều tra xem đây là thế nào, chứ hứa sẽ giúp nàng báo thù.” Mặc Vũ , “Một nghệ cao siêu như , cứ thế mà g.i.ế.c , chẳng là quá đáng tiếc ?”
“Trà nàng pha quả thật tầm thường.” Quân Uy đối với điểm vẫn khẳng định.
Hắn thường xuyên Mặc Vũ cho thưởng , của nuôi cho khẩu vị trở nên kén chọn, bình thường lọt mắt . Trà của Tư Mã U Nguyệt, thật, quả thực ngon hơn của chủ thượng pha.
“Rất khó gặp lợi hại như , học hỏi cho đàng hoàng, chẳng là uổng công đến Nhân giới ?”
“Chủ thượng …”
Tiếu Hồng đưa họ đến nơi ở mới về. Nghĩ đến thể thường xuyên gặp Mặc Vũ, nàng liền vui vẻ mỉm .
Tư Mã U Nguyệt đợi nàng xa , mới sa sầm mặt cùng Bắc Cung Đường và những khác cổng.
Khúc Bàn thấy sắc mặt Tư Mã U Nguyệt đột ngột đổi, liền hỏi: “Sao ?”
“Quân Mặc Vũ đó bình thường.” Tư Mã U Nguyệt , “Hắn là của Quỷ tộc, hơn nữa thực lực mạnh. Lúc ở trong phòng, cảm nhận sát ý thoáng qua của đối với .”
“Người của Quỷ tộc? Sao ngươi ?”
“Thanh Y .” Tư Mã U Nguyệt đáp, “Hơn nữa, cảm thấy, dường như nhận .”
“Một như , ngươi còn đồng ý để đến phủ?”
“Ta mà từ chối, lẽ bước khỏi căn phòng đó nữa…”