Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1238: Vào thành bị chặn

Cập nhật lúc: 2025-10-04 15:34:46
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Mã U Nguyệt gặp Quân Mặc Vũ, ngờ rằng cũng đang chờ đợi nàng đến.

 

Và nàng càng , khi gặp , nàng mấy lằn ranh sinh tử.

 

điều gì, nên hiện tại nàng vẫn còn đang sầu não về những Truyền Tống Trận tiếp theo. Nghĩ đến việc chuyển trận hai nữa, cũng nghĩa là nôn thêm hai , lòng nàng nặng trĩu.

 

Tiếu Hồng tuy nàng say Truyền Tống Trận, nhưng từng thấy qua, nên say là như thế nào. Bởi , khi thấy nàng từ trong trận pháp bước nôn đến trời đất tối sầm, nàng kinh ngạc đau lòng.

 

“Lần nào nàng cũng như ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Chứ còn nữa,” Khúc Bàn đáp, “Cho nên hơn một tháng nay, nàng cứ nôn ói suốt cả chặng đường.”

 

Trong lòng Tiếu Hồng cảm động khôn nguôi, tất cả những điều đều là vì ! Nếu nàng gửi lời mời, U Nguyệt đến đây chịu khổ.

 

“Thảo nào nàng gầy hơn nhiều như . Nếu , nàng chịu cảnh .” Nàng tự trách.

 

Bắc Cung Đường tiếp xúc với Tiếu Hồng hai ngày, cũng quý mến tính cách của nàng. Thấy nàng tự trách, nàng liền : “Đây cũng là do U Nguyệt tự nguyện, chứ với tính cách của nàng , ai thể ép buộc chứ? Ngươi cũng đừng tự trách .”

 

Tiếu Hồng gật đầu, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng áy náy.

 

“Nàng còn nôn đến khi nào nữa? Nếu lúc về cũng như thì chịu nổi.”

 

“Chờ linh lực hồi phục là thôi.” Bắc Cung Đường , “Hoặc là dùng loại Truyền Tống Trận cực kỳ định, xem .”

 

“Truyền Tống Trận cực kỳ định ư? Dùng cái đó là ?” Tiếu Hồng hỏi.

 

“Chắc là thể giảm bớt nhiều.” Bắc Cung Đường giải thích, “Nàng say Truyền Tống Trận là vì độ nhạy cảm với gian quá cao, mà các trận pháp hiện nay đều định. Nếu là loại trận pháp thật sự định, dù hết hẳn thì cũng thể giảm bớt phần nào.”

 

“Vậy lúc các ngươi về, sẽ tìm thử xem.” Tiếu Hồng .

 

Tư Mã U Nguyệt khi nôn xong nghỉ ngơi một ngày, hôm mới trực tiếp lên đường đến thành Luyện Khí.

 

Vốn dĩ họ còn chuyển trận thêm một nữa mới đến thành phố trung chuyển bên ngoài thành Luyện Khí, từ đó qua một Truyền Tống Trận chuyên biệt.

 

thấy Tư Mã U Nguyệt vất vả như , Tiếu Hồng phái về tìm một trận pháp sư mang đến một Truyền Tống Trận tạm thời, đưa họ thẳng về.

 

Trước nàng thấy thứ vô dụng, giờ nghĩ , vẫn nên mang theo một ít bên thì hơn.

 

Có lẽ do Tiếu Hồng dặn dò mang loại định một chút đến, nên khi khỏi Truyền Tống Trận, Tư Mã U Nguyệt ít nhất nôn, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng dữ dội.

 

“Phía là cổng thành , ngươi còn cố ?” Tiếu Hồng hỏi.

 

Tư Mã U Nguyệt nhờ Bắc Cung Đường và nàng đỡ mới miễn cưỡng vững . Nhìn thấy tường thành cách đó trăm mét, nàng lắc đầu: “Cứ để nghỉ một lát .”

 

Bắc Cung Đường lấy một viên đan d.ư.ợ.c cho nàng uống, lấy một chiếc ghế dài, đỡ nàng xuống và : “Cứ nghỉ ngơi ở đây một chút .”

 

Tư Mã U Nguyệt xuống, gương mặt tái nhợt của nàng, Tiếu Hồng c.ắ.n môi, lòng đầy tự trách.

 

Tư Mã U Nguyệt mở mắt nàng, : “Ngươi đừng tự trách nữa, lát nữa bồi bổ cho thật .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1238-vao-thanh-bi-chan.html.]

“Ngươi đừng nữa, nghỉ ngơi cho khỏe .” Tiếu Hồng , trong lòng thầm nhủ chờ nàng thành nhất định chiêu đãi thật hậu hĩnh.

 

Lúc , cổng thành mở , một chiếc xe thú lộng lẫy chạy , một đội thị vệ tiến đến mặt họ và : “Tiểu thư, hội trưởng sai chúng đến đón trở về.”

 

“Cha sắp xếp ?” Tiếu Hồng chút ngạc nhiên.

 

“Vâng. Hội trưởng phu nhân rằng lẽ các vị đến nơi, nên hội trưởng phái chúng khỏi thành để đón. Ngài nếu thấy thì cứ chờ một lát.” Thị vệ đáp.

 

“Chắc là lúc cho về lấy Truyền Tống Trận, cha . Giờ xe thú, chúng về thôi.” Tiếu Hồng .

 

Tư Mã U Nguyệt gật đầu, nàng đồng ý thì những khác dĩ nhiên cũng ý kiến.

 

Tiếu Hồng sức lực lớn, một tay bế bổng Tư Mã U Nguyệt lên, đặt trong xe thú, đó cùng Bắc Cung Đường lên xe. Những còn thì lên chiếc xe thú phía .

 

Thị vệ đội trưởng phất tay, các linh thú liền chậm rãi tiến thành.

 

Tại cổng thành, các thị vệ dù trong xe là ai, nhưng thấy nghênh đón thì chắc chắn là hạng tầm thường, vì họ đều kính cẩn cúi đầu chào cho đến khi đoàn xe khuất dạng.

 

Thành Luyện Khí đúng như tên gọi của nó, là một thành phố đúng với danh xưng, bởi vì ở đây, từ trẻ nhỏ đến già, ai cũng luyện khí, ngay cả những buôn bán cũng mấy ai là .

 

Vì đại điển kế nhiệm sắp cử hành, thành Luyện Khí trở nên vô cùng náo nhiệt. Do thành nhỏ đông, trong thời gian bình thường phép sử dụng xe ngựa phố. Vì , khi thấy một đoàn xe ngựa ngang nhiên đường, đều tò mò theo.

 

“Kia là ai ? Sao dám dùng xe ngựa lúc ?”

 

“Dù là ai nữa, phận chắc chắn tầm thường. Ngươi xem đám thị vệ kìa, đều là của Hội Luyện Khí Sư đó.”

 

“Hừ, Hội Luyện Khí Sư thì chứ, mặc kệ nàng là ai, lên hỏi cho lẽ, tại chúng dùng xe ngựa, còn những thì thể!”

 

Một nữ nhân mặc váy dài màu vàng nhạt bước giữa đường, chặn đường của đoàn xe và quát lớn: “Dừng !”

 

Không cần thị vệ đội trưởng lệnh, các linh thú tự động dừng .

 

“Hoàng tiểu thư, cô ?” Thị vệ đội trưởng sa sầm mặt hỏi.

 

“Hách đội trưởng, Hội Luyện Khí Sư của các rằng thành nhỏ đông, cho phép sử dụng xe thú. Vậy trong xe là ai mà thể bất chấp quy tắc, ngang nhiên dùng xe thú phố?”

 

“Đây là ý của hội trưởng. Xin Hoàng cô nương hãy tránh đường.” Hách đội trưởng .

 

“Ý của hội trưởng ư? Vậy thì chúng càng tò mò về hơn, thể khiến hội trưởng đích cho đón, hẳn là thế lực bình thường nhỉ? Sao nào, cho chúng đây là ai, định dùng cái cớ để đuổi chúng ?” Nữ tử châm chọc, “Nếu về phận, những thể đến đây, ai mà phận chứ.”

 

Tiếu Hồng vén mạnh rèm xe, ló đầu và quát về phía nữ tử : “Hoàng Oánh Oánh, ngươi tránh !”

 

“Ồ, còn tưởng là ai! Hóa là tiểu thư của công hội luôn tỏ khiêm tốn của chúng ! Sao thế, là khách quý , ngươi cũng tính là khách ? Là con gái hội trưởng, ngươi cũng nên cậy quyền mà phá vỡ quy tắc chứ!” Hoàng Oánh Oánh .

 

“Hừ, ngươi về phận ? Vị khách của đây phận còn cao quý hơn ngươi nhiều. Nếu ngươi bây giờ tránh đường, dám đảm bảo các ngươi thể ở đây cho đến khi đại điển bắt đầu .” Tiếu Hồng .

 

“Nói cứ như sợ lắm !” Hoàng Oánh Oánh bộ sợ hãi, “Nếu ngươi đáng sợ như , phận của đó ? Một chút d.a.o động linh lực nào, chúng thật sự tò mò về phận cao quý của nàng đó!”

 

“Chỉ bằng ngươi, còn tư cách để nàng xuống xe ở đây.” Tiếu Hồng , “Thân phận của , đợi đến lúc ngươi , đừng hổ đến mức chui xuống đất là !”

 

 

Loading...