Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1231: Đồ Tham Ăn

Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:03:15
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm đó, Đoạn Trường Cốc ai nghỉ ngơi, ăn uống mãi cho đến rạng sáng mới tan cuộc.

 

Tư Mã U Nguyệt linh lực, cơ thể yếu ít, hai ngày liền nghỉ ngơi, mệt lả.

 

Cho nên tan cuộc, nàng liền trở về ngủ.

 

Tư Mã U Lân từ khi nàng rời để ý thấy nàng ngừng ngáp, cho nên khi nàng , hỏi những khác: “Các ngươi để ý thấy U Nguyệt chút giống ?”

 

“Hình như chút khác biệt.” Tư Mã U Minh , “Nó mệt mỏi như bình thường.”

 

“Linh lực của U Nguyệt phong bế, bây giờ cũng giống như một bình thường.” Bắc Cung Đường .

 

“Cái gì?!” Mấy đều kêu lên, “Sao như ?”

 

“Các ngươi đừng vội, Ngân Lâm U Nguyuyệt .” Khúc Béo .

 

“Thật ?” Tư Mã U Lân chút tin, linh lực đều phong bế, .

 

“Nếu là lời của U Nguyệt, chúng cũng sẽ tin, nhưng lời đúng là do Ngân Lâm .” Ngụy Tử Kỳ , “Chúng hỏi qua Phong ca, xác định lời là do Ngân Lâm .”

 

“Vậy thì .”

 

Tư Mã U Minh và thở phào nhẹ nhõm. Ngân Lâm thì họ cũng , ông , thì mới là thật sự .

 

Nếu Tư Mã U Nguyệt những lời , chắc sẽ buồn bực lắm. Cái gì gọi là lời của nàng họ sẽ tin, uy tín của nàng thấp đến ?!

 

“Các ngươi đây là chuyện gì ?” Tư Mã U Tề hỏi.

 

“Ừm, U Nguyệt đều cho chúng .”

 

“Vậy các ngươi kể cho chúng .”

 

“Được…”

 

Tư Mã U Nguyệt ngủ một giấc đến chạng vạng, cuối cùng vẫn tiếng bụng kêu réo đ.á.n.h thức.

 

Nàng dùng tay xoa bụng, thở dài: “Linh lực còn, cũng giống như một bình thường. Lại một nữa trải nghiệm cảm giác mệt và đói, cảm giác cũng tồi!”

 

Nàng lăn hai vòng giường, đói chịu , đành bò dậy tìm đồ ăn.

 

Nàng mở cửa, liền thấy Tư Mã U Lân và đang chuyện trong sân.

 

“Sao các ở đây?” Nàng kinh ngạc hỏi.

 

“Linh lực còn, thần thức cũng còn luôn ?” Tư Mã U Tề tới, nắm lấy cổ tay nàng, hỏi.

 

“Thần thức vẫn còn, chẳng qua là lười, ở sân nhà nên thu thần thức thôi.” Để khỏi mệt mỏi, nàng thầm bổ sung một câu trong lòng.

 

“May là cơ thể chuyện gì.” Tư Mã U Tề buông cổ tay nàng .

 

Tư Mã U Nguyệt qua, thấy Bắc Cung Đường, hỏi: “Bắc Cung ?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Nó , đoán chừng sẽ đói đ.á.n.h thức, nên chuẩn đồ ăn .” Khúc Béo .

 

“Tốt quá!” Tư Mã U Nguyệt xuống bàn đá, chờ Bắc Cung Đường đồ ăn cho .

 

Những khác đều nàng, nàng sờ mặt , : “Trên mặt dính gì bẩn ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1231-do-tham-an.html.]

“Tiểu , đừng lo lắng, nếu Ngân Lâm sẽ , thì sẽ .” Tư Mã U Nhạc .

 

“Hả?” Tư Mã U Nguyệt tại họ đột nhiên đến chuyện , bèn : “Ta lo lắng mà!”

 

“Thật ?”

 

“Đương nhiên là thật!” Tư Mã U Nguyệt , “Tuy rằng hiện tại thể sử dụng linh lực, nhưng đối với cũng chắc là chuyện .”

 

“Nói đây?” Khúc Béo lĩnh ngộ lúc nào cũng chậm hơn khác một nhịp.

 

“Mấy năm nay quá nhanh, luôn theo đuổi việc nâng cao thực lực, nhiều thứ thực đều suy nghĩ đủ thấu đáo. Nói đơn giản hơn, chính là sự lắng đọng của còn đủ.” Tư Mã U Nguyệt , “Hiện tại thể dùng sức mạnh, thể suy nghĩ kỹ những chuyện đây, nghĩ về con đường , thiện tâm cảnh của .”

 

“Muội thể nghĩ như nhất.” Tư Mã U Lân và đó còn lo lắng sự thản nhiên tối qua của nàng là giả vờ, bây giờ nàng , phát hiện nàng đúng là gánh nặng tâm lý, họ cũng cần lo lắng nữa.

 

Tuy rằng việc thể sẽ bước chân của nàng dừng vài năm, nhưng đây là một chuyện đối với nàng. Mọi việc đều tuyệt đối , ?

 

“Bắc Cung còn tới nữa! Ta đói c.h.ế.t mất!” Nàng xoa bụng.

 

Ai, tuy đói và lạnh cũng là một trải nghiệm cuộc sống, nhưng cảm giác đói bụng thật sự dễ chịu chút nào!

 

“Còn ở chân núi thấy tiếng của ngươi .” Bắc Cung Đường từ núi lên, đẩy cửa sân .

 

Tư Mã U Nguyệt thấy Bắc Cung Đường, mắt liền sáng lên.

 

Bắc Cung Đường thấy bộ dạng của nàng, lắc đầu, đến bên bàn, phất tay, bốn đĩa thức ăn nhỏ bốc khói và một phần cơm liền xuất hiện mắt .

 

Tư Mã U Nguyệt vội vàng lấy đũa, gắp một miếng rau xanh mướt ăn.

 

“Ôi, tay nghề của Bắc Cung ngày càng , món cải thìa ngon thật!”

 

“Đây là tay nghề của tiến bộ, là do ngươi bây giờ quá đói.” Bắc Cung Đường , “Trước tuy cũng thường xuyên ăn, nhưng thực đều đói. Chỉ là ăn vì ăn. Không giống như ngươi bây giờ.”

 

Tư Mã U Nguyệt nuốt miếng cải thìa xuống, cảm thán: “Không ngờ đời còn thể trải nghiệm mùi vị của đói khát. Nói thật, mùi vị đúng là dễ chịu.”

 

“Ta mới với Dịch thẩm và , một ngày ba bữa cơm của ngươi, họ sẽ lo.” Bắc Cung Đường .

 

“Tài nấu nướng của Dịch thẩm cũng tồi.” Tư Mã U Nguyệt , “Nếu là khác thì thôi .”

 

“Dịch thẩm , mỗi ngày sẽ tự nấu cơm cho ngươi, cho nên ngươi cứ ngoan ngoãn ăn cơm , cần lo lắng những chuyện vớ vẩn đó.”

 

“Ai…” Tư Mã U Nguyệt thở dài, coi bốn đĩa thức ăn nhỏ và cơm mặt như khí.

 

“Không chứ, U Nguyệt, ngươi mà một ăn sạch nhiều đồ như ? Ngươi bây giờ thể sử dụng linh lực, nên ăn nhiều kẻo khó tiêu.” Khúc Béo kêu lên.

 

Tư Mã U Nguyệt xoa bụng, : “Ta cảm thấy ăn no lắm, cảm giác nếu thêm hai bát lớn nữa, chắc chắn vẫn ăn .”

 

“Sức ăn của ngươi khi nào lớn như ?”

 

Tư Mã U Nguyệt cũng chút nghi hoặc, “Trước linh lực ăn nhiều là bình thường, bây giờ linh lực vẫn thể ăn, điều chút kỳ lạ. Chẳng lẽ là vua dày bẩm sinh?”

 

“Trước sức ăn của ngươi lớn như .” Tư Mã U Minh vạch trần nàng, “Lúc ngươi mới tu luyện, sức ăn cũng lớn đến thế.”

 

“Có khả năng là do luyện thể.” Tư Mã U Lân , “Thân thể trông thấy gì, nhưng sức mạnh nhỏ, năng lượng tiêu hao tự nhiên cũng nhỏ. Trước thể linh lực chống đỡ, nên rõ ràng. Bây giờ linh lực, chỉ thể lấy từ thức ăn.”

 

Mọi nghĩ nghĩ, cảm thấy khả năng lớn nhất. lý luận nàng yêu thích.

 

“Nói như , mỗi ngày ăn nhiều đồ, mới thể đáp ứng nhu cầu của cơ thể? Vậy chẳng mỗi ngày ngoài ăn vẫn là ăn ?”

 

 

Loading...