“Thật , thấy, lấy nhiều đ.á.n.h ít mới vui hơn.” Hoa Hoa cử động ngón trỏ, : “Ta thích nhất chuyện như . Ừm, giống như nữ nhân thích hủy dung khác .”
“Đó là sở trường của ngươi, chứ của chúng .” Tiểu Thất hừ một tiếng. Bây giờ Hoa Hoa g.i.ế.c còn nhiều hơn cả nàng, chỉ vì hoa của nó nhiều.
“Ta là dùng nhiều hoa cùng lúc !” Hoa Hoa tủm tỉm , “Ta là, ba chúng cùng , bắt lấy hai họ, thế nào?”
“Thử xem.” Tiểu Mộng xong liền dẫn đầu lao qua.
“Động thủ !” Tiểu Thất cũng bắt đầu công kích.
“Thật là, nào cũng nhanh hơn !” Hoa Hoa xong cũng xông lên.
Tư Mã U Nguyệt ở phía , thấy ba họ thảo luận một phen mới động thủ, cảm thấy vô cùng cạn lời.
Ba thật là…
Rõ ràng là các nàng ở trong tháp linh hồn thấy những hủy dung nàng, lợi dụng nàng để dò đường nguy hiểm, tự ồn ào ngoài cùng xử lý họ, bây giờ ở đây lải nhải dài dòng, tạo áp lực tâm lý cho đối phương.
Thực lực của các nàng vốn cao hơn hai , ba cùng lên, rõ ràng thể giải quyết trong ba đến năm phút, nhưng các nàng từ từ hao hết linh lực của họ, đó lấy họ quả bóng để chơi, một quyền, một cước, qua mấy lượt, trực tiếp biến hai thành tàn phế, đó mới xách họ đến mặt Tư Mã U Nguyệt.
“Nguyệt Nguyệt, hai thật dai sức, đ.á.n.h lâu như mới xử lý xong.” Tiểu Thất chồng hai lên , vẻ như mệt mỏi.
Tư Mã U Nguyệt ở cửa động, hai mặt mũi bầm dập, : “Chắc cả đời cũng từng khác đ.á.n.h như nhỉ.”
“Ngươi là ai?” Lão giả , phun một ngụm m.á.u tươi, bên trong còn một chiếc răng.
“Ta là ai, bây giờ các ngươi còn cần ?” Tư Mã U Nguyệt .
“Chúng cứu ngươi, ngươi lấy oán báo ân như !” Lão giả tức giận , tiếc là giọng yếu ớt vô lực.
“Cứu ?” Tư Mã U Nguyệt , “Các ngươi là vì cứu ?”
“Nếu chúng , ngươi sớm c.h.ế.t .” Nam tử mắt xanh .
“Phải, đúng là các ngươi đưa sơn động, nhưng các ngươi phát thiện tâm cứu ?” Tư Mã U Nguyệt xổm xuống, đôi mắt màu xanh của , : “Đôi mắt màu xanh, quả thực , tiếc là ngươi . Ngươi là mù, là thích dối chớp mắt?”
“Hừ, các ngươi rõ ràng là Nguyệt Nguyệt dò đường cho các ngươi, lợi dụng nàng, bây giờ còn dám ở đây là cứu nàng. Ngươi tin , móc hai con mắt của các ngươi ?!” Tiểu Thất ở một bên uy hiếp.
“Móc mắt ích gì, nếu là sẽ chặt hết tay chân, móc mắt, cắt tai, bịt miệng họ , nhét trong bình lật đật.” Tiểu Mộng .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Hoa Hoa liếc Tiểu Mộng một cái, : “Ngươi vẫn nên bớt ở cùng Tiểu Hống , đều nó dạy hư .”
Tiểu Hống cũng trúng đạn…
Tiểu Mộng để tâm, : “Ta thích chơi cùng nó, nào? Hoa Hoa vương, vương Hoa Hoa, hoa vương hoa.”
“Đừng gọi bằng cái tên khó đó!” Hoa Hoa kêu lên.
“Gọi tên của ngươi đó! Ta thấy mấy cái tên nghĩ cho ngươi lúc đều , ngươi thích? Nếu chúng thể đổi cách gọi, hôm nay gọi hoa vương hoa, ngày mai Hoa Hoa vương, ngày gọi vương Hoa Hoa, ngươi xem, thật .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1189-lay-nhieu-danh-it-moi-vui.html.]
“Ngươi dám!”
Hoa Hoa một cành dây leo tấn công về phía Tiểu Mộng, hai một một về đ.á.n.h .
Tư Mã U Nguyệt thấy Tiểu Mộng như , vẫn chút cảm tạ Tiểu Hống. Nếu tên đó, Tiểu Mộng bây giờ lẽ vẫn còn chìm trong bi thương thể thoát , mà thể nở nụ lâu.
Mặc dù, nó quả thực dẫn Tiểu Mộng ngày càng lún sâu con đường lầy lội…
Nàng chuyển sự chú ý sang hai , : “Bây giờ cho các ngươi hai con đường để chọn. Một là, trực tiếp đưa các ngươi xuống địa ngục, , ở đây thể xuống địa ngục, là để các ngươi vĩnh viễn ở đây. Hai là, các ngươi cho chuyện gì xảy , sẽ giữ cho các ngươi một mạng nhỏ.”
“Hừ, ngươi nghĩ chúng sẽ tin lời ngươi ?” Lão giả khịt mũi, “Chỉ cần chúng , ngươi sẽ lập tức g.i.ế.c chúng !”
“Sao thể!” Tư Mã U Nguyệt , “Ta sẽ chừa cho các ngươi một con đường sống thì sẽ chừa, tin , ?”
“Hừ.” Hai chỉ hừ lạnh, tin nàng.
“Xem là thật sự tin .” Tư Mã U Nguyệt , “ mà, các ngươi cũng tự do, còn thể đổi một chút hy vọng.”
“Ta sẽ !”
“Ngươi cứ g.i.ế.c chúng !”
Tư Mã U Nguyệt dậy, thái độ của hai còn khá kiên định. Tiếc là cũng tác dụng gì.
Nàng xác định xung quanh ai, ý niệm động, mang theo hai tháp linh hồn, tìm Vu Lăng Vũ.
“Biết thẩm vấn ?” Tư Mã U Nguyệt , “Giao cho ngươi hai , xem thể thẩm vấn thông tin hữu dụng .”
“Tại ngươi trực tiếp dùng thần thức để tra?” Vu Lăng Vũ hỏi.
“Hai họ thực lực mạnh như , dùng thần thức dò xét, chỉ thể g.i.ế.c họ. giữ họ còn ích.” Tư Mã U Nguyệt .
“Bị đ.á.n.h thành hai kẻ tàn phế, ngoài đôi mắt , còn ích lợi gì?” Vu Lăng Vũ liếc nàng.
Nàng khen đôi mắt màu xanh của tên , nàng còn từng khen như .
Tư Mã U Nguyệt lập tức hiểu ý , nhưng định tiếp chủ đề , : “Ta tỉnh lúc họ đang gì đó về phía nguy hiểm, bảo dẫn đường. Nếu chúng , thể để họ dẫn đường! Chẳng lẽ g.i.ế.c họ, đó ngươi dò đường?”
“Cũng .” Vu Lăng Vũ một lời đáp ứng.
Tư Mã U Nguyệt trừng một cái, : “Đừng nghĩ những chuyện vớ vẩn đó. Người giao cho ngươi, ngươi hỏi cho một cái manh mối.”
Nói xong, nàng xuống sập mỹ nhân của Vu Lăng Vũ, định xem thẩm vấn.
“Vậy .” Vu Lăng Vũ thấy nàng như , đành đồng ý, xoay thẩm vấn hai .
Là vương của Ma tộc, hàng ngàn phương pháp thẩm vấn, chỉ cần vài chiêu khuất phục hai , khiến họ ngoan ngoãn kể đầu đuôi câu chuyện.
Tư Mã U Nguyệt xong lời họ, hai mắt tỏa sáng.
Có bảo bối! Nàng thích nhất là xem khác tranh giành đồ vật! Còn về hai , nàng sẽ giữ lời hứa, giữ mạng cho họ. Chỉ hy vọng họ thể sống sót qua ba ngày, vì những ở Huyết Sát Thành cũng dễ chọc!