“Ngân Lâm, lúc đó ngài cũng đến ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Lúc đầu đến. Đến lúc những đó g.i.ế.c cháu, ngài mới đến.” Tư Mã Lưu Phong , “Sự xuất hiện của ngài khiến ở đó đều dừng . Sau đó ngài lập tức đến bên cạnh cháu, bế cháu từ đất lên, đây là một đứa trẻ , hôm nay tha cho nó một mạng, nó sẽ trả cho các ngươi một mảnh bình yên.”
“Sau đó những đó liền đồng ý ?” Địch Hi hỏi.
“Đương nhiên.” Tư Mã Lưu Phong , “Ngươi địa vị của Ngân Lâm ở Nhân giới, thế lực nào dám đối đầu với ngài . Lời ngài thể là ai dám phản bác.”
“Hóa , ngài sớm cứu một mạng như .” Tư Mã U Nguyệt lẩm bẩm.
Nàng vẫn luôn cho rằng sự tiếp xúc của họ bắt đầu từ ngoài tiên cảnh, ngờ mạng của cũng là do ngài cứu.
“Lời của Ngân Lâm luôn luôn chuẩn. Ngài như , những đó tuy sẽ xảy chuyện gì, nhưng thái độ đối với cháu đổi một ít. Tuy nhiên vẫn một g.i.ế.c cháu. Sau , Bặc Tính Tử mang cháu và cha cháu , ém chuyện xuống. Mấy tháng , cha cháu mang cháu trở về gia tộc một , nhưng lâu mang cháu . Rồi đó, cũng biến mất. , tên của cháu cũng là do Ngân Lâm đặt cho.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tư Mã U Nguyệt ngẩn , tên của cũng là do ngài đặt, Tư Mã U Nguyệt, Tây Môn U Nguyệt, ngài sớm hai sẽ trở thành một.
“Thúc còn gì nữa ?” Nàng hỏi.
“Chuyện chúng chỉ bấy nhiêu thôi.” Tư Mã Lưu Phong , “Sau những thế lực đó vẫn tìm đến gia tộc gây phiền phức, nhưng vì và Lưu Vân đều thương, cũng tiếp xúc. Sau đó gia tộc ém chuyện xuống, còn cho phép trong gia tộc bàn luận, nên chúng cũng gì thêm. Lúc cha cháu trở về, và Lưu Phong lúc ngoài, chờ chúng trở về, biến mất.”
Nghe xong lời , Tư Mã U Nguyệt trầm mặc.
“Những đó…” Nàng hai mắt híp , những kẻ bức tử cha , nàng sẽ từng bước, từng bước một “cảm ơn” họ!
Nàng thấy Tư Mã Lưu Phong nhiều như , chút kích động, khá mệt mỏi, nên hỏi thêm tên của những thế lực đó, chờ khỏe hỏi .
Nàng dậy, thu ghế, : “Hai nghỉ ngơi cho , ba ngày là thể .”
Nàng rời khỏi lều, để hai ở đó mắt to trừng mắt nhỏ qua ba ngày.
Tư Mã U Nguyệt khi rời Tiểu Giới, từ Tiểu Giới tháp linh hồn.
Có Quỷ sư phụ ở đây, nàng mạo hiểm như .
Nàng tìm thấy Vu Lăng Vũ. Tên còn nhàm chán mà vặt cánh hoa, đang ở sập mỹ nhân nghiên cứu sách về cơ giáp.
Thấy nàng , đôi mắt còn chút hồng hồng, dậy, kéo nàng xuống bên cạnh, hỏi: “Sao ?”
Tư Mã U Nguyệt tựa đầu vai , : “Vừa Lưu Phong thúc thúc kể chuyện của cha , nhất thời kìm .”
Vu Lăng Vũ ôm nàng, : “Chuyện qua , đừng buồn nữa. Đợi đến khi tìm họ là .”
“Ừm.” Tư Mã U Nguyệt đáp một tiếng, giọng mũi nồng đậm.
Nói là như , nhưng những cảm xúc là thứ nàng thể tự kiểm soát.
Vu Lăng Vũ cũng trêu nàng, chỉ lẳng lặng ở bên cạnh, nàng kể những lời Tư Mã Lưu Phong .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1186-ban-do-cha-de-lai.html.]
“ !” Tư Mã U Nguyệt xong, rời khỏi vai , : “Lúc cha để cho một cái hộp, bên trong còn một thứ xem.”
Nàng lấy chiếc hộp . Lần , tâm cảnh khác so với đầu.
Lúc đó nàng chiếc hộp , chỉ cảm thấy là do cha tiện nghi để cho thể . bây-giờ , thể cảm nhận tình thương của cha tràn đầy.
Chiếc hộp tuy hiếm như hộp Linh Lung, nhưng trong lòng nàng càng thêm trân quý.
“Chiếc hộp từng thấy ngươi lấy .” Vu Lăng Vũ .
“Lúc cha để chiếc nhẫn của gia tộc, còn Tiểu Linh Tử, một tấm bản đồ và một lá thư.” Tư Mã U Nguyệt mở hộp, bên trong vẫn còn lá thư và tấm bản đồ đó.
Nàng lấy lá thư , mở nữa, nước mắt kìm mà rơi xuống.
“Cha, , hai yên tâm, con nhất định sẽ tìm hai ! Gia đình chúng nhất định sẽ đoàn tụ!”
Vu Lăng Vũ lấy tấm giấy da bên trong , một lúc : “Cái hình như là một tòa cổ mộ.”
Tư Mã U Nguyệt lau nước mắt, ghé gần xem, : “Xem phong thủy vị trí , quả thực giống như cổ mộ. cha đây là . Tuy nhiên xem lá thư, phát hiện chút kỳ quái, hình như nhắc đến cái .”
“Kỳ quái thế nào?” Vu Lăng Vũ hỏi.
Tư Mã U Nguyệt mở lá thư , : “Có mấy chữ nét bút sự đổi nhỏ, giống những chữ khác. Ngươi xem.”
Vu Lăng Vũ kỹ, quả thực mấy chữ chút khác biệt.
“Ái, Thiên, Lĩnh.” Tư Mã U Nguyệt , “Ba chữ nét cuối đều chút cong , nhưng những chữ khác .”
“ là như . Ái, Thiên, Lĩnh, chẳng lẽ là Ái Thiên Lĩnh Vực?” Vu Lăng Vũ .
“Ái Thiên Lĩnh Vực? Là một khu vực ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“ , ở vòng trong.” Vu Lăng Vũ , “Chẳng lẽ, tấm bản đồ là một nơi nào đó ở Ái Thiên Lĩnh?”
“Ái Thiên Lĩnh cổ mộ nào ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
Vu Lăng Vũ suy nghĩ một lát, : “Từng lời đồn về lăng mộ của một vị đế quân ở đó, nhưng ai tìm thấy. Chẳng lẽ tấm bản đồ chính là cổ mộ của vị đế quân đó?”
“Chẳng lẽ vị đế quân đó khi chết, vẽ một tấm bản đồ, để cho hậu thế, với họ rằng: Đến đây , mộ của ở đây, đến mà trộm mộ !” Tư Mã U Nguyệt .
“Cũng khả năng.” Vu Lăng Vũ , “ khả năng lớn hơn là từng đó, đó vẽ tấm bản đồ .”
“Để xem tấm bản đồ .” Tư Mã U Nguyệt , “Không đúng, tấm giấy da cổ xưa, nhưng nét mực đó cũ như . Chẳng lẽ đây là bản đồ cha để ? Họ lúc ẩn cư trong cổ mộ đó ?”
“Hẳn là .” Vu Lăng Vũ , “Ngươi nhiều thế lực bắt cha ngươi, nếu thật sự ẩn cư trong cổ mộ, thể nào cổ mộ đó phát hiện. Nhiều như , tin tức thể ém , nhưng chúng bất kỳ thông tin nào.”
“Chẳng lẽ ở đó?” Tư Mã U Nguyệt cầm tấm giấy da lên xem xét, cũng thấy manh mối gì. “Cha ơi là cha, cha bí ẩn như ! Trực tiếp trong thư là mà.”
“Ta nghĩ, hẳn là để thứ gì đó ở đây.” Vu Lăng Vũ , “Như , dù khác thứ , cũng sẽ đây là .”
“Ta cũng . như , chúng cũng đây là .”