Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1184: Ra Tay Thật Tàn Nhẫn
Cập nhật lúc: 2025-10-02 07:45:34
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Địch Hi đ.á.n.h trúng bụng, cơn đau truyền đến, nhưng hề để tâm, nắm lấy cánh tay của Tư Mã Lưu Phong, một quyền đ.ấ.m trả .
“Nếu Tư Mã Lưu Hiên, tiểu di của bây-giờ vẫn là công chúa của Quỷ giới, vẫn sống một cuộc sống vui vẻ vô lo. Đều là tại các ngươi! Đều tại các ngươi!”
“Rõ ràng là của Úc Khả La, nếu nàng đến Nhân giới, nếu nàng dụ dỗ Lưu Hiên, những chuyện !”
“Phì, rõ ràng là do Tư Mã Lưu Hiên!”
“Là do Úc Khả La!”
“Ngươi còn !”
“Rõ ràng là ngươi thừa nhận!”
“Vậy thì xem ai lợi hại hơn, ai thể sống đến cuối cùng!”
“…”
Hai tranh cãi, giống như những bình thường nhất dùng nắm đ.ấ.m đ.á.n.h , còn dáng vẻ và hình tượng ngày thường, quả thực giống như hai đứa trẻ đang đ.á.n.h .
Tư Mã U Nguyệt im lặng họ, thật là hai đứa trẻ sống .
“Quỷ sư phụ, chủ tử thương , cần…” Đội trưởng thị vệ hỏi Quỷ sư phụ.
Quỷ sư phụ xua tay, ý bảo họ đừng manh động.
Địch Hi lựa chọn dùng cách , tức là quan tâm đến chút thương tích .
“Yên tâm , c.h.ế.t .” Tư Mã U Nguyệt , “Là thị vệ của chủ tử các ngươi, cho các ngươi động, các ngươi đừng động!”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Chủ tử đây từng khác đ.á.n.h như .” đội trưởng thị vệ .
“Trước đây cũng khác đ.á.n.h mà!” Tư Mã U Nguyệt .
“Đó là chuyện lúc chủ tử còn nhỏ…”
“Dù là lúc nhỏ, cũng tính.” Tư Mã U Nguyệt , “Địch Lục, ngươi theo biểu ca lúc một hai trăm tuổi đúng .”
Đội trưởng thị vệ Địch Lục gật đầu, : “ . Đã theo chủ tử mấy trăm năm .”
“Sau khi ngươi gặp , từng thấy như thế ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Cũng từng thấy chủ tử đ.á.n.h với khác, chủ tử cũng từng thương, nhưng như thế thì thật sự từng thấy.” Địch Lục .
“Vậy thì hôm nay các ngươi vận khí , xem chủ tử của các ngươi trần trụi đ.á.n.h như thế nào, chừng cũng thấy nữa.” Tư Mã U Nguyệt , “Cơ hội duy nhất một đó, trân trọng.”
“…” Địch Lục tưởng Tư Mã U Nguyệt gì, ngờ là cái .
mà… chừng thật sự là cơ hội duy nhất một , cho nên, họ vẫn nên xem .
Địch Hi và Tư Mã Lưu Phong đ.á.n.h hơn một giờ, cuối cùng còn chút sức lực nào, đều ngã xuống đất.
Tư Mã U Nguyệt và Địch Lục họ qua, thấy hai nhe răng trợn mắt, vẫn còn trừng mắt đối phương, dường như chuẩn chờ hồi phục sức lực tiếp tục chiến đấu.
“Cũng may, còn chừng mực, đ.á.n.h đến mất thở cuối cùng.” Nàng kiểm tra cho họ một chút, “Gãy mười cái xương sườn, gãy mấy chục cái xương khác, cơ bắp rách, nội tạng xuất huyết, chậc chậc, thể hai các ngươi tồi nha, như mà vẫn còn đ.á.n.h !”
Tư Mã Lưu Phong Tư Mã U Nguyệt , đầu gì đó, đau đến nhe răng trợn mắt, hít một lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1184-ra-tay-that-tan-nhan.html.]
“Hít…”
“Ngươi đừng động.” Tư Mã U Nguyệt , “Hai các ngươi như thế , ngoan ngoãn đây ba ngày .”
“Ba ngày?! Lâu như !” Tư Mã Lưu Phong kêu lên.
“Nếu thì ngươi nghĩ ?” Tư Mã U Nguyệt , “Tuy đan dược, nhưng hồi phục vẫn cần thời gian. Các ngươi thương là như thế nào.”
Hơn nữa họ thể chất như nàng, ba ngày chỉ là tiêu chuẩn để họ thể hoạt động .
“…”
Tư Mã U Nguyệt lấy đan d.ư.ợ.c cho họ uống, : “Suy nghĩ lâu như , cuối cùng cũng đ.á.n.h một trận, thỏa mãn ? Giải tỏa đủ chứ?”
Hai liếc một cái, đó đồng thời đầu trời.
Tư Mã U Nguyệt khóe miệng cong lên , lệnh cho Địch Lục: “Dựng cho chủ tử các ngươi một cái lều, họ ngủ ở đây ba ngày đấy! À, thuận tiện giúp dựng cho thúc thúc của một cái… thôi, các ngươi dựng một cái lớn, đưa hai họ cùng một chỗ. , hai họ bây-giờ thể di chuyển, dựng lều xong đừng động đến họ, cứ để họ đất .”
“Vâng, tiểu thư.” Địch Lục vẫy tay hiệu cho những phía , lập tức mấy đến, dựng cho họ hai cái lều ngay tại chỗ.
Địch Hi và Tư Mã Lưu Phong còn đất ba ngày, mắt đều trợn tròn, Tư Mã U Nguyệt đang một bên hả hê.
“Đừng trừng , là các ngươi tự đ.á.n.h thành như , chứ xúi giục.” Tư Mã U Nguyệt , “Các ngươi vì chuyện mà trì hoãn hành trình của chúng ba ngày, chúng còn gì các ngươi !”
“Ngươi rõ ràng thể nghĩ cách chúng sớm khỏe , bắt chúng đất ba ngày, thương thúc thúc.” Tư Mã Lưu Phong lên án.
Tư Mã U Nguyệt trợn trắng mắt, tưởng cũng thể thần ma ?
“Để các ngươi động là vì cho các ngươi.” Tư Mã U Nguyệt , “Ai bảo các ngươi đ.á.n.h gãy cả xương cốt. Muốn xương cốt hồi phục , thì ngoan ngoãn .”
“Tiểu thư, .”
“Các ngươi ngoài , để ở bên ngoài canh gác họ, phòng trường hợp bất trắc.” Tư Mã U Nguyệt .
“Vâng.”
Địch Lục liếc chủ tử đang đất, vội vàng ngoài.
Hắn sẽ cho chủ tử , chạy nhanh như , là vì thấy khuôn mặt tuấn mỹ yêu nghiệt của đ.á.n.h đến biến dạng, nhịn ngoài .
Địch Hi thì thấy thuộc hạ của lời Tư Mã U Nguyệt như , nên hình dung tâm trạng của như thế nào. Khí chất nha đầu , sẽ khiến khác theo bản năng lời nàng, giống hệt như tiểu di năm đó.
Tư Mã U Nguyệt lấy một chiếc ghế, xuống bên cạnh hai , : “Lưu Phong thúc thúc, dưỡng thương ba ngày sẽ nhàm chán lắm đúng ? Không bằng thúc kể cho chuyện của cha ?”
Địch Hi đầu Tư Mã Lưu Phong, cũng , tiểu di ở Nhân giới rốt cuộc xảy chuyện gì.
Tư Mã Lưu Phong đôi mắt kiên định của Tư Mã U Nguyệt, thở dài, : “Sao cháu cố chấp như ? Cái tính bướng bỉnh thật giống cha cháu.”
“Ta là con của cha , đương nhiên giống .” Tư Mã U Nguyệt , “Lưu Phong thúc thúc, thúc đừng vòng vo với nữa, thúc , sớm muộn gì cũng sẽ chuyện lúc đó. Ta còn là của đây, dù chuyện gì, cũng sẽ ảnh hưởng đến đạo tâm của .”
Nàng ngộ đạo thành công, chỉ cần gặp chuyện khiến nàng sụp đổ, đạo của nàng sẽ tan, đoạn.
“Cháu… ai…” Tư Mã Lưu Phong một nữa thở dài, “Cháu cũng sai, sớm muộn gì cháu cũng sẽ chuyện lúc đó. Thay vì để cháu tâm tâm niệm niệm tìm kiếm đáp án, bằng bây-giờ cho cháu . Cũng đỡ cháu cả ngày bám lấy .”
“Thúc sớm như thì .” Tư Mã U Nguyệt .
“Chuyện của cha cháu và cháu lúc đó thật cũng nhiều, vì họ đều ở bên ngoài, một ít cũng là chúng cha cháu kể .” Tư Mã Lưu Phong , “Theo lời , năm đó, ngoài du lịch…”