Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1140: Gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng
Cập nhật lúc: 2025-09-30 15:16:47
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời của Tiểu Thất khiến sắc mặt của Ma Lang tộc đại biến, tất cả họ đều trúng độc?
Không thể nào!
Họ là Ma Lang tộc dũng mãnh, thể độc của Nhân tộc hạ gục?
“Không tin ?” Tiểu Thất . “Các ngươi thể vận khí ma lực thử một , xem giống như mấy .”
Không ai dám thử.
Trong tiềm thức, họ tin lời của Tiểu Thất, để tránh độc d.ư.ợ.c phát tác quá sớm, ai dám động đậy.
“Các ngươi gì?!” Lang Dực mặt mày đen kịt hỏi.
“Chuyện còn hỏi ?” Tiểu Thất vẻ “các ngươi đúng là ngốc”. “Gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng. Các ngươi năm xưa gì với Tiểu Mộng, hôm nay trả bằng thứ đó!”
“Các ngươi dám!”
“Có gì mà dám? Các ngươi nghĩ, nơi vẫn là Ma giới, vẫn là nơi do các ngươi thống trị ?”
“Mộng Yểm thú, nếu ngươi dám g.i.ế.c chúng , Ma Lang tộc của nhất định sẽ tha cho ngươi! Dù ngươi trốn ở thế giới Nhân tộc, họ cũng sẽ đào ba tấc đất để tìm ngươi!” Lang Dực uy hiếp.
“Phải ? Vậy thì cứ để họ đến đào ba tấc đất !” Tư Mã U Nguyệt . “Có lẽ, đợi họ đến đào ba tấc đất, chúng đ.á.n.h đến Ma giới, san bằng hang ổ của các ngươi ! Bây giờ, các ngươi vẫn nên lo cho chính !”
Lang Dực Tư Mã U Nguyệt, tại , nhân loại thực lực mạnh , một luồng hàn ý từ trong lòng dâng lên.
Chẳng lẽ, hôm nay thật sự c.h.ế.t ở đây ?
“Tiểu Mộng, thời gian gần như .” Tư Mã U Nguyệt . “Cẩn thận một chút.”
“Ừm.” Tiểu Mộng gật đầu, nhún chân một cái định bay xuống.
“Chờ .” Tư Mã U Nguyệt giữ nàng , lấy Linh Lung. “Để nó cùng ngươi.”
Linh Lung từ tay Tư Mã U Nguyệt bay , đến mặt Tiểu Mộng cọ cọ.
Tiểu Mộng nắm lấy Linh Lung, tung bay xuống.
Khốn long trận, cho phép cho phép . Khi Tiểu Mộng bay , những gợn sóng khẽ động, trở về bình tĩnh.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Người của Ma Lang tộc cảnh giác nàng, nàng tiến thêm một bước, họ liền lùi một bước.
“Mộng Yểm thú, khuyên ngươi nhất đừng xằng bậy! Ngươi Ma Lang tộc của , ngươi…”
“Biết, đương nhiên Ma Lang tộc của các ngươi, trời sinh tính tàn nhẫn, việc ác nào . Chuyện thích nhất chính là diệt tộc khác.” Tiểu Mộng . “ thế thì ? Tộc nhân của các ngươi g.i.ế.c sạch cả , các ngươi còn thể diệt tộc thứ hai ?”
Nói , Linh Lung trong tay nàng vung lên, kiếm khí tràn , những ngã mặt đất đó đều một kiếm đoạt mạng.
“Mộng Yểm thú, ngươi đừng xúc động, chúng chuyện gì thì từ từ !”
Theo thời gian trôi qua, họ bây giờ cảm thấy hành động chậm chạp, ma lực cản trở. Đối mặt với Tiểu Mộng, dù họ đông như , cũng sức phản kháng.
“Từ từ ? Năm đó khi các ngươi diệt tộc Mộng Yểm của , từng nghĩ đến việc, chuyện gì thì từ từ ? Năm đó khi các ngươi hàng ngàn thí nghiệm , hết đến khác lột da sống , các ngươi nghĩ đến việc, chuyện gì thì từ từ ?!”
Hàn Diệu Song và Tô Nho Nhỏ bọn họ đầu tiên Tiểu Mộng kể về chuyện năm xưa, nghĩ đến những hình ảnh nàng , họ nhịn mà đỏ hoe mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1140-gay-ong-dap-lung-ong-an-mieng-tra-mieng.html.]
Họ thực sự thể tưởng tượng , nàng trơ mắt tộc nhân vì mà c.h.ế.t , hết đến khác lột da sống mà thể c.h.ế.t , Tiểu Mộng khi đó còn nhỏ như , chống đỡ như thế nào?
Tiểu Mộng mỗi khi một câu, vung Linh Lung một , một đám ma lang liền c.h.ế.t kiếm của nàng.
Máu tươi b.ắ.n lên mặt, lên nàng, ánh mắt hung ác đó, khiến nàng trông như ác quỷ bò lên từ địa ngục.
“Năm đó các ngươi g.i.ế.c chết, lấy thứ trong cơ thể , các ngươi phong ấn thực lực và ký ức của , đó trấn áp ở đại lục Dã Lân mấy trăm năm, các ngươi nghĩ đến việc, chuyện gì thì từ từ ?!” Tiểu Mộng vung một kiếm. “Bây giờ, ngươi với , chuyện gì thì từ từ , ngươi xem, chúng từ từ thế nào?!”
Lúc Tiểu Mộng khôi phục ký ức, Tiểu Thất ở bên cạnh, thấy dáng vẻ phát cuồng của nàng. Hôm nay nàng những lời , cô bé cảm thấy trái tim cũng sắp tan nát theo.
“Tiểu Mộng, đừng một kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t chúng!” Cô bé nhún chân một cái, cũng bay xuống, đến bên cạnh Tiểu Mộng, những kẻ đó : “Một kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t chúng quá hời cho chúng.”
“Ta cũng đến!” Hoa Hoa cũng bay , ở bên của Tiểu Mộng. “Bất kể gì, đều tính một phần!”
Tuy cái tên Hoa Hoa là do Tiểu Mộng đặt cho nàng, tuy nàng vẫn luôn cảm thấy cái tên quá mất giá, nhưng điều đó cũng thể xóa tình nghĩa giữa các nàng.
Tiểu Mộng Tiểu Thất, Hoa Hoa, gật đầu: “Tiểu Thất sai, g.i.ế.c c.h.ế.t chúng như , quả thực quá hời cho chúng. Đã là gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng, thể để các ngươi c.h.ế.t nhẹ nhàng như , , Lang Dực?”
Lang Dực thấy nụ đẫm m.á.u của Tiểu Mộng, lùi , nhưng vì cơ thể tê dại, lập tức ngã xuống.
“Ngươi, ngươi gì?” Hắn run rẩy hỏi.
“Ta , gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng. Ngươi gì với , các ngươi gì , sẽ từng chút từng chút trả cho ngươi!”
Lang Dực nhớ cảnh từng thấy nàng những kẻ đó giải phẫu sống sờ sờ, sợ đến sắc mặt trắng bệch, kêu lên: “Đừng!”
“Ngươi cần là cần ? Bây giờ là lúc do ngươi quyết định!” Tiểu Thất bước lên, một chân đạp lên n.g.ự.c . “Hừ, năm đó Tiểu Mộng bao nhiêu cần? Các ngươi đồng ý ? Chuyện năm đó , bây giờ cũng đừng yêu cầu khác !”
“Vút…” Hoa Hoa trong tay thêm một sợi dây mây, vung tay lên, sợi dây mây đó liền hung hăng quất những đó một roi.
“Aiya, chúng giải phẫu ? Ta còn d.a.o nhỏ! Nguyệt Nguyệt…” Tiểu Thất ngẩng đầu hét lớn về phía Tư Mã U Nguyệt.
Tư Mã U Nguyệt dáng vẻ hài hước của cô bé, vô ngữ lắc đầu, lấy hai thanh chủy thủ, ném cho các nàng.
Hoa Hoa vung sợi dây mây, sợi dây liền quấn lấy hai thanh chủy thủ kéo . Nàng chia cho Tiểu Thất một thanh, Linh Lung vặn vẹo thể, cũng hóa thành một thanh chủy thủ.
Bây giờ ba mỗi một thanh chủy thủ.
“Vậy thì, chúng bắt đầu thôi!” Tiểu Thất liếc Tiểu Mộng một cái, lùi sang một bên.
Kẻ từng tự tay hại Tiểu Mộng, đương nhiên để chính tay nàng giải quyết.
Tiểu Mộng từ từ qua, xổm bên cạnh Lang Dực, đùa nghịch thanh chủy thủ trong tay.
“Ngươi yên tâm, Linh Lung sắc bén, tuy lướt qua cơ thể ngươi, nhưng tuyệt đối sẽ ngươi cảm thấy đau, những cơ quan đó của ngươi, dù cắt hết , chúng trông vẫn sẽ như đang liền với .”
Lang Dực càng , thể càng run rẩy. Hắn bây giờ cuối cùng cũng hiểu biểu cảm trong mắt cô bé thớt năm đó khi thấy bọn họ.
Đó là hoảng sợ, tuyệt vọng, đau khổ và giãy giụa.
rằng, khi lặp hàng trăm hàng ngàn tra tấn, khi thấy những con d.a.o đó, cảm giác đó còn nhân lên gấp bội.