Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1117: Đừng có phóng uế trên đầu ta

Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:22:41
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Thanh Y tự trách như , Tiểu Thất dậy, đến bên cạnh , nắm lấy tay , : “Thanh Y, bao giờ trách ngươi, ngươi cũng đừng tự trách nữa. Tuy lúc đó đau khổ, nhưng tất cả đều qua , bây giờ sống mà, ngươi đấy, bây giờ sống vui vẻ.”

 

Thanh Y cảm kích Tư Mã U Nguyệt một cái, , vì nàng, Tiểu Thất bây giờ mới thể vui vẻ như .

 

điều đó cũng đổi sự tự trách trong lòng .

 

“Sau đó thì ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi. “Dù ngươi còn thở sinh mệnh, thịt của ngươi đối với nhân loại cũng là vật đại bổ, ngươi sống sót như thế nào?”

 

“Trong ý thức cuối cùng của , đến tấn công môn phái đó, còn sống sót thế nào, cũng .” Tiểu Thất . “ những chuyện đó quan trọng nữa, chuyện xưa thể tra cứu, cũng thể báo thù, cứ để nó qua thôi. Ta bây giờ là một mới.”

 

Tư Mã U Nguyệt , nàng quả thực thoáng như Tiểu Thất.

 

cũng , qua mấy chục vạn năm, sớm vật còn mất, những kẻ năm đó chắc chắn cũng c.h.ế.t từ lâu, báo thù cũng tìm đối tượng. Chi bằng cứ để những chuyện đó qua , cho một tương lai nhẹ nhàng.

 

mà, lúc , Thanh Y vẫn chỉ là một cây Hộc Đa, gặp , tiến hóa thành một Sinh Mệnh Thụ thực thụ .” Tiểu Thất khoác tay Thanh Y, tựa đầu cánh tay , đầy lưu luyến. “Bây giờ ngươi mạnh như , bảo vệ đó nha!”

 

“Ừm.” Thanh Y đáp.

 

Không lời lẽ thừa thãi, từ ngữ hoa mỹ, lời thề non hẹn biển, nhưng Tiểu Thất , sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh.

 

Tư Mã U Nguyệt dáng vẻ chim nhỏ nép của Tiểu Thất, nghĩ đến đây cô bé cứ hở là đòi đ.á.n.h , khóe miệng nhếch lên.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Nàng thật vui, Tiểu Thất thể tìm để nương tựa, tuy hạnh phúc đến thật bất ngờ. Nếu cô bé cứ như , nàng cũng cần lo lắng Tiểu Thất quá bạo lực.

 

dường như nàng nghĩ quá sớm.

 

Bởi vì—

 

, Thanh Y, bên ngoài nhiều đang nhòm ngó ngươi ? Đi, chúng ngoài xử lý bọn họ! Vừa xem thử thực lực của khi tiến hóa thế nào.” Tiểu Thất định kéo Thanh Y ngoài.

 

Tư Mã U Nguyệt đất, vẻ mặt thất bại, trong lòng ai oán, quả nhiên là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời!

 

Thanh Y đối với Tiểu Thất hiện tại thì quen , xoa đầu cô bé, : “Những đó đều , bây giờ bên ngoài còn ai cả.”

 

“A? Đều ? Sao nhanh !”

 

May mà đều , nếu ngươi đánh. Tư Mã U Nguyệt thầm hừ hừ trong lòng.

 

“Bây giờ chỉ còn chờ đại sư và hai thôi. Đợi họ , chúng sẽ tìm Phong nhi và những khác.” Nàng dậy .

 

“Họ .” Thanh Y . “Vừa xuống cũng là cho các ngươi chuyện .”

 

Tư Mã U Nguyệt chớp chớp mắt, họ nhanh ?

 

“Không ai cũng thể ngộ đạo ở chỗ của . những thứ họ nhận cũng tệ.”

 

Thôi , nàng còn tưởng ai cũng thể chứ.

 

“Vậy chúng thôi.”

 

“Thanh Y, ngươi sẽ cùng .” Tiểu Thất lay lay tay Thanh Y.

 

“Ừm.” Thanh Y gật đầu, đó với Tư Mã U Nguyệt: “Ta sẽ gieo căn nguyên trong Linh Hồn Tháp.”

 

Tư Mã U Nguyệt gật đầu, đưa họ trong Linh Hồn Tháp.

 

Trước khi lĩnh ngộ, nàng còn đang nghĩ liệu thể dụ dỗ Thanh Y cùng, cùng các nàng rời , ngờ Tiểu Thất tay giải quyết xong chuyện .

 

Thanh Y chọn một nơi rộng rãi, đó xòe tay , một phiên bản thu nhỏ của Sinh Mệnh Thụ hiện trong lòng bàn tay . Hắn gieo cái cây nhỏ xuống đất, cái cây đó lớn lên với tốc độ mắt thường thể thấy , nhanh giống hệt cái cây bên ngoài.

 

“Xong .”

 

Tiểu Thất mang bản thể của đến gần, gieo xuống cạnh cây của Thanh Y.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1117-dung-co-phong-ue-tren-dau-ta.html.]

Như hai họ thể ở bên dài lâu !

 

“Đây là Sinh Mệnh Thụ trong truyền thuyết.” Thiên Âm kích động Sinh Mệnh Thụ, trong truyền thừa của , Sinh Mệnh Thụ là một thứ xa vời thể với tới, ngờ bây giờ xuất hiện chân thực mắt họ.

 

“Aiya, chúng thể tu luyện ở đây ?” Á Quang hỏi.

 

“Tất nhiên là !” Tiểu Thất kéo tay Thanh Y, ngẩng đầu . “Thanh Y, vấn đề gì chứ?”

 

Thanh Y thực quen với sự yên tĩnh, quen với sự cô độc, thực sự thích ở chỗ của . Tiểu Thất đồng ý, cô bé vui.

 

Hơn nữa , Tiểu Thất thích họ, nếu như , cũng sẽ từ từ thích nghi.

 

Xích Diễm đột nhiên xuất hiện, Thanh Y : “Ta vạn năm tinh hoa dịch của ngươi.”

 

Thanh Y Xích Diễm, : “Thần điểu Chu Tước, thương nặng như .”

 

“Cho vạn năm tinh hoa dịch, thể dùng đồ vật để đổi với ngươi.” Xích Diễm .

 

“Ta cả.” Thanh Y lắc đầu.

 

Hắn vẫn luôn vô d.ụ.c vô cầu, bây giờ điều duy nhất cầu, đó là Tiểu Thất. Cho nên, Xích Diễm thứ gì thể hấp dẫn .

 

Tư Mã U Nguyệt vẫn luôn Xích Diễm thương tích, nhưng ngờ nghiêm trọng đến . Cứ tưởng đỡ nhiều !

 

Ngay cả Thanh Y cũng nghiêm trọng, vết thương của nặng đến mức nào?

 

Xích Diễm nay từng mở miệng xin thứ gì, trực tiếp hỏi Thanh Y, chứng tỏ thứ đó đối với nó quan trọng.

 

“Thanh Y, ngươi thể giúp Xích Diễm ?” Nàng chút ngượng ngùng, giống như nàng để là vì mục đích khác.

 

cơ thể của Xích Diễm quan trọng, nàng đành mở lời.

 

“Thanh Y…” Tiểu Thất lay lay tay Thanh Y, tủm tỉm , ý tứ cần cũng .

 

Thanh Y bất đắc dĩ lắc đầu, tại cảm giác con gái lớn giữ trong nhà nữa ?

 

chỉ cần cô bé vui là . Dù thứ giữ cũng là giữ, đối với cũng tác dụng gì.

 

Chẳng qua cũng giống như động vật đối với lớp da lột , chim chóc đối với bộ lông cho khác chạm , họ đối với đồ vật của đều một loại tình cảm khác.

 

Một cành cây màu vàng kim từ cây bay xuống, rơi tay Xích Diễm.

 

“Cho ngươi.”

 

Xích Diễm nhận lấy cành cây, thể cảm nhận sinh mệnh lực dồi dào đang chảy bên trong.

 

“Sau , ngươi thể sống cây của .” Thanh Y .

 

“Hửm?” Tư Mã U Nguyệt và những khác hiểu.

 

“Phượng hoàng đậu cây ngô đồng, Chu Tước đậu cây Hộc Đa.” Xích Diễm .

 

Chu Tước ở đây, chính là chỉ thần điểu Chu Tước.

 

“Được thôi, thôi!” Tiểu Thất đáp. “ mà Xích Diễm, ngươi phóng uế đầu đó.”

 

“…”

 

Mọi đồng loạt cạn lời, Tiểu Thất cũng quá là…

 

Tiểu Thất mặc kệ, từng một con chim đậu Thanh Y, đó phóng uế ngay đầu nàng!

 

Nàng vĩnh viễn nhớ rõ tâm trạng lúc đó, từ đó về đối với loại chim đậu cây chổng m.ô.n.g ị bậy căm thù đến tận xương tủy.

 

 

Loading...